Chương 12: Liệu cậu có thể làm công chúa của riêng mình tớ không?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Xách chiếc váy đen, đi tìm công chúa của mình. Đứng ở cổng hội trường, người đông đúc, họ cứ nhìn tôi như thể nàng công chúa đi lạc vậy. Có vài nam sinh đến bắt chuyện nhưng tôi cũng chả đáp lại ai, bởi tôi đang bận rộn tìm kiếm hình bóng cậu ấy. Xa xa thấy được hình bóng mình tìm kiếm, tôi bỗng cảm thấy thế giới này chỉ chứa 2 chúng tôi.

 Tôi mỉm cười rạng rỡ rồi ngồi xổm xuống tháo đôi cao gót ra, cầm trên tay xách váy chạy về phía cậu.

" Ai ui, mệt chết tớ." Lâu rồi không thể dục thể thao khiến tôi mệt đứt cả hơi.

Chưa kịp làm gì thì cậu ta lại nắm chặt tay tôi chạy về phía trước. Tôi chẳng biết phía trước là đâu, chỉ biết trái tim đang bận rộn đập thình thịch. Cái nắm tay ấy dù có đến già tôi cũng không thể quên được. Bầu trời đêm hôm đó, có một đôi nam nữ dắt nhau chạy cả vòng sân. Đâu ai biết được rằng đó là công chúa và kị sĩ của anh ấy.

 " Ai da, đừng chạy nữa, cậu xem tớ mệt đứt hơi rồi." Minh Bảo dừng lại, tôi thở hỗn hển như sắp chết. Cậu ta cứ đứng yên đó chờ tôi bình ổn hơi thở.

" Sao hôm nay cậu ngoan vậy? Không phải bị tớ làm cho cảm động chứ?". Bình thường chiếm tiện nghi cậu ta đã khó, lần này lại chủ động nắm tay tôi. Ngoan ngoãn đến lạ thường. Hiếm lắm mới gặp nha.

Thấy không có ai trả lời. Tôi ngước lên thì  chao ôi.

  " Ai ui, tổ tông của tớ, sao mắt cậu đỏ hoe vậy. Cậu đau mắt đỏ hả?". Trời đất ơi, Minh Bảo, mắt cậu ấy đỏ hoe luôn, người qua đường nhìn cảnh này cứ tưởng tôi vừa bắt nạt cậu ấy.

 Hôm nay cậu ấy bảnh trai lắm, áo sơ mi xanh đen rộng bỏ thùng đằng trước, quần gin đen rách đầu gối. Đằng sau tai là mắt kính đen, đeo balo. Nhìn kĩ thì hình như cậu ấy vừa bấm khuyên tai trái, nhìn bad cực. Bộ đồ tùy tiện mặc trên người cậu ấy nhìn vô cùng bắt mắt. Đúng là cái sào di động. Giao diện thì bad boy mà sao hệ điều hành mít ước thế kia.

" Ngoan, đừng khóc nha. Cậu đeo balo nặng quá hả? Hay để tớ mang giúp cậu nha?." Minh Bảo nghe vậy thả balo đang đeo trên vai vào lòng tôi. Dù hơi bất ngờ nhưng cậu bé này dễ bảo quá.

Sau khi mang balo của cậu trên vai. Chúng tôi đứng đừ ra đấy nhìn nhau, dường như không ai lên tiếng trước. Cuối cùng, vẫn là tôi kết thúc cục diện oái ăm này.

" Được rồi, đừng đứng đây nữa. Tớ dẫn cậu đến chỗ này." Tôi định nắm bàn tay cậu ấy, nhưng sợ người đẹp hoảng rồi chạy mất nên vẫn chần chờ. Ai ngờ thứ cậu ta để ý lại là bàn chân trần của tôi đi trên đất. May là trường luôn thuê dọn vệ sinh nên mặt đất lát gạch nhám cũng chẳng có đất đá làm đau chân.

" Sao đấy?" Thấy cậu ta cứ nhìn bàn chân của tôi mãi. Ai ngờ cậu ta trực tiếp cởi đôi giày sneaker MLB ra đặt trước chân tôi.

" Mang vô đi." Nhìn thấy đôi tất trắng của cậu dưới đất, tôi bỗng nãy ra ý nghĩ sau này khi ở bên nhau, tôi phải mua cho cậu mấy cái đôi tất dễ thương mới được.

" Cảm ơn cậu nhiều lắm lắm luôn." Thì ra cậu ấy vẫn rất để ý đến tôi nha.

Chúng tôi di chuyển sang quảng trường rộng trong sân. Ở đó có đài phun nước , đặc biệt là khá vắng. Tôi không có ý định làm gì cậu ta đâu, chỉ là tôi đã lên kế hoạch cho buổi tối hôm nay rất lâu rồi.

" Cậu đứng đây chờ tôi một chút nha." Nói đặng tôi chạy đi , vừa đi vừa gọi cho anh shipper.

Mười phút sau, tôi đứng ở một chỗ khuất, bật công tắc lên. Cả một quảng trường sáng đèn, tôi thấy Minh Bảo lộ vẻ kinh ngạc, cuối cùng cậu ta cũng chịu cười rồi. Nhìn đồng hồ đã là 12 giờ 40 , tôi cầm bánh kem con thỏ cấm nến sáng ra. Vừa đi vừa ngân nga lại khúc hát chúc mừng sinh nhật.

" Happy birthday to you, happy birthday to you,.... Chúc mừng sinh nhật nha."

" Ừm. " Hôm nay cậu ta hiền lành hẳn ra.

" Ước đi. "

" Cậu trẻ con quá."

" Trẻ con gì chứ, nhóc à, chị hơn nhóc một tuổi lận đó."

" Bà chị ngốc."

" Nè, ai ngốc chứ, nhanh ước đi, không thì không kịp đâu. Hay cậu ước 2 điều thui, còn 1 điều cuối tôi ước cho cậu."

" Ước mà cậu cũng muốn giành với tôi hửm?".

" Nhanh lên nhanh lên nha."

Trong khi cậu ấy nhắm mắt ước, tôi nhẩm lại những lời mình sẽ nói. Cuối cùng khi cậu ấy mở mắt ra thổi nền. Sau khi thổi cố ý nhìn tôi, ngụ ý kêu tôi nói tiếp. Thế nhưng đáp lại cậu là tôi bỏ bánh kem xuống cái ghế gần đó, dùng ngón trỏ lấy một chút kem quệt lên mặt cậu ấy. Khuôn mặt của cậu ta lúc đó ngơ ngác như thỏ con luôn. Thế là chúng tôi bắt đầu đuổi rượt nhau quanh quảng trường đầy ánh đèn.

Chạy một hồi thấm mệt , chúng tôi quay lại ghế.

" Cảm ơn cậu."

" Hả, cậu định cảm ơn suông thôi à?." Mắt thấy trên đồng hồ điện thoại là 12 giờ 58 , tôi lấy lại tinh thần chuẩn bị hành động. Do quá tập trung, tôi chẳng nghe cậu ấy nói gì hết, có lẽ nhận ra sự mất tập trung của tôi nên cậu ấy định lay người tôi. Bỗng tôi đứng bật dậy, khiến người bên cạnh hoảng hồn. Đến rồi, khi đồng hồ điểm 0 giờ, tiếng quả chuông kêu lên, pháo hoa trên bầu trời được bắn làm sáng rực cả bầu trời cũng như thắp lên mối tình tươi đẹp của chúng tôi. Tôi đến đối diện cậu, quỳ một gối xuống ngước lên nhìn Minh Bảo, có lẽ cậu ta không biết tôi sẽ làm như vậy.

" Minh Bảo." Tôi gọi tên cậu dưới bầu trời sáng rực rỡ. Lúc này trong mắt tôi chỉ có cậu, và tôi cũng nhìn thấy hình bóng mình trong đôi mắt cậu ấy.

" Ơi." Tiếng nói của cậu rất nhẹ, dường như tôi cảm nhận được cậu đang run.

" Liệu cậu có thể trở thành công chúa của riêng mình tớ không?".

Trôi qua cả nửa phút, khi tôi tưởng mình thất bại rồi. Pháo hoa trên trời cũng sắp hết thì câu trả lời tôi muốn được cất lên.

" Được, chỉ riêng mình cậu." Nói dứt câu, cậu ta kéo cả người tôi vào lòng. Môi chạm môi khiến lòng ngực tôi như muốn vỡ tung ra, tôi thật sự muốn bỏ chạy nhưng luyến tiếc sợ cậu ấy đổi ý. Nụ hôn đầu của tôi chính thức mất, nhưng đổi lại tôi đã có một anh bạn trai đẹp trai nhất quả đất này.

" Tập trung nào." Cậu ta dường như chả để tôi có giây phút lơ là. Tôi nhắm mắt và ước nguyện thay bạn trai mình, chỉ muốn ước cho anh lời chúc mà tôi đã từng đọc được:

" Nguyện anh cười khi đang độ tài hoa."
- Trích " Nguyện anh cười khi đang độ tài hoa " của Thư Viễn -

@NgụyQuang đã đăng bức 1 ảnh.

Nàng kị sĩ của anh.


Thông báo:

@QuânThư đã thích bức ảnh của bạn.
@ThanhLam đã thích bức ảnh của bạn.
@Mẫn Nhi,@ThânNi,@NgọcAnh,....

@MinhBảo đã thích ( bức ảnh của) bạn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro