CHƯƠNG 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Thấm thoát hắn ở nhà nàng cũng gần nữa tháng , con chim thối , ngày ngày bắt nàng nấu cơm cho hắn ăn , bắt nàng nấu nước cho hắn tắm , còn tự tay biến ra một đống y phục cho nàng giặt tổng thể toàn màu trắng có lúc Bạch Ngọc càu nhàu vừa giặt đồ vừa nói " Đưa tang hay sao mà mặc toàn màu trắng như thế , con chim thối này đúng là đáng chết hết bắt ta nấu cơm giờ lại còn bắt ta giặt đồ mà còn là một núi đồ nữa đúng là con chim chết dẫm mà "

Nàng cứ thế lãi nhãi rồi cứ thế ngoan ngoãn làm , còn hắn lại cứ thế mặt dày ở lì nhà nàng miệng nói là muốn báo ân nhưng lại sai nàng làm cái nọ cái kia còn đe dọa nàng nếu không nghe lời sẽ biến nàng thành rùa , thành ếch .

Nhưng hắn ngày ngày nhìn nàng bận rộn ra ra vào vào lại lấy đó làm niềm vui , hắt đột nhiên lại thích cảm giác bắt nạt nàng như thế , mỗi lần thấy con thỏ trắng ngốc nghếch ấy lầm bầm oán thán hắn nhưng lại không dám phản khán thì hắn lại len lén cười .

Có lúc hắn còn bắt nàng xoa vai , đấm bóp cho hắn thấy nàng chống cự liền nhăn mày , nàng bây giờ cứ như thú vui nho nhỏ của hắn ở Thanh Khâu mỗi ngày đều rất thú vị .

....

" Xong rồi đó , ngươi hài lòng chưa ? "
Bạch Ngọc đặt một bát đậu hủ chưng mật trước mặt hắn , đậu hủ trắng nõn hòa với mật ong vàng vàng mùi hương dậy lên khứu giác người đối diện .

Hắn vui vẻ nhìn nàng " Đúng là chỉ mỗi món này ngươi làm là có thể miễn cưỡng nuốt được "

" Ngươi " Bạch Ngọc cố nén cục tức đang dồn tới cuốn họng , giả bộ hân hoan nhìn hắn " Được rồi ngươi mau ăn đi , ăn cho no đi " Sau đó lẩm bẩm trong miệng " Đồ chim lớn thối "

Hắn nghe nàng lầm bầm liền quay đầu nhìn " Ngươi nói gì đó ? "

Nàng vội vã xua tay " Không có gì , ta chỉ là hỏi ngươi ăn có ngon không thôi"

Hắn đảo mắt , giả vờ " ừm " một tiếng " cũng được , cũng ngon hơn cái món ngô luộc bóng đêm và cá phơi nắng lần trước của ngươi "

Nhắc đến đây đúng là tức chết nàng , chỉ vì hắn chê ỏng chê ẹo món ăn nàng nấu thế là đêm đến hắn xuống bếp thấy nồi đậu hủ chưng mật của nàng liền một phát ăn hết , ăn không còn gì cả , đã vậy còn bắt nàng ngày ngày nấu cho hắn ăn , mà hắn lại không ngán một ngày ăn bốn năm lần , nàng phải dùng thảo dược đổi mật ong với con gấu xám bên kia rừng nhưng hắn cứ như là ma đói liên tục đòi ăn đến mức gấu cũng không còn mật mà đổi cho nàng khiến nàng phải tự mình đi lấy mật từ tổ ong chúa hại nàng bị ong đốt mặt mày xưng như cái đầu heo , hắn nhìn thấy nàng không những không thương cảm , lại còn ôm bụng cười không ngớt đúng là con chim thối .

Bạch Ngọc nàng thề có ngày sẽ vặt sạch lông mao hắn đến trụi lũi không còn một cọng .

Bạch Ngọc nghĩ đến hình dáng trụi lũi của hắn trong lòng thấy vui như tết quên mất hắn đang ở bên cạnh , cứ cười rồi cười như đười ươi uống say .

" Này thỏ trắng ? Ngươi cười cái gì thế ? "

Nàng bị hắn lay bừng tỉnh , vẫn còn vui vẽ phất tay " Không có gì , không có gì chỉ là nhớ lại một số chuyện vui thôi "

Hắn đã quá quen với bộ dạng ươn dỡ này của nàng rồi nên cũng không thèm quan tâm .

" Ngươi ngồi xuống đây , ta có chuyện muốn nói " Hắn lấy tay vổ vổ xuống chỗ bên cạnh .

Bạch Ngọc nghi ngờ lãm nhảm trong bụng

" Gì chứ ? Con chim thối này sao hôm nay lại vui vẻ vậy có phải ăn đậu hủ chưng mật nhiều quá nên bây giờ đầu toàn đậu hủ hóa thành con chim điên rồi hay không ? "

" Còn không ngồi xuống " Hắn cau mày nàng liền ngoan ngoãn ngồi xuống.

Hắn từ tốn nói " Thỏ trắng ngươi ở Thanh Khâu này bao lâu rồi ? "

Bạch Ngọc trả lời nhanh " 3000 năm tròn trĩnh "

Hắn gật đầu " Vậy suốt 3000 năm qua ngươi đã sống như thế nào ? "

Bạch Ngọc khó hiểu " Ý ngươi là gì ? "

" Ý ta là ngươi là một con thỏ sống một mình nơi rừng sâu , giỏi y thuật nhưng mà đối với chuyện nấu ăn lại dở tệ như vậy ta thắc mắc với cái tài nấu ăn của ngươi sao ngươi có thể sống được đến 3000 năm , ngươi là ăn cà rốt , củ cải để sống thôi sao ? "

Hắn lại mỉa mai nàng nữa rồi , con chim thối này .

Bạch Ngọc không hề tức giận khi bị hắn mỉa mai nàng thành thật nói " Ta không có ăn cà rốt , củ cải , ta bị dị ứng với chúng , ta chỉ thích ăn cá thôi , cá nướng chính là món ta thích nhất "

Cá nàng ăn mỗi lần đều do người của Đại Đế đưa tới vì hắn biết rỏ nàng không giỏi nấu nướng mỗi lần đói đều ăn đậu hủ chưng mật , mấy ngày nay vì có con chim lớn này bên cạnh nên nàng nói không muốn ăn bảo người đừng đem đến nhưng thật chất chỉ vì sợ người khác phát hiện con chim thối này đang ở nhà nàng mà thôi , vì thế nàng mới tự tay vào bếp cũng từ đó phát minh ra món cá phơi nắng thương hiệu Bạch Ngọc.

Thủy Thần không thể hiểu nổi nàng , một con thỏ mà lại dị ứng với cà rốt thứ mà nó thích nhất.

" Ngươi đang đùa với bổn thần sao ? Ngươi là một con thỏ mà lại dị ứng với cà rốt "

Bạch Ngọc nhún vai " Có gì mà lạ , ta cũng không hiểu tại sao , ta chỉ nhớ lúc ta còn nhỏ có một lần con sóc nâu cho ta một củ cà rốt, ta thấy nó mập mạp trơn bóng liền đưa răng cạp kết quả ta cảm thấy khó thở sau đó liền bất tỉnh một tuần liền từ đó về sau ta không bao giờ ăn cà rốt nữa "

" Vậy ngươi trồng nhiều cà rốt trong vườn thế để làm gì ? "

" Vì ta thích , cà rốt mập mập rất dễ thương với lại một con thỏ như ta trong vườn lại không có cà rốt há chẳng dị thường sao ? Tuy ta không thể ăn nhưng mà nhìn thôi cũng thấy vui rồi " Nàng thở dài nhìn hắn " Thế gian này thứ mình thích chưa chắc mình có được ngươi nên biết vậy , cho nên mấy củ cà rốt ta trồng ta lại không ăn cho đi cũng không hết vài ba hôm lại héo ta đem đi chôn rồi lại trồng ta thật ước gì có một củ cà rốt không bao giờ héo , ta sẽ ngày ngày đem theo bên mình như thế lúc buồn có thể đem ra nhìn cũng có thể sờ sờ đôi chút "

" Ngươi đúng là kỳ quặc " Hắn đáp

Bạch Ngọc đờ mặt sau khi nghe hắn nói cuối cùng cũng có một tia phản ứng .

" Ngươi còn nói ta kỳ quặc , ngươi mới chính là kẻ kỳ quặc "

Hắn nhìn nàng " Bổn thần ta thì có gì kỳ quặc ? "

Nghe hắn hỏi Bạch Ngọc đương nhiên là muốn nói cho hắn biết hắn có biết bao nhiêu là kỳ quặc rồi , hắn không những chỉ có một cái kỳ quặc mà tất thảy hắn điều kỳ quặc tóm lại nàng nhận định hắn là một con chim lớn thối kỳ quặc .

Nàng bỉu môi " Thứ nhất ngay ngày đầu tiên ta nhặt ngươi về bên bờ Đại Thủy ta đã thấy ngươi kỳ quặc rồi chim không ra chim cò không ra cò , thủy điểu không ra thủy điểu nhìn cứ dở dở ương ương lông trộn nhiều màu loạn xạ "

Hắn đang uống nước nghe nàng miêu tả mình liền sặc sụa " Ngươi "

Bạch Ngọc nhìn hắn vỗ vai " Còn nữa ngươi khi bị thương là do ta cứu giúp không có ý báo ân lúc đó còn muốn bóp gãy tay ta đó là điều kỳ quặc thứ hai , thứ ba ngươi lúc trước còn gọi ta một tiếng Thánh Y sau khi khỏe hẳn lại ta ta , ngươi ngươi không có một chút nể trọng với người đã cứu cái mạng nhỏ này của ngươi , thứ tư ngươi rỏ ràng là nói muốn báo ân ta nhưng ngươi ở nhà ta ăn không, uống không tất thảy đều không nhưng lại hết sai ta cái này lại sai ta cái kia ta đâu phải là người hầu riêng của ngươi đâu chứ ? "

Nhắc đến điều thứ tư lông thỏ nàng lại giật ngược lên , Thủy Thần nghe nàng trách móc , hắn có chút bực tức trong lòng nhưng cũng chỉ thở dài đặt chung trà xuống bàn không muốn đôi co với nàng .

" Con thỏ nhà ngươi đúng là ghi hận sâu thật "

Hắn nhìn nàng điềm nhiên trả lời .

" Thứ nhất ta không phải là cò ,cũng không phải là Thủy Điểu chân thân ta là một con Hạc Trắng cao quý "

Hắn cố nhấn mạnh hai chữ " Cao quý " Bạch Ngọc nghe hai chữ cao quý liền miệng đọc theo chế giễu sau lưng hắn .

" Thứ hai lý do ta muốn bóp gãy tay ngươi là do ngươi đã phi lễ với ta trước đường đường là nữ nhi mà lại sờ soạn người nam nhân còn ra thể thống gì nữa "

Bạch Ngọc đỏ mặt nhớ lại lần phi lễ với hắn " Ta , Ta "

Hắn nói tiếp " Thứ ba ta gọi ngươi một tiếng Thánh Y là muốn xác nhận xem ngươi có phải là Thánh Y thật sự không ? Với lại bổn thần đây luận về thân phận lẫn đạo hạnh ngươi dù có là Thánh Y Thanh Khâu đi nữa cũng chỉ là một đóa hoa nhỏ bé dưới chân ta muốn ta dùng kính ngữ với ngươi đúng là hoang tưởng , Thứ tư ta nói báo ân , thì hiển nhiên đến thời điểm thích hợp ta nhất định sẽ thực hiện , còn việc sai bảo ngươi là do ta đang ở nhà ngươi chủ nhà như ngươi cũng nên đối đãi với khách tốt một chút không phải sao ? "

Bạch Ngọc trợn mắt tròn như quả chanh há hốc mồm " Đối đãi tốt với cái đầu chim ngươi đấy , ngươi tự xưng là bổn thần với ta , còn nói đạo hạnh cao hơn ta , vậy nói xem ngươi là gì nào ? Ngươi là Thiên Đế sao ? "

Hắn hiển nhiên đáp " Ta là con trai người , Thủy Thần "

Hắn nói hai chữ " Thủy Thần " rất nhẹ nhàng bộ dáng còn rất khoan thai .

Bạch Ngọc đứng im 5 giây sau đó cười như rút gân " Thủy Thần , haha , ngươi là Thủy Thần , ngươi đang kể chuyện cười cho ta nghe đó sao ? "

Nàng cười không chút nể nang còn lấy tay chỉ lên đỉnh đầu mình " Ngươi xem xem lông thỏ của ta sắp vì ngươi mà rụng hết rồi này , đây này , hahaha Thủy Thần , hahaha ngươi mà là Thủy Thần thì ta chính là cô dâu của Thủy Thần đó, haha "

Hắn bị nàng đem ra làm trò cười mặt mày tím tái cả lên như cà tím nướng trên vỉ vừa tím lại vừa đen , con thỏ con như nàng lại dám cười nhạo hắn , hắn tức giận không nói nhiều lời lập tức vung tay một vòng nước xanh từ đâu chui ra từ tay áo hắn đảo một vòng quấn lấy người nàng .

Bạch Ngọc bị làn nước xanh quấn lấy người phút chốc hoảng hốt .

" Ngươi , ngươi làm gì vậy ? "

Hắn bước đến " Một tiểu yêu tinh như ngươi mà dám cười nhạo bổn thần đúng là hổn xược , ngươi có biết thứ đang trói ngươi là gì không ? "

Bạch Ngọc mắt tròn , mắt trợn nhìn dòng nước xanh có ánh kim đang trói mình " Thủy Linh Thần "

Thủy Linh Thần là một loại pháp khí có thể bắt trói yêu ma trên lục giới , ngay cả thần tiên nếu bị Thủy Linh Thần trói cũng chưa chắc thoát ra được huống chi là một con thỏ đạo hạnh thấp như nàng .

Hắn đáp " Đúng vậy "

Nàng lắp bắp " Theo ta được biết người có thể sử dụng và điều khiển Thủy Linh Thần trong lục giới này chỉ có một chính là nhị điện hạ con trai thứ hai của Thiên Đế , Thủy Thần điện hạ , không lẽ con chim thối nhà ngươi lại là " Nàng khó nói thành lời ra cửa miệng " Thủy Thần "

Thì ra hắn chính là Thủy Thần bị mất tích mà Tiểu Ngư Nhi đã nói , sao nàng lại xui xẻo vớt ai không vớt lại vớt phải hắn thế này ? Đúng là cười không được , khóc cũng không xong .

Thủy Thần đáp " Phải ta chính là Thủy Thần "

Bạch Ngọc nàng giây phút này lại vô cùng hối hận vì đã ngu dại mà bức lông mao tự adi của hắn , không ngờ được cái con chim lớn thối tha đáng ghét mà nàng hận không thể vặt sạch lông suốt ngày sai tới , sai lui nàng lại là Thủy Thần , vừa nảy nàng lại mới cười nhạo hắn , lần này thỏ trắng nàng thảm thật rồi.

Hắn nhất định đem nàng cho cá lớn ăn .

Nghỉ thế Bạch Ngọc trăm kế , ngàn kế cũng không bằng ăn vạ , nàng sử dụng chiêu cũ vừa ăn cắp vừa la làng , vừa khóc vừa la .

" Bớ người ta Thủy Thần bắt nạt ta "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro