chương 5 ( khuynh tiếu )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


chương 5

Ngôn Hồng không kiệp phản ứng, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, tóc cùng trên người y phục toàn bộ ướt sũng còn nhỏ giọt , cả người như mới từ trong nước đi ra , chật vật đến cực điểm.

Đứng trước là ba nữ nhân bận đồ trung học ,trong đó có một người cầm cái thau , các nàng nhết mép ánh mắt băng lãnh nhìn Ngôn Hồng, vẻ mặt đều là khinh thường. "Các ngươi... Các ngươi làm vậy là sao? !"

Ngôn Hồng không thể tin tưởng nói , nàng dám thề rằng mình chưa bao giờ nhìn thấy ba nữ học sinh này , đột nhiên gặp chuyện như vậy Ngôn Hồng không biết phải làm sao.

"Hừ....." nữ học sinh đứng trước mặt hừ một tiếng, hai tay ôm trước ngực mặt hướng lên trời ," Ngôn Hồng a , ta nếu là ngươi ta sẽ tìm một cái lổ chui vào trốn , ta đã từng gặp ra rất nhiều loại không biết xấu hổ nữ nhân, nhưng chưa thấy ai không biết xấu hổ đến mức độ này ."

một nữ học sinh khác lại nói xen vào: "cướp vai diễn của chúng ta vi vi tỷ còn dám không biết xấu hổ đến tìm vi vi tỷ, mai là ngươi là bị chúng bắt gặp được , lần này chỉ cho một chút giáo huấn , cho ngươi biết ướt sủng là cảm giác như thế nào."

lúc này Ngôn Hồng mới hiểu được một chút , hoa ra ba nữ sinh này là fan của vi vi.

ở giới giải trí các nữ ngôi sao , so về mức độ yêu mến thì dư lộ vi xác thực rất nổi tiếng ,nàng được cả ngự tỷ lẩn loly yêu thích, hơn nữa vài năm nay luôn tham gia diễn xuất cho những bộ phim thần tượng, càng thêm tích lủy lượng fan hùng hậu , nhất là đối với học sinh trung học, gần đây còn dậy lên phông trào bắt chước theo dư lộ vi Thế nhưng...

các nàng nghe ở đâu chuyện nàng đoạt vai diễn của dư lộ vi ? trời đầy mây gió từng cơn thổi thên thân thể ướt sũng , Ngôn Hồng gắt gao cắn môi , vốn áo rất mỏng nên không nhịn được run run , nàng nâng tay vuốt toàn bộ tóc ra phía sao, một cổ phẩn nộ cùng xấu hổ cuồn cuộn dân lên.

mặc kệ là ở giới giảy trí hây cuộc sống hằng ngày, Ngôn Hồng cho tới bây giờ đều chưa cùng ai đấu khẩu, cũng chưa từng đánh nhau, nhưng giờ này khắc này nàng thực sự sắp bị tức điên rồi. Ngay Ngôn Hồng há mồm muốn nói, bỗng nhiên một kiện áo khoác khoát lên trên người nàng, sau đó bên tai vang lên một thanh âm quen thuộc.

"các ngươi chỉ là học sinh, chắt cũng biết hành động vừa rồi ra xâm phạm thân thể nhỉ ?" Ngôn Hồng quay đầu thì thấy Mộc Ngữ Dao kia nhàn nhạt không chút biểu tình, Mộc Ngữ Dao hai tay khoát lên vai của nàng, đem của nàng nửa thân thể đều ôm vào trong lòng, nguyên bản băng lãnh thân thể ở Mộc Ngữ Dao ấm áp ôm ấp bổng nhiên trở nên ấm áp.

Như vậy trong nháy mắt, vẫn cố nén trụ tâm tình Ngôn Hồng nhịn không được mắt liền đỏ. đối trước mặt nữ Mộc Ngữ Dao bộ mặt lãnh đạm lạnh lùng không dể ức hiếp, vốn ỷ vào nhiều người lực lượng đông bổng nhiên thấy như vậy khí thế liền đi xuống, nàng dù chết còn mạnh miệng: "Chúng ta làm cái gì mắc mới gì đến ngươi, ta khuyên ngươi tốt nhất là trách qua một bên, chọc giận chúng ta là không tốt đâu nhé."

nữ sinh nói xong, ở phía sao nàng hai nữ sinh cũng đánh bạo liên tục la hét. khi cùng Mộc Ngữ Dao học đại học chung có ở chung vài ngày , Ngôn Hồng rất rõ cá tính của nàng , nàng bình thường cũng không hay thể hiện hỉ nộ ái ố lên gương mặt, mặc kệ phát sinh chuyện gì, đều là vinh nhục không sợ hãi vân đạm phong khinh dáng dấp.

Nhưngcó một chút khác biệt là, Mộc Ngữ Dao cho dù biểu tình có lãnh đạm đến mức nào , cũng nhàn nhạt mỉm cười, nếu như nàng thực sự mặt vô biểu tình, đó chính là vô cùng tức giận .

Lúc này Ngôn Hồng không chuyển mắt nhìn chằm chằm ba người kia , mộc ngữ dao cười lạnh nói: "Phải? ta đây thật rất muốn nhìn xem bọn ngươi làm gì ta."

Ba nữ sinh ngẩn người, trong lúc nhất thời không biết nói gì , mà lúc các nàng ngây người , hai gã bảo an bất thình kình chạy đến.

"Mộc tiểu thư, có chuyện gì ạ ?" Trong đó một gã bảo an trong tay còn cầm điện thoai di động chưa tắc do mộc ngữ dao vừa gọi, hắn thở phì phò nói.

Mộc Ngữ Dao liếc mắt , khoan thai nhìn hai vị bảo an tới trể, thản nhiên nói: "Các ngươi cũng biết ở đây ở đều là người có chút thân phận , vì sao lại cho những người này vào đây ?"

Mộc Ngữ Dao sắc bén ánh mắt đầu hướng về các nữ sinh , các nàng khuôn mặt sợ hãy. "Mỗi một một người vào đây chúng ta đều có đăng ký cùng với nghiệm chứng thân phận , thật sự chúng tôi cũng không rõ , mộc tiểu thư, là chúng tôi làm việc tấc trách mới sãy ra chuyện này."

Nói song bảo an cũng tỉ mĩ xem xét ba nữ sinh , nhức đầu, "Thế nhưng, chúng tôi hình như không có thấy qua các nàng nha!" Bảo an quay đầu hỏi một bảo an khác: "Là ngươi cho các nàng vào sao?" bảo an kia suy nghĩ một chút liền lắc đầu.

"Ta mặc kệ các nàng là vào bằng cách nào, kết quả là các nàng vừa vào đến liền phát điên.

giống như " Cẩu " gặp ai cũng cắn .Phệ,( @@ không biết ) không chỉ quấy rối thời gian nghĩ ngơi của ta, còn cố tình khiến bạn ta ra như vầy, các ngươi nói nên làm sao đây ?"Giữa lúc Mộc Ngữ Dao nói , ba người liên nhân cơ hội định chạy, còn không chạy được sa liền bị hai vị bảo an tay mắt nhanh nhẹn bắt lại.

"Buông! nếu không Ta sẽ kiện các ngươi..." Ba người liên tục liều mạng giãy dụa, nữ sinh mới nãy dẫn đầu nhìn dũng manh hiện giờ liền khóc thét lên "Này... Mộc tiểu thư..."

Hai gã bảo an nhất thời có chút chân tay luống cuống, người không biết chuyện lại nghĩ họ thanh niên trai tráng mà lại ức hiến các tiểu nữ sinh! Mộc Ngữ Dao lông mi chưa từng động một chút nào, tự hỏi trong chốc lát, trầm giọng nói: "Nhìn sắc trời cũng không còn sớm, như vậy đi, làm nghiêm các vị bảo vệ đem nàng nhốt nào phòng bảo vệ một đêm sáng mai mới thả xem như trừng phạt."

Ba nữ sinh nghe vậy vừa một trận khóc lớn ,nháo loạn cả lên, hai gã bảo an tràn đầy khó xử, mà Mộc Ngữ Dao cũng không thay đổi chủ ý.

Trầm mặc một lát, bảo an mới quyết định dựa theo Mộc Ngữ Dao nói làm. nhìn cách ăn mặt của ba học sinh trung học đó có thể thấy được các nàng chỉ là con của những nhà tầm thường, thế nhưng Mộc Ngữ Dao không giống với, nàng tại khu biệt thự dành cho nhà giàu có thân phận rất tôn quý, cũng là mooht vị chủ nhân rất khó trêu chọc, có gì nghiêm trọng hậu quả liền đẩy lên trên người nàng là được.

Này cây hồng, chính thiêu nhuyễn niết tương đối hảo.( có nghĩa trước mặt người này nên nghe theo là được phải hk a @@)

khi bảo an đem ba nữ sinh đem đi, Mộc Ngữ Dao nhẹ nhàng nói một câu: "Nhớ kỹ đem đèn trong gian phòng tắc hết , bao gồm luôn điện thoại di độngkhông cho các nàng lên lạc ra bên ngoài , còn có, nhất định phải chú ý thời gian."

Chờ trận gào khóc thảm thiết thanh kia dần dần biết mất, Mộc Ngữ Dao xoay người cầm tay người từ đầu tới cuối đều yên lặng, ngôn hồng, ngữ khí mềm nhẹ: "Đi thôi, theo ta về ."

Ngôn Hồng vẫn như cũ vẫn không nhúc nhích, một lúc lâu ánh mắt mới chậm rãi chuyển lên trên mặt Mộc Ngữ Dao , thanh âm thấp không thể nghe thấy: "Ngươi tại sao lại ở chỗ này?"

Mộc Ngữ Dao cười: "Ngươi lần không phải mới đến đi tìm ta sao? Nhanh như vậy liền quên ? Ta cũng ở nơi này ."

"chuyện vừa rồi ... Cảm ơn ..." Ngôn Hồng cúi đầu nói, kỳ thực, nàng càng muốn cùng ba nữ sinh kia cải nhau một trận rồi thôi , còn hơn như bây giờ bị Mộc Ngữ Dao nhìn thấy nàng trật vật như vậy.

nói Một câu, lòng tự trọng lại quấy phá. "thôi đến nhà ta đi , ngươi cả người đều ướt như vậy rất dễ bị cảm , đến nhà ta đầu tiên phải thay đổi hết đồ."

Mộc Ngữ Dao đem áo khoát lên người ngôn hồng, đem nàng bao kín lại.

Hiu quạnh trong gió, Ngôn Hồng này mới nhìn đến Mộc Ngữ Dao trên người chỉ ăn mặc một bộ đồ rất đơn giản lại còn rất mỏng, nàng vội vã đêm áo khoát kéo xuống: "áo này ngươi ăn mặc đi, ngươi mặc ít như vậy."

Mộc Ngữ Dao kéo Ngôn Hồng thủ, một lần nữa đem áo khoác , khoác lại trên người nàng, kiên trì nói : "Nếu như sợ ta lạnh nói thì lập tức theo ta trở về nhà."

Ngôn Hồng còn đang do dự: "Thế nhưng như ta như vậy hình như..."

"Ngươi như vậy còn đứng ở đây sẽ làm nhiều người chú ý, Ngôn Hồng, ta cũng sẽ không ăn ngươi, ngươi rốt cuộc đang sợ ta cái gì?" Ngôn Hồng trầm mặc, thẳng đến cuối cùng tự nhiên phát hiện trên người mình tỏa ra một mùi tanh rất khó chiệu , mới bất đắc dĩ đi theo sát nghiêm mặt kiến mộc ngữ dao cười như nở hoa.

Đi tới nửa đường, Mộc Ngữ Dao điện thoại di động liền vang Mộc Ngữ Dao tiếp điện thoại liền nói thẳng: "Uy, ngươi không cần chờ ta , ta bỗng nhiên có k việc gấp cần xử lý sẽ không đi, chúng ta hôm nào bàn lại, đến lúc đó ta gọi điện thoại cho ngươi."

nói xong hai ba câu mộc ngữ dao lập tức tắc điện thoại. Ngôn Hồng ở bên cạnh nghe được nhưng không nói gì, thật không hỗ là Mộc tiểu thư, nhiều năm troi qua như vậy một chút biến hóa cũng không có, chính như vậy nghĩ mình là trung tâm.

"Ngươi đang cười cái gì ?" Mộc Ngữ Dao thanh âm cắt đứt Ngôn Hồng suy nghĩ (đáng lẽ nên ghi tự kỹ nhở ~*v*~ ) .

Ngôn Hồng đột nhiên phát hiện bản thân không hiểu vì sao nhớ đến những việt cùng Mộc Ngữ Dao trải qua lúc cùng học đại học thời điểm, còn không tự giác nở nụ cười , ngôn hồng đang xấu hổ đưng nhiên sẽ không thẳng thắng nói ra nhưng suy nghĩ thật trong đầu mình, tùy tiện tìm một câu chuyện khác nói: "Đang suy nghĩ mấy nữ sinh kia , ngươi cần làm gì phải nhốt lại các nàng, sẽ không sợ cha mẹ các nàng tìm tới sao?"

"Ta thách các nàng cũng không dám nói cho cha mẹ của mình, không cần suy nghĩ cũng biết là cha mẹ các nàng không muốn các nàng tới đây, có lẽ các nàng đột nhiên muốn nhìn thấy thần tượng mà mình ngưỡng mộ , mới đánh bạo trốn đi đến đây,ta thấy các nàng thà bị phi pháp bắt giữ, còn hơn là đễ cho cha mẹ mình biết tới chuyện này, đồng thời..."

Nói đến đây Mộc Ngữ Dao sắc mặt phút chốc trở nên âm u đứng lên, "Nói cho cha mẹ lại thế nào? Đến lúc đó một người gây họa mag hại cả gia đình." Mộc Ngữ Dao âm trầm sâm biểu tình nhượng Ngôn Hồng thình lình địa hổ khu chấn động, quả nhiên đắc tội ai cũng không có thể đắc tội cái này phúc hắc lại âm hiểm thiên niên hồ ly tinh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro