chương 7 ( khuynh tiếu )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 7

Lúc này sắc trời đã đen xuống, từ cửa sổ sát đất nhìn ra phía ngoài đều có thể thấy bên ngoài trời đêm đầy sao. Mộc Ngữ Dao đem Ngôn Hồng nâng dậy dựa vào đầu giường sau đó lại xoay người đi lấy cốc nước nóng đưa cho nàng, nói: "Đều đã đã trễ thế này, ngươi lại không có phương tiện đi lại, đêm nay ở chỗ này ngủ đi."

Ngôn Hồng đang cầm cốc nước, tay lạnh lẽo rốt cục cảm thấy nhè nhẹ ấm áp.

Nàng nghiêng đầu suy nghĩ một chút, kỳ thực nàng luôn tránh né Mộc Ngữ Dao cũng bởi vì Mộc Ngữ Dao nói thích nàng, điều này làm cho nàng cảm giác không đúng với luân lý đạo đức.

Nhưng thực ra Mộc Ngữ Dao chỉ là là từng nói thích nàng mà thôi, cũng không có làm cái gì quá đáng, còn lại nhiều lần giúp nàng giải vây, nghĩ như vậy, Ngôn Hồng cũng có chút tiêu tan.

Nàng gật đầu: "Ân, đêm nay đàng làm phiền ngươi ."

Cho tới bây giờ đều là cười yếu ớt, mỉm cười, cười nhạt, âm hiểm cười, ngoài cười nhưng trong không cười Mộc Ngữ Dao khó có được một lần cười đến vô cùng vui vẻ, đôi mắt to mị cong cong như ánh trăng, nhìn kỹ mới phát hiện trên gương mặt nàng phía bên trái có một cái xoáy nhỏ , nàng nói: "Nhiều như vậy năm qua, ngươi rốt cục chịu nghe ta nói chuyện."

Ngôn Hồng sửng sốt, không được tự nhiên nói: "Ta lúc nào chưa từng nghe ngươi nói chuyện !"

"Mà ngươi cho tới bây giờ đôi tai giống như ra đa, có đôi khi ta đều còn không có mở miệng ngươi tựa như nhìn thấy quỷ liền bỏ chạy ."

Đang nói Mộc Ngữ Dao bỗng nhiên lại nghĩ tới cái gì, chăm chú nhìn Ngôn Hồng nói: "Được rồi, ngươi thế nào lại muốn tới nơi này? còn chọc giận mấy người học sinh "tiểu học" kia."

Lời nói của Mộc Ngữ Dao như kim đâm vào chổ đau của Ngôn Hồng, nghĩ đến việc bị Dư Lộ Vi người luôn có quan hệ tốt với mình cự tuyệt ngoài cửa, sắc mặt Ngôn Hồng lúc này suy sụp xuống, có lệ nói: "Không có việc gì, chỉ là đi tìm một bằng hữu mà thôi."

"Ngươi luôn là như thế này, bản thân có chuyện cũng không muốn tìm ta hổ trợ." Mộc Ngữ Dao bất đắc dĩ, than vãn nói, "Ngươi phải biết rằng, giới giải trí rất phức tạp, không phải ai cũng đều luôn đối tốt với ngươi, tất cả đều là bản thân phân biệt, quan trọng nhất là, ngươi phải phân biệt rõ ràng ai mới là ngươi luôn đứng về phía ngươi."

Mộc Ngữ Dao lời nói thẳng thắng thành khẩn khiến Ngôn Hồng liền có chút cảm động, quả thật mặc kệ là năm năm trước hay là năm năm sau, Mộc Ngữ Dao luôn là người đầu tiên chạy đến giúp đỡ nàng khi nàng gặp khó khăn, dù cho khi giúp đỡ nàng xong bị nghe những lời khó nghe, Mộc Ngữ Dao đều không để trong lòng.

Thế nhưng nếu như đem việc này nói cho Mộc Ngữ Dao, nàng lại dùng những điều này uy hiếp nàng khiến cho mình làm tình nhân của nàng sao? Trải qua một phen đấu tranh tư tưởng kịch liệt, Ngôn Hồng thẳng thắn nói : "Ta vốn là muốn tìm Dư Lộ Vi, không nghĩ tới nàng cự tuyệt ta, sau đó ta định rời đi, đi không được bao lâu, thì bị ba nữ sinh kia hất nước..."

Nói xong lời cuối Ngôn Hồng thanh âm càng ngày càng thấp, nàng ủ rũ nuốt nước bọt, cảm thán, sinh khí, nghĩ thầm nghĩ không hiểu vì sao Dư Lộ Vi bỗng nhiên đối nàng như vậy.

Mộc Ngữ Dao bừng tỉnh đại ngộ, nói: "Ngươi thế nào lại nghĩ đến đi tìm Dư Lộ Vi? Nàng trước kia từng là người được đề cử cho nữ nhân vật chính của “thính phong”, hơn nữa phần thắng khá lớn, tối hôm đó ta lại trước mặt mọi người cùng giới truyền thông đề cử ngươi, nàng liền đem ngươi trở thành đối thủ cạnh tranh ,việc nàng bài xích ngươi cũng là lẽ thường phải làm."

Ngôn Hồng mất một lúc mới tiêu hóa được những lời đó, nàng hoàn toàn không nhớ hôm diễn thử “Thính Phong” có Dư Lộ Vi, nàng lắp bắp nói: "Thế nhưng... Có cần phải như vậy sao?"

"Thế nào không cần? Tại giới giải trí, trở mặt là chuyện rất thông thường." Mộc Ngữ Dao nhận chén nước mà Ngôn Hồng đã uống hết đặt trên tủ đầu giường, lại tiếp tục hỏi: "Vậy ngươi tìm Dư Lộ Vi là vì sao?”

Ngôn Hồng nhăn nhó nửa ngày, do dự dự nói: "Vay tiền..."

"Vay tiền?"

"Ân." Ngôn Hồng gật đầu, "Ngươi không phải biết mẹ ta ở bệnh viện sao? Muốn duy trì mạng sống của bà ấy cần rất nhiều tiền. Nhưng tiền nhà ta đã xài hết sau tai nạn của ba mẹ ta không lâu."

Nói đến đây Ngôn Hồng bỗng nhiên cắn răng một cái nắm cánh tay Mộc Ngữ Dao, khẩn cầu nói, "Ngươi có thể hay không cho ta mượn chút tiền, khi ta có tiền ta sẽ ngay lập tức trả lại cho ngươi!"

"Ngươi dù sao cũng là nghệ sĩ của công ty ta, giờ trở thành thế này!" Mộc Ngữ Dao không khỏi sợ hãi.

Ngôn Hồng trong nháy mắt thì liền nhớ tới trước mặt mình không phải tổng giám đốc của công ty K sao? Nói như vậy... nam nhân trung niên kia là chủ tịch công ty K Mộc Viễn Đông?! Ngôn Hồng cả kinh mồ hôi lạnh muốn tuôn ra, nàng dĩ nhiên hướng người lãnh đạo trực tiếp của mình vay tiền! Thế nhưng nói lại, công ty K là do gia đình của Mộc Ngữ Dao thành lập, công ty K đem nàng quên đi chỉ lo "sũng ái" một đám nữ ngôi sao vì con đường làm ngôi sao thực hiện "tiềm quy tắc", còn còn chia cắt tiền lương của nàng trong khi việc làm của nàng rất ít.

Tục ngữ nói “không nể mặt tăng cũng phải nể mặt phật”, còn không nói nàng cùng Mộc Ngữ Dao đã từng là quan hệ bạn thân, thì là cũng phải xem tại các nàng là đồng học tình cảm, Mộc Ngữ Dao kéo nàng một cũng là dễ dàng?

Nghĩ tới đây, Ngôn Hồng không khỏi lại có chút buồn bực, nhất thời thở phì phì nói: "Cũng bởi vì công ty của ngươi lòng dạ hiểm độc, chỉ biết là bóc lột ta, giai cấp vô sản nghèo khó, đối với Đại Minh Tinh, các ngươi còn không nịnh hót hết lời?"

Mộc Ngữ Dao khóc không ra nước mắt, đồng thời lại vì Ngôn Hồng ở trước mặt nàng rốt cục không chỉ là trầm mặc cùng trốn tránh mà cảm thấy phát ra từ nội tâm vui vẻ, nàng giải thích nói : "Hồng muốn nổi tiếng có hai phương thức, thứ nhất là kỳ ngộ, không chỉ dựa vào thực lực của chính mình, còn đúng lúc gặp Bá Nhạc (ý nói gặp được người tốt hổ trợ). Thứ hai là ngươi khinh thường "tiềm quy tắc", nhưng không thể không thừa nhận cách này rất nhanh có thể leo lên ."

Ngôn Hồng khiếp sợ, cương nửa ngày mới hỏi : "Vậy giống như ta , loại này tiểu diễn viên không phải vĩnh viễn cũng không có ngày xuất đầu?"

"Biện pháp nhưng thật ra có, bất quá sẽ nhìn ngươi có nguyện ý hay không." Mộc Ngữ Dao nói, "Chúng ta nói đề tài rộng ra quá rồi, vừa rồi ngươi nói về chuyện vay tiền, ngươi muốn nhiều ít? Ta ngày mai đem tiền cho vào tài khoản của ngươi."

Ngôn Hồng sửng sốt một lát, trong lúc nhất thời không nghĩ tới Mộc Ngữ Dao dễ dàng cho nàng vay tiền như vậy, nàng ban đầu còn chuẩn bị tinh thần bị khó dễ.

Chỉ tiếc Ngôn Hồng còn chưa kịp vui vẻ, tâm tình lại bị Mộc Ngữ Dao nói ra hai chữ làm cho cụt hứng.

"Thế nhưng..." Mộc Ngữ Dao nói chậm rãi để sát vào Ngôn Hồng, ở nàng bên tai nói, "Thì giống như ta nói với ngươi, làm bạn gái ta."

Mặc dù đã chuẩn bị tâm lý rất lâu, thế nhưng chính tai nghe đến lời này, Ngôn Hồng không nhịn được mặt liền đen xuống, một tay đẩy ra Mộc Ngữ Dao, ngữ khí băng lãnh: "Hóa ra ngươi còn chưa chết này ác tâm, ta nói cho ngươi rõ ràng, ta một chút cũng không thích nữ nhân."

Mộc Ngữ Dao bất ngờ không phòng bị bị đẩy một cái lảo đảo, thất tha thất thểu lui về phía sau vài bước mới đứng vững được, miệng nàng nhàn nhạt mỉm cười càng ngày càng ít, cho đến khi mặt nàng vô biểu tình, nàng đứng ở tại chỗ vẫn không nhúc nhích nhìn Ngôn Hồng, nhìn đên khi Ngôn Hồng hơi run run mới mở miệng.

"Nếu cho rằng ta ghê tởm, vì sao khi ta chuẩn bị quên hết lại tới tìm ta, cho ta hi vọng. Lại còn vì sao đáp ứng theo ta về nhà thậm chí nằm trên giường của ta, nếu như lúc đó ngươi cho ta một cái tát, hoặt đối với ta chửi ầm lên, ta sẽ không hội lại vô cùng hy vọng như bây giờ. Ngươi có biết không? chỉ cần ngươi hướng ta tới gần một chút, với ta mà nói đều là cho ta rất nhiều hy vọng, ngươi cho ta bồi hồi giữa kỳ vọng cùng tuyệt vọng ngươi có biết sự chênh lệch rât lớn này khiến ta khó chịu biết bao nhiêu không?"Mộc Ngữ Dao mặt mày trong trẻo nhưng lạnh lùng, bình tĩnh nói ra một đoạn lời nói.

Ngôn Hồng nghe được sửng sốt sửng sốt, cả người cứng ngắc ngồi ở trên giường, đoạn lời nói này của Mộc Ngữ Dao kiến nàng không biết như thế nào trả lời, nàng căn bản là tưởng tượng không được Mộc Ngữ Dao đối với nàng chấp niệm sẽ là sâu như vậy.

Trước đây nàng cũng hay cảnh cáo bản thân, tuyệt đối không được bởi vì bởi một chút nhẹ dạ mà chấp nhận thỉnh cầu làm quen của nàng, Mộc Ngữ Dao chỉ là ham mới mẻ, ngoạn ngoạn mà thôi.

Rất nhiều lần, chưa từng có cùng nam sinh yêu nhau Ngôn Hồng xác thực cũng có chăm chú tự hỏi qua muốn hay không đáp ứng Mộc Ngữ Dao.

Bầu không khí thoáng cái trở nên chìm xuống tới, cả gian phòng không khí đều là cảm giác hít thở không thông.

Ngôn Hồng cuối đầu xuống không dám nhìn trực tiếp ánh mặt của Mộc Ngữ Dao, ngay khi nàng cho rằng Mộc Ngữ Dao tức giận đến mức xoay người rời đi thì, Mộc Ngữ Dao đột nhiên lại đến gần nàng, chỉ bất quá không có ngồi vào nàng bên cạnh, mà là đứng thẳng tắp, trên cao nhìn xuống nàng.

Bỏ qua Mộc Ngữ Dao chiều cao một mét bảy mươi lăm, nàng bên ngoài nhìn như một tiểu muội muội đơn thuần xinh đẹp cần được bảo vệ, nhưng có khả năng tùy thời tản mát ra một loại khí tức khiến ngươi ta cảm thấy áp lực vô cùng, tỷ như hiện tại. "Ngôn Hồng, ngươi chỉ có hai lựa chọn."

Mộc Ngữ Dao thanh âm bình tĩnh không có một tia gợn sóng, "hoặc là sẽ đáp ứng làm bạn gái của ta, hoặc là lại tiếp tục đi chung quanh tìm người vay tiền, chỉ là, sợ rằng mẹ ngươi không còn nhiều thời gian để chờ đến lúc ngươi mượn được tiền về."

Ngôn Hồng bỗng nhiên ngẩng đầu, ngữ khí có chút bi phẫn: "Ngươi thế nào lại như vậy bức ta?" "Ta không có bức ngươi." Mộc Ngữ Dao nhàn nhạt nói, "Ta chỉ là nói lên sự thật mà thôi, ta cho ngươi một phút để tự hỏi bản thân, nếu như ngươi chọn cái sau, ta sẽ như ngươi mong muốn biến mất khỏi tầm mắt của ngươi, không hề hỏi đến tất cả sự tình của ngươi."

Ngôn Hồng bị Mộc Ngữ Dao mang đến áp lực vô hình ép tới yết hầu gần như ngừng thở, thời gian từng giây trôi qua, Ngôn Hồng trong lòng suy nghĩ không ra lựa chọn, một phút đồng hồ đã đến.

Mộc Ngữ Dao hỏi: "Nghĩ ra kết quả chưa?" Ngôn Hồng cúi đầu không hé răng, vẫn như cũ mâu thuẫn nảy ra.

"Không trả lời ta, ta xem như ngươi chọn đáp án thứ hai." Mộc Ngữ Dao mặt vô biểu tình lần thứ hai hiện ra, nàng lại đợi vài giây, Ngôn Hồng không nói chuyện. "Như vậy chúc ngươi may mắn." Nói xong Mộc Ngữ Dao xoay người bước đi.

Trong quá trình Ngôn Hồng lựa chọn không chỉ có mình Ngôn Hồng thấp thỏm bất an, còn có Mộc Ngữ Dao.

Nàng đợi, đợi xem Ngôn Hồng có thể hay không chọn nàng cùng một chỗ, dù cho Ngôn Hồng đều không phải thật sự thích nàng. Có câu không phải nói gần quan được ban lộc sao? Chỉ cần cùng một chỗ, cảm tình luôn luôn có thể chậm rãi bồi dưỡng.

 

 

Mỗi bước đi, tâm Mộc Ngữ Dao càng lạnh dần. Rốt cuộc, khi nàng gần bước ra cửa thì, phía sau truyền đến thanh âm của Ngôn Hồng.

"Ta đáp ứng ngươi!" Mộc Ngữ Dao dừng bước, trên mặt dần dần hiện lên một mạt miểm cười thắng lợi. Quả nhiên, bình định chính sách là không đáng tin, thỏ hay là muốn bị bức ép.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro