CHƯƠNG 17: HHH

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kim Nhật thấy dễ chịu hơn nhiều, thẹn thùng nói cảm ơn với bạch mã hoàng tử: "Cảm ơn anh. . . . . . . . A ư. . . . . . Anh thật tốt. . . . . . Ư hừ. . . . . . . . A ư. . . . . . ."


Cậu thật sự cảm kích khi bạch mã hoàng tử ôn như với mình như vậy, trong lòng thấy cực kỳ ấm áp, tình ý với bạch mã hoàng tử càng mãnh liệt hơn, cậu càng thích, càng say mê bạch mã hoàng tử hơn nữa rồi!


"Hừ! Em có biết vì em mà ông đây khổ sở biết bao nhiêu không hả!" Hách Mãnh tức giận mắng, khuôn mặt tuấn tú nhăn lại, mồ hôi chảy đầy trên trán.


Cứ làm nhẹ nhàng, thận cẩn thận đi vào từng vào chút một thì dương vật lại càng muốn nhanh chóng tiến vào hoa huyệt cực kỳ tuyệt vời tiêu hồn này, khổ sở tới mức không thể diễn tả nổi, cả người đều run run lên.


"Rất xin lỗi!" Kim Nhật vội vàng xin lỗi, lúc này mới phát hiện vẻ mặt chịu đựng khổ sở của Hách Mãnh, biết Hách Mãnh vì mình mà không thấy dễ chịu chút nào, trong lòng thấy rất cảm động cũng cực kỳ đau đớn, thà để mình khổ sở còn hơn, cậu không chút do dự liền nói: "Anh không cần phải lo cho em, cứ thỏa sức làm đi, đừng chịu đựng!"


Cậu thà rằng mình bị đau chết cũng không muốn bạch mã hoàng tử yêu dấu phải khổ sở, cậu thật sự rất thích, rất yêu bạch mã hoàng tử bên ngoài thì hung ác, lạnh lùng, nhưng nội tâm thì rất ôn nhu thiện lương.


"Em không sợ đau sao?" Hách Mãnh có hơi kinh ngạc.


"Sợ chứ, nhưng vì để anh không thấy khổ sở, cho dù có đau thì em cũng cắn răng chịu đựng. Em. . . . . Em yêu anh!" Kim Nhật gật đầu, vẻ mặt thâm tình lớn mật thổ lộ, nói xong lại xấu hổ không dám nhìn bạch mã hoàng tử.


Lần này Hách Mãnh lại không lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, diện mạo và khí chất của hắn khiến vô số nam nữ đều nhất kiến chung tình với hắn, yêu hắn một cách điên cuồng, mỗi ngày đều có người thổ lộ với hắn. Tuy rằng Kim Nhật là người xinh đẹp khêu gợi nhất trong số đó thì hắn vẫn không cảm thấy vui sướng hay phấn khích. Hiện giờ hắn bị dục hỏa tra tấn đến mức sống không bằng chết, căn bản là không có tâm tư để ý tới chuyện khác, thầm nghĩ lập tức dùng toàn bộ sức lực ch!ch hoa huyệt vô cùng tuyệt vời tiêu hồn của Kim Nhật để dập lửa.


"Em đã nói như vậy thì anh sẽ không khách khí, anh sẽ lập tức tiến hết toàn bộ vào trong cơ thể em, đau đến mức ngất đi thì cũng đừng có trách anh!" Rốt cuộc thì Hách Mãnh không không nhẫn lại được nữa, dặn trước vài lời với Kim Nhật. Cự long bỗng nhiên tăng tốc, hung mãnh ra sức đâm vào mật hoa, nháy mắt liền đi vào hơn phân nửa, khiến tiểu huyệt yếu ớt bị xé rách càng nghiêm trọng hơn, chảy ra càng nhiều máu hơn, nhìn qua thấy rất ghê rợn, rất dọa người.


Lần này Kim Nhật lại không kêu lên thảm thiết, bởi vì cậu đã bị đau tới mức hai mắt tối sầm, còn không kịp kêu thì đã hôn mê bất tỉnh.


Thấy thế, Hách Mãnh có hơi kinh ngạc, rồi lại nhíu chặt mày lại. Vừa nãy đã nói có bị đau tới mức ngất đi thì cũng đừng trách mình, nhưng chỉ là thuận miệng nói thế thôi, không ngờ là cậu ta lại thật sự bị đau tới ngất, đều do mình tiến vào trong cơ thể cậu ta quá nhanh, còn dùng sức rất lớn nữa.


Mặc dù Hách Mãnh hơi kinh ngạc khi Kim Nhật ngất xỉu, nhưng không hề lo lắng, cũng không rời khỏi cơ thể của Kim Nhật để giúp cậu tỉnh lại. Bởi vì cự long của hắn quá mức thô to, lại còn làm rất mạnh, rất nhiều lần đã khiến bạn giường bị ngất xỉu, nhất là mấy đứa non tơ như này, cho nên hắn cực kỳ có kinh nghiệm, biết chuyện ngất xỉu như này cũng không có vấn đề gì lớn, hơn nữa bây giờ cũng không thể khiến Kim Nhật tỉnh lại được.


Hắn còn chưa đâm vào hoa tâm sâu nhất, để khoái cảm có thể cắn nuốt hết thảy đau đớn của Kim Nhật, bây giờ mà làm Kim Nhật tỉnh lại thì sẽ chỉ khiến cậu ấy đau hơn thôi, thậm chí rất nhanh lại bị đau tới ngất đi.


Hách Mãnh hơi giảm nhẹ sức lực, nhưng vẫn không hề giảm tốc độ, tiếp tục đâm vào, tiến thẳng vào chỗ sâu nhất trong hoa huyệt, thăm dò, tìm kiếm hoa tâm dâm đãng nhất, thần bí nhất, đồng thời nhịn không được lộ ra vẻ mặt cực kỳ sảng khoái say mê, hơi thở gấp gáp, còn khe khẽ rên rỉ.


Hoa huyệt mềm mại, càng vào sâu lại càng tuyệt vời tiêu hồn, chẳng những càng ấm áp trơn mềm, còn biết mút như cái miệng nhỏ nhắn, khiến côn thịt thích đến mức run lên không ngừng. Hắn đã ch!ch vô số cái huyệt, nhưng chưa từng tiến vào cái tiểu huyệt nào tuyệt vời tiêu hồn như này, thích đến mức sinh ra ý nghĩ nếu được cắm mãi bên trong không rút ra thì tốt biết mấy.


Hách Mãnh nhanh chóng phát hiện hoa tâm của Kim Nhật nông hơn so với người bình thường một chút, hắn còn chưa đâm vào chỗ sâu nhất đã đụng vào một điểm nhô lên cực ẩm ướt trơn mềm, lực hút đột nhiên tăng mạnh, đích thị là hoa tâm mà hắn muốn tìm.


Hách Mãnh lộ nụ cười vui sướng, đầu long cũng phấn khích vô cùng khi đụng vào hoa tâm, cực kỳ tê dại, như có luồng điện chạy tán loạn quanh người, dâm dịch chảy ra mãnh liệt, hắn dùng sức kịch liệt đâm vào hoa tâm. . . . . . . . .


"A a a a a a ------ Sướng muốn chết! Sướng muốn chết. . . . . . . Ha a. . . . . . . Thích muốn chết! Thích muốn chết. . . . . . . Đừng đâm vào chỗ đó nữa mà. . . . . . . . A ha a. . . . . . . Sướng chết mất. . . . . . . Chịu không nổi a. . . . . . . Hư ư. . . . . . Ha a a. . . . . . ." Kim Nhật lập tức bị kích thích đến mức tỉnh lại, mắt hạnh tuyệt đẹp trừng lớn, kích thích vô cùng mà lớn tiếng rên dâm, âm thanh cực kỳ dâm mỹ tràn ngập sảng khoái và say mê.


Khi cậu tỉnh lại liền phát hiện bạch mã hoàng tử đã tiến vào chỗ cực kỳ sâu của mình, đỉnh quy đầu nóng bỏng vô cùng cứng rắn điên cuồng đâm vào chỗ nào đó mà mình không biết tên, kích phát một luồng điện mãnh liệt cực kỳ sảng khoái, luồng điện đó nhanh chóng lan ra toàn thân, khiến từ đầu đến chân đều cực kỳ sảng khoái, kích thích đến mức chịu không nổi.


Cậu cực kỳ kinh ngạc, rất muốn biết chỗ bạch mã hoàng tử đâm vào điên cuồng kia là gì, sao có thể khiến cậu vừa nãy mới đau tới mức ngất xỉu, giờ lại có không hề cảm thấy đau đớn một chút này như vậy.


"Mẹ nó, con đĩ nhà mày, tiểu dâm phụ cũng mẫn cảm quá rồi đấy, bị ông đây ch!ch vào bi tâm cái là tỉnh lại ngay!" Hách Mãnh hơi nhếch khóe miệng lên, có hơi vui vẻ cười mắng, trong lòng cũng hơi kinh ngạc.


Mặc dù đã sớm phát hiện cậu cực kỳ mẫn cảm, nhưng không ngờ là cậu lại mẫn cảm tới mức này, mới bị làm hoa tâm liền lập tức kích thích phấn khích mà tỉnh lại. Bạn giường trước kia của hắn chưa có một ai như cậu, bất kể là bị mình kích thích hoa tâm như nào cũng phải mất một lúc mới tỉnh lại được.


Xem ra hoa tâm của cậu không chỉ tuyệt vời tiêu hồn muốn chết, mà còn cực kỳ mẫn cảm, là chỗ dâm đãng nhất trên cơ thể của cậu. Thật muốn xem nếu hắn tiếp tục điên cuồng đâm vào hoa tâm thì liệu cậu có càng phản ứng dâm đãng, kinh người hơn không. Nhưng tiếc là hắn phải lập tức rời khỏi hoa tâm của cậu, nếu không sẽ thích đến mức không chịu nổi, lập tức cao trào bắn tinh, hoa tâm của cậu thực sự rất đáng sợ.


Hết chương 17.


(Vĩ): Thú thật là tôi không hiểu tác giả đang tả về cái gì??? Có gì sai sót mong mọi người nhắc nhở.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro