Chương 0107: Lan ra

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Tuyệt đối là Đông Ân Vũ làm !"

Trong văn phòng quẩn quanh tiếng Hà Tuyền gầm thét, đối mặt với Hoắc Ngải tỉnh táo, Hà Tuyền quả thực nổi trận lôi đình

" Hoắc Ngải! Cô nghe không! những phong ba này đều là cộng sự tiền nhiệm của cô, Đông Ân Vũ , làm ra hết!" nữ nhân quá năm mươi tuổi, kích động đến khủng bố, vô luận là quyết đoán hay là khí thế, cơ hồ khiến người thở không nổi, nhất là những người mới chưa thấy qua việc đời như Maggy, nghe Hà Tuyền la hét như thế, cả khuôn mặt nhăn nhúm, hốc mắt có chút phiếm hồng, một bộ ủy khuất

" Trọng điểm không phải cái này..." Hoắc Ngải bị la có chút bực bội, nàng xoa huyệt thái dương nói

Hà Tuyền thấy thái độ của nàng hờ hững, dứt khoát chỉ về cái mũi nàng cả giận nói: " Trọng điểm không phải cái này ? Chẳng lẽ Hải Tiều lúc đầu không nên làm ăn loại hàng này sao ? Hải Tiều hẳn là phải rửa tay gác kiếm à? Đường dây này là cô tiếp tục chống đỡ, bây giờ muốn thoái thác thật sao ?"

Nàng trừng hai mắt kích động nói" Để tôi nói cho cô biết cái gì mới là trọng điểm! Đem Đông Ân Vũ bắt lại, hảo hảo giáo huấn nó một phen! Sau đó bắt nó gánh tội thay! Tùy tiện vu khống tội danh gì cũng được, chỉ cần đừng để hỏa thiêu đến tay tôi, cô muốn người nào tôi đều có thể cho! , chỉ cần đem nó...."

" Có chứng cứ không?" Hoắc Ngải cất giọng cắt ngang, giương mắt một tia mãnh liệt

" Hừ " Hà Tuyền sao lại bị Hoắc Ngải trấn trụ? nữ nhân hừ lạnh một tiếng nói: " Maggy, đem bằng chứng đưa cho Hoắc Ngải xem qua"

Maggy nghe vậy, lập tức chạy về văn phòng, chưa đến một phút đã quay lại, trên tay cầm tài liệu bị Hà Tuyền giật lấy, hung hăng ném lên bàn

" Chứng cứ ? Hôm trước liền để Maggy cầm " chứng cứ " cho cô xem, là chính cô không thèm xem qua hay sao!" Giấy nặng nề trên bàn không biết nội dung ghi cái gì, bất quá lúc nó rơi tung tóe, quả thật khiến Hoắc Ngải rung động mấy lần, có chút mở ra xem, bên trong đều là ảnh chụp, chính là so sánh vị trí máy so với ảnh chụp trên báo chí

Chỉ cần so sánh với nhau, liền có thể tra ra hung thủ, khoa học đơn giản chứng thực, lại khiến Hoắc Ngải chậm chạp không chịu đối diện sự thật...

" Lai lịch nữ nhân kia sao cô không tìm hiểu rõ ràng, lúc nó cộng tác với cô, cô lại không tin nó, hiện tại Đông Ân Vũ tạo ra rắc rối lớn như thế, cô lại đi tin nó?" Hà Tuyền càng nói càng bất đắc dĩ, nàng có lẽ giận Đông Ân Vũ hãm hại Hà Tuyền, có thể cũng giận Hoắc Ngải không chịu tỉnh táo " Nếu là lúc trước, báo chí đăng lên một tiếng sau, cô đã bắt được hung thủ để tra hỏi, nhưng giờ đang xảy ra chuyện gì ? Muốn chứng cứ tôi đã đem đến cho cô xem, sự thật bày trước mắt, cô lại làm như không thấy ?"

Từ gào thét biến thàn thuyết giáo, Hà Tuyền biểu lộ dù hòa hoãn không ít, lại làm Hoắc Ngải càng thêm nặng nề.

" Hiện tại là kiếp nạn của Hải Tiều, cô lúc trẻ tuổi đã gia nhập công ty, hẳn là muốn vì một nữ nhân lai lịch không rõ ràng chôn vùi tâm huyết bao năm sao?" Hà Tuyền thật không hiểu, nàng có thể trông thấy Hoắc Ngải, lại không nhìn ra suy nghĩ của nàng, la mắng thuyết phục đều không cách nào dao động nàng, nàng biết, Hoắc Ngải đem tâm giấu ở chổ sâu nhất, liền ngay cả nàng chưa chắc có thể để đối phương mở lòng

Đến cùng, phía dưới tấm mặt nạ kia là biểu tình gì ?

" Cô thay đổi rồi, Hoắc Ngải, cô đã thay đổi rồi" Trở nên khiến người ta không hiểu rõ

" Hà phu nhân đang nói gì đó?" Tiếng nói khàn khàn nhu hòa truyền ra, Hoắc Ngải một lần nữa mỉm cười, dường như chẳng có chuyện gì xảy ra " Tôi vẫn là tôi, xem ra mấy ngày nay áp lực báo chí để ngài quá vất vả rồi, Maggy, đưa Hà phu nhân về khách sạn nghỉ ngơi đi" Có chút giơ tay, Hoắc Ngải quay ghế nhìn ra phía màn cửa

Hà Tuyền thấy thế, biết nhiều lời vô ích, nàng cùng Maggy rời khỏi văn phòng, vừa đúng lúc Shirley gặp mặt thoáng qua

Shirley vội vàng hướng Hà phu nhân chào hỏi, sau đó đi đến trước bàn làm việc.

" Quản lý, xin hỏi có gì dặn dò?" Shirley sau khi vào cửa lập tức bị không khí quỷ dị dọa suýt không nói nên lời

Hoắc Ngải đưa lưng về phía nàng, không hiểu càng làm lòng người phát hoảng

" Đem mấy tài liệu trên bàn đốt đi" Ném đi không đủ, nàng muốn Shirley triệt để đốt mấy cái chứng cứ kia

Shirley trong lòng buồn bực, khi nàng nhìn thấy mấy cái tài liệu, sắc mặt có chút tái nhợt. Chuyện cho đến bây giờ, trên dưới Hải Tiều có lời đồn đại không ngừng, những tài liệu này do Hà Tuyền ra lệnh tìm hiểu, tất cả đều được cấp quản lý kiểm duyệt qua một lần, nàng thân là thư ký làm việc trực tiếp với Hoắc Ngải, đương nhiên cũng biết tình hình thực tế. Mặc dù sau lưng Hải Tiều có những hoạt động buôn bán kia, khiến cho nàng chấn kinh, nhưng điều làm nàng kinh ngạc chính là...

" Quản lý tin tưởng Đông Tiểu thư như thế, vì cái gì còn muốn giáng chức nàng?" Shirley cầm trang giấy trên bàn, trong lòng có vô số nghi hoặc.

Đông Ân Vũ phản bội Hải Tiều, không ai không biết, coi như bản thân không có chính miệng chứng thực, chứng cứ cũng đã thể hiện rõ...

Nhưng nàng nghi ngờ là Hoắc Ngải, nếu như che chở cho Đông Ân Vũ, vì cái gì còn muốn đuổi nàng đi ?

" Cô cũng cho rằng là do Đông Ân Vũ làm sao ?" Lãnh đạm, Hoắc Ngải giọng nói tương đối yên tĩnh

Shirley trừng mắt nhìn, nàng đối với Đông Ân Vũ không hiểu nhiều...

" Tôi muốn nói Đông tiểu thư sẽ không bán đứng quản lý, nhưng số liệu phân tích đều chỉ ra rằng hung thủ chính là nàng" Sự thật bày ra trước mắt, nghĩ giải thích phí công, trừ phi hai mắt nhắm lại, giống như Hoắc Ngải không quan tâm

" Cũng vậy thôi" Hoắc Ngải cười khẽ vài tiếng, chỉ là tiếng cười kia nghe bất đắc dĩ " Chỉ sợ ngoại trừ Đông Ân Vũ, không có ai có gan dám đối địch với tôi" Không biết là bảo hộ nên giáng chức sao, Hoắc Ngải nheo mắt lại, hai tay mười ngón giao nhau, kiềm chế từ nội tâm một trận rung rẩy

Sirley nghe không ra trong lời nói của Hoắc Ngải mang theo đau đớn, nàng nghiêng đầu nhìn Hoắc Ngải quay ghế lại.

" Bất quá Shirley..." Mười ngón bấu chặt, cuối cùng không cách nào kiềm chế thân thể run rẩy " Tôi không thể thừa nhận, biết rõ là nàng, lại không thể thừa nhận, bao nhiêu lần thăm dò, khảo nghiệm, để nàng gặp nguy hiểm, nàng đều chấp nhận, không hề rời đi, thậm chí dùng mạng đổi lại sự tin tưởng của tôi, không trốn không tránh, tất cả. đều... chịu đựng..."

Nói đến phía sau, đã biến thành lời thì thào như tự nói

" Nếu như Đông Ân Vũ muốn tấn công tôi, tôi cũng có thể hiểu được" Nếu như thẳng thắn muốn chỉ trích nàng hung ác, Hoắc Ngải liền không có khó chịu đến như vậy. nàng sở dĩ giằn vặt nguyên nhân sự thật, đơn giản vì Đông Ân Vũ quá bình tĩnh, nàng để báo chí không ngừng vạch trần bê bối của Hải Tiều, nhưng lại như không hề đếm xỉa đến...

Bình tĩnh như mặt nước, đến tột cùng bên dưới vòng xoáy lớn bao nhiêu ?

oOo

Bên kia, Đông Ân Vũ nhìn Shirley đem số liệu cầm ra khỏi văn phòng. Hoắc Ngải tự lẩm bẩm những lời kia nàng không nghe thấy, chỉ có thể từ màn hình nhìn Hoắc Ngải quay lưng lại, sau đó không có động tĩnh gì. Đông Ân Vũ lấy tai nghe xuống, đem màn hình chậm rãi đóng lại, tâm tình lúc này có chút phức tạp, nàng biết Hà Tuyền muốn bắt nàng, nhưng Hoắc Ngải lại ngăn cản, tại sao phải ngăn cản ? Có tâm tình gì mà lại đi ngăn cản ?

Đông Ân Vũ nhấp môi, đáp án để nàng có chút nôn nóng

Nàng không muốn biết đáp án, mơ hồ có thể minh bạch lý do Hoắc Ngải không vạch trần nàng...

Ngay lúc Hoắc Ngải giáng chức nàng, cũng làm cho Đông Ân Vũ không cảm thấy thoải mái, cũng không phải là mất đi cơ hội thương lượng cùng Ngô Đường, mà La Dạ cầm địa chỉ cùng chìa khóa cho nàng...là...

Một hình thức khác muốn bảo vệ nàng ?

" Đừng ngốc " Đông Ân Vũ vén tóc trên trán, cầm điện thoại gọi đến một dãy số

Đối phương sau khi kết nối, nàng húc đầu liền nói " Bắt đầu từ ngày mai đem đoạn clip sao chép rồi tung ra"

Nguyên Phương Trọng bị mệnh lệnh liền không hiểu, sau khi lấy lại tinh thần trở nên ngưng trọng, Đông Ân Vũ vậy mà muốn hắn đem clip tung ra cho truyền thông ?

" Làm loạn quá!" Nam nhân quát một tiếng chói tai, cảm thấy Đông Ân Vũ chính là tự tìm đường chết " Tiền bối! chuyện xảy ra đã làm tổn hại nghiêm trọng cho tập đoàn Hải Tiều, tin rằng chị cũng thấy không cần em nói, nhưng những công ty liên quan đến Hải Tiều cũng bắt đầu tan vỡ, cổ phiếu giảm rất thấp, rất nhiều công ty nhỏ bị khách hàng từ chối liên quan...Bắc khu hiện tại rối loạn "

Hắn không rõ cách làm của Đông Ân Vũ, lúc trước hắn coi nàng chỉ là ra khẩu khí, nhưng hiện tại xem ra chuyện không phải như thế....

" Xin lỗi tiền bối, nếu như chỉ là giáo huấn, tôi nghĩ đến đây là được rồi" Nguyên Phương Trọng mặc dù nhìn không được biểu lộ của Đông Ân Vũ, nhưng hắn cảm thấy sắc mặt nàng nhất định xanh xám bởi vì hắn đang ngăn cản nàng báo thù, có loại như tiểu hòa thượng khuyên nhủ yêu nữ bỏ xuống đồ đao...

" Đến mức đó thôi sao ?" Đông Ân Vũ đổ lên ghế salon, ngửa mặt nhìn trần nhà, giống như nhiều lần nàng nằm trên giường bệnh, sau khi tỉnh lại nhìn chằm chằm trần nhà như thế " cậu cho rằng chỉ nhiêu đó liền có thể tổn hại Hải Tiều hay sao ? cậu sai rồi, căn cơ của nó rất vững chắc, trừ phi diệt cỏ tận gốc, nếu không gió xuân nhẹ nhàng thổi qua, nó vẫn sẽ lan ra khắp nơi"

Quả thực so với cỏ dại còn dai hơn nhiều

Nguyên Phương Trọng lặng lẽ thở dài " Trừng phạt quá mức đối với tiền bối cũng không tốt, Trần cục trưởng đã nói, nếu như mọi chuyện phát triển đến mức uy hiếp sự an toàn tính mạng của tiền bối, em có quyền cưỡng chế đình chỉ nhiệm vụ này" Đây không phải là uy hiếp, nhiều lắm là nhắc nhở có thiện ý

Đông Ân Vũ rủ mắt, nghiêng người nhìn TV " Cậu không cần phải để ý đến, làm đến mức độ nào, châm chước thế nào tôi đều hiểu, tóm lại ngày mai sao chép đoạn clip đưa cho truyền thông đi" Không thể không nói Nguyên Phương Trọng là một nam nhân tương đối ôn nhu, hắn cũng sẽ đau lòng cách làm của Đông Ân Vũ, mặc dù nhiều lần đe dọa nàng đều không thành công, vẫn sẽ tận tình khuyên bảo

" Vậy được rồi, tiền bối, có tin tốt thì nói một tiếng" Nguyên Phương Trọng nghe Đông Ân Vũ đem chủ đề quay lại điểm chính, lập tức ho khan vài tiếng " Tiền bối cung cấp GPS của điện thoại chuẩn xác không sai, mấy ngày nay cục đã phá được nhiều vụ án to nhỏ, có mười hai tên Ngô Đường dính đến giao dịch phi pháp, bắt giữ được khoảng hai mươi thanh thiếu niên, mặc dù là tiểu lưu manh, nhưng hiệu quả không tệ"

Đông Ân Vũ nghe vậy, có chút nhết miệng cười nhạt: " Đương nhiên, mấy ngày nay Hải Tiều có chuyện, Ngô Đường không cách nào chạy hàng, đi theo định vị của chiếc điện thoại này, tuyệt đối các người có chạy cũng không làm hết việc" Định vị kia, là từ La Dạ, nàng hoạt động thay Ngô Đường, chỉ cần đi theo nàng tự nhiên có thể một mẻ hốt gọn

Coi như bắt được đều là cá nhỏ, không còn cá nhỏ thì...

Long Vương có ra mặt không ?

" Long Vương sao?" Đông Ân Vũ nhắm hai mắt, không biết thế nào trong đầu thoáng hiện không phải là Địch Duy, mà là...

Triệu Hàn.

" Sao?" Nguyên Phương Trọng nghe không rõ lời lúc nãy của Đông Ân Vũ, nghi hoặc hỏi thăm

Đông Ân Vũ lắc đầu, cười mình tưởng tượng phong phú, nàng ngồi dậy nói: " Tôi không có quá nhiều thời gian, muốn cậu hỗ trợ tìm tài liệu trong mấy ngày cho tôi, Ngô Đường đại khái chưa có động tĩnh gì, cảnh lực cũng không cần làm quá nhiều, về phía Hải Tiều chỉ cần tiếp tục tung bằng chứng ra truyền thông là được, sau đó dồn cảnh lực cho nghị viên cảnh sát đã liên hệ với đồn

" Chị nói là chiều hôm qua..."

" Nếu như không nghĩ để hắn nằm trang đầu tin giết người, liền nghe theo lời tôi nói"

Hiện tại, đến phiên nàng đặt bẫy

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro