Chương 0110: Thanh mai trúc mã

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Đạo cao một thước ma cao một trượng... sao ?

Làm người xấu so với hung ác, cũng không cần quá tức giận, Hoắc Ngải cúi đầu vân vê ống kín chụp lén, bất quá chỉ bằng một ngón tay, lại có thể hủy đi sự nghiệp của nàng. Cho đến bây giờ, nàng không sợ cạnh tranh đồng nghiệp, không sợ hắc đạo ngang ngược cắn lại, nàng không tin đồng sự hợp tác, bởi vậy luôn tỏ ra nho nhã lễ độ đối đãi với nhau, ngay cả nụ cười chuyên nghiệp treo trên môi, đều thoát không được, bây giờ nàng lại bị nữ nhân mình hoài nghi nhiều lần, phá tan tành

Chỉ trách, nàng cuối cùng tựa hồ " tin tưởng " Đông Ân Vũ

Con người chung quy vẫn là động vật tình cảm, có lẽ nàng nằm trên cáng cứu thương, toàn thân đẫm máu hư nhược đã khiến nàng dao động

Ai không biết, lấy mạng tranh thủ tin tưởng, cho nàng cái kết cục này...

Buồn cười, quả nhiên rất buồn cười.

Không nghĩ đến cô lại nhanh chóng nhận chức vị chủ tịch " Đông Ân Vũ ngồi trở lại trên ghế, buông lỏng dựa vào lưng ghế nói

Hoắc Ngải khẽ bóp ống kính trong tay, ánh mắt từ đầu đến cuối nhìn lên trên " Không có cách, Hải Tiều đứng trước nguy cơ đóng cửa, không làm gì đó tựa hồ không thể nói gì" Ngay cả ngữ khí đều bình thản không có gì lạ, dường như đang nói không tăng ca, công việc liền không cách nào hoàn thành, một chút xíu bất đắc dĩ, một chút xíu mỏi mệt, lại không nghe ra bất kỳ oán trách nào.

" Phòng vệ vất vả xây dựng bị người công phá, coi như có tiền, không cần chịu chút tổn thất này, thế nhưng vẫn muốn chú ý đến mặt mũi hay sao?" Xã hội thương lưu đối với tiền đều chết lặng, lại đối diện với mặt mũi bên ngoài lại tương đối để ý. Hoắc Ngải cho đến bây giờ đều mắt chó coi thường người khác, chắc hẳn không chịu thoát khỏi Hải Tiều là vì cái này sao ? "Bất quá công ty cô xây dựng lớn, lại bị tôi phá hủy, rõ ràng bản thân địa vị hàng thứ hai, nhưng lại vất vả chạy hàng, giám thị hướng chảy của đồng tiền, trả giá nhiều như vậy, giành nhiều tâm huyết cho Hải Tiều như vậy, bị tôi... không, bị cô tự tay hủy rồi"

Nói trắng ra, Đông Ân Vũ bất quá chỉ vạch trần sự thật thôi

Sau lưng dùng thủ đoạn dở bẩn xây dựng thanh danh, Hải Tiều sẽ phải như thế phát triển, tất cả đều vì Hoắc Ngải làm nhiều việc không thể lộ ra ngoài mà sụp đổ

Nhớ đến, coi là châm chọc

" Trò cười đã xem đủ rồi, đến lúc phải dừng tay rồi?" Hoắc Ngải nhắm hai mắt, buông tay để máy quay rơi xuống bàn " Mặc dù tôi đối với cô gây khó khăn đủ đường, nhưng dù sao cũng tạo điều kiện cho cô ăn ở một khoảng thời gian, không đến mức phải đem tôi diệt trừ" Có thua thiệt cũng có ân nghĩa, mặc dù nàng từng làm chuyện tổn thương nàng, trái lại có cứu nàng, ngay lúc Đông Ân Vũ bị Ngô Đường đuổi đi, vẫn có mục đích lưu nàng lại...

Xem ra vẫn còn chút ân tình ít ỏi...

" Chuyện Hải Tiều tôi đến đây là ngừng" Đông Ân Vũ nhún vại lại nói: " Nhưng truyền thông sẽ không ngừng"

Hoắc Ngải nghe vậy, nhíu mày

" Kỳ thật tôi rất hiếu kỳ, vừa rồi bước vào cao ốc nhìn thấy có hai chiếc xe hơi ở bãi đỗ xe" Đông Ân Vũ ngọe đầu, con mắt híp một đường chỉ, nhết miệng cười thế nào cũng không có hảo ý " Đến cùn là công ty nhà nào lại có đạo nghĩa như thế ? Hải Tiều đã sập một nửa, còn có người đến thăm sao? Chắc quan hệ mật thiết vô cùng nhỉ?"

Đông Ân Vũ cố gắng nhấn mạnh bốn chữ " Quan hệ mật thiết". đồng thời chọc thần tình Hoắc Ngải nghiêm túc nhìn chằm chằm nàng

" Cô..." Không xác định, nghi hoặc, Hoắc Ngải nhất thời không biết nên làm sao mở miệng

Đông Ân Vũ lại thay nàng tìm lối thoát

" Đừng núp nữa, có chuyện gì thì cùng mọi người nói rõ" Đông Ân Vũ đưa lưng về phía bên cạnh phòng nghỉ ngơi, dường như sau lưng có con mắt, có thể trông thấy phòng nghỉ hé cửa có chứa cái gì. Lời nói nàng bình thản để Hoắc Ngải hơi run rẩy, ánh mắt lại chỉ nhìn chằm chằm nàng, không dám nhìn về phía phòng nghỉ, chỉ cần một ánh mắt, thoáng nhẹ nhàng lướt qua, nàng liền thua

Yên tĩnh.

Trong phòng một trận yên tĩnh không cách nào hiểu rõ....

" Thật sự là nhát gan" Nửa ngày, Đông Ân Vũ cười khẽ một tiếng " Tôi cũng phải yêu quái ăn thịt người, ở phía sau nghe lén mà coi được à ? Ra đi, tránh cho tôi phải tức giận" Đôi mắt tối sầm, Đông Ân Vũ không quá kiên nhẫn, những lời nàng muốn nhắn nhủ với Hải Tiều đều nói xong, hiện tại trong đó lại có một vướng mắc khác

Hoắc Ngải giống như nghẹn cổ họng, lúc nàng nghe Đông Ân Vũ nói xong, lập tức giống như bong bóng xì hơi, rũ vai xuống.

" Nàng so với chúng ta càng biết nhiều hơn " Dường như tự lẩm bẩm với không khí, Hoắc Ngải lắc đầu, biết giấy không gói được lửa.

Câu này so với " Vừng ơi mở cửa ra " còn hiệu nghiệm hơn, cửa phòng nghỉ nửa mở phát ra thanh âm két yếu ớt, từ trong phòng tối đen, một bóng người tương đối nhỏ nhắn, một thân váy màu vàng nhạt thanh lịch, càng nổi bật khí chất tinh khiết, đôi mắt sáng chớp chớp, không có như ngày xưa ôn nhu cười yếu ớt, dường như chỉ biểu lộ một chút e ngại cùng không thể tin được.

Nàng là cộng sự hợp tác với Hoắc Ngải, cũng đã từng là ốc đảo của Đông Ân Vũ, Mộ Lâm.

" Cho nên, cô biết bao nhiêu ?" Hoắc Ngải nhức đầu xoa huyệt thái dương, không chỉ là nàng bị đạp đuôi, ngay cả Mộ Lâm cũng bị nắm lấy sao ?

Đông Ân Vũ khóe miệng mỉm cười, tiện tay chỉ hướng bên cạnh nàng để Mộ Lâm đi đến, nàng nghe Hoắc Ngải thắc mắc, rất hào phóng đáp lại: " Muốn bao nhiêu có bấy nhiêu" Lời này cỡ nào cuồng vọng ? Nhưng nàng không phải nói đùa, những bí mật dần dần lộ ra chân tướng, ngay cả Đông Ân Vũ biết được cũng có chút nhiệt huyết sôi trào, có lẽ nàng đã từng có dự cảm, trong tay đang nắm giữ đầu cá lớn, lại không nghĩ lại là một con mồi khả quan như thế.

Mộ Lâm hai tay nắm chặt nhau, khẩn trương đến gần bàn làm việc " Ân Vũ... Em..."

" Ba tháng trước năm ngoái, ở bến cảng Liên Xô xảy ra một vụ án giết người bằng súng" Đông Ân Vũ cắt lời Mộ Lâm, nàng không nhìn nàng, chỉ là nhắm mắt nói nhỏ, giống như là kể chuyện cổ tích cho hài tử nghe " Trưa hôm đó hai giờ, thuyền chở đầy vũ khí cặp bến, toàn bộ hành trình giao dịch vũ khí, cùng thùng đựng tiền có hơn một ngàn vạn giá trị, người bán là công tay Fanal nổi tiếng như cồn, người mua là đầu rắn xứ bản địa "

Hoắc Ngải càng nghe sắc mặt càng đen, khuôn mặt nhỏ nhắn của Mộ Lâm thì tái nhợt, bờ môi thậm chí run rẩy

" Nghe nói trận giao dịch này xem như là quà mừng, chúc mừng người thừa kế Fanal thuận lợi kế thừa. Bất quá thế sự khó liệu, ngay lúc nhân vật chính xuống thuyền, thì trong nháy mắt, đoàng!" Đông Ân Vũ thổi một ngụm khí, chậm rãi mở ra hai mắt, ánh mắt rơi vào cửa sổ đang mưa to gió lớn " Đạn từ giữa lông mày xuyên qua hộp sọ, thi thể từ boong tàu rơi xuống biển, ba ngày sau vớt lên toàn thân đã sưng vù, mặt bị cá rỉa đến biến dạng"

Truyền thông viết đến chổ này, độ dài ngắn khác nhau, ngay cả người chết cũng không ghi tên, đều có dụng tâm

Sự kiện không đáng chú ý

Lại liên lụy đến kế hoạch đang tiến hành, đây là lý do Đông Ân Vũ sở dĩ nói ra, nàng nhè nhẹ đưa ánh mắt chuyển trên thân Mộ Lâm, cười nói: " Từ đó về sai, Fanal liền không còn động tĩnh gì nữa, dường như đã ngừng hoạt động theo thời gian" Đông Ân Vũ vuốt tóc trên khuôn mặt, thay một cái tư thế dễ chịu hơn " Không có thu nhập, sao có tiền đầu tư vào sản nghiệp ở nước ngoài ? lúc đợi cô ở ngoài công ty ngoại thương, tôi liền phát hiện chuyện lý thú này, mặt khác vị hôn phu của cô lại cho tôi rất nhiều linh cảm, còn nhớ lần thứ ba chúng ta gặp mặt không ? Rick tựa ồ bận bịu dành thời gian ra nước ngoài, trên điện thoại không ngừng nhắc đến chuyện mua bán linh kiện, cũng khiến tôi rất để ý"

Công ty ngoại thương hàng đầu, Việc kinh doanh của Rick...

" Cô đã từng nói, nhà cô cùng hắn có quan hệ kinh doanh với nhau" Đông Ân Vũ thở phào nhạt nói: " Đã như vậy, muốn tra ra đối tác công ty Rick liên hệ, liền có thể nhìn ra thân phận của cô ? Fanal xác thực đã ngừng hoạt động, nhưng thành lập công ty Ô Thác Bang lại dần dần vững chắc "

Rắn sẽ tróc da, nàng đem công ty nhà chuyển thành một công ty khác.

Bỏ đi chữ " Fanal " sẽ trở thành " Ô Thác Bang "

Mộ Lâm á khẩu không trả lời được, nàng không dám nhìn thẳng Đông Ân Vũ, từ đầu đến cuối chỉ có thể nhìn Hoắc Ngải, đưa ánh mắt cầu cứu.

" Cô còn biết gì nữa? Tất cả nói ra hết đi" Hoắc Ngải nuốt nước bọt, trầm trọng mở miệng

" Không hổ danh là con gái một của Mộ Gia, từ nhỏ đã được giấu sau bức màn, được che chở mà lớn lên" Lúc nàng trông thấy đôi mắt thanh tịnh của Mộ Lâm,nàng biết nữ nhân này không phải giả vờ, nàng không cần thiết ngụy trang, ngoại trừ không nói thật. Mộ Lâm chính là bộ dạng này, ngây thơ con cừu nhỏ, nhưng thân phận nàng như gai nhọn bao quanh, bên trên còn thoa chất kịch độc " Cha cô vì cô thiết kế đường lui tuyệt đối không chỉ có một mình Rick ? Xem ra Hoắc Ngải cùng cô cũng là quen biết, nếu như Hoắc Ngải là nam nhân, cha cô cũng sẽ đem cô hứa gả cho Hoắc gia đúng không ? Dù sao so với Rick xây dựng nhà máy linh kiện, Hoắc Ngải đứng đầu doanh nghiệp lớn đối với Ô Thác Bang càng có lợi hơn, không phải sao ?"

Giả thiết ác liệt để Hoắc Ngải lạnh lùng trừng mắt nhìn Đông Ân Vũ, Mộ Lâm đã toàn thân mồ hôi lạnh

Nhưng nàng bất quá là lớn mật phỏng đoán, cẩn thận chứng thực

Lúc chưa thành công hoàn tất nhiệm vụ nội ứng, nàng nằm trong bụi gai thở dốc, hiện tại, nàng muốn chứng thực những giả thuyết này.

Hoắc Ngải từ phổi thở ra tất cả hơi thở, nàng im lặng một hồi, nàng giương mắt khôi phục đôi mắt tỉnh táo quen thuộc

Đông Ân Vũ nói không sai, nghĩ đương nhiên trong tay nàng càng nắm giữ chứng cứ mạnh mẽ

" Ân Vũ... luôn... biết sao?" Mộ Lâm toàn thân run rẩy, tựa như khỏa thân trong đêm đông giá rét, cơ hồ muốn bất tỉnh đi.

Từ phương hướng nhìn lại, nàng có thể nhìn khóe mắt đối phương hơi ướt át.

" Tôi chỉ là suy đoán, nhưng hiển nhiên, trực giác của tôi rất chuẩn" Đông Ân Vũ khoát tay áo , nhạt nói " Bất quá rất thú vị không phải sao ? Ba người chúng ta bị định mệnh xếp cùng một chổ, không ai phát hiện ra ai, cô làm Hoắc quản lý của cô, còn cô giả dạng thành tiểu muội cấp thấp nhất trong công ty ngoại thương, nhớ đến, đúng là ngu xuẩn, cải trang cỡ nào vô vị?"

Chân tướng nhìn như rất xa, lại luôn ở bên cạnh mình

" Cũng không phải" Hoắc Ngải nghe vậy, cười vài tiếng, bởi vì ngay cả nàng cũng cảm thấy hoang đường " Khi tôi hợp tác với Ô Thác Bang, Mộ Lâm nghe thư ký báo tên của cô mới kinh ngạc vô cùng, tôi còn tưởng cô có quan hệ với người ở nước ngoài ? Không nghĩ đến mấy chuyện này đều xảy ra trong nước, không hổ danh là Đông Ân Vũ."

Người thừa kế Fanal bị bắn chết, nhưng người chết chỉ là thế thân

Mang danh mỹ kỳ là buổi lễ chúc mừng, nhưng thật ra là dẫn dụ tổ chức thù địch với Fanal, những tổ chức bị chèn ép sớm không thuận mắt Fanal độc quyền buôn bán vũ khí. Sự kiện sau khi được truyền thông đưa tin, Mộ Lâm lập tức ra nước ngoài, thân phận của nàng từ đầu đến cuối được bảo hộ, ngay cả việc Ô Thác Bang hợp tác cùng Hoắc Ngải, đều chưa từng nghe qua chuyện Mộ Lâm ra nước ngoài, cho đến khi Đông Ân Vũ trúng đạn thì mọi chuyện mới rõ ràng

Cho nên muốn tước đoạt chức danh cộng sự của Đông Ân Vũ ?

Để nàng lui khỏi chiến trường hay là tránh để nàng cùng " người khác " tiếp xúc ?

Trừ những người ở Ngô Đường

Còn có Mộ Lâm sao ?

Hoắc Ngải nhìn thanh mai trúc mã như thỏ trắng ngồi đối diện, bỗng nhiên có chút mờ mịt

Đông Ân Vũ thấy thế, chỉ hé miệng cười khẽ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro