Chương 0119: Dao bấm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hiện trường, một trận yên tĩnh...

Trừ Đông Ân Vũ ở bên ngoài, tất cả mọi người đều đưa mắt đặt trên thân La Dạ, tính cả Nguyên Phương Trọng trong phòng cũng chăm chú nhìn màn hình. Nam nhân đứng bên người La Dạ, nháy mắt với nam nhân mặc áo lót màu xám, để hắn tạm thời trên thân Đông Ân Vũ thối lui, La Dạ đã khai, nàng thân là quân nhân, lại gặp lúc Đông Ân Vũ bị ô nhục lại tan rã.

" Nói rõ ràng! Rút đi là trừ khử hay sao?" Nam nhân quơ gậy đánh vào đùi La Dạ, phát ra tiếng trầm đục

Nhưng đôi mắt sắc như lá đầm bích, từ đầu đến cuối chỉ nhìn chằm chằm nơi đó không xa, đặt trên thân Đông Ân Vũ.

" Trả lời tao!" Nam nhân đồ rằn ri nâng tay lên, mấy nam nhân khác thấy thế kéo tay Đông Ân Vũ.

La Dạ cắn chặt môi dưới, máu tươi từ môi chảy xuống " Về tổng bộ" Không tình nguyện, bi thống trình bày

Nàng khai, nam nhân mặc áo lót xám không hài lòng, hắn xoa lưng trần trụi của Đông Ân Vũ, mập mờ nói: " Xem ra mày định chơi trò gameshow hay sao? nói qua loa thì có thể bỏ qua à? Mày nghĩ chúng tao quá thiện lương" Gương mặt dữ tợn làm cho nam nhân lời nói có phần quyết đoán, hắn hoặc uy hiếp, hoặc ánh mắt tùy tính, để La Dạ bắt đầu kịch liệt giãy dụa

" Bắc khu chỉ còn mình tao!" La Dạ mở miệng hô to, thanh âm trầm thấp khàn khàn tựa như cầu xin tha thứ " Nhiệm vụ sau khi hoàn thành..." Nàng thở dốc một hơi, khóe miệng tràn ra chất lỏng đỏ sẫm chảy xuống cái cằm nhỏ " Rút đi toàn bộ" Nàng không có nói dối, chuyện cho đến bây giờ nàng không cần nói dối, một khi bỏ qua tinh thần quân nhân, La Dạ liền không còn gì cả

Vì Đông Ân Vũ, nàng chọn con đường này

" Mày biết trưởng quan nắm chắc bao nhiêu phần?" Nam nhân mặc đồ rằn ri chuyển qua thân thể La Dạ, để nàng đem ánh mắt dời khỏi người Đông Ân Vũ.

La Dạ nhắm mắt, bên tai lờ mờ có thể nghe thanh âm vải vóc ma sát vào nhau " Bộ trưởng lục chiến Tiền Hải" Nàng hít một hơi sâu nói " Thủ lĩnh phản quân" nàng nói rất thô thiển cái tên " trưởng quan ", mà là một cái tên của nam nhân lại không có họ, quản lý hoạt động phạm tội ở nước ngoài cùng bọn khủng bố tổ chức lớn, là phần tử thần bí mang tiếng xấu rõ ràng, dưới trước tiếp quản không ít tổ chức vũ khí quy mô nhỏ

Trong đó bọn phỉ hợp tác với Ngô Đường cũng nằm trong số đó

" Tin tức rất phù hợp với xác thực" Nam nhân mặc đồ rằn ri bỗng nhiên rút ra một con dao nhỏ nói: " Xem ra cần phải cắt lưỡi"

Vừa dứt lời, nghe thấy ở cách đó không xa, nam nhân mặc áo lót xám la lớn " Chờ một chút! muốn cắt liền cắt nữ nhân này mới tốt, hai người cùng một bọn, nữ nhân này lại giết chết lão Khương, dù sao cũng nên trừng phạt nó" Nam nhân nói xong, kéo tóc Đông Ân Vũ, lập tức khiến nàng kêu nhỏ một tiếng, giống như thú nhỏ bị thương, không dám chọc giận thợ săn cầu xin tha thứ

" Đừng!" La Dạ lắc người, muốn đem thân thể quay trở lại, lại bị nam nhân mặc đồ rằn ri giữ chặt " Nàng không liên quan đến chuyện này!"

" Xác thực không liên quan đến nó, nhưng không khai ra toàn bộ, nó lại vì mày mà bị thương" Nam nhân vỗ vỗ chân La Dạ, cười nói: " Ngô Đường để chúng mày đến đòi hàng, nó thuần túy chỉ là cắm hoa hay sao? Trọng điểm chính là tài liệu trong tay mày, lúc ở trên đảo thu thập tài liệu đó, giấu ở đâu ?" Nam nhân hỏi cẩn thận từng li từng tí. Hắn căn bản không biết La Dạ có lén ăn cắp tài liệu trên đảo hay không, chỉ biết trên người nàng nhất định có giấu chứng cứ

" Chung cư..." La Dạ cắn răng, nàng do dự có nên nói chuyện hay không, đã thấy nam nhân rằn rị làm cử động đang hát, nàng lập tức hô " Sàn nhà phòng tắm, miếng gạch từ hàng thứ hai!" Nàng nói cho hết lời, cả người thư giãn xuống dưới, lôi kéo xích sắc, thân thể nàng tựa như cờ xí đang lắc lư không có gió

Nam nhân ra ngoài gọi điện thoại, sau năm phút có câu trả lời chắc chắn, tốc độ nhanh đến kinh người. Nam nhân đồ rằn ri thu dây, thuận tay cởi bỏ dây xích sắc. Thân thể La Dạ thoáng chốc bị quẳng xuống đất, phát ra tiếng vang " Ầm ", phân tán ra bụi mù bốn phía, nàng nằm nghiêng thân trên đất, trước mắt chỉ có thể thấy một đôi ủng nhà binh, dính đầy bùn đất đi lại

" Nhiệm vụ hoàn thành, kết thúc công việc!" nam nhân mặc đồ rằn ri hô với nam nhân khác

" Hiểu rõ" Bọn hắn đã đạt mục đích, nam nhân áo lót màu xam bỗng nhiên kéo Đông Ân Vũ, thay đổi gương mặt bỉ ổi, cung kính nói: " Vất vả rồi Đông tiền bối!" lời nói ngắn gọn, minh xác biểu đạt lập trường của bọn hắn, mà Đông Ân Vũ sau khi đứng dậy, trong phòng Nguyên Phương Trọng cũng cầm áo khoác đi đến mặc lên người Đông Ân Vũ.

Đông tiền bối....

Tựa như ma chướng, gấp khúc bên tai La Dạ.

" Vất vả, đêm nay mời mọi người uống một chén, tôi mời" Đông Ân Vũ mặc áo khoác vận động, y phục của nàng căn bản không phải bị xé nát, mà là thỏa thỏa cởi, sau đó cùng nam nhân diễn một màn âm mưu ác liệt, giống như muốn lừa gạt quân vương, mang một chút trêu chọc cùng thú vị, lợi dụng sự tin tưởng ở một mức nào đó, bức quân nhân cung khai

Nam nhân thở ra một hơi, giống như kết thúc công việc, chuẩn bị tan ca, bọn hắn cùng Đông Ân Vũ nói mấy câu liền kéo cửa sắt rời đi, Đông Ân Vũ nhưng lại đứng tại chổ, nàng nhìn bóng lưng La Dạ nằm nghiêng, là cỡ nào hoang vu đáng buồn. Nguyên Phương Trọng thấy thế, nhất thời không chen lời vào, hắn thu thập màn hình giám thị xong đi đến bên Đông Ân Vũ, lấy điện thoại muốn gọi cho Trần Chính, lại bị nàng nhanh tay cướp lại

" Tiền bối ?" Nam nhân nhăn mày, hỏi một câu

" Cậu đi khởi động xe trước, tôi sẽ đến liền" Đông Ân Vũ đưa điện thoại bỏ vào túi, thúc giục nói : " Đi nhanh"

Có mấy lời không nói, Nguyên Phương Trọng cũng có thể minh bạch, hắn lúng túng sờ sờ cái mũi, cấp tốc rồi đi, còn tri kỷ kéo cửa lên. Cho đến khi trong phòng chỉ còn Đông Ân Vũ cùng La Dạ, nàng mới lười biếng duỗi eo, hiện tại, nàng mới bắt đầu hành động, trước đó một màn kịch chẳng qua muốn gạt La Dạ, nhưng mà, con mồi vẫn còn tiếp tục

Không có chút do dự cắn câu

Ba đát... ba đát...

Gót giày giẫm trên nền đất xi măng phát ra thanh âm đều đều, Đông Ân Vũ ung dung đi đến trước mặt La Dạ, từ trên cao nhìn chằm chằm nàng.

Đôi mắt đầm bích sắc bén tràn ngập không thể tin, nàng nhìn mũi giày Đông Ân Vũ, không nói một câu

" Kỳ thật cô không cần kinh ngạc như thế " nàng chậm rãi ngồi xuống, bước qua thân thể La Dạ, để mặt nàng nhìn lên phía nàng " Chúng ta coi như hòa, có phải không ?" Nàng cười đến ưu nhã, dường như đây chỉ là một trận đấu ma pháp, mỗi người đều có tuyệt chiêu của riêng mình, La Dạ biểu hiện qua, hiện tại đến lượt nàng ra trận

" Tôi biết cô ở Ngô Đường tìm được rất nhiều thứ thú vị" Nàng vừa nói vừa lấy ra một con dao bấm, dao bấm tinh mỹ của Thụy Sĩ " Những ghi chép giao dịch, không thể để cô mang về làm kỷ niệm" Mặt dao dán lên bụng dưới La Dạ, sau đó một đường đi xuống chân trái nàng, lưỡi dao liền đặt tại chổ

" Cô hiểu ý tôi chứ?" Đông Ân Vũ nheo mắt, nàng nhìn cánh tay La Dạ bị xích sắt buộc chặt, khóe miệng nhết lên ung dung, thoáng giâu nàng rạch đứt quần La Dạ, lộ ra da thịt dưới vải vóc, hình xăm con sói lập tức đập vào mắt " Nếu như cô còn muốn sống trở về gặp những đồng chí, tốt nhất thẳng thắn một chút, đội trưởng"

La Dạ nghe vậy, nhíu chặt lông mày, bỗng nhiên buông lỏng, mang theo một bộ kinh ngạc, cùng nữ nhân nhìn chằm chằm biểu lộ nghi ngờ

" Kỳ thật cô không nói cũng được" Đông Ân Vũ quơ dao nhỏ, một tay kéo cái cần hờ hững nói: " Chỉ cần đem hình xăm này cắt bỏ, cô chính là người bình thường đúng không?" Cái hình xăm này có ý nghĩa gì với La Dạ, Đông Ân Vũ hiểu rõ, biểu tượng tuyệt đối trung nghĩa, là hình xăm kiêu ngạo của quân nhân, cắt đi liền không còn là cái thá gì

" Cô gạt tôi?" La Dạ giọng trầm thấp kiềm chế lửa giận, càng có nồng hậu dày đặc đau thương.

Đông Ân Vũ nheo mắt, con dao nhỏ lay động thì dừng lại, " Cũng thế"

Cho đến bây giờ, âm mưu từ lúc bắt đầu trò chơi, đương nhiên phải dùng âm mưu kết thúc công việc, nàng không sai, La Dạ cũng không sai, mục tiêu nhiệm vụ cho đến bây giờ đều không phải là vạch trần lời nói dối của đối phương mà mỗi người tự quản lý chức trách của mình, đáng tiếc vòng quay của vận mệnh không đem các nàng quấn một chổ, Đông Ân Vũ ngại không tìm thấy đường, cho nên phải đem La Dạ diệt trừ, chỉ lần này mà thôi

... còn có hồi báo sự chiếu cố trước đây của nàng

" Lừa đảo!" Nghiêm khắc lên án, để Đông Ân Vũ cười càng thêm sáng lạn

Phút chốc, thân dao sắc bén không chút do dự cắm vào đùi La Dạ.

Lừa đảo ?

Ở đây có ai không từng lừa đảo ?

La Dạ kêu một tiếng đau đớn, mồ hôi lạnh lướt qua thái dương, Đông Ân Vũ máy móc rút ra dao nhỏ, lại nhắm vết thương đâm thêm một nhát

" Ngô!" cảm giác đau mãnh liệt để La Dạ co thân thể

Đông Ân Vũ rủ mắt, nhìn chằm chằm La Dạ nhíu chặt lông mày nhạt nói: " Lừa gạt là kỹ năng sinh tồn của nội ứng, mà cô, bộ đội đặc chủng, đội trưởng đội sói tru thì kỹ năng sinh tồn là cái gì hả?" Hời hợt vạch trần thân phận La Dạ, Đông Ân Vũ nghiêng đầu cười nói " Ờ, là phi pháp xâm nhập à?"

La Dạ cắn răng, hơi thở trở nên có chút gấp rút

Đối với lính đặc chủng mà nói, bị đâm hai nhát trên cùng một vết thương cũng không có gì lớn lao, nhưng bị treo trên trần nhà cả đêm, cùng đánh đấm, chân thật lại làm cho tinh thần bị đả kích, ngay cả đội trưởng đội sói tru cũng chịu không nổi ? dù nói thế nào nàng vẫn là người, không phải siêu nhân. Đầu ngón tay Đông Ân Vũ nhấn dao, lập tức nghe thấy La Dạ càng thở ngắn, máu uốn lượn chảy xuống, tụ lại thành một vũng

" Làm khó cô vượt biên giới chấp hành nhiệm vụ, còn phải chịu sự đãi ngộ này" Đông Ân Vũ hé miệng cười khẽ " Những một cái Ngô Đường nho nhỏ, lại cho cô được bao nhiêu tin tình báo ? Nghĩ từ đó tìm được cách liên hệ với tổ chức tội phạm quốc tế, không khỏi cũng quá để mắt đến Bắc khu" Nghĩ bắt giặt rồi bắt vua, Ngô Đường có lẽ ở Bắc khu cũng có chút địa vị, nhưng hợp tác với bọn cướp, cũng bất quá chỉ là một hạt cát trong sa mạc tội phạm rộng lớn

Lúc này, La Dạ là bị ép sai bảo

" Bất quá" Đông Ân Vũ đổi ý, kỳ thật nàng cũng phải cảm tạ La Dạ " Nhờ có cô ở Ngô Đường tìm tin tức, nên thông tin tài chính của hướng chảy của tiền đen, cùng số liệu kẻ buôn người đều đã được mang đến sở cảnh sát, nói thực ra, giúp tôi một đại ân " Nữ nhân vừa nói vừa vỗ đầu La Dạ, tựa như khen ngợi hài tử đạt điểm cao nhất

Đáng tiếc đối phương không chút nào cảm kích, La Dạ nghiêng đầu, cự tuyệt Đông Ân Vũ đụng vào

Hiện tại xem ra, La Dạ coi thật buồn cười

Đông Ân Vũ lúc đầu đánh vào tay La Dạ, bỗng nhiên vương tay kéo tóc nàng, thô lỗ lại tàn bạo

Biểu lộ vẫn thong dong.

" Coi như cô không can tâm cũng vô dụng, ai bảo cô không có thuận theo lịch trình?" Không chịu đối thoại với cấp trên để được hứa hẹn nhiệm vụ, tự tiện nhập cảnh lén chấp hành nhiệm vụ ở hải ngoại, hiện tại ở dưới tình huống không thể tiếp nhận, đánh cắp bất kỳ tin tức liên quan đến Bắc khu đều là phạm trọng tội, dù cho nàng có lý do, nhưng cũng khó thoát được tư pháp phán quyết

Bất qua Đông Ân Vũ không cho rằng La Dạ sẽ ngồi tù

Dù sao hậu thuẫn của nàng cũng rất đáng tin

Nhưng nàng ở trong tay Đông Ân Vũ, coi như thân phận cao, cũng chỉ có thể mặc nàng thịt cá

" Đồ ở Bắc khu, một cái tôi cũng sẽ không cho"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro