Chương 0129: Lưng phát lạnh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Muốn làm một bé ngoan thực tế không dễ dàng

Tiểu hài tử cầm trong tay thiếp giấy, Tiểu Thủy Mẫu mới sáng sớm đã nhảy lên giường Đông Ân Vũ, lôi kéo chăn bông nói: " Rời giường!"

Cảm giác bên hông trầm xuống, Đông Ân Vũ khó chịu xoay người, nhưng vật nặng lại từ bên người vượt lên

Tiểu Thủy Mẫu ngồi trên thân Đông Ân Vũ, kéo chăn bông phủ kín đầu nàng nói: " Mummy rời giường! Hôm nay nói muốn mua áo khoác cho Tiểu Thủy Mẫu a! thiếp giấy đã có đủ bảy cái rồi này! Tiểu Thủy Mẫu ngoan ngoãn nghe lời, cho nên dắt Tiểu Thủy Mẫu đi mua áo khoác!" Thấy Đông Ân Vũ không chịu rời giường, nữ hài chu miệng tiến vào trong chăn bông, tay nhỏ lôi kéo Đông Ân Vũ muốn đem nàng kéo ra

" Mấy giờ rồi ?" nàng bị huyên náo không có cách nào ngủ, mơ mơ màng màng hỏi, hai mắt cũng không có mở

" Tám giờ!" Tiểu Thủy Mẫu nghe thanh âm Đông Ân Vũ, xốc lên chăn bông ngồi ở một bên

Tám giờ....

Nàng chậm rãi mở mắt ra, chỉ thấy Tiểu Thủy Mẫu mong đợi ngồi bên người, ánh nắng ấm áp xuyên thấu qua màn sa mỏng chiếu vào trong cửa sổ, màu vàng kiam vẩy trên thân Tiểu Thủy Mẫu, khuôn mặt trắng noãn sạch sẽ, mắt to như thủy linh mượt mà, bờ môi có chút chu chu lên, sợi tóc mềm mại tỉ mỉ, bộ dáng ngây thơ có lẽ nên gọi là thiên sứ

Tiểu Thủy Mẫu là thiên sứ cứu vớt nàng....

" Biết rồi" Đông Ân Vũ lười biếng cười nói: " Mummy rời giường"

oOo

Trung tâm thương mại Quần Sơn mới khai trương chiếm một diện tích rộng lớn, bên trong có rất nhiều phục sức nhãn hiệu danh tiếng, cùng các món ăn cùng sản phẩm nổi tiếng, trong đó có công trình trò chơi cỡ lớn, cùng sân vận động, là trung tâm thương mại kết hợp với khu giải trí, Đông Ân Vũ lái xe đậu ở bãi giữ xe dưới đất, nàng cũng không phải lần đầu tiên đến, nhưng Tiểu Thủy Mẫu lại là lần đầu tiến đến trung tâm mua sắm lớn như vậy

Trên người nàng buộc dây an toàn, nhưng hưng phấn cơ hồ muốn đứng lên đi ra ngoài nhìn quanh, Đông Ân Vũ ở một bên thấy thế, che miệng cười khẽ

Sau khi xuống xe, Tiểu Thủy Mẫu kiên trì công kích mục tiêu, nhưng tâm tính tiểu hài tử giỏi nhất là thay đổi, nguyên bản Tiểu Thủy Mẫu chấp nhất đòi mua áo khoác, lại nhìn váy đáng yêu lại lập tức cải biến tâm ý, Đông Ân Vũ đi theo sau lưng hải tử, thay nàng cầm một kiện rồi lại một kiện váy, dường như là tùy tùng, cùng đại tiểu thư ra phố mua sắm

Trước phòng thay quần áo đứng năm nhân viên cửa hàng, tất cả đều bị bộ dáng khả ái của Tiểu Thủy Mẫu hấp dẫn, mỗi khi Tiểu Thủy Mẫu đổi một kiện váy mới, luôn có thể nghe thấy tiếng các nàng than thở, đối với điều này làm Đông Ân Vũ cũng cảm thấy kiêu ngạo, bởi vì nữ nhi của nàng được hoang nghênh như thế

Nhưng cũng bởi vì cảm giác vi diệu hư vinh này, từ một cái váy đã biến thành mười cái...

Hai tay cầm hai túi vừa mua sắm xong, Đông Ân Vũ thấy Tiểu Thủy Mẫu biểu lộ vừa lòng thỏa ý, cũng đành chịu cười cười

Cái gọi là cưng chiều, đại khái chính là loại tâm tình này

" Đói không?" Nàng dừng chân trước nhà hàng quay đầu hỏi tiểu nữ hài.

Tiểu Thủy Mẫu quay đầu nhìn thấy tủ kính trưng bày các loại đồ ăn đã được nấu xong, bỗng nhiên cảm thấy đói bụng, nàng gật đầu mạnh mẽ nói: " Đói bụng a!" Nhưng mà ở trước nhà hàng có rất nhiều người đang đứng, Đông Ân Vũ thấy thế, nàng nhìn bốn phía, bởi vì thời gian dùng cơm trưa nên mọi người tương đối chen chúc

" Mummy đi xếp hàng hẹn trước, Tiểu Thủy Mẫu có thể ở đây chờ Mummy không?" Đông Ân Vũ nắm tay Tiểu Thủy Mẫu đi đến khu nghỉ ngơi, nàng để Tiểu Thủy Mẫu ngồi trên ghế nói: " Mummy ở ngay trước nhà hàng kia xếp hàng, rất nhanh sẽ trở lại, Tiểu Thủy Mẫu ngoan ngoãn nghe lời, ở đây chờ Mummy ?" Nàng chỉ hướng nhà hàng, khoảng cách chổ ngồi không đến mười mét

" Có thể! Tiểu Thủy Mẫu sẽ ngoan ngoãn nghe lời" Nàng lại dùng sức gật đầu, ngữ khí phi thường khẳng định

Đông Ân Vũ cười gật đầu, liền đi đến hàng người, đứng chờ phía sau

Khoảng cách vẻn vẹn mười mét, còn có thể xảy ra chuyện gì ? Ngay lúc xếp hàng Đông Ân Vũ cũng thỉnh thoảng nhìn về phía Tiểu Thủy Mẫu, xác thực rất ngoan chờ ở vị trí chỉ định, bất quá lúc đến phiên nàng nhận thẻ bài thứ tự, một nhân viên công tác mặc thú bông linh vật cầm bong bóng , cùng đám hài tử

Tiểu Thủy Mẫu lập tức không nghe lời

Nàng mở to mắt, nhìn xem thú bông đi ngang qua, ồn ào hì hì cùng bọn nhỏ lao nhao muốn bắt lấy bong bóng, màu sắc rực rỡ gây chú ý với Tiểu Thủy Mẫu, nàng quên lời dặn của Đông Ân Vũ, thân thể nhỏ nhắn xinh xinh nhảy xuống ghế đi theo bọn nhỏ rời khỏi khu ăn uống

" Các bạn nhỏ đừng có xô đẩy, đến đây, mọi người xếp thành hàng, tất cả mọi người đều có thể nhận bong bóng" Ở đại sảnh lầu một trung tâm thương mại, một đại tỷ tỷ mặc đồng phục đáng yêu ra giữ gìn trật tự, nàng cười chỉ huy, chỉ thấy bọn nhỏ nguyên bản ầm ĩ, lập tức quy củ xếp hàng

Theo ca khúc chủ đề náo nhiệt, linh vật bắt đầu tặng bong bóng, các phụ huynh xung quanh chụp hình hài tử của mình, đến phiên Tiểu Thủy Mẫu, nhân viên công tác đưa cho nàng một cái bong bóng màu vàng, màu sắc rực rỡ để nụ cười của nữ hài càng thêm xán lạn, nàng nắm chặt dây, trong lòng thỏa mãn, lúc này đại tỷ tỷ đến sờ đầu Tiểu Thủy Mẫu.

" Muội muội, ba ba mụ mụ của em đâu ? có cần hỗ trợ chụp hình không?" Nhân viên công tác thuận miệng hỏi một câu, lập tức Tiểu Thủy Mẫu cảm thấy kinh hoàng, nàng lúc này mới phát hiện mình đã đi xa

" Mummy.. Mummy..." Tiểu Thủy Mẫu không để ý đến nhân viên công tác quan tâm, vội vội vàng vàng chạy đi

Trong tay cầm lấu bong bóng, Tiểu Thủy Mẫu vòng qua quầy chuyên kinh doanh đồ trang điểm, nhừng nàng vòng mấy vòng vẫn không thấy khu ẩm thực ở đâu, thân ảnh nhỏ đi vào trong đám đông, Tiểu Thủy Mẫu bước chân có chút nhanh, nhưng nàng không có khóc lớn, mà kiên cường cắn môi dưới, nàng nhìn xem mọi người đi thang cuốn lên lầu, nhớ tới Mummy cũng từng dắt nàng đi qua, bất chấp đi theo mọi người

Lầu hai, lầu ba, lầu bốn...

" Mummy ở đâu..." Tiểu Thủy Mẫu trừng mắt nhìn, cảm xúc bất an liên tục dâng lên.

nàng cũng không biết mình đang ở đâu, chỉ biết khoảng cách với đám đông càng lúc càng xa, cho đến khi nàng nhìn thấy ánh đèn lấp lóe, Tiểu Thủy Mẫu mới chậm rãi dừng bước, nàng ý thức mình đã đi sai phương hướng, đang nghĩ quay người rời đi, sau lưng bỗng truyền đến tiếng bước chân vụn vặn, hai cái bóng to lớn lập tức bao phủ lấy Tiểu Thủy Mẫu.

" Tiểu muội muội, lạc đường sao? " Thanh âm trầm thấp thô kệch truyền đến, Tiểu Thủy Mẫu sợ hãi quay đầu lại

Chỉ thấy hai nam nhân dáng người rắn chắc cao lớn đứng sau lưng nàng, từ phía dưới nhìn lên, bộ dáng bọn hắn dọa người, hai người đều cắt tóc ngắn, cánh tay cùng cổ đều có vết sẹo xấu xí, cực kỳ giống người xấu trong phim hoạt hình, bạo lực lại tà ác. Tiểu Thủy Mẫu lui về sau nửa bước, lập tức người đằng sau chặn lại không cho nàng rời đi

" Bé muốn đi đâu ?" Nam nhân đứng đằng sau Tiểu Thủy Mẫu thấp giọng nói

Nữ hài cắn môi dưới, đôi mắt tròn vo tựa hồ có nước lay động, nhưng Tiểu Thủy Mẫu nhắc nhở bản thân phải dũng cảm, không thể khóc, cho nên kiềm nén khẩu khí không chịu lên tiếng, nàng lắc đầu, quật cường muốn đi, hai nam nhân đột nhiên ngồi xuống, thân xác to con ở trước mặt Tiểu Thủy Mẫu chính là hai ngọn núi lớn

" Bé đừng sợ, tụi chú không phải người xấu" Người mặc áo cà phê nhe răng cười một cái, răng cửa của hắn màu ngân sắc " Mặc dù tụi chú nhìn giống người xấu, thế nhưng rất hiền lành, cho nên bé đừng sợ" Hắn đưa tay định sờ đầu Tiểu Thủy Mẫu, lại bị nữ hài tránh né

" Uy uy! cậu đang hù bé kìa" Nam nhân mặc áo màu đen đẩy tay đồng bọn ra

" Không phải do cậu hay sao?" Nam nhân mặc áo màu cà phê lầm bầm một tiếng, nhún vai nói

" Cậu nên ôn hòa một chút, giống như vậy nè" nam nhân áo ba lô đen mỉm cười nói khẽ " Tiểu muội muội đừng sợ, bé tên là gì nè? Có khó khăn gì, ca ca sẽ giúp đỡ bé"

Vừa mới dứt lời, nam nhân mặc áo màu cà phê liền lập tức cười to, tiếng cười phóng khoáng vang dội để Tiểu Thủy Mẫu phải bịt lỗ tai

" Cái gì mà là ca ca? tuổi đã cao như vậy còn tự xưng là ca ca! gọi là chú còn nghe được!" Hắn không chút lưu tình trêu chọc, làm đối phương không vui, sắc mặt nghiêm nghị, vẻ mặt cứng nhắc, vốn là bộ dáng hung ác, thoáng chốc trừng một cái, khí thế càng thêm dọa người, Tiểu Thủy Mẫu thấy thế, cái mũi mơ hồ đỏ bừng, nước mắt lại ở hốc mắt đảo quanh

" Chờ, chờ chút, đừng khóc a" Áo đen liền buông lỏng sắc mặt, hốt hoảng khoát tay " Kẹo! Ca ca có kẹo!"

Hắn tìm tòi trong túi, nhưng bộ dáng ngồi xuống lại móc trong túi quần, thấy thế nào cũng có chút bỉ ổi

Nam nhân màu cà phê sau lưng bất đắc dĩ lau mặt, hắn dùng sức đánh bả vai đối phương " Nhìn cậu làm cái gì này! đừng ở trước mặt tiểu muội muội làm hành động buồn nôn được không ? Nếu không cảnh vệ đến sẽ lập tức bắt cậu ngay"

" Cậu nói gì hả! tôi buồn nôn, còn cậu đính cái răng nát lại không buồn nôn chắc?" Nam nhân ngay lập tức đánh trả một quyền.

Tùy là chỉ đùa giỡn cãi lộn, nhưng trong mắt Tiểu Thủy Mẫu vẫn y nguyên rung động, nàng lui một bước, nước mắt lập tức sẽ tràn mi

" Im miệng" Đột nhiên một thanh âm trầm thấp bình ổn truyền vào tai Tiểu Thủy Mẫu.

Hai nam nhân nghe thấy tiếng nói liền lập tức im lặng, Tiểu Thủy Mẫu chậm rãi ngẩng đầu lên, nàng trừng mắt nhìn, cùng người kia bốn mắt giao nhau. Nàng mở rộng miệng, trông thấy tròng mắt so với rừng rậm còn xanh hơn, đôi mắt người kia màu xanh lục nàng chưa từng thấy qua, lẳng lặng cúi đầu nhìn mình

" Đội trưởng" Hai nam nhân trăm miệng như một kêu một tiếng

Người kia cuối đầu nhìn chằm chằm Tiểu Thủy Mẫu, nửa ngày ngẩng đầu nhìn về phía hai nam nhân, tựa hồ đang hỏi chuyện gì

" Bé giống như bị lạc đường, chúng em muốn giúp bé, nhưng đứa nhỏ này hình như rất sợ chúng em " Gãi gãi đầu, nam nhân lúng túng nói

Tiểu Thủy Mẫu hai tay nắm chặt vạt áo, bỗng nhiên cánh tay bị một người đỡ, người kia kéo nàng quay lại phía sau, hai người mặt đối mặt

Nàng mặc áo khoác vận động, tóc ngắn xinh đẹp, nón che một nửa chân mày, đôi mắt xanh lục thẳng tắp nhìn chằm chằm nữ hài

Ánh mắt nàng tuyệt không áo bách, ngược lại làm Tiểu Thủy Mẫu có chút an tâm

" Tên gì?" Nữ nhân buông hai tay ra, nàng có chút nghiêng đầu hỏi Tiểu Thủy Mẫu

Nữ hài gãi gãi vạt áo, nàng nhớ Mummy từng nhắc nhở qua, tuyệt đối không nói chuyện với người lạ

Tiểu Thủy Mẫu dùng sức lắc đầu, mím chặt môi không chịu nói

" Không thể nào? đội trưởng của tụi chú tuyệt đối không giống người xấu, dạng này bé vẫn không nói sao?" Nam nhân áo ba lỗ đen hai tay vòng ngực, có chút bất đắc dĩ " Được rồi, bé không muốn tụi chú giúp đỡ, vậy bé cứ ở lại đây, đến lúc đó có quái thúc thúc bắt bé đi, cũng đừng trách tụi chú"

Nguyên bản Tiểu Thủy Mẫu đã bình phục tâm tình, nghe nam nhân nói vậy lại bối rối, đôi mắt to nhìn lòng vòng, thủy khí ngưng kết

Nữ nhân đưa tay ôm lấy Tiểu Thủy Mẫu. Cao độ xa cách để nữ hài kinh hoảng. tay nhỏ non nớt vô thức vòng lấy cổ đối phương, Nữ nhân vỗ lưng Tiểu Thủy Mẫu, xem như an ủi. Nàng nhàn nhạt liếc nam nhân một cái, vẻn vẹn một chút, lưng hai người liền phát lạnh

" Nói đùa tí" Nam nhân chê cười

Lúc này có tiếng phát thanh truyền đến

" Bạn nhỏ Đông Ương, mẫu thân của bạn nhỏ đang chờ ở quầy dịch vụ lầu một, Bạn nhỏ Đông Ương, mẫu thân của bạn nhỏ đang chờ ở quầy dịch vụ lầu một" Phát thanh truyền đến thanh âm mơ hồ, hai nam nhân ngẩng đầu nhìn về phía thanh âm, bọn hắn đang nghĩ nói gì đó, Tiểu Thủy Mẫu bỗng nhiên đạp chân, gương mặt hồi phục tinh thần

" Là Mummy!!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro