Chương 0147: Trạng thái căng thẳng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Suy đoán " có lẽ chỉ là đùa ác", vào ngày thứ hai hoàn toàn vỡ vụn

Đông Ân Vũ đứng ở trước cửa, cầm trong tay phong thư giống như đúc hôm qua, không có tên bị nhét vào trong hộp thư

Nàng vuốt phong thư màu da trâu, trong lòng có chút thấp thỏm, hiển nhiên bị để mắt tới, nhưng đối tượng là ai Đông Ân Vũ hoàn toàn không có đầu mối, sau khi mở ra thì nội dung giống nhau, hai câu viết chữ nguệch ngoạch, hai giờ đêm, NIGHT CAT, người ẩn núp tựa hồ hy vọng nàng có thể xuất hiện ở nơi hẹn trước, lá thư thành hòn đá nhỏ, không có chút do dự ném về phía cuộc sống bình tĩnh của nàng, tóe lên nước không lớn, gợn sóng lại không ngừng khuếch trương ra ngoài từng vòng tròn lớn...

" Mummy! con về rồi!" Ngày hôm đó sau khi tan học, Mộ Lâm cùng Hoắc Ngải cùng đến nhà Đông Ân Vũ.

Tiểu Thủy Mẫu sau lưng đeo túi xách vừa mới mua, chạy về phía nàng giật mình, nàng hướng lên ôm lấy đùi đối phương, lay động đồ thủ công trong tay

" Lão sư dạt Tiểu Thủy Mẫu xếp thỏ con này!" Một con thỏ sáu màu để ở trong tay, Tiểu Thủy Mẫu mặt mũi tràn đầy kiêu ngạo.

Đông Ân Vũ khen nữ hài vài câu, chỉ thấy nàng vui vẻ đem tác phẩm đặt trong tủ kính, nói muốn tặng cho nãi nãi. Nàng nghiêng đầu để Tiểu Thủy Mẫu thay đồ còn nàng chuẩn bị bữa tối, lúc này Hoắc Ngải mang dép đi vào phòng khách, trên tay nàng còn cầm cặp công văn, một thân âu phục nữ màu xám tro, tư thái thon dài phi thường mê người, Đông Ân Vũ nghiêng đầu trừng mắt nhìn, thuận tay đang muốn cầm lấy cặp công văn dùm nàng, nữ nhân lại dịch chuyển không để cho nàng đón lấy, ngược lại chỉ chỉ cà vạt của mình

" Công việc vất vả" Đông Ân Vũ thấy thế, tiến lên thuần thục cởi bỏ cà vạt cho đối phương, đồng thời ngẩng đầu khẽ hôn

Khí tức ấm áp ở bên môi, Hoắc Ngải buông thõng đôi mắt có chút hôn trả lại, mặc dù chỉ một lúc ngắn ngủi, tạm thời ôn nhu

Nàng sau khi làm xong màn chào hỏi khi về nhà, quay người đi về hướng nhà bếp, lúc này Mộ Lâm đang đứng ở cửa trước nhìn thấy một màn này, nói không ao ước là gạt người, nàng hướng đến chổ Đông Ân Vũ, ngoài mặt mặc dù không nói, nhưng đôi mắt tràn ngập chờ mong, nàng cười nhè nhẹ, nàng đã có thể cho Hoắc Ngải, tự nhiên cũng có thể cho Mộ Lâm, lúc đối phương đến gần, Đông Ân Vũ tiến lên phía trước hôn lên khóe môi nữ nhân, mang chút nghịch ngợm mà tràn ngập mị lực.

" Cám ơn sự giúp đỡ của em, chị hôm nay vừa vặn bận quá không có thời gian đi đón Tiểu Thủy Mẫu " nàng đối với Mộ Lâm mỉm cười nói

Nữ nhân mặc váy màu sáng, xem toàn thể ưu nhã lại đoan trang, nàng lắc đầu đáp: " Không khách khí, em rất tình nguyện giúp đỡ "

Bất quá đối tượng phải là Đông Ân Vũ mới được.

Lúc tối, nàng thay Tiểu Thủy Mẫu múc canh, nàng nhìn Hoắc Ngải cùng Mộ Lâm an tĩnh dùng cơm, nhất thời tâm tình có chút phức tạp. Bởi vì phong thư khó hiểu kia, để cuộc sống của nàng ở trạng thái căng cứng, thời gian dần trôi qua, loại cảm giác này càng thêm rõ ràng, nàng mặc dù rất muốn đem tình hình thực tế nói ra miệng, nhưng lời nói vừa đến miệng liền nuốt vào, dù sao đây cũng là chuyện của riêng nàng, Đông Ân Vũ không nghĩ sẽ kinh động bất luận người nào.

" Làm sao rồi?" Hoắc Ngải nuốt đồ ăn vào trong miệng, nhìn Đông Ân Vũ biểu lộ có chút quái dị liền lên tiếng hỏi

Nàng nghe vậy sửng sốt một chút

" Không có gì " Nàng đặt cái bát trong tay xuống mỉm cười nói: " Gần đây tinn tức toàn liên quan đến chuyện làm việc ở nước ngoài, không biết có ảnh hưởng đến cô không " Chí ít ba ngày này tin tức đều liên quan đến chuyện buôn bán ở nước ngoài, mà hoàn toàn không phải loại tin tức tốt, điều này khiến Đông Ân Vũ có chút để ý, dù sao nữ nhân bên phải bên trái nàng, làm việc trong ngành nghề khá đặc thù, căn cứ vào phương diện quen biết tình cảm, nàng vẫn nghĩ quan tâm một chút

Mộ Lâm trừng mắt nhìn cười yếu ớt nói: " Ân Vũ yên tâm, chúng tôi sẽ xử lý thích đáng "

" Ít nhiều có chút bối rối đúng không?" Đông Ân Vũ có chút đề cao âm lượng hỏi, trong lòng có chút hiếu kỳ

" Bị ngăn cản mấy lần" Hoắc Ngải kẹp một ít đồ ăn bỏ vào trong chén, nàng không ghét Đông Ân Vũ truy vấn, đồng thời thành thật khai báo nói " Bất quá hàng đều đã cướp về, không có tổn thất " Cứ việc chỉ là chuyện hời hợt mà thôi, lời nói ở giữa phân lượng y nguyên không nhẹ

" cướp về " nói cách khác là từng bị " cướp đoạt " qua

Đông Ân Vũ tức thời ngậm miệng ăn cơm, hai người trước mắt sẽ luôn trả lời câu hỏi của nàng, nhưng Đông Ân Vũ là một nữ nhân thông minh, nàng biết cái gì nên hỏi, cái gì nên tránh, lại nói thân phận của nàng bây giờ không thích hợp biết quá nhiều, hai người đều để nàng yên tâm, hỏi nhiều chính là tự tìm phiền phức.

Về sau nàng mới phát hiện sự kiện so với nàng nghĩ nghiêm trọng hơn nhiều

Một đêm Đông Ân Vũ toàn thân lõa thể nằm nghiêng trên giường, Vĩnh Lạc bên người cầm điếu thuốc chuẩn bị nhóm lửa, lại bị nữ nhân đoạt lấy bật lửa.

" Tôi hỏi cô chuyện mà cô còn chưa nói" Nàng đem bật lửa nắm trong tay, đôi mắt nhắm lại nhìn chằm chằm bạn trên giường

Vĩnh Lạc lại nhuộm một đầu tóc đỏ rực rỡ, sắc thái chói mắt dù cho ở trong phòng u ám vẫn như cũ dễ thấy

Nàng lười biếng dựa vào gối, đem khói ngậm trên khóe miệng nói: " Không phải muốn cướp hàng" Nàng lắc lắc ngón trỏ, giơ lên một tia đắc ý cười nhàn nhạt " Tin tức bên tôi so với các nàng linh động hơn nhiều, những tên khốn có mưu đồ làm loạn đều muốn chiếm lấy tuyến đường, đây mới chính là mục tiêu của bọn chúng " Vũ lực thuyền hạm hai bên tương xứng, nếu quả thực muốn cướp, sợ rằng sẽ lưỡng bại câu thương, làm sao có thể tùy tiện đem hàng giá trị vài tỷ trả về

Nguyên nhân để bọn hắn buông tay khẳng định so với hàng kia giá trị hơn nhiều

Đông Ân Vũ có chút nghiêng đầu, hiện tại nàng biết tình huống nghiêm trọng đến mức nào: " Có thể hoàn toàn tránh đơn vị chấp pháp ở khu vực màu xám không ?"

" Không sai, vẫn là một cái gần cầu tương đối sạch sẽ" Vĩnh Lạc xoay người đặt ở trên thân Đông Ân Vũ, toàn thân buông lõng ghé vào ngực nữ nhân nói: " Kinh doanh phi pháp đều ở một vùng, nói thực ra rất được hoan nghênh lôi cuốn cảnh sát, bất quá lần này ngoại lai gia hỏa đặc biệt cường thế, trừ thuyền phạm pháp, ngay cả thuyền phổ thông cũng bị tấn công, lần này cảnh sát không cách nào một mắt nhắm một mắt mở "

Đông Ân Vũ rủ mắt, tự nhiên đem ngón tay xuyên qua tóc Vĩnh Lạc, đầu ngón tay nhu hòa xoa bóp nói: " Biết là ai không ?"

Nghi vấn củ nàng phi thường trực tiếp, ý đồ cũng quá dễ hiểu,nhưng cỗ dã tâm này cũng không có chọc giận mãnh thú trong ngực

Vĩnh Lạc hưởng thụ lấy Đông Ân Vũ chủ động xoa bóp, lập tức như con mèo tham ngủ, híp mắt nói: " Nếu như tôi biết cũng không cần mỗi ngày tăng ca " Ánh nắng còn sót lại từ khe hở màn cửa lặng lẽ xuyên vào phòng, Đông Ân Vũ im lặng cười nhẹ, nàng thật đúng là bị Vĩnh Lạc làm hư, sáng sớm liền cùng nàng dính trên giường " đấu " lâu như vậy, đều quên Vĩnh Lạc tăng ca cho đến khi trời sáng mới được nghỉ ngơi

Chính như đối phương nói, đồn cảnh sát đang ở trong tình trạng báo động, ngay cả vào thứ sáu đến nhà Trần Thúc ăn cơm, Trần Tẩu đều nói hắn lại đang tăng ca

Nhưng mệt mỏi ngoại trừ cảnh sát, hắc đạo Bắc khu cũng mệt mỏi quá sức

Bởi vì Triệu Hàn đến thăm sắc mặt càng lúc càng tiều tụy, thậm chí lười nhác cùng Đông Ân Vũ cãi nhau. Đêm nay Tiểu Thủy Mẫu tắm rửa xong liền an tĩnh ngồi trên thảm vẽ, trên tay cầm búp sáp cùng để đầy đất, thậm chí vừa thay đổi quần áo đều bị dính thuốc màu, bất quá Đông Ân Vũ không ngại, bởi vì Triệu Hàn mỗi lần đến đều rất có kiên nhẫn mang nữ hai đi tắm thêm lần nữa, nàng đối với hài tử kiên nhẫn siêu việt hơn xa Đông Ân Vũ nhận biết

" Mẹ! tiểu nữ bất hiếu, nhưng tiểu nữ không thể rời khỏi Chu đại hiệp, xin cho phép..." TV đang chiếu kịch cổ trang, nhân vật nữ chính trang phục khuê tú đại gia đang cố gắng cầu khẩn mẫu thân, nàng quỳ trên đất, bỗng nhiên bị mẫu thân lớn tuổi tát một cái, tiếp đến hai người bắt đầu kịch liệt cãi vã, sau đó kêu khóc, hiện tại tựa hồ chuẩn bị thắt cổ

" Mệt mỏi thì về ngủ đi" Đông Ân Vũ ngáp một cái, loại phim truyền hình nhiều tập nhàm chán này để nàng có chút bất đắc dĩ

Triệu Hàn gối lên đùi nàng, kính mát đã bị Đông Ân Vũ lấy xuống đặt trên bàn thấp, nữ nhân ngũ quang đứng thẳng, mặc dù nhắm hai mắt, nhưng có thể nhìn ra là một mỹ nhân tuyệt thế, ngay cả nhân vật nữ chính trong phim truyền hình cũng chưa có nửa phần đoan trang, điều này khiến Đông Ân Vũ đem ánh mắt từ trên TV chuyển xuống nữ nhân nằm trên đùi nàng, tinh tế ngắm nghía nàng

Tính tình cứng rắng một chút, thái độ lạnh lùng một chút, nhưng nàng biết Triệu Hàn có thật nhiều ưu điểm so với người khác

Có lẽ quan hệ giữa các nàng không thể tưởng tượng, bất quá Đông Ân Vũ tin tưởng thời gian sẽ giải quyết tất cả vấn đề.

Trên đời chưa từng có cái gì không thể giải quyết

" Tôi biết tính tình của cô thật mạnh mẽ, nhưng dù sao cũng nên chú ý thân thể một chút" Nàng vừa nói vừa xoa quầng thâm màu xanh dưới mắt Triệu Hàn.

Nàng cũng là nữ nhân, lại phải đảm đương vị trí lão đại hai khu, tuyệt đối vất vả

Đông Ân Vũ không biết Triệu Hàn là tự nguyện nhận lấy, cũng có lẽ có những nhân tố khác, nhưng nhìn thấy nàng mấy ngày nay bộ dáng tiều tụy, cuối cùng có chút không đành lòng.

" Cô cứ như thế sẽ làm tôi lo lắng " Nàng nói ra lời thật lòng.

Triệu Hàn lông mi run rẩy mấy lần, đôi mắt bình tĩnh chậm rãi mơ ra, tựa như thần sắc như nước, tiêu giảm không ít đạm mạc.

Nữ nhân không nói gì, mà hướng Đông Ân Vũ ngoắc ngón tay, đối phương thấy thế chỉ nhướn mày, Triệu Hàn nhìn Đông Ân Vũ không có trả lời, dứt khoát đưa tay đem đầu Đông Ân Vũ đè xuống, đồng thời chống thân thể đứng lên, hai người trên môi xảo diệu chạm vào nhau, mặc dù ngắn ngủi, nhưng Triệu Hàn vẫn há miệng cắn trên môi nàng một dấu nhàn nhạt

" Xem ra tôi phí công lo lắng rồi ?" Đông Ân Vũ mấp máy môi dưới bị cắn, trêu ghẹo nói

Triệu Hàn lại lần nữa nằm trên đùi nàng, nhắm mắt dưỡng thần nói: " Gần đây đừng có ra ngoài" Nàng muốn Đông Ân Vũ an phận một chút

" Mua thức ăn cũng không được ?" Nàng nhún vai, ngữ khí mang theo đùa bỡn, dù sao nàng cũng là bà chủ gia đình, bình thường nhiều người đến ăn chực như vậy, không mua thức ăn chẳng lẽ muốn mỗi ngày nàng đều phải gọi thức ăn ở ngoài sao ?

Triệu Hàn nghe vậy, mở ra hai mắt cùng nàng nhìn nhau, nàng nghiêm túc

" Bắc khu gần đây rất loạn, sự tình có chút khó giải quyết " Thanh âm nữ nhân trầm ổn để Đông Ân Vũ bất giác thần kinh căng thẳng " Lại có việc này đối với chúng ta đều bất lợi" Triệu Hàn đặc biệt nhấn mạnh hai chữ " chúng ta", Đông Ân Vũ không rõ ràng chỉ chúng ta đến cùng là ai, có lẽ là hai người nàng, hoặc là liên quan rất nhiều người.

Nàng cũng không hỏi nữa, bởi vì truy vấn hỏi Triệu Hàn chỉ đi vào ngõ cụt

Cuối cùng nàng thông qua đường dây khác để hỏi ra đáp án

Đông Ân Vũ toàn thân ngâm trong nước ấm, vượt chân ngồi trên thân La Dạ không ngừng truy vấn tình hình thực tế, La Dạ xác thực trầm tĩnh, tựa như sói đang nằm rình tuyệt đối sẽ không lên tiếng dọa con mồi, nhưng cũng tương đối dễ chịu, chỉ cần nàng cho rằng sự tình có thể nói ra, cũng sẽ không vòng quanh.Tính tình gọn gàng mà linh hoạt tựa như cử động của nàng, mỗi lần công kích đều rất sảng khoái, để Đông Ân Vũ nhịn không được phải chống đỡ trên vai đối phương, cảm thụ La Dạ xuyên qua, mỗi một lần đều rất sâu, rất sâu

" Ngô ân... cô... vừa rồi... nói.... cái gì?" Bọt nước tung lên, Đông Ân Vũ nhẹ hôn lên cần cổ La Dạ.

Nàng dựa lưng vào bồn tắm lớn, một tay vịn Đông Ân Vũ eo, một tay ở giữa hai chân đối phương động đậy, không biết là mồ hôi hay là nước tắm, giọt nước sáng long lanh thuận đường cong duyên dáng trượt xuống hàm dưới, đồng thời La Dạ nhô lên eo nằm ở bên tai Đông Ân Vũ, trầm giọng lại cười nói " Phi ưng "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro