Chương 055: Công việc mở đường

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hoắc Ngải từ chồng văn kiện trên bàn ngẩng đầu, ánh mắt dừng ở khuôn mặt Đông Ân Vũ ba giây....

" Khóe miệng của cô bị gì hả?" Nàng nâng bút chỉ về phía khóe miệng Đông Ân Vũ hỏi, hỏi nàng bị thương là xảy ra chuyện gì, mặc dù không giảm mị lực, nhưng vết thương tím xanh để Hoắc Ngải cảm thấy chướng mắt. Nàng là người theo chủ nghĩa hoàn mỹ, không cho phép có bất cứ sai lầm nào, cho dù là dung mạo

Đông Ân Vũ thuận theo hướng chỉ của nàng mà chạm vào vết thương, nhàn nhạt nói: " Không có gì, chẳng là hôm qua đụng phải người điên" Hơn nữa còn không phải là bệnh nhân tâm thần bình thường, Vĩnh Lạc lúc đánh nhau kình lực có chút khiến nàng run sợ, không phải là định đánh nàng cho tàn phế để thẩm vấn hay sao ?

" Lần sau cẩn thận một chút, mặt mày hốc hác sẽ tổn hại đến mặt ngoài của tập đoàn Hải Tiều" Hoắc Ngải vừa nói vừa đem tài liệu đẩy về phía trước, đầu ngón tay tinh tế xẹt qua bìa tài liệu, dừng ở một chuỗi văn tự bên cạnh " Đây là hàng vừa về hôm trước, trước mắt có ba người muốn mua liên lạc Shirley, trong đó có một người hình như của Ngô Đường"

Vừa nghe thấy Ngô Đường, Đông Ân Vũ lập tức nghiêm túc

Ý tứ Hoắc Ngải rất rõ ràng, giao việc mở đường

oOo

Muốn có lãi đương nhiên phải tìm nơi có giao dịch tốt. Tập đoàn Hải Tiều mặt ngoài là doanh nghiệp, nhưng thương lượng làm ăn rất rộng lớn, đồng thời còn hợp tác với rất nhiều công ty kinh doanh ăn uống, bởi vậy muốn bao một nhà hàng là chuyện không khó. Hôm nay Đông Ân Vũ cùng Hoắc Ngải đi cùng năm tên vệ sĩ đến, lúc các nàng vừa vào phòng VIP của nhà hàng hải sản cao cấp liền để cho vệ sĩ đứng ngoài bảo vệ, mà khách đến còn sớm hơn thời gian ấn định

Làm Đông Ân Vũ trông thấy bóng người chủ vị quen thuộc, khóe mắt không tự giác giật mấy lần

Là Hán ca...

Hắn mặc âu phục màu sáng, nhìn khá nhã nhặn, nhưng Đông Ân Vũ biết hắn là tên âm hiểm. Về phần Vĩnh Lạc đương nhiên cũng có mặt, nàng kéo ghế ngồi ở bên trái Hán ca, ngẩng người bắt chéo chân, hai tay vòng trước ngực nhìn Đông Ân Vũ, đôi mắt xích hồng từ lúc Đông Ân Vũ cùng Hoắc Ngải đi vào không hề rời khỏi

Nàng không nóng nảy, bởi vì nàng nhìn thấy Vĩnh Lạc không hề kinh ngạc, biết chuyện nàng gia nhập tập đoàn Hải Tiều đã lan truyền rộng rãi trong Ngô Đường, vừa vặn nàng không cần lại giải thích. Hai người ngồi đối diện Hán ca, Hoắc Ngải theo lệ cũ tự giới thiệu, cũng đem thân phận của Đông Ân Vũ giải thích một lượt, Hán ca khi nghe cũng không có biểu hiện gì

" Đem tư liệu ra mời Hán Tiên sinh xem qua" Hoắc Ngải mặc tây trang đen, vừa vặn lại thanh lịch, giọng nói của nàng đứng đắn, để người nghe hiểu Đông Ân Vũ là tùy tùng của nàng, sẽ không hiểu lầm, nhưng đôi mắt Vĩnh Lạc từ Đông Ân Vũ chuyển đến trên thân Hoắc Ngải, ánh mắt dò xét rõ ràng, không có chút nào cảm thấy thất lễ.

Đông Ân Vũ gật đầu, lập tức đem cặp công văn chứa đầy số liệu bày trên bàn, sau đó đẩy về phía Hán ca

Giương mắt nhìn đúng lúc chạm mắt Vĩnh Lạc, không nghĩ Vĩnh Lạc còn hướng Đông Ân Vũ vẫy tay, cho rằng nữ nhân không để ý

Nàng cười xán lạn, là sợ người khác cho là mình không nhìn thấy nàng sao...

Đông Ân Vũ nhấp môi, lạnh nhạt liếc mắt về phía cửa sổ, hoàn toàn mặc kệ bộ dáng ủ rũ của Vĩnh Lạc.

" Giá tiền quá cao" Hán ca nhìn số liệu xong, lông mày nhíu lại, khi hắn biết tập đoàn Hải Tiều nguyện ý buông tay món hàng, hán ca lập tức bảo Vĩnh Lạc liên lạc với người phụ trách Hải Tiều, không nghĩ sự tình tiến triển thuận lợi, vài ngày sau liền đến giai đoạn trao đổi chi tiết, chỉ là hắn không ngờ người phụ trách lại là nữ nhân, mà " đào phạm" Đông Ân Vũ cũng có mặt

Hán ca đem tài liệu đẩy về phía Hoắc Ngải, biểu thị giá cả không hợp lý

" Không biết Hán tiên sinh biết loại hàng hóa này là gì không? Mặc dù không thể xem là giá trị liên thành, nhưng tác phẩm nghệ thuật này cực ích, trong tay tôi đều là hàng chính phẩm, cũng có báo cáo giám định, so với giá tiền thật thì đã giảm hai mươi phần trăm cho ngài, chỉ là muốn bước đầu hình thành mối quan hệ hợp tác giữa hai bên" Hoắc Ngải nhún vai, ngón tay lượt qua số liệu trên văn bản " Giá tiền này hợp lý cực kỳ"

Nàng cười nhẹ, nói giống như thiệt

Hán ca trầm ngâm nửa ngày, vẫn lắc đầu một cái

" Tôi nghĩ so với ngài tìm huynh đệ đi cướp hàng công ty chúng tôi, hao phí nhân mạng cùng tài chính thì tốn hơn nhiều" Hoắc Ngải ngữ khí bình thản, không có ý vị khiêu khích, nhưng hán ca nghe trong tai không khỏi cảm thấy có chút châm chọc. Hán ca mới định buôn bán đồ cổ nửa năm trước, biểu thị trước đó nửa năm đã hạ thủ với hàng của tập đoàn Hải Tiều, Hoắc Ngải không có cường lực chế tài, chỉ muốn dùng thủ pháp giao dịch để ngăn chặn chuyện này, đã là phi thường nhượng bộ

Đông Ân Vũ khẽ hừ một tiếng, cảm thấy hán ca không biết tốt xấu

" Ta nghe Hoắc quản lý nói ngài có nghiên cứu về nghệ thuận trang xưa, hẳn là nhìn được món hàng này giá trị bao nhiêu mới đúng, lần này giao dịch lần đầu với tập đoàn Hải Tiều, còn ưu ái hạ giá còn 80% giá trị món hàng xem như quà gặp mặt, tin tưởng Hán tiên sinh hẳn là phải rất vui vẻ, ngài không cần phải biểu hiện gì, chỉ cần ký tên trên hợp đồng là được rồi" Nàng cười đem hợp đồng đẩy về phía trước, lập tức cảm giác được Hán ca nhìn chằm chằm, nhưng Đông Ân Vũ không quan trọng, nàng nheo mắt tươi cười, hai người âm thầm đọ sức

Vĩnh Lạc nghe tiếng Đông Ân Vũ, không ngừng cười càng lúc càng rộng hơn, hai mắt nàng híp lại thành hình trăng khuyết, lại thấy Hoắc Ngải đặt tay lên vai Đông Ân Vũ, tiếu dung dần dần thu lại. Từ vui vẻ biến thành nghiền ngẫm, cẩn thận nhìn Đông Ân Vũ cùng Hoắc Ngải diễn trò, ánh mắt ám lưu không biết đang suy nghĩ gì.

" Ân Vũ, không cần làm khó Hán tiên sinh" Nàng có chút tăng thêm lực đạo, đem người Đông Ân Vũ hướng về phía trước kéo về chổ cũ

Một người đóng vai mặt đen, một người đóng vai mặt trắng

Nếu như Đông Ân Vũ làm áp lực, Hoắc Ngải liền hợp thời giúp Hán ca thoát thân.

Hán ca mắt nhìn hai người, lực chú ý lại thả lên bảng hợp đồng trên bàn. Hắn biết Hoắc Ngải nói không sai, so với dùng vũ lực cướp đoạt, thì giao dịch sẽ tiết kiệm được nhân lực cùng tiền lực, lại thêm chuyện Tề ca bị sát hại, tiền tài tự niên giảm đi phân nửa, nếu muốn hắn gánh toàn bộ tổn thất, thì thật quá nặng nề...

Nhưng cùng tập đoàn Hải Tiều hợp tác, cũng liền ngầm thừa nhận quan hệ với Hải Tiều, đến lúc đó hai phe có bất đồng, cũng không phải loại nhân vậy như hắn có thể xử lý được. Hắn mặc dù thay Ngô Đường chạy hàng kiếm tiền, nhưng Đông Ân Vũ cùng Hoắc Ngải trong miệng gián tiếp chứng thực, Hải Tiều hy vọng hợp tác lâu dài cùng Ngô Đường, ngoài chuyện tặng quà ra mắt, còn muốn rộng mở cửa

Động cơ phía sau cuộc giao dịch này không đơn thuần

" Hán ca tiên sinh quả là người cẩn thận" Hoắc Ngải biết Hán ca cố kỵ, cũng không có tiếp tục thúc giục " Hán tiên sinh có ba ngày cân nhắc, trong lúc đó chúng tôi đương nhiên sẽ bàn bạc với người mua khác, nếu Hán tiên sinh không đồng ý, chúng tôi liền đem hàng này bán cho người có hứng thú, không có vấn đề gì phải không ?"

" Không vấn đề" Hán ca gật đầu, hắn đúng là cần thời gian suy nghĩ

Đông Ân Vũ nghe vậy, đem bảng hợp đồng đẩy ra phía trước cười nói: " Hợp đồng này giao cho ngài, nếu ngài thay đổi chủ ý, xin nhớ mau chóng liên lạc với chúng tôi. Để tránh dê béo bị người săn mất thì không tốt " nàng lúc nói lời này, ánh mắt không khỏi liếc nhìn Vĩnh Lạc, tựa hồ đang nhắc nhở Hán ca đừng bỏ qua cơ hội lớn, cũng giống như nhắc Vĩnh Lạc đừng để dê béo bị người dắt đi

Một loại ngữ khí, hai loại ám chỉ

Hán đẩy mắt kính xuống, tiếp nhận bảng hợp đồng Đông Ân Vũ đẩy tới, lẳng lặng dò xét

Hoắc Ngải không có nhìn sót thái độ mập mờ của Đông Ân Vũ, cũng không lên tiếng ngăn cảng, hơi nhướn mắt nhàn nhạt liếc nàng

" Chúng tôi sẽ chờ tin tốt từ ngài, cáo từ" Mặc dù buôn bán không thành, nhưng cũng sắp đạt đến hiệu quả muốn có, Hoắc Ngải hướng Hán ca cùng Vĩnh Lạc gật đầu chào, đồng thời cũng lưu ý ánh mắt nóng cháy cuồng dã của Vĩnh Lạc, dù cho nàng không biết quá khứ của Vĩnh Lạc cùng Đông Ân Vũ, có thể nhìn ra trong đáy mắt ngập tràn địch ý kia, một hai điều

" Cáo từ" Lần này Đông Ân Vũ chỉ nói với Hán ca, ngay cả nhìn Vĩnh Lạc một cái cũng không nhìn.

Thân ảnh quen thuộc càng đi càng xa, Vĩnh Lạc biểu hiện phi thường không vui, tựa như hài tử thích giỡn lại không được ban thưởng, nàng vốn bởi vì Đông Ân Vũ nói một câu " Để tránh dê béo bị người khác dắt đi liền không tốt' mà cảm thấy Đông Ân Vũ ám chỉ nàng mà cao hứng một chút, không ngờ trước khi đi ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn nàng một cái

Đây coi là cái gì ? lạt mềm buộc chặt sao ?

Vĩnh Lạc luôn tự cho rằng mình suy nghĩ nhanh nhạy hơn người khác, nàng vừa đứng dậy lập tức bị Hán ca gọi lại

" Vĩnh Lạc!" Hán ca nghiêm khắc gọi nàng, chỉ thấy nữ nhân ném ánh mắt không kiên nhẫn về phía hắn, thế những cũng không có ngỗ nghịch " Bình thường chuyện cá nhân của cô thế nào tôi không xen vào, nhưng lần này là chuyện của Ngô Đường cùng tập đoàn Hải Tiều, ta hi vọng cô không nên đắc tội người bên kia, ta sẽ không thể hiện lập trường"

Vĩnh Lạc tuy là Hán ca thủ hạ, nhưng anh em Ngô Đường đều biết thanh danh của Hán ca là nhờ Vĩnh Lạc chiến đấu mà đem về, trên cơ bản địa vị của nàng so với Hán ca còn cao hơn, nhưng nàng không có dã tâm, cho đến bây giờ cũng không nghĩ sẽ đoạt địa vị của Hán ca, hoặc là dứt khoát diệt trừ Hán ca để mình thượng vị

Đối với chuyện này Hán ca có chổ cố kỵ, bởi vậy bình thường hắn sẽ không quản cuộc sống riêng của Vĩnh Lạc, trừ phi gây nguy hiểm đến bản thân hay Ngô Đường

" Thật đúng là hoàn toàn nhát gan như trước đây, Hán ca à" Vĩnh Lạc gãy gãy tóc đỏ lộn xộn, lỗ tai xổ ngay ngắn vòng tai bảy màu tránh cho Hán ca có chút bực bội : " Anh yên tâm, tôi sẽ không biến Hải Tiều thàn địch nhân, chỉ là muốn đến gặp bạn cũ ôn chuyện mà thôi, huống hồ tôi hôm qua không cẩn thận đánh nhau không cẩn thận làm bị thương khóe miệng của nàng, tôi phải đi xin lỗi"

" Nàng đã không còn là người của Ngô Đường, vô luận có mất trí nhớ hay không , cùng đừng chọc đến!" Hán ca không hy vọng phức tạp, nhìn thấy Đông Ân Vũ cải từ hồi sinh liền đủ khiến đau đầu, hiện tại còn có tập đoàn Hải Tiều làm chổ dựa, xem ra sau này dẫn đến nhiều chuyện phiền phức

Cho nên hắn muốn Vĩnh Lạc đừng kiếm chuyện

Nhưng khi hắn trông thấy đôi mắt đỏ sậm lắng động của Vĩnh Lạc, lại có chút e ngại

" Tôi chỉ đi gặp bằng hữu cũ mà cũng gây khó xử sao Hán ca ?" Vĩnh Lạc móc mốc lỗ tai, hững hờ nói

Hán ca bị nàng nói có chút cố kỵ, tính tình Vĩnh Lạc thế nào sao hắn không biết ? Ngang ngược càn rỡ không nói, chỉ là cuộc sống riêng tư hỗn loạn của nàng lại thường bắt Hán ca chủ trì công đạo, thu thập cục diện rối rắm, nam nhân nữ nhân không tha, thái độ dạo chơi nhân gian như thế làm cho hắn bất đắc dĩ, bất quá còn chưa từng thấy Vĩnh Lạc như thế này, để hắn tin Vĩnh Lạc chỉ đến tìm bạn cũ để trò chuyện sao ? Không có khả năng

Vĩnh Lạc nghĩ muốn làm gì với Đông Ân Vũ, hắn biết rõ

Nhưng mà hắn cũng không có nhìn sót Hoắc Ngải đặt tai lên vai của Đông Ân Vũ...

"" Tôi nghe lời anh không đập bẹp Hoắc Ngải, vậy yên tâm chưa ?" Vĩnh Lạc vừa nói vừa đi ra ngoài, nhún vai coi như thỏa hiệp

Hán ca còn muốn gọi nàng, Vĩnh Lạc quay đầu cười nói: " Tôi đi một chút về liền"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro