Chương 062: Một loại ăn ý

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong phi trường, Đông Ân Vũ tuyệt đối là nữ nhân bắt mắt nhất

Nàng mặc âu phục màu lam lần trước mua, đứng ở trong đám người lại nổi bật nhất, nàng quen trở thành nhân vật tâm điểm, tự nhiên không hề sợ hãi ánh mắt dò xét của người khác, nh7ng Hoắc Ngải đứng bên cạnh nàng, hiển nhiên muốn bảo trì một khoảng cách, về phần lý do thì Đông Ân Vũ không hiểu rõ, mười phần rõ ràng do cách ăn mặc của nàng gây xấu hổ ?

Đông Ân Vũ hai tay vòng trước ngực, nhìn Hoắc Ngải xem đồng hồ

Lúc này bảng điện tử thông báo địa điểm cùng thời gian sân bay hạ cánh, phát thanh vang lên, rất nhiều hành khách từ cửa nhập cảnh đi vào, Đông Ân Vũ chưa thấy qua chủ tịch, n cùng không cho nàng xem hình ảnh, vì thế nàng cùng Hoắc Ngải cãi nhau nhỏ, nhưng nữ nhân chỉ nói Đông Ân Vũ, thời cơ đến tự khắc nhận ra chủ tịch

Nguyên bản Đông Ân Vũ thấy Hoắc Ngải kể nàng nghe qua loa vài chuyện, lúc này đây nàng mới minh bạch ý tứ của Hoắc Ngải....

Xa xa ở khu nhập cảnh có một vị nữ sĩ cao tuổi, nhìn qua đoán chừng hơn sau mươi tuổi, nhưng mặc y phục rực rỡ xinh đẹp, đủ mọi màu sắc rực rỡ, trên vai còn có áo khoác da thời thượng, mang giày cao gót màu vàng sáng chói, kéo vali cao đi đến, Đông Ân Vũ lập tức bị trang phục của vị nữ sĩ hấp dẫn, đồng thời Hoắc Ngải cũng hướng lên trước một bước.

Nàng đang nghỉ hỏi Hoắc Ngải, nữ sĩ đột nhiên vẫy tay, Hoắc Ngải cũng đối với nàng gật đầu

Nữ sĩ chính là người nàng chờ, chủ tịch tập đoàn Hải Tiều... Hà Tuyền

" Hà phu nhân, đã lâu không gặp, hàn trình vui vẻ không ?" Hoắc Ngải tiến lên cùng Hà Tuyền nói chuyện

Hà Tuyền buông hành lý, nhiệt tình tiến lên ôm Hoắc Ngải, thân thể nàng thấp bé nên Hoắc Ngải phải khom người xuống, hai người chào hỏi vô cùng hào phóng, còn hôn má trái má phải, còn hôn với âm thanh phi thường to. Hà Tuyền tựa hồ chủ yếu định cư ở nước ngoài, nàng nói chữ quốc ngữ xen anh ngữ, nhưng không gây khó khăn trong việc giao tiếp.

" Thân ái, nhìn con một cái nào, mấy tháng không gặp gầy đi nhiều" Hà Tuyền vừa nói vừa nắm gương mặt Hoắc Ngải, tựa như nãi nãi đối với cháu gái, ngược lại để Đông Ân Vũ đứng bên cạnh nhíu mày, quả thật tình cảm của hai người này thật không tồi, chí ít nàng chưa có thấy bất kỳ ai đối với Hoắc Ngải làm như vậy

" Hà phu nhân, giới thiệu cho người một chút, vị này là trợ lý mới mà con đã nói với người, Đông Ân Vũ" Hoắc Ngải bỗng nhiên quay người, để Đông Ân Vũ đứng lên phía trước

" Xin chào phu nhân, con là Đông Ân Vũ" Nàng cười với Hà Tuyền, để cho mình cực kỳ thân thiện

Hà Tuyền dò xét Đông Ân Vũ từ trên xuống dưới, nhìn kỹ một lượt mới vòng tay vỗ mông nàng cười nói: " Không tệ, ta nghe Hoắc Ngải nói rất nhiều về con, có con phụ giúp Hoắc Ngải ta yên tâm nhiều, con là một hài tử thông minh" Chiều cao của nàng chưa đến vai Đông Ân Vũ, không chút nào ảnh hưởng đến khí chất chủ tịch cường thế

" Đâu có, Hoắc quản lý đề cao con rồi" Đông Ân Vũ cười đáp lại

Ho trên đường đi đến bãi đỗ xe có hàn huyên vài câu, lần này vì đưa đón chủ tịch nên Hoắc Ngải đặc biệt đổi xe hơi đẳng cấp cao, làm Đông Ân Vũ lúc ngồi lên cảm thấy có chút căng thẳng, có thể thấy Hoắc Ngải coi trọng thân phận Hà Phu Nhân đến mức nào. Chiếc xe này rất rộng rãi, ghế sau có thể ngồi đối diện trò chuyện, Đông Ân Vũ cùng Hoắc Ngải ngồi một bên, Hà phu nhân ngồi đối diện nàng

" Hoắc Ngải giống như mấy tháng không gặp, trông con có lẽ cao lên một chút rồi hả ?" Hà Tuyền lấy kính râm từ trong túi đeo lên, thuận thế lấy báo nước ngoài muốn xem giết thời gian, ánh mắt lúc liếc về phía Hoắc Ngải, sờ cằm đánh giá Hoắc Ngải.

" Hà phu nhân, con đã qua tuổi dậy thì rồi" Hoắc Ngải cũng rất bình tĩnh trả lời nàng, nàng nhìn tạp chí trên tay Hà Tuyền, tiếp theo rút giấy tờ từ trong túi, thuận tay giao cho Hà Tuyền, sau đó cầm báo chí đặt trên chân của mình

Hà Tuyền cười hai tiếng, biết tính tình Hoắc Ngải cuồng việc, cho nên nhìn quen không trách " Gần đây kinh doanh thế nào ?"

Bảng báo cáo lít nha lít nhít số liệu cùng chữ viết, Hà Tuyền ngồi trên xe bị chấn động đến hoa mắt, nàng chỉ nhìn lên xuống vài lần thì đặt văn kiện xuống.

" Phi thường thuận lợi" Hoắc Ngải giản lược tóm tắt gần đây có thương lượng hợp tác với Ngô Đường, quá trình phát triển đúng như dự tính

" Chỉ mong những tên thổ phỉ đó sẽ không tùy tiện, mà đổi ý, những người này thật khó tin tưởng" Hà Tuyền nói đến đương nhiên là chuyện Ngô Đường cướp hàng trước đó, nàng đối với Ngô Đường không có hảo cảm, cũng không thể nói là ghét cực điểm, hiện tại lại có quan hệ hợp tác, nàng cũng không ngăn cản Hoắc Ngải thương lượng cùng Ngô Đường.

" Hợp đồng đã ký, con nghĩ bọn hắn không ngốc đến nỗi làm trái" Hoắc Ngải rất có tự tin, nàng đều khiến người khác tin phục.

"Trước khi giao hàng thì đừng vội thư giãn, ta thấy lần này nếu hợp tác thất bại, sau này những người đi giao hàng cho Hải Tiều đều phải trang bị súng, nếu đám thổ phỉ kia dám đến cướp, cứ lập tức giết chết bọn hắn, những người kia cũng như đám chuột trong ống cống thối, bốn phía tán loạn, gây họa khắp nơi" Hà Tuyền nói đến tùy ý, ngữ khí rất chân thành, tựa hồ sớm đã tính làm như thế.

" Không ổn, cảnh lực ở Bắc khu ngày càng nghiêm cẩn, nếu trang bị vũ khí, bị điều tra ra sẽ gây phiền phức cho Hải Tiều, cứ dùng phương pháp giải quyết nhẹ nhàng nhất, miễn cho trộm gà còn mất nắm gạo" Nàng luôn phản đối dùng phương pháp bạo lực giải quyết chuyện này, nhất là hàng vi phạm pháp luật, càng biết điều càng tốt

" Thật sự là nhát gan quá Hoắc Ngải." Hà Tuyền cười trêu chọc Hoắc Ngải, tựa như tổ mẫu cười tôn nữ không có can đảm

Hoắc Ngải nhíu mày, đôi mắt đen như mực nổi lên nhàn nhạt ý cười " Là cẩn thận"

Nàng rất cẩn thận, đối với bất kỳ sự vật nào cũng như thế

" Huống hồ thương lượng với Ngô Đường thành công, sau này còn có thể nhận được lợi nhuận khả quan" Nhưng nàng có giữ lại, điều kiện tiên quyết là phải đi lên tầng cao hơn

Nghĩ đến chuyện này, Hoắc Ngải liếc Đông Ân Vũ ngồi bên cạnh

" Ta nghe Hoắc Ngải nói cô ở Ngô Đường từng kinh thương qua, thế nhưng ở đó đãi ngộ không tốt hay sao?" Hà Tuyền tựa như đang nói đến chuyện Đông Ân Vũ rời khỏi Ngô Đường, sau đó gia nhập vào tập đoàn Hải Tiều

Đông Ân Vũ biết được Hoắc Ngải đem chuyện mình bị Ngô Đường truy sát dấu đi, mặt ngoài nói nàng gia nhập tập đoàn Hải Tuyền, còn chi tiết thì không tiết lộ nửa phần. Đông Ân Vũ mấy máy môi, ánh mắt cũng nhìn về phía Hoắc Ngải, hai người nhìn nhau vài giây, Đông Ân Vũ mới cười nói: " Chí hướng khác nhau, không thể cùng mưu đồ"

" Rất tốt, đủ quả quyết!" Hà Tuyền phủi tay, đồng ý với tinh thần của Đông Ân Vũ.

Đồng thời, nàng trông thấy Hoắc Ngải cũng cười, chỉ là nụ cười này lại làm Đông Ân Vũ cảm thấy có chút chướng mắt

... Chê cười sao?

" Cám ơn người, Hà phu nhân" Đông Ân Vũ lễ phép gật đầu, trong lòng hoàn toàn không có bất kỳ vui sướng nào

Những cuộc đối thoại sau đó, Đông Ân Vũ hoàn toàn không có cơ hội chen miệng vào, đều là Hà Tuyền cùng Hoắc Ngải nói chuyện, đa phần là nói về cuộc sống ở nước ngoài. Đêm nay Hoắc Ngải phân phó cho Shirley đặt bàn ở nhà hàng cao cấp kiểu Trung Hoa, nàng biết Hà phu nhân nhiều năm ở nước ngoài, chắc chắn nhớ những món ăn ở quê hương, cho nên không tiếc tiền bao trọn phòng ăn, bãi đỗ xe to như vậy, chỉ có một chiếc xe hơi của các nàng

Nói là tự mình gặp mặt, nhưng chỉ so với chính thức gặp mặt thiếu chút phô trương thôi....

Nhà hàng này chủ yếu là đặc sản các món sơn trân miền núi, mỗi món đều không hề thiếu mỡ lợn thịt heo, để Đông Ân Vũ có chút buồn nôn, nhưng Hà phu nhân lại xem như là mỹ thực thiên đường, hưng phấn xoay bàn ăn, để miểng thịt lớn Đông Pha dừng ở trước mặt mình, thưởng thức khối thịt màu nâu đầy váng dầu một cách hoàn mỹ

" Aii nha, quả nhiên đây mới là thịt Đông Pha chính gốc ! ta ở phố người Hoa ăn, đều bị lệch vị, nhà hàng cao cấp nhất cũng không có hương vị ngon như vậy!" Hà phu nhân nhìn nhân viên phục vụ lần lượt đặt thức ăn lên bàn, con mắt trừng lớn muốn thành trâu linh, để Hoắc Ngải một bên không nhịn được phải vỗ vỗ cánh tay, để Hà phu nhân tỉnh táo một chút

" Phu nhân, chỉ nhìn sẽ không no bụng" Đông Ân Vũ gắp đũa thay Hà Tuyền chọn miếng thịt mập lớn nhất để vào chén, cười nói: " Đây đều là do Hoắc quản lý thay người chọn, nàng biết người thích ăn món gì, đêm nay phải ăn nhiều một chút mới được" Nàng nói xong cùng thay Hoắc Ngải gắp đồ ăn, nhìn nước canh bóng mỡ lướt đũa qua, Đông Ân Vũ trong lòng bỗng nhiên rất vui sướng

Xem như đáp lễ trả thù chuyện trên xe

" Cô hiện giờ đã thích ứng chưa ?" Hà phu nhân thưởng thức tất cả món ăn một lượt, sau đó nhận lấy chén can Đông Ân Vũ đưa đến, không khỏi cố ý hỏi: ' Đột nhiên từ hắc đảo thay đổi, có cảm thấy bị gò bó quá không? Hải Tiều có rất nhiều nội quy, cũng không thể so với Ngô Đường tự do, buôn bán cũng không có người nào lớn ở phía sau chống lưng"

" Hà nhu nhân quá lo lắng, Hoắc quản lý rất chiếu cố con, không có khiến con một chút nào khó chịu" Đông Ân Vũ nói rất chân thành, đồng thời liếc Hoắc Ngải vài lần, đáng tiếc Hoắc Ngải cúi đầu ăn cơm, không cùng nàng ánh mắt giao thoa, nhưng nàng phát hiện khóe miệng Hoắc Ngải như có như không cười yếu ớt.

" Thật sao ? ta lần đầu có người nói Hoắc Ngải như vậy" Hà Tuyền đem chén canh uống xong, nheo mắt thì thầm với Đông Ân Vũ, " Trước kia ta đều nghe Shirley bảo đồng sự trước của Hoắc Ngải phàn nàn rằng nàng quản lý quá nghiêm khắc, mà còn khiến người khó sắp xếp, giống như đang làm khó, cô không thấy vậy sao?"

" Con nghĩ rằng Hoắc quản lý làm việc kỹ lưỡng, đồng thời xử lý sự vụ rất có trật tự, nghiêm túc là đúng, dù sao tập đoàn Hải Tiều không thể xử lý công việc qua loa được" Nàng nói so với hát còn êm tai hơn, nhưng Đông Ân Vũ biết, Hà phu nhân yêu thương Hoắc Ngải phải phép, ai ngốc mà dám ở trước mặt chủ tịch phê bình tâm phúc của nàng ?

" Đa tạ khen ngợi" Câu này lại xuất phát từ miệng Hoắc Ngải.

Nàng cầm khăn tay lau miệng, động tác ưu nhã tựa như vừa mới dùng cơm tây quý tộc xong, nhưng nàng toàn thận lộ ra khí chất cổ trang, Hoắc Ngải ngước đôi mắt đen như mực không chút do dự nhìn Đông Ân Vũ, ánh mắt hai người ở giữa không trung giao nhau, không ai lùi bước. Mà Hà Tuyền không biết Đông Ân Vũ là do Hoắc Ngải " nhặt " về, cũng không biết Hoắc Ngải lưu Đông Ân Vũ ở bên cạnh bất quá muốn lợi dụng nàng liên hệ với Ngô Đường.

Chỉ có hỗ trợ lợi ích, tình cảm vô hại

Có lẽ bởi vì phân rõ quan hệ, cho nên Đông Ân Vũ cùng Hoắc Ngải sinh ra một loại ăn ý

Cô không nói, tôi không nói, không ai biết được...

Đêm nay bầu không khí dùng cơm phi thường thoải mái. Hoắc Ngải thay Hà Tuyền đặt bàn nhà hàng năm sau, rồi cùng Đông Ân Vũ đưa chủ tịch về nghỉ, sau khi tạm biệt Hoắc Ngải lại xem xe chạy về hướng ngược lại. dv dựa vào cửa xe, trước mắt xuất hiện rất nhiều bảng chỉ đường, nàng minh bạch Hoắc Ngải không phải đưa nàng về tổng công ty Hải Tiều,cũng không có ý định đưa nàng về nhà

" Cô có vẻ quen thân với Hà phu nhân nhỉ? Đông Ân Vũ ngáp một cái,hỏi rất tùy hứng

Hoắc Ngải một tay cầm lái, sợi tóc theo hơi lạnh như hòa đung đưa " Tôi theo từ lúc khởi nghiệp"

Đông Ân Vũ liếc nàng một chút, ngụ ý Hoắc Ngải nói mình là người Hà Tuyền chọn nối nghiệp hay sao?

" Cô đưa tôi đi đâu?" nàng phát hiện Hoắc Ngải đi vào trong vùng núi, nhịn không được hỏi nhiều một câu

Lúc này Hoắc Ngải lại mở radio, dùng âm nhạc che lấp nghi vấn của Đông Ân Vũ.

Khuôn mặt đẹp kiểu cổ điển phản chiếu ở kính chiếu hậu, đôi môi mỹ lệ run run

' Kiểm hàng" Thanh âm nàng bẩm sinh khàn khàn so với hà nhạc chương còn dễ nghe hơn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro