Chương 35: Chả có một tên đàn ông nào tốt hết

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Tiểu Cầu Nhỏ

Buổi chiều Quý Sâm ra ngoài đi siêu thị, mua một đống đồ đông lạnh rồi về lấp đầy tủ.

Sau đó gọi người điều tra chuyện Dương Chiếu ngoại tình.

Bằng chứng ngoại tình lúc trước nói với An Thư Yểu đương nhiên là giả, Dương Chiếu có dẫn bao nhiêu gái về chơi thì cũng không liên quan gì tới anh, thế nên anh cũng không rảnh tay để đi thu thập mấy cái bằng chứ đó làm gì.

Nhưng chuyện kiểu này không thể giấu được, hơn nữa số lần Dương Chiếu tìm gái lại rất thường xuyên, tùy tiện tiêu tiền tìm người điều tra là có được một đống ảnh chụp rồi.

Khoảng 6 giờ tối, Quý Sâm gửi hết toàn bộ số ảnh chụp cho An Thư Yểu.

Nửa tiếng sau, đối phương gửi lại vỏn vẹn một chữ ok.

Không cần nghĩ cũng biết ba mươi phút kia là để dành cho việc tiêu hóa mấy bức ảnh dơ dáy chụp được.

Một số ảnh là do bên nhà gái tự tay chụp rồi đăng lên mạng, cả người trần trụi, camera chĩa thẳng vào nơi giao hợp của hai người.

Thậm chí còn có video, An Thư Yểu không ấn vào xem, bởi vì cô biết cảnh tượng đó kinh tởm cỡ nào.

【 tối mấy giờ em về? 】 Quý Sâm gửi tin nhắn hỏi.

An Thư Yểu: 【 trễ chút, có liên hoan 】

Ngay khi gửi tin nhắn qua, đồng nghiệp đã bắt đầu kêu tên cô, “An Thư Yểu, đi thôi, cậu ngồi bên xe Hướng Mộng đi.”

“Tới đây.” An Thư Yểu cầm túi xách, đi cùng đồng nghiệp ra ngoài.

Lúc sau Quý Sâm có gửi tin nhắn đến hay không, cô cũng không chú ý đến .

Hôm nay là buổi liên hoan đầu tiên sau năm mới, An Thư Yểu thuộc bộ phận trách nhiệm chất lượng. Ở công ty bộ phận nhân số đứng thứ hai, bộ phận sản xuất là đứng thứ nhất.

Trong căn phòng lớn có ba cái bàn đầy người, bàn của An Thư Yểu chủ yếu là phụ nữ, chai rượu vang đỏ trên bàn được coi là thức uống có cồn mạnh nhất.

Tâm trạng của An Thư Yểu đang không tốt, cho nên cô đã uống cạn từng ly rượu một.

Chuyện Dương Chiếu ngoại tình đã biết trước rồi, thậm chí ngày đó còn chính tai nghe được.

Nhưng cái đó với khi nhìn mấy tấm ảnh là hai cảm giác khác nhau.

Mấy năm thanh xuân của An Thư Yểu xem như đã cho chó ăn hết rồi.

Thứ đáng giận nhất là Dương Chiếu là người đã mặt dày theo đuổi cô trước, lúc ấy cô còn tưởng rằng mình đã gặp được một người thích cô thật lòng.

Cho nên lúc ấy cho dù không có cảm tình gì với hắn, nhưng cô vẫn đồng ý, hơn nữa cô vẫn luôn nghiêm túc với mối quan hệ này.

Nếu cô ý định chỉ nói chuyện chơi một chút thì bây giờ đã không buồn bã đến vậy rồi.

“Chả có một người đàn ông nào tốt.” An Thư Yểu ngẩng đầu uống rượu, thấp giọng trách mắng.

Cô bạn đồng nghiệp bên cạnh thấy thế vội vàng ngăn lại tay muốn rót thêm ly khác của An Thư Yểu, “Em coi cái này như nước lã hả? Buổi liên hoan lúc trước không thấy em uống rượu, sao hôm nay uống nhiều quá vậy.”

An Thư Yểu đã uống quá nhiều, vả lại vốn dĩ tửu lượng của cô đã kém, một lon bia là có thể choáng liền, loại rượu này bình thường đã có nồng độ cao rồi, đương nhiên cô sẽ không thể chịu được.

Cô quay đầu nhìn Hướng Mộng bên cạnh, vội vàng buồn rầu chạy tới đòi ôm.

“Làm sao vậy? Tâm trạng không tốt?” Hướng Mộng hơn An Thư Yểu vài tuổi, con trong nhà đã tới tuổi bò được rồi, cho nên việc dỗ dàng đối với cô ấy dễ như trở bàn tay.

“Lại đây, kể chuyện đã khiến em không vui cho chị nghe nào.” Hướng Mộng rts khăn giấy, lau sạch đôi môi bóng loáng do vừa mới gặm xương sườn của An Thư Yểu.

An Thư Yểu bĩu môi, nói: “Em thất tình.”

Hướng Mộng nhướng mày, “Chia tay?”

An Thư Yểu buồn bã gật đầu.

Hướng Mộng vỗ đùi, “Đó là chuyện tốt nha!”

An Thư Yểu: “A!”

“Chị nói gì gì?”

“Sao chị đánh em.”

“.....”

Hướng Mộng, “Xin lỗi, chị trượt tay.”

Đầu An Thư Yểu có chút choáng, cô dựa vào lòng Hướng Mộng rầm rì.

Hướng Mộng thấy liền bắt đầu khai sáng cho cô em mình, “Chị sớm đã thấy tên bạn trai đó của em không đáng tin rồi, yêu đương lâu như vậy nhưng lại không dẫn em về ra mắt gia đình, cả ngày lễ ngày tết cũng không gửi tặng hoa cho em, keo kiệt bủn xỉn muốn chết, chỉ có mình em là tặng đồ nhiều cho cậu ta thôi.”

An Thư Yểu phụ họa gật đầu theo, “Đúng vậy, đúng vậy.”

Hướng Mộng tiếp tục nói: “Thế nên việc chia tay đối với em chính là chuyện tốt, mai sau em thích đi chơi chỗ nào thì cứ đi, trước đó không phải em nói muốn đi công viên giải trí sao? Tên keo kiệt kia còn ghét bỏ vì tiền cửa vào vé đắt, bây giờ em có thể đi rồi, cũng không cần lo mình liên lụy gì tới tên đó nữa.”

An Thư Yểu càng nghe càng thấy có lý.

“Hơn nữa đàn ông trên thế giới này còn bao la, với khuôn mặt xinh xắn và dáng người nhỏ nhắn của em thì lo gì không ai theo, đến lúc đó tìm một người đẹp trai với giàu hơn hắn gấp nghìn lần, cho hắn tức chết.”

An Thư Yểu ngẩn người nói: “Trong nhà còn có một người đẹp trai hơn tên đó.”

Hướng Mộng: “Hả?”

“Nhưng anh ta lại nghèo.”

An Thư Yểu chép miệng, càng thêm buồn bực.

(´∩。• ᵕ •。∩')(´∩。• ᵕ •。∩')(´∩。• ᵕ •。∩')
Nhấn SAO thì mới có nhiều chương mới sớm nha mọi ngườiiii

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro