Chương 74: Không yêu sẽ không cần đau

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Tiểu Cầu Nhỏ

Sau khi Quý Sâm trở về, anh đợi An Thư Yểu tắm xong, sấy khô tóc cho cô rồi xách vali rời đi.

Trước khi rời đi, An Thư Yểu do dự nhìn anh, cuối cùng lại không nói gì.

Bản thân cô cũng cần thời gian để bình tĩnh lại.

Cần phải làm rõ một chuyện là do cô thích Quý Sâm hay do cô chỉ quen cảm giác dựa dẫm vào anh khi anh ở cạnh.

Trong hai ngày nghỉ tiếp theo, An Thư Yểu chỉ nằm ở nhà, mỗi khi đói thì cô đặt đồ ăn đến.

Nhưng dù cô có gọi món sườn chua ngọt nào đi chăng nữa, chúng cũng không ngon bằng sườn Quý Sâm mang về.

Gọi nhiều đến mức cô thậm chí không muốn chạm vào món sườn heo chua ngọt trong giai đoạn này.

Vào ngày thứ hai khi cô đi làm, Hướng Mộng là người đầu tiên nhận thấy có điều gì đó không ổn.

Nguyên nhân là vì An Thư Yểu pha một tách trà đen, bỏ vào trong đó hai viên kẹo.

“Cái này có ngon không vậy?” Hướng Mộng nhanh chóng dừng bàn tay đang định lấy thanh kẹo thứ ba của cô lại.

"Hả?" An Thư Yểu phục hồi tinh thần lại, nói: "Nếu không thì cà phê sẽ đắng lắm."

Hướng Mông khó khăn nhìn cô: “Nhưng em đang pha trà đen…”

Lúc này An Thư Yểu mới nhận ra mình đã pha sai rồi.

"Em sao vậy? Hôm nay nhìn em thất thần quá." Hướng Mộng rót trà đen trong cốc của cô, pha cho cô một tách cà phê khác.

An Thư Yểu kẹp một viên đường, cho vào dùng thìa nhỏ khuấy đều, cho đến khi viên đường tan ra, cô thở dài nói: “Chỉ là có một số việc em không thể nghĩ ra.”

Hướng Mộng ngồi ở trên ghế trong phòng trà, cầm một nắm hạt dưa, vẻ mặt giễu cợt hỏi: "Có chuyện gì vậy? Nói cho chị biết được không?"

An Thư Yểu ngồi ở bên cạnh cô, nhấp một ngụm cà phê rồi nói: "Chỉ là chuyện tình cảm thôi."

Hướng Mộng thăm dò hỏi: “Không liên quan gì tới Dương Chiếu phải không?”

An Thư Yểu nghe đến cái tên này liền cau mày, "Em và tên đó đã không còn gì nữa, là một người khác."

"Trong công ty mình?"

“…Không, chị không biết anh ấy đâu.”

"Vậy sao mà không nghĩ được?" Hướng Mộng hỏi.

An Thư Yểu thở dài, "Em chỉ không thể nghĩ ra."

Hướng Mộng: "?"

An Thư Yểu: "Em không hiểu tại sao."

Hướng Mộng:......

Là cái gì không rõ! Làm cô khó hiểu muốn chết!

An Thư Yểu nhấp một ngụm cà phê, đứng lên nói: "Quên đi, chúng ta làm việc trước đi. Kiếm tiền rất quan trọng."

Hướng Mộng:! ! ?

Cô bất lực nhìn An Thư Yểu kích thích khẩu vị của mình, vẫy tay áo rời khỏi phòng trà mà không mang theo lời nào.

Điều mà An Thư Yểu không biết là chiều nay, Hướng Mộng đang bị cơn thèm ăn kích thích.

Sau khi tan sở, An Thư Yểu bắt tàu điện ngầm về nhà như thường lệ.

Sau khi mở cửa, cô vô thức nói: “Em về rồi.”

Trong phòng yên tĩnh, ánh hoàng hôn chiếu vào phòng khách, âm thanh duy nhất là gió thổi rèm cửa.

Cô chợt nhận ra Quý Sâm đã chuyển đi.

Trong phòng ăn không có đồ ăn chuẩn bị sẵn, trong phòng ngủ cũng không có ai ra chào đón cô. Rõ ràng là thời tiết đã bắt đầu ấm lên, nhưng An Thư Yểu lại cảm thấy cả căn phòng đều lạnh lẽo.

Dựa vào khung cửa một lúc, An Thư Yểu mới chậm rãi cúi người thay giày, chuẩn bị vào bếp nấu bánh trôi ăn.

Dù có gặp rắc rối với ai, cũng không thể gặp rắc rối với dạ dày của mình.

Ngăn đông tủ lạnh chứa đầy đồ ăn nhanh Quý Sâm mua, bao gồm cơm nắm, bánh bao, bánh bao hấp và bánh xèo tự tay làm.

Thậm chí còn có một vài miếng bít tết.

An Thư Yểu cảm thấy Quý Sâm đã tiêu hết tiền để mua đồ ăn cho cô, hoặc anh đang giả vờ nghèo.

Theo suy đoán của cô trong chuyến đi vừa rồi, nhiều khả năng là anh ấy đang giả vờ nghèo.

Nấu bánh trôi xong, An Thư Yểu ngồi trên ghế sofa bật TV, nhàm chán lựa các chương trình, cuối cùng dừng lại ở kênh tin tức Quý Sâm thường xem.

Nhưng tâm trí cô không nghĩ đến điều đó mà thỉnh thoảng cô lại liếc nhìn điện thoại.

Kể từ khi Quý Sâm chuyển đi, anh ấy chưa hề gửi một tin nhắn nào cả! !

Tra nam, vô trách nhiệm, bạc tình bạc nghĩa!
Nhưng nàng tâm tư cũng không ở bên trên, mà là thường thường xem một cái di động.

Từ Quý Sâm dọn đi, hắn một cái tin tức đều không có phát lại đây!!

Tra nam, không phụ trách, bội tình bạc nghĩa!

Aisss, không ai quan tâm hay yêu thương cô, cô chỉ là bắp cải ngoài đồng mà thôi.

Quý Sâm là một tên ngốc! !

Màn đêm cô đơn, chỉ có mình cô chịu đựng một mình~

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
Cmt và thả sao đi nàooooo

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro