Chương 75: Anh cũng đâu có ăn em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Tiểu Cầu Nhỏ

Một tuần trôi qua, Quý Sâm cũng không chủ động liên lạc với cô.

An Thư Yểu cũng bướng bỉnh nếu anh không chủ động liên lạc với cô, thì cô cũng sẽ không chủ động.

Có vẻ như cô đang nóng lòng muốn được làm tình.

Trước đây, khi Quý Sâm đến đây, cô đã chủ động đưa ra lời quan hệ tình dục, đó là vì anh sống cùng nhà với cô và hai người là bạn bè.

Bây giờ hai người đã tách ra, nếu cô chủ động liên lạc với người đàn ông đã biến mất một tuần, cô sẽ cảm thấy mình đang cho không.

Cho nên tuần này An Thư Yểu vẫn còn buồn bực vì hai ngày trước Quý Sâm không liên lạc với cô. Trong mấy ngày tới, An Thư Yểu lúc nào cũng mắng mỏ.

Cuối cùng, cô mắng đi mắng lại chỉ mấy câu, thậm chí còn mắng ‍‍‌‎‎luôn dương vật của Quý Sâm.

Chiều thứ sáu, một số nam nữ độc thân trong khoa hẹn nhau đi bar vào buổi tối, nhiệt liệt mời An Thư Yểu cùng đi.

An Thư Yểu nhìn điện thoại của cô, nghĩ rằng chỉ cần sau khi tan sở, chỉ cần Quý Sâm liên lạc với cô, cô sẽ không đi.

Kết quả, sau khi tan sở mười phút, những đồng nghiệp đó bắt đầu giục cô thu dọn đồ đạc nhanh chóng, nhưng Quý Sâm lại không hề gửi tin nhắn.

An Thư Yểu yên lặng cất điện thoại, mỉm cười với đồng nghiệp, "Tới đây."

Từ giờ trở đi!

Cô là An (*Nữu Cỗ Lộc) Thư Yểu.

*: là một nhân vật trong phim. Nghĩa là cô không còn ngây thơ nữa mà trở nên tâm cơ hơn.

Quý Sâm gì đó, đã ở trong lòng cô biến thành một cái bánh quẩy!

Sau khi vào thang máy, một số đồng nghiệp trò chuyện cười đùa.

Bởi vì An Thư Yểu hiếm khi tham gia tiệc tùng nên cô chỉ dựa vào góc thang máy, nghe họ nói chuyện mà không nói chen vào.

Một thanh niên mới vào làm nhìn thấy liền chủ động đi tới nói: “Đây là lần đầu tiên tôi thấy chị Thư Yểu đi chơi đó.”

An Thư Yểu cười nói: "Hôm nay tôi không có việc gì làm, coi như đi ngắm nhìn thế giới đi."

Có người lập tức trả lời: "Vậy thì cậu phải chuẩn bị sẵn sàng. Tôi đếm trên đầu ngón tay. Sẽ có ít nhất một người muốn nói chuyện với cậu."

"Không, không, không." An Thư Yểu liên tục xua tay, "Tôi chỉ đi xem náo nhiệt mà thôi."

Chàng trai nói: “Chị Thư Yểu xinh đẹp, chắc chắn có rất nhiều người theo đuổi chị.”

An Thư Yểu lắc đầu, "Không."

Một đồng nghiệp khác nói: “Không phải là không có người theo đuổi cô ấy, chỉ là biết cô ấy có bạn trai, những người muốn theo đuổi cô ấy chỉ có thể kìm nén trái tim say mê mà thôi”.

Lập tức, một người phụ nữ nói: “Nói chắc chắn như vậy, có khi là anh phải không?”

Những người trong thang máy lập tức phá lên cười.

Đồng nghiệp xua tay liên tục: "Đừng đùa nữa, tôi mặt dày, mấy người nói còn được. Đừng để Thư Yểu không nói được lời nào."

Người phụ nữ lập tức xin lỗi An Thư Yểu, "Xin lỗi nhé."

An Thư Yểu nhìn bộ dáng bọn họ sôi nổi, cười lắc đầu, "Không sao đâu, tôi đã chia tay từ lâu rồi."

Chàng trai lập tức mở to mắt: “Chị Thư Dao hiện tại còn độc thân à?”

An Thư Dao gật đầu, “Nếu không độc thân, đi quán bar sẽ không tiện.”

Vừa nói xong lời này, cửa thang máy tình cờ mở ra.

Giọng nói của An Thư Yểu không hề bị đè nén, nên người đàn ông đợi bên ngoài thang máy cũng có thể nghe rõ.

Sau khi xuống thang máy, An Thư Yểu đang định nói thêm điều gì đó thì bắt gặp ánh mắt dường như đang cười nhưng lại không cười của người đàn ông đó.

An Thư Yểu sững người như bị sét đánh rồi nhìn người đàn ông xuất hiện bên ngoài thang máy với vẻ khó tin.

Tại sao Quý Sâm lại ở đây? !

Các đồng nghiệp tiến lên vài bước, chàng trai trẻ là người đầu tiên nhận ra An Thư Yểu không đi theo, anh quay lại hỏi: "Sao chị không đi?"

Sau đó anh nhìn thấy An Thư Yểu im lặng đi lại vào thang máy.

"Đột nhiên tôi nhớ ra mình còn có việc chưa làm xong. Cậu cứ tiếp tục đi." An Thư Yểu cố gắng giữ nụ cười nói với chàng trai trẻ.

Chàng trai chớp mắt liếc nhìn người đàn ông mặc đồ đen bên cạnh như thể anh ta nhận thức được điều đó, nhưng những đồng nghiệp khác đã rời đi nên anh ta không còn cách nào khác là phải rời đi trước.

Bởi vì họ xuống muộn nên tầng một không có nhiều người.

Sau khi An Thư Yểu bước vào thang máy, cô cúi đầu điên cuồng ấn nút cửa.

Vừa lúc cửa chuẩn bị đóng lại, một bàn tay không sợ bị kẹp đưa vào.

Trái tim An Thư Yểu đột nhiên run lên, cô vô thức nhấn nút cửa.

Cửa thang máy mở ra, người đàn ông ngoài cửa với cảm xúc khó tả nhấc chân bước vào.

An Thư Yểu cảm thấy bầu không khí không ổn, việc trốn thoát trong thang máy càng khó khăn hơn!

Cô lại muốn chạy ra ngoài.

Quý Sâm gần như bật cười. Anh đưa tay ôm lưng cô, sau đó ấn nút đóng cửa.

"Chạy cái gì hửm?"

Quý Sâm cười nói: "Anh cũng đâu có ăn em."

Cảm nhận được sự nguy hiểm trong giọng nói của anh, An Thư Yểu nghĩ: Không, anh có.

Truyện được edit bởi Tiểu Cầu Nhỏ

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Sao và cmt đi nào

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro