Chương 2: Massage

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tô Vọng Chương được con gái ôm lấy cánh tay dẫn đến ghế sô pha, hắn vốn  định từ chối lời đề nghị massage của cô, dù sao thường ngày hắn cũng đóng vai một người cha nghiêm khắc, từ trước đến nay chưa bao giờ gần gũi với con gái.

Nhưng sau khi nghĩ lại, khoảng thời gian vừa rồi làm thủ tục ly hôn với Từ Ngữ đã khiến trong nhà ầm ĩ đến gà bay chó sủa, ngay cả mối quan hệ với con gái cũng trở nên căng thẳng, Tô Hoan đứng về phía mẹ mình, thiếu chút nữa cùng hắn đoạn tuyệt quan hệ cha con.

Chuyện này làm trong lòng Tô Vọng Chương cảm thấy áy náy, quả thật là hắn có lỗi với hai mẹ con bọn họ.

Lúc này, thấy con gái có thể bỏ qua mọi hiềm khích trước đây mà quan tâm đến mình, lời cự tuyệt đến bên miệng đành nuốt trở về.

Tô Hoan bảo bố ngồi xuống ghế sô pha, còn mình thì quỳ xuống bên cạnh hắn, thẳng người, đưa tay giúp hắn xoa bóp đầu.

Mười ngón tay cô mềm mại linh hoạt, lực vừa phải, kỹ thuật cũng rất chuyên nghiệp, là trước kia thường xuyên xoa bóp cho mẹ mà thành.

" Lực như này đã được chưa ạ? " Tô Hoan nhẹ giọng hỏi bố

Cô dựa rất gần, lúc nói chuyện thanh âm mềm mại nhẹ nhàng, hơi thở như lan, phả vào bên tai Tô Vọng Chương, làm lỗ tai hắn có chút nhột, lông mày lập tức nhíu lại, theo bản năng muốn kéo ra chút khoảng cách, nhưng cái trán lại bị tay cô đè lại, không thể nhúc nhích.

Thân thể Tô Vọng Chương cứng ngắc, thật sự không quen với những hành động thân mật như vậy với con gái, qua mấy giây mới nhắm mắt lại, thấp giọng " Ừ " một tiếng nói " Được rồi. "

Khóe miệng Tô Hoan khẽ nhếch, tiếp tục động tác trên tay, đầu tiên là nhẹ nhàng xoa bóp huyệt thái dương của bố, sau đó mới chuyển đến các huyệt vị khác.

Lúc đầu Tô Vọng Chương cũng không tin con gái mình thực sự biết massage, hắn còn ôm tâm tình để mặc cô đùa nghịch, nhưng dần dần, mi tâm nhíu chặt của hắn cũng dần giãn ra, rõ ràng rất thoải mái.

Hắn tuy là giám đốc của bệnh viện, nhưng vì có chuyên môn kĩ thuật cao nên hằng ngày vẫn được sắp xếp rất nhiều ca phẫu thuật, sau một ngày bận rộn, dù thân thể có cường tráng đến đâu cũng cảm thấy mệt mỏi, lúc này được đôi tay mềm mại của con gái không nặng không nhẹ xoa bóp, cảm thấy chưa bao giờ được thư thái như lúc này.

Bởi vì tư thế massage hạn chế nên cơ thể hai bố con dán sát vào nhau hơn, bộ ngực của Tô Hoan phát triển rất tốt, như có như không dán sát vào vai bố, theo động tác của cánh tay, bộ ngực sữa mềm mại thỉnh thoảng cọ qua cọ lại trên đầu vai hắn.

Tô Vọng Chương nhắm mắt tận hưởng sự phục vụ của con gái, lúc đầu hắn cũng không ý thức được đó là cái gì, chờ đến khi định thần lại, nhận ra thứ đang cọ tới cọ lui trên vai mình là ngực của con gái, hắn nhất thời cảm thấy xấu hổ, ho nhẹ một tiếng, sau đó dịch người ra một chút, không dấu vết kéo dài khoảng cách giữa hai người.

Tô Hoan chính là cố ý, cố ý cọ ngực sữa vào người bố, không nghĩ tới nhanh như vậy đã bị phát hiện, thấy bố cố ý giữ khoảng cách với mình, cô chỉ biết bĩu môi, làm bộ như không biết, gì tiếp tục massage cho hắn.

Đây là lần đầu tiên Tô Hoan quan sát khuôn mặt của bố ở khoảng cách gần như vậy, cô vẫn luôn biết bố rất đẹp trai, ngũ quan lập thể, đường nét khuôn mặt hoàn hảo, là một đại soái ca tiêu chuẩn, cộng thêm chiều cao gần 1m90 của hắn, cả người thoạt nhìn như nam chính bước ra từ trong cuốn tiểu thuyết ngôn tình, tuy đã 38 tuổi nhưng nhìn hắn không già chút nào, ra ngoài nói mình mới 30 cũng sẽ có người tin.

Một người đàn ông cao lớn soái khí lại tài giỏi như vậy sao có thể ngoại tình, phản bội gia đình, còn để cho tiểu tam vào ở trong nhà, Tô Hoan càng nghĩ càng tức giận, động tác trên tay không khỏi tăng thêm vài phần.

Lúc này, Thẩm Châu Châu bưng một cốc nước lên, trên mặt lộ vẻ tươi cười lấy lòng, chậm rãi đi đến chỗ hai người đang ngồi, giọng ngọt ngào nói: "Anh Vọng Chương, uống chút nước cho đỡ mệt, bữa tối đang được chuẩn bị rồi. "

Cái gì mà Anh Vọng Chương... Thật buồn nôn, kinh tởm!

Tô Hoan lộ ra vẻ chán ghét, lại giống như đang tuyên thệ chủ quyền, cô nhích người lại gần bố mình hơn, mang theo ánh mắt khiêu khích nhìn thẳng về phía Thẩm Châu Châu.

Mà Tô Vọng Chương lúc này cũng giống như không nghe thấy lời Thẩm Châu Châu nói, thân thể không chỉ không nhúc nhích, mà ngay cả mí mắt cũng không thèm nhấc lên nhìn.

Thẩm Châu Châu bị cả hai bố con phớt lờ cùng xa lánh, biểu cảm trên gương mặt vô cùng cùng xấu hổ, không khỏi căm hận cắn chặt môi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro