Chương 1135: Sư tôn độc sủng (61)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Tieen

Mọi người ở An Lạc Thành đều nghe thấy.

Phượng hoàng!

Thao Thiết nói chính là thần thú phượng hoàng!?

Nơi này lại có phượng hoàng!?

Mọi người đều kinh ngạc ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, tất cả đều tìm kiếm tung tích của phượng hoàng.

Nhưng không phát hiện người nào.

Thao Thiết khóa chặt vào Tô Mộc, cuồng vọng nói: "Đường đường là thần thú, không hiện ra chân thân, ngươi sợ sao?"

Vừa nói, nó lóe lên, đạp tới trước mặt Tô Mộc.

Mà dưới thân hình to lớn của nó, lót mười mạng người.

Ngay khi nó giơ móng vuốt lên, liền nhét người dưới móng vuốt vào miệng.

Nhai nhai, nuốt xuống.

Không đủ nhét kẽ răng.

Thao Thiết nhìn Tô Mộc trước mặt, thật nhỏ bé so với nó.

"Ngươi mau khôi phục chân thân, để ngô ăn một bữa no nê."

Ánh mắt sáng ngời nhìn Tô Mộc như đang nhìn một mâm đồ ăn.

Tô Mộc đưa tay, nhẹ quạt quạt không khí trước mặt.

"Miệng quá hôi."

Thao Thiết vừa mới nhai một người, khi nói chuyện, miệng đầy máu.

Thao Thiết không quan tâm, dùng móng vuốt lại bắt một người bị đè dưới thân nhét vào miệng mình.

Mọi người núp xung quanh đều nín thở quan sát, không dám tạo ra động tĩnh, sợ mình sẽ là người tiếp theo bị nhét vào miệng.

Sau khi Thao Thiết nuốt vào, cố ý ợ trước mặt Tô Mộc, mùi máu tanh xông vào mặt cô, cùng với nước bọt.

Tô Mộc: "..."

Hắc Ma Đao bị Tô Mộc vung ra, hoàn toàn nhận lấy nước bọt kia.

Hắc Ma Đao: "..."

A a a ——

Lão tử không muốn bị ô uế bởi nước bọt của con thú hung này!

Thao Thiết này còn kinh tởm hơn cả hắc long!

Hắc Ma Đao run lên, thoát khỏi tay Tô Mộc bay lên không trung, Tô Mộc cũng bị nó mang theo.

Khi Thao Thiết nhìn thấy bóng dáng Tô Mộc bay đi, nó tưởng cô đang chạy trốn nên vội vàng đuổi theo.

Hắc Ma Đao nhìn thoáng qua Thao Thiết đang theo sát phía sau, thân hình to lớn "oạch oạch" lao tới phía sau bọn họ.

"Chạy cái gì, ngô còn muốn ăn ngươi." Thao Thiết theo lẽ thường nói.

Ngay sau đó một chưởng hướng tới Tô Mộc, ý đồ muốn đánh cô hiện ra nguyên hình.

Hắc Ma Đao run lên, Tô Mộc đứng trên không trung, còn Hắc Ma Đao bay về phía móng vuốt khổng lồ của Thao Thiết.

Hắc Ma Đao chém một lỗ trên móng vuốt của Thao Thiết.

Móng vuốt của Thao Thiết bị Hắc Ma Đao làm bị thương, những giọt máu lớn rơi xuống như mưa.

"Chạy mau! Máu này có kịch độc!" Có người từ phía dưới hét lên, lập tức nhìn thấy mọi người ngự kiếm bay tứ phía.

Nhưng Tô Mộc vẫn đứng đó không nhúc nhích, hóa linh lực của mình thành nước, những giọt máu hoàn toàn hòa vào nước, cuối cùng làm bay hơi chúng bằng chân hỏa phượng hoàng.

Thao Thiết bị thương, nhìn Hắc Ma Đao không tốt, há mồm đưa Hắc Ma Đao vào miệng nhai, nhưng vì nhai không được nên lại nhổ ra.

Hắc Ma Đao: "..."

Lão tử có chút bóng ma tâm lý!

【Ký chủ, nhiệm vụ, giết Thao Thiết, tích phân: 100.】

Cửu Thiên Tuế lúc này mới nhớ tới nơi này có nhiệm vụ, vội vàng báo cho Tô Mộc.

Tô Mộc nhìn Thao Thiết há mồm cắn tới cô.

Cô nheo mắt lại.

Đây là lần thứ hai bị thú rượt ăn thịt.

Cô rất chán ghét việc này.

Tô Mộc nhảy lên, tránh khỏi miệng Thao Thiết, sau đó đứng ở phía trên đầu Thao Thiết, đánh thật mạnh vào đầu nó, Thao Thiết nặng nề sắp ngã xuống.

Thao Thiết rơi xuống một khoảng ngắn, sau đó hồi phục, ổn định cơ thể lao về phía Tô Mộc, quanh thân nó đều là sát khí, sát khí ngưng kết thành kiếm, theo Thao Thiết tiến công, cũng bay về phía Tô Mộc.

Đòn tấn công của Thao Thiết rất mãnh liệt, Tô Mộc liên tiếp né tránh, ngay khi cô chuẩn bị hóa thành nguyên hình chiến đấu với nó, bên người đột nhiên có một cổ hơi thở thanh lẫm rơi xuống, lập tức bao bọc lấy cô.

Là hắn!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro