Chương 1162: Tô Mộc chi danh (23)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Tieen

Giết người phạm pháp.

Khi bốn chữ này phát ra từ miệng cô, lại có những lời phía trước trải chăn, bất cứ ai có đầu óc đều hiểu ý của cô.

Cô muốn Hà Vĩnh Tân đánh Hà Thành Vũ gần chết mới thôi.

Chỉ cần giữ lại một hơi thở, dù có tàn phế cũng không thành vấn đề.

Hà Vĩnh Tân nghe được ý tứ của cô, sắc mặt tối sầm, liên tục cười xin lỗi:

"Hôm nay là tiệc của Tịch tiên sinh, thật xin lỗi vì đã gây ra phiền toái như vậy."

Lão cáo già này, biết Tô Mộc nói một không hai, cho nên chuyển chủ đề về Tịch Chính Hiên, dùng thân phận của anh ta gây áp lực cho Tô Mộc.

Hà Vĩnh Tân và Tịch Chính Hiên đã biết nhau nhiều năm, có một chút giao tình, nhưng chuyện này, Tịch Chính Hiên xử lý theo lẽ công bằng.

"Hà Thành Vũ hành vi không đoan chính, nhốt lại."

Ngay khi Tịch Chính Hiên nói, Hà Thành Vũ đã bị bắt đi.

Sau đó anh ta nhìn về phía Tô Mộc nói:

"Hà Thành Vũ sai, Tô Mộc tiểu thư cũng cư xử quá kích, đả thương người khác, xuất khẩu uy hiếp, Tô Mộc tiểu thư đừng quên, mình là người có danh dự uy tín, nói chuyện làm việc ở nơi công cộng, cần phải chú ý cẩn thận."

Anh ta nhận ra Tô Mộc, nhưng không ngờ cô lại khí thế bức người hơn anh ta tưởng tượng.

Khi Phủ Hi đến, còn đẩy ông Tịch đi cùng mình, vừa lúc nghe những lời của Tịch Chính Hiên, Phủ Hi cau mày.

Anh không thể chịu nổi khi nghe người khác nói xấu vợ mình nửa lời.

Ông Tịch cho Phủ Hi ánh mắt, tạm thời đừng nóng nảy.

Nhưng Phủ Hi không hề dừng lại chút nào, đi tới trước mặt Tô Mộc, bảo vệ cô ở phía sau, thay cô đáp lại của Tịch Chính Hiên:

"Cô ấy không cần chú ý bất cứ điều gì."

Sự chú ý của cô, có anh đủ rồi, những thứ không có mắt này, chết không đáng tiếc.

Cơn giận của Phủ Hi quá nặng, thật sự quá mức nguy hiểm.

Những người xung quanh không khỏi cảm thấy áp lực.

Xét theo thái độ bảo vệ của Phủ Hi, quả thực chính là muốn đối nghịch cả thế giới.

Ông Tịch bất lực cười lắc đầu, lên tiếng kịp thời.

"Được rồi, nếu Chính Hiên đã xử lý thỏa đáng, mọi người tiếp tục tham gia tiệc tối đi."

Ông Tịch lên tiếng, người xem đều giải tán.

"Tiểu Hi, dẫn Tô tiểu thư cùng nhau ngồi xuống."

Ánh mắt ông Tịch rơi trên người Tô Mộc phía sau Phủ Hi, trong lời nói ẩn chứa sự tò mò.

Ông tò mò, cô gái có thể khiến đứa cháu trai thứ ba làm mình đau đầu bảo vệ đến mức này, rốt cuộc là người đặc biệt ra sao.

Phủ Hi đi theo ông Tịch lên lầu, Tịch Chính Hiên cũng phân phó vài câu, cũng lên lầu.

Người tham dự bữa tiệc ở tầng dưới đều nhìn thấy điều này, mơ hồ biết được thân phận của Phủ Hi.

Bọn họ có cố gắng thế nào cũng không thể hiểu được, làm sao một gia đình nghiêm khắc như nhà họ Tịch lại có thể cho phép con cháu của mình bước vào giới giải trí, trở thành diễn viên?

Chơi sao?

Nếu chỉ chơi đùa, mọi người đều biết kỹ năng diễn xuất của anh tinh vi thế nào.

Nghĩ tới đây, có người mừng rỡ vì chưa từng đắc tội Phủ Hi.

Cửu Thiên Tuế thực sự muốn nói với bọn họ, nếu đắc tội Phủ Hi đại nhân, sợ rằng các người thậm chí không thể nhìn thấy mặt trời ngày mai!

-

Trên lầu.

Phủ Hi ôm Tô Mộc ngồi ở một bên.

Anh rót cho cô một ly nước nóng, cầm trên tay, dùng lực lượng hạ nhiệt độ của nước xuống vừa miệng, rồi đưa ly cho cô.

Ông Tịch và Tịch Chính Hiên rất ngạc nhiên khi thấy Phủ Hi cẩn thận như vậy.

Phủ Hi chỉ mới chính thức trở về Tịch gia cách đây hai năm.

Bình thường anh lạnh lùng không nói một lời, từ khi nào anh ấm áp có tính người như vậy?

"Khụ." Ông Tịch ho đúng lúc, thu hút sự chú ý của Phủ Hi và Tô Mộc.

"Tiểu Hi, sao cháu không giới thiệu Tô Mộc tiểu thư với ông nội?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro