Chương 1163: Tô Mộc chi danh (24)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Tieen

Phủ Hi nhìn Tô Mộc, giọng nói dịu dàng, giới thiệu: "Vợ con, Tô Mộc."

Tô Mộc: ?!

Cô là vợ anh, tại sao cô lại không biết?

Bọn họ tấn chức lên mối quan hệ như vậy khi nào?!

Tịch Chính Hiên: ?

Ông Tịch: ?

Lời giới thiệu này chính là... vợ?

"Xằng bậy, lãnh chứng khi nào? Tại sao không nói với gia đình một tiếng, để trong nhà tổ chức hôn lễ đàng hoàng cho hai con."

Ông Tịch bất mãn nói.

"Chúng con không lãnh chứng." Phủ Hi giải thích nói.

"Không lãnh chứng thằng nhóc con tính chơi lưu manh sao?" Ông Tịch càng bất mãn, nhìn Tịch Chính Hiên bên cạnh lại nói.

"Chính Hiên, lát nữa làm chứng nhận cho hai người họ."

"Vâng, ông nội." Tịch Chính Hiên đáp lại.

Khóe môi Phủ Hi nở nụ cười, cũng không có ngăn cản.

Mà  Tô Mộc: "..."

Cả nhà này rõ ràng đang lừa hôn.

"Ông Tịch, tôi và Phủ Hi tiên sinh vẫn chưa đến..."

"Với thân phận cháu dâu, Tịch gia sẽ lấy đảo Thụ Dương, mạch khoáng sản biển Bạc và tòa nhà tương đối gần Quốc tế CK làm sính lễ."

Ông Tịch nói xong, mới ý thức được mình vừa cắt ngang lời nói của Tô Mộc, vội cười từ ái hỏi:

"Cháu dâu, con vừa muốn nói gì?"

Tô Mộc mím môi.

Trong khoảng thời gian mím môi ngắn ngủi, tâm trí cô đã điểm danh từng thứ trong lời ông Tịch nói.

Đảo Thụ Dương có phong cảnh rất đẹp, chưa được khai phá, thiên nhiên không bị ô nhiễm, động lên lại dễ dàng kiếm tiền.

Các mạch khoáng sản biển Bạc đang tăng giá trị không ngừng trong vài thập kỷ qua.

Mà tòa nhà gần Quốc tế CK...   

Đoạn đường kia và tiền cảnh đều rất tuyệt vời.

Cô...

Đồng ý hay không đây?

Phủ Hi nhận ra cô đang dao động, chỉ cần một mồi lửa, nói:

"Cửa hàng Mộc Hề cũng lấy làm sính lễ."

Cửa hàng Mộc Hề thuộc ngành trang sức đầu tiên ở Hoa Quốc.

"Được."

Lúc này, Tô Mộc đã bán mình.

Ông Tịch không ngờ khi còn sống sẽ thấy cháu trai thứ ba của mình kết hôn, nên vui vẻ giữ Tô Mộc và Phủ Hi lại trò chuyện hồi lâu.

Sau khi tiệc tối kết thúc, mọi người rời đi, Tịch Chính Hiên thay mặt ông Tịch tiễn Tô Mộc và Phủ Hi.

"Tô Mộc tiểu thư, xin hãy suy nghĩ kỹ những lời tôi nói trong bữa tiệc."

Anh ta biết Tô Mộc rất có năng lực, nhưng mọi chuyện luôn có những tình huống bất ngờ, tốt hơn hết là nên cẩn thận.

Tịch Chính Hiên chỉ là bày tỏ ý kiến ​​của mình, Tô Mộc mặc dù không đồng ý nhưng cũng nhẹ nhàng gật đầu.

"Cảm ơn Tịch tiên sinh quan tâm, nhưng Tô Mộc không thể gật bừa."

Vẻ mặt nghiêm túc của Tịch Chính Hiên  lộ ra ý cười nhẹ, nếu Tô Mộc người này dễ dàng thay đổi như vậy, vậy cô sẽ không phải là cô.

Tịch Chính Hiên cũng không tiếp tục chủ đề này, mà nhìn Phủ Hi với vẻ vui mừng.

"Chúc phúc hai người."

Ngàn vạn lời nói, cuối cùng chỉ nói bốn chữ này.

"Cảm ơn anh cả." Phủ Hi nắm lấy tay Tô Mộc, nhận lời chúc phúc của anh ta.

"Anh cả nhớ bổ sung quà chúc mừng nhé." Anh nói thêm một câu.

Tịch Chính Hiên bật cười: "Chờ tới hôn lễ của hai người, hiển nhiên anh sẽ bù đắp thêm."

Anh tiễn hai người ra xe, trước khi rời đi còn nói với bọn họ, cuốn sổ sẽ được gửi tới vào sáng mai.

Sổ?

Chứng nhận kết hôn.

Tô Mộc lên xe, nhìn người đàn ông bên cạnh mình, hiện giờ có được coi là phụ nữ đã có gia đình không?!

"Hối hận?" Người đàn ông cúi xuống hôn nhẹ lên môi cô, bên môi cô vang lên một giọng nói trầm thấp, "Hối hận cũng muộn rồi."

"Nếu tôi nhớ không lầm, kết hôn ở Hoa Quốc cần sổ hộ khẩu và người đến…"

"Đồ ngốc, em quên Tịch gia làm nghề gì rồi sao?" Anh cười sâu kín.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro