Chương 76: Cứng rất nhanh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Liễu Nhứ cảm thấy Mạnh Lễ đã khỏi bệnh, cô thường vươn tay nắm lấy dương vật dưới háng của người đàn ông, vuốt ve nó khi Mạnh Lễ không để ý.

Không bao lâu, dương vật dưới háng của người đàn ông cương lên, khiến đũng quần nhô cao.

Lúc này Liễu Nhứ sẽ ngạc nhiên, trố mắt nhìn người đàn ông đang xấu hổ, nói to:
"Anh Mạnh, dương vật của anh cứng rất nhanh."

Khuôn mặt tuấn tú của Mạnh Lễ bình tĩnh, chỉ cảm thấy hơi đau đầu, người phụ nữ này sao lại không biết điều như vậy?

Mấy ngày nay, cô sờ đũng quần của anh mọi lúc mọi nơi mà không hề ngại ngùng một chút nào.

Trước đây, khi anh chủ động bảo cô nắm dương vật của mình, cô luôn rụt rè xấu hổ, lần nào cũng phải cọ xát rất lâu.

Hiện tại thì sao?

Không khác gì lưu manh.

Nếu không phải hiện tại âm hộ của cô vẫn chưa lành hẳn thì anh thật sự muốn đè cô xuống giường, nện thật mạnh, làm cô khóc sướt mướt.

Hôm nay.

Sau khi ăn tối, Mạnh Lễ ngồi trên sô pha uống trà.

Anh đang cầm tách trà, bỗng nhiên Liễu Nhứ ngồi bên cạnh vươn tay qua, trực tiếp mò tới đũng quần, nắm lấy thứ kia của anh.
Cô xoa hai cái, sau đó vui vẻ hét lên: "Anh Mạnh, dương vật của anh lại cứng rồi nhanh quá, chưa đến một phút đã cứng rồi"

Người Mạnh Lễ cứng đờ, suýt thì phun ngụm trà trong miệng ra ngoài.

Ăn cơm, uống nước, tắm rửa, đánh răng...Cô thực sự có thể đưa tay sờ đũng quần của anh mọi lúc mọi nơi.

Mạnh Lễ quay đầu nhìn Liễu Nhứ, người phụ nữ chớp đôi mắt đen trong ve0, ngây thơ vô tội nhìn anh.

Như thể người đang nắm dương vật dưới háng kia không phải cô.

Thật ra trong đầu Liễu Nhứ không có ý nghĩ xấu xa nào cả, cô chỉ đơn thuần muốn kiểm tra xem thứ đó của Mạnh Lễ đã bình thường hay chưa.

Hiện tại anh không thể nện người phụ nữ này, cơ thể nối lửa cũng chỉ có thể kiềm chế, Mạnh Lễ thở dài, anh đặt chén trà xuống đứng dậy đi vào phòng ngủ.

Nhưng Liễu Nhứ không buông tha cho anh, bước từng bước nhỏ đi the0 anh, "Anh Mạnh, có phải anh hết bệnh rồi không?
Ngày mai là ngày tái khám, chúng ta đến bệnh viện kiếm tra nhé."

Mạnh Lễ dừng lại, anh im lặng một lúc rồi nói: "Được."

Sáng sớm ngày hôm sau.

Sau khi ăn cơm sáng, hai người lái xe đến bệnh viện.

Hai người ngựa quen đường cũ đi thang máy đến phòng khám.

Bác sĩ hỏi tình hình gần đây của Mạnh Lễ,
Mạnh Lễ nói mình ổn.

Liễu Nhứ đi the0 sau bổ sung: "Anh ấy hồi phục rất tốt, số lần cương cứng nhiều hơn trước mấy lần, thời gian cũng kéo dài hơn."

Nói đến đây Liễu Nhứ dừng một lúc rồi ngại ngùng nói thêm: "Buổi tối hôm nọ, anh ấy đè tôi làm...làm 48 phút, thời gian lâu như vậy, bác sĩ, chắc anh ấy khỏi bệnh rồi nhỉ?"

Bác sĩ kinh ngạc: "48 phút?"

Bác sĩ quay đầu nhìn Mạnh Lễ: "Anh Mạnh, cô Liễu nói thật không? Anh thật sự kéo dài 48 phút sao?"

Mạnh Lễ lắc đầu nói: "Thời gian cô ấy nói không phải sự thật."

"Sao lại không thật, những gì tôi nói đều là sự thật" Thấy Mạnh Lễ không thừa nhận,
Liễu Nhứ lập tức nóng nảy, "Ngày hôm sau, tôi đau đến mức phải nhập viện."

Nói xong, cô chuẩn bị lấy giấy kết quả khám trong túi ra.

Lúc này Mạnh Lễ bổ sung thêm một câu:
"Theo ghi chép của tôi về ngày hôm đó, từ khi bắt đầu đến khi kết thúc, tôi kiên trì 50 phút."

50 phút...

Khoé miệng của Liễu Nhứ mấp máy, bàn tay cầm giấy khám cứng đờ.

Những gì Tiêu Dĩnh nói không sai, quả nhiên đàn ông chết vì sĩ diện, nhất là trên phương diện tình dục.

Ít hơn hai phút cũng khiến anh nóng nảy.

"50 phút." Bác sĩ đánh giá Mạnh Lễ một lúc, nói: "Anh Mạnh, mời anh nằm xuống chiếc giường sau rèm, tôi muốn kiểm tra."

Mạnh Lễ nằm xuống chiếc giường nhỏ sau tấm màn, bác sĩ cởi quần của anh, tiến hành kiểm tra dương vật.

Trong lúc kiểm tra, Liễu Nhứ đứng ở bên ngoài, không theo vào.

Nhưng cô quan tâm đến khả năng cương của Mạnh Lễ, cho nên hỏi qua tấm màn: "Bác sĩ, thế nào rồi? Cái đó của anh ấy có cương nhanh không?"

Bác sĩ trả lời: "Trước mắt chưa có dấu hiệu cương."

Nghe vậy Liễu Nhứ lập tức nóng nảy, cô kéo màn xông vào trong, bất chấp tất cả, trực tiếp vươn tay loát dương vật của người đàn ông vài lần.

Ngay lập tức, thứ dưới háng người đàn ông giống như quả bóng được bơm căng, thô to đứng thẳng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro