Chương 53. Âm mưu H

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tại một bộ tộc nhỏ ở sâu trong rừng rậm.

"Lão đại, khi nào thì chúng ta chuẩn bị tấn công?" Lai Nhĩ không hiểu tại sao đã lâu như vậy rồi mà đại ca của hắn vẫn chưa lên tiếng, nghĩ đến đêm đó ở bên ngoài hang động nghe được tiếng giống cái kêu, hắn liền kích động, bộ phận sinh dục bên dưới đã sưng lên đau nhức.

Lai Duy liếc nhìn đứa em trai ruột của mình, nhìn vẻ mặt dâm tà kia của hắn, liền biết hắn đang có ý nghĩ dâm loạn gì: "Vội cái gì, bây giờ hai bộ lạc Ly Cơ và Tạp Lý đang hợp nhất lại với nhau, kế hoạch của chúng ta nhất định phải thông suốt không có lỗ hổng. Ngươi phải tin tưởng những lời trước đây cha đã dạy chúng ta, hoặc là không làm, đã làm thì phải một lưới bắt hết cả bọn. Hiểu chưa?"

Lai Nhĩ bĩu môi, cha đã mất lâu rồi, ngay cả xương cốt cũng không còn, làm sao nhớ được lời ông ấy nói cái gì chứ.

Mặc dù không hài lòng với sự trì hoãn của anh trai mình, nhưng cuối cùng hắn vẫn đáp lại: "Hiểu rồi."

"Báo.....thủ lĩnh, có tin tức từ tiền tuyến truyền đến, giống đực người thú bộ lạc Ly Cơ mỗi ngày đều chờ lúc mưa nhỏ ra ngoài đi săn giống như trước đây, còn giống cái thì vẫn ở lại trong bộ lạc làm một ít đồ sinh hoạt thủ công, nhưng điều kỳ lạ là, lượng thức ăn của bọn chúng ngày càng nhiều."

Báo cáo của thuộc hạ lập tức khiến Lai Duy nhíu mày, hắn vuốt cằm, mọi người đều biết mùa mưa cuộc sống rất khó khăn, theo lý mà nói, cho dù có hợp nhất hai bộ lạc lại, cũng chưa chắc có tác dụng lớn lao gì, nhưng tại sao lượng thức ăn lại có thể tăng lên? Chẳng lẽ trong đó còn có chuyện gì khác mà hắn không biết?

"Đi điều tra nguyên nhân thức ăn trong bộ lạc bọn chúng tăng lên là gì, nhanh chóng báo cáo lại cho ta."

Sau khi thuộc hạ giống đục người thú kia đáp lại một tiếng "Vâng", ánh sáng chợt lóe lên, một con linh cẩu vai cao hông thấp màu xám tro liền chạy vào trong màn mưa.

"Đại ca, đó chắc chắn chủ định của giống cái kia.", Lai Nhĩ kích động tiến lên, ấn bả vai Lai Duy: "Ta đã nói giống cái đó chắc chắn là một báu vật mà, đại ca, sau khi kế hoạch thành công ngươi nhất định phải nhớ đến đứa em trai này, đợi ngươi làm xong giống cái kia, nhất định phải để cho ta làm nàng đấy."

Trong mắt Lai Duy chợt lóe lên ánh sáng, Lai Nhĩ lại không có nhìn thấy: "Bây giờ vẫn chưa thể kết luận được, tất cả cứ để thuộc hạ báo cáo lại đã rồi nói tiếp. Nếu không, sai một li là đi vạn dặm, ngươi hiểu không?"

"Hiểu rồi.", hắn có hơi bực bội tại sao đại ca cứ luôn nói chuyện với hắn bằng cái giọng điệu giảng đạo như vậy chứ. Nhưng mà, đột nhiên trong đầu Lai Nhĩ lại nghĩ ra cái gì, lập tức khẩn trương nói: "Đại ca, không ổn rồi, nếu như lượng thức ăn tăng, giống đực người thú có thể sẽ ở lại trong bộ lạc, lúc đó đến cướp giống cái sẽ rất rắc rối."

Lai Duy nhìn bộ dạng không có tương lai của hắn, trong lòng càng thêm bực bội: "Làm ầm lên cái gì, chỉ cần kế hoạch của chúng ta ổn thỏa, cho dù có giống đực người thú thì có làm sao? Ngươi đừng quên, năm đó cha cùng với tùy tùng đã tàn sát được mấy bộ lạc đấy."

Lai Nhĩ suy nghĩ một chút, đúng vậy, là do hắn suy nghĩ nhiều, tộc linh cẩu của bọn họ là mạnh nhất ở trên lục địa này, chỉ cần bọn họ đoàn kết lại, không có chuyện gì là không thể làm được.

Sáng sớm hôm sau, bên trong căn nhà gỗ.

"A....thủ lĩnh.... thật sướng quá...nhanh.... nhanh nữa.... cắm chết ta đi ...."

"Con đ* nhỏ này, đại ca làm ngươi sướng lắm sao, chẳng lẽ ta làm ngươi không sướng hả?"

"A a a.... sướng lắm.... anh Lai Nhĩ cắm ta cũng rất sướng a a a..... "

Nếu có ai đó bước vào lúc này, sẽ liền nhìn thấy một giống cái người thú đang bị kẹp giữa hai người thú giống đực, hay cây gậy thịt lần lượt đâm vào rút ra hai cái lỗ nhỏ ở bên dưới.

"Bạch.... bạch bạch .... bạch bạch bạch.... "

Lai Nhĩ đánh vào mông nàng ta, hét lên: "Kẹp chặt cái lỗ nhỏ lại, nếu không ta sẽ ném ngươi cho đám anh em thuộc hạ chơi."

"A a a .... ta biết rồi.... ta biết rồi...." giống cái dùng sức siết chặt dương vật, đồng thời phát ra tiếng kêu mê người: "Ô .... thủ lĩnh và anh Lai Nhĩ cùng cắm ta sướng quá a a....cắm vào trong tử cung đi .... ô.... thật sướng quá......a a a....là chỗ đó.... "

"Ô ô ô....hai cái quỳ đầu đang cùng chọc vào vách thịt của ta......· "

Ngay lúc sắp xuất tinh, một tiếng "Báo...." từ ngoài cửa truyền vào.

Có tin tức từ bộ lạc Ly Cơ, Lai Duy Lai Nhĩ liếc nhìn nhau một cái, sau đó điên cuồng rút ra đâm vào giống cái đang bị kẹp ở giữa kia năm sau chục cái, rồi mới bắn tinh vào chỗ sâu nhất trong hang động nàng ta.

"Vào đi." Lai Duy Lai Nhĩ từ trên giường xuống, liền ra lệnh cho thuộc hạ đi vào báo cáo.

"Thủ lĩnh, thuộc hạ phát hiện, lượng thức ăn bộ lạc Ly Cơ tăng lên là do mấy phương án do giống cái kia đưa ra...."

Lai Duy Lai Nhĩ nghe thuộc hạ báo cáo lại chi tiết mọi chuyện, mỗi khi nghe được một phương án, ánh mắt hai người lại giao nhau, hai huynh đệ đều nhìn thấy trong mắt đối phương sự kinh ngạc, thán phục và cả...ý nghĩ cướp đoạt.

Sau khi thuộc hạ báo cáo xong rời đi, hai người mới bật cười thành tiếng:"Ha ha ha ha, tìm được báu vật rồi đại ca, những giống cái khác cộng lại chưa chắc đã bằng nàng ta đâu."

Lai Duy hưng phấn gật đầu một cái, sau đó nói với Lai Nhĩ:" Đi, bây giờ chúng ta đi tìm các anh em để trao đổi các phương pháp đó cho thuộc hạ."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro