Chương 68: Bị Thẩm đại phu vạch trần

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Thạch gia."

Thạch Thương Tiều cùng Đại Dũng đang muốn vào tiệm bán thuốc chợt nghe phía sau có người gọi mình.

Hắn buồn bực quay đầu lại, liền trông thấy một nam nhân thân hình gầy gò.

Quần áo mặt trên người hắn ta tựa hồ quá rộng, khiến diện mạo nhã nhạn kia có chút cảm giác như tiên nhân.

"Thẩm đại phu."

Thạch Thương Tiều gật đầu tỏ ý chào hỏi.

Thẩm Dự tiến đến.

"Trước đó Thạch gia có dùng cao trừ sẹo, tình trạng thế nào rồi?"

"Không có biểu hiện rõ ràng."

Hắn nghe theo phương pháp Thẩm Dụ đã báo lúc tiệc sinh nhật mà dùng, đã dùng rất nhiều ngày, tuy không còn cảm giác nhói nhói nữa nhưng cũng không thấy vết sẹo mờ hơn bao nhiêu.

Thẩm Dự mỉm cười: "Dù sao cũng là vết sẹo lâu năm, muốn hoàn toàn mờ đi không phải là việc dễ, xin Thạch gia kiên nhẫn hơn đôi chút, nếu là vét thương mới thì dùng dược của ta chắc chắn sẽ không để lại sẹo."

"Đã hiểu."

"Nghe nói, Thạch gia mua không ít phấn trang điểm của Tử Vân Đường?"

"Có việc gì sao?"

"Thứ cho tại hạ mạo muội hỏi một chút." Thẩm Dự tới gần đè thấp âm lượng: "Phấn trang điểm này có phải dùng cho một cô nương có vết ban trên mặt trong quý phủ không?"

Thạch Thương Tiều nheo mắt, nhìn chằm chằm Thẩm Dự.

"Ngươi gặp nàng lúc nào?" Ngữ khí có chút nghiêm khắc.

"Thạch gia đừng tức giận." Thẩm Dự chậm rãi cười nói: "Là tiệc sinh nhật của ngài hôm đó, ta đi tìm nước uống, không ngờ lại nhìn thấy một cô nương mang khăn che mặt đứng ở một góc khuất nghe kịch, vết ban trên trán nàng hấp dẫn ta, ngài cũng biết đấy, đại phu mà, kiểu gì cũng sẽ quan tâm hỏi han đôi chút."

"Vậy nàng nói gì?" Thạch Thương Tiều cũng không vì vậy mà buông lỏng cảnh giác.

"Nàng không để ý đến ta, trực tiếp rời đi."

"Thẩm đại phu đột nhiên nhắc đến phu nhân nhà ta, là để làm gì?"

Thạch Thương Tiều nhìn chằm chằm hắn ta, ánh mắt sắc bén.

"Hóa ra đó là Thạch phu nhân?" Thẩm Dự kinh ngạc: "Vì sao Thạch gia lại lấy một người..."

"Chuyện này không liên quan gì đến Thẩm đại phu." Thạch Thương Tiều trực tiếp ngắt lời.

"Cũng đúng." Thẩm Dự cười ha ha: "Tại hạ chỉ muốn nói cho ngài biết, vết ban trên mặt Thạch phu nhân tại hạ có phương pháp chữa trị."

"Ý ngươi là cao trừ sẹo?"

Thẩm Dự đầu tiên là sững sờ, tiếp đó liền bật cười.

"Chẳng lẽ Thạch gia mua cao trừ sẹo là vì phu nhân?"

"Ừm... Khục." Bịt người ta đoán trúng, Thạch Thương Tiều giả vờ bình tĩnh ho nhẹ hai tiếg, khí chất uy hiếp trên người cũng thu lại không ít: "Không phải."

"Không phải thì tốt." Thẩm Dự vỗ bộ ngực lộ ra dáng vẻ thở phào: "Trừ sẹo và trừ ban là hai việc khác nhau, không thể dùng một loại dược được."

Hai mắt Thạch Thương Tiều trở nên nghiêm nghị.

"Không thể dùng để trừ ban?"

"Đúng vậy."

Thẩm Dự nghĩ thầm, đúng là để hắn ta đoán trúng rồi.

Đường đường là một đại nam nhân mà lại đi mua cao trừ sẹo, quả thực là vì thê tử mà.

Nghĩ đến việc cô nương số khổ kia có trượng phu yêu thương, Thẩm Dự không khỏi lộ ra một nụ cười yên tâm.

"Vậy thuốc trừ ban đâu?" Thạch Thương Tiều khó nén được vẻ sốt ruột.

"Tại hạ đề nghị, có thể để tại hạ đích thân chẩn trị cho Thạch phu nhân không? Để ta có thể căn cứ theo tình trạng vết ban của nàng mà phối dược, như vậy mới có hiệu quả tốt nhất."

Thạch Thương Tiều trầm ngâm một lúc.

"Để ta trở về thương lượng với phu nhân đã,"

"Tại hạ ở Từ Vân Đường chờ tin lành."

Thẩm Dự chắp tay, quay người nhẹ nhàng rời đi.

______
Mấy nay mình đi học lại rồi nên k có thời gian như trước. Từ giờ khoảng 2,3 ngày mình mới đăng chương mới nhé mn🙆🏻‍♀️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro