XLVI (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

_ Jungkookie ăn nhiều vào, người to khỏe thế này phải ăn mạnh lên mới được - ông liên tục gắp bao nhiêu là thịt vào bát cậu
_ Dạ con cảm ơn bác trai - cậu cười, liên tục gật đầu cảm ơn ông
_ Ăn nấm này con, nấm thơm lắm - bà cũng gắp vào bát cậu
_ Dạ con cảm ơn bác gái, 2 bác cứ ăn đi ạ, con tự gắp được mà hì hì - cậu cười khổ vì bát của mình đã đầy ụ bao nhiêu là thứ
_ Anh Jungkook cứ ăn tự nhiên đi ạ, em mua nhiều lắm - Jihyun nói
_ Anh cảm ơn em - cậu cười đáp lại
_ Bố mẹ với Hyunie không thèm quan tâm tới Jiminie luôn - anh trề môi
_ Có Kookie quan tâm con rồi còn đòi gì nữa hử? Con nhìn bát con xem, bao nhiêu là thịt với mandu - bà lườm yêu anh
_ Th-thì thôi - anh bỏ miếng mandu vào miệng nhai, mặt uất ức không nói thêm gì
_ Em b....Jimin hyung ăn nhiều vào nhé, hết em gắp thêm cho - cậu cười cười.

"Xém nữa gọi anh ấy là em bé trước mặt gia đình ảnh rồi" - cậu khẽ nuốt nước bọt.

Hai vị phụ huynh và Jihyun đều hiểu rõ sự tình, vờ không nghe thấy gì, tiếp tục vừa ăn vừa trò chuyện với nhau.

Sau khi dùng bữa trưa, họ ngồi lại ở phòng khách để cùng ăn trái cây:
_ Kookie, con có biết đánh cờ tướng không? - ông vừa uống trà vừa hỏi
_ Dạ con biết một chút nhưng không giỏi ạ - cậu vừa gọt táo vừa đáp
_ Không sao không sao, chiều chiều cùng bác đánh vài ván cho vui
_ Dạ, mong bác chỉ dạy con thêm - cậu cười
_ Haha được được, thằng nhóc này thật khiêm tốn - ông gật gù
_ Jiminie, sao con để Kookie gọt trái cây còn mình ngồi đó bóc ăn vậy? Gọt đi chứ con - bà đem đĩa nho mới rửa ra, cằn nhằn con trai mình
_ Dạ không sao đâu ạ, là con giành gọt đó bác - cậu nhanh chóng trả lời
_ Đó mẹ thấy chưa, mẹ mắng oan con - anh trề môi
_ Kookie à, con đừng có mà chiều hư nó - bà lắc lắc đầu
_ Dạ không có đâu, con gọt một chút là xong ấy mà - cậu cười khì khì
_ Con thấy anh 2 bị chiều hư thật mà. Ăn xong anh Jungkook giành rửa bát, giờ thì giành gọt trái cây. Mẹ xem, dâu tây cũng được anh ấy bỏ cuốn hết rồi, anh 2 chỉ việc ngồi ăn thôi - Jihyun mách mẹ, cười nhe răng khi trêu anh mình
_ Em coi chừng anh đó nha Hyunie!! - anh trợn mắt đanh đá
_ Ple ple em chỉ nói đúng sự thật thôi mà - cậu thè lưỡi
_ Được rồi được rồi, 2 anh em xa thì nhớ còn gần thì như chó với mèo hà - bà bất lực nhìn 2 đứa con.

Bữa trưa trôi qua thật vui vẻ nhưng không mấy êm đềm vì 2 anh em cứ chí choé suốt cả buổi.
Ông bà Park lắc đầu ngao ngán và thấy tội nghiệp cho "chàng rể" Jeon vì phải chứng kiến cảnh tượng này.

_ Rồi 2 đứa mệt chưa? - ông chép chép miệng
_ Dạ mệt! - 2 anh em đồng thanh
_ Mệt rồi thì ngồi im, í ới thêm tiếng nào nữa là bố bảo mẹ cho nhịn cơm tối - ông lườm
_ Dạ - 2 anh em uất ức
_ Hai đứa ở đây khi nào về? - bà hỏi anh
_ Dạ sáng ngày 24 - anh đáp
_ Vậy tối mai mẹ tổ chức tiệc Giáng sinh nhen
_ Yayyyy tuyệt vời quá điiii - mắt anh sáng rỡ
_ Nhắc đến thức ăn là như trẻ con vậy - bà cười khổ
_ Hihiii - anh nhe răng cười.

_ Thằng nhóc này chơi giỏi đó chứ, thắng bác 2 ván rồi còn gì nữa - ông uống một ngụm trà
_ Dạ không đâu ạ, tại bác nhường con đó chứ! 3 ván kia con thua tâm phục khẩu phục luôn - cậu rót thêm trà vào tách của ông
_ Hahaha ta thích tính cách của con quá đi - ông bật cười
_ Hì hì con cảm ơn ạ - cậu ngại ngùng gãi đầu
_ Thôi mình dừng chơi đi, bác vào làm xốt ướp thịt để tối nướng, nước xốt độc quyền của bác đó nha - ông ra vẻ bí hiểm
_ Con mong đợi được thưởng thức quá đi, chắc là ngon lắm ạ
_ Ta đảm bảo con sẽ mê luôn - ông nháy mắt
_ Dạ, vậy bác cho con học hỏi bí quyết với nha - cậu sắp xếp bàn cờ ngay ngắn
_ Được thôi, ta sẽ dạy cho con - ông gật đầu
_ Tốt quá rồi ạ - cậu cười tươi, lẽo đẽo theo sau ông vào bếp.

Tối đó, cả nhà quây quần bên bếp than để nướng thịt, vui vẻ vô cùng:
_ Jimin hyung, để em nướng cho, coi chừng bắn vào tay.

_ Jimin hyung, coi chừng nóng đó.

_ Jimin hyung, xốt dính miệng nè.

_ Jimin....
_ E hèm - ông hắn giọng
_ A-anh tự làm được mà - anh đỏ hết cả mặt, cúi xuống không dám nhìn ai
_ Jiminie nhà bác đã 28 tuổi rồi Kookie à, con cứ chăm sóc như con nít vậy á - bà cười cười
_ D-dạ hì - cậu cười trừ, vờ bình tĩnh đứng nướng thịt
_ Cậu cả Park, khi nào cậu định đưa người yêu về ra mắt bố mẹ đây? - ông nhìn anh, lại khẽ nhìn sang cậu
_ C-con chưa biết nữa - anh nuốt nước bọt
_ Ngày mai mẹ dẫn đi qua nhà Sumi xem mắt, chịu không? Con bé vừa xinh vừa giỏi lại tốt bụng, mẹ chấm nó rồi đó - bà khẽ nhìn biểu hiện của anh và cậu
_ KHÔNG ĐƯỢC ĐÂU Ạ! - âm giọng cậu đột nhiên lớn hơn
_ .... - cả nhà giật mình, ánh mắt chú ý lên người cậu
_ Ý c-con là....là - cậu biết mình phản ứng thái quá, không biết phải nói gì
_ Ý con là Jiminie nhà bác là của con rồi chứ gì? - ông chậm rãi nói
_ .... - anh với cậu nhìn nhau rồi quay qua nhìn nhị vị phụ huynh
_ Nào, bố mẹ muốn nghe chính thức từ 2 đứa - bà cắt thịt
_ *nắm lấy tay anh**đứng nghiêm chỉnh* Dạ thưa 2 bác, con và anh Jimin thương nhau thật lòng, tụi con chính thức hẹn hò với nhau vào ngày 21 tháng 10 năm 2022. Con tỏ tình anh ấy ở Tokyo Disneyland khi đi du lịch ở Nhật cùng các hyung ạ. Tuy con không phải người hoàn hảo nhưng con chắc chắn sẽ luôn bảo vệ, yêu thương, che chở và làm tất cả mọi thứ vì anh Jimin. Mong 2 bác chấp nhận cho tụi con được ở bên nhau ạ - cậu nói một lèo như đọc bài diễn văn, gương mặt nghiêm túc đến nỗi khiến cả nhà phải nhịn cười
_ Được rồi được rồi mà, con không cần phải căng thẳng như thế, 2 bác chỉ muốn nghe tụi con nói ra thôi, mọi người biết cả mà - ông cười, đứng dậy đẩy 2 đứa nhỏ ngồi xuống
_ Bố mẹ biết từ khi nào ạ? - anh thắc mắc
_ Từ khi Kookie mời cả nhà mình đi dự sinh nhật con là bố mẹ đã thấy ánh mắt của thằng bé dành cho con đặc biệt đến thế nào rồi. Thêm nữa lần nào bố mẹ gọi cho con, cách mà con kể về thằng bé thì bố mẹ không nhận ra sao? - mẹ cười, xoa đầu anh
_ Vậy là từ nay con được gọi anh Jungkook là anh rể rồi nha. Anh rể, anh 2 em có phải hay nhõng nhẽo lắm đúng không ạ? - Jihyun hỏi cậu
_ Haha đúng là vậy đó, nhưng anh ấy như vậy lại rất đáng yêu - cậu u mê nhìn anh
_ Uầy, đáng yêu cơ á? - Jihyun chép miệng
_ Này Hyunie, anh đáng yêu thứ 2 không ai chủ nhật nhá - anh chống nạnh
_ Vâng vâng. Cũng may có anh rể chịu được tính anh - Jihyun nhún vai
_ Chết nè - cốc vào đầu Jihyun
_ Aaaa bố ơi, u đầu con rồiiiiii - Jihyun vờ ôm đầu
_ Nào 2 ông trời nhỏ ơi, sao ở cạnh nhau là không lúc nào yên được vậy hả!? Jungkook cười cho kìa - ông bất lực
_ Dạ không sao đâu bác, anh em họ dễ thương mà - cậu cười, gấp miếng mực đã được cắt vào bát anh
_ Con nói gì cơ? - ông đột nhiên lạnh giọng
_ D-dạ? - cậu lúng túng không biết mình đã nói sai điều gì
_ Ông này, chuyện vậy cũng làm thằng bé sợ cho được nữa *đánh yêu chồng* ý ông ấy là muốn con gọi là bố với mẹ đấy - bà cười hiền
_ Dạ, con hiểu rồi bác....ý con là bố mẹ ạ - cậu cười ngại ngùng
_ Được được, con rể ngoan - ông cười khà khà
_ Coi anh 2 ngại ngùng kìa - Jihyun trêu
_ *ngại ngùng úp mặt lên vai cậu*
_ Thôi đừng có trêu 2 anh nữa, con lo ăn đi - bà gấp thịt cho Jihyun.

Việc công khai của đôi trẻ trải qua vô cùng thuận lợi.
Thật tuyệt khi được gia đình anh ủng hộ chuyện tình cảm này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro