Chap 17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kim Ngưu nằm phịch xuống chiếc giường êm ái, nhắm hờ mắt lại, khẽ thở một hơi dài. Nhớ lại những lời Trình lão gia nói với cô lúc trong phòng, cô lại bất giác thấy tủi thân.

***

_Kim Ngưu, con với cha con vẫn chưa làm lành sao?_Trình lão gia trầm ấm lên tiếng, sau khi đuổi khéo Nhân Mã ra ngoài.

_Ông, con với ông ấy thì có vấn đề gì để mà làm lành cơ chứ?_Kim Ngưu nở nụ cười nửa miệng, chua chát nói.

_Con vẫn chưa nói rõ với Kim Nguyên à?_Trình lão gia vẫn rất từ tốn hỏi tiếp.

_Con muốn nói, ông ấy muốn nghe sao?_Kim Ngưu im lặng đôi chút, rồi nói tiêp_Nói với người không muốn nghe, phỏng có ích gì?

_Kim Ngưu, đó là cha con. Gia đình con vẫn đang đợi ngày được hàn gắn.

_Ông, ngày đó, chắc còn lâu lắm!_Nói rồi, Kim Ngưu xin phép ra về. Trình lão gia cũng chỉ còn biết gật đầu. Đợi cô đi khỏi, ông lắc đầu nhè nhẹ, nằm xuống, nghỉ ngơi.

***
Ha, Triệu Kim Ngưu, cô nghĩ, cha cô vẫn còn xem cô là con gái ông ta chứ? Cô nghĩ, gia đình cô, khi nào mới như trước đây?

Triệu Kim Ngưu, cô mệt rồi. Nếu như là nhiều năm về trước, cô có thể đến gặp anh, nhìn nụ cười của anh, cô đã cảm thấy vơi bớt phần nào. Tiếc là, bây giờ, đoạn kí ức đó, dường như, anh cũng không nhớ. Kể ra thì, có lẽ, cô sẽ không nhận ra anh, nếu như lần đầu gặp mặt, anh không lái xe đuổi theo cô.

***

"Két".

Chiếc xe của Kim Ngưu thắng gấp, hai vết bánh xe hằn rõ trên đường nhựa. Kim Ngưu gục đầu vào vô lăng. Chết thật, cô lại bị đau đầu rồi. Cơn đau đầu hình như không chịu buông tha cho cô, nó đã đi theo cô, hành hạ cô suốt mấy năm nay. Kim Ngưu vẫn nằm im, không cử động, chỉ có hơi thở trở nên nặng nề. Một tay của Kim Ngưu để lên ngực, tay còn lại không ngừng ấn vào huyệt thái dương. Nhưng mà, nó vẫn không thuyên giảm chút nào. Kim Ngưu chán chường, thôi không ấn nữa, cô bất lực buông thõng hai tay. Còn đang trong cơn mê man, Kim Ngưu đã nghe thấy có tiếng gõ cửa xe. Kim Ngưu mệt mỏi ngước mắt nhìn, xong rồi cũng mệt mỏi hạ kính xe xuống. Lúc này, Tống Ma Kết không khỏi nhíu mày. Anh gấp gáp, nhìn Kim Ngưu vẫn còn đang ngơ ngác, mơ màng:

_ Kim Ngưu, em mau mở cửa xe cho anh. Kim Ngưu, em nghe không? Mở cửa xe cho anh.

Kim Ngưu nhăn nhó, nhưng cũng nhanh chóng mở khóa cửa xe, rồi gục xuống vô lăng. Ma Kết vội vàng mở cửa, lấy tay sờ lên trán cô xem thử. Toàn là mồ hôi lạnh. Ma Kết đột nhiên dậy sóng trong lòng, lo lắng không yên. Tay anh lay lay Kim Ngưu, miệng không ngừng hỏi:

_Kim Ngưu, thuốc của em đâu? Em có mang theo thuốc không?

Kim Ngưu mệt mỏi, tay đưa lên chỉ vào ngăn tủ nhỏ trên xe. Ma Kết vội vàng nhoài người tới, kéo ngăn tủ, lấy thuốc cho cô. Chỉ là, trong lúc lấy thuốc, sợi dây chuyền anh vẫn đeo trên cổ vô tình lọt ra khỏi cổ áo. Kim Ngưu nhíu mày nhìn nó. Sợi dây chuyền bằng bạc, ở giữa là nửa viên hồng ngọc. Dưới cái tối, viên hồng ngọc bỗng chốc trở nên sáng rõ. Kim Ngưu khẽ mỉm cười, miệng bỗng chốc vô thức thốt lên:" Anh Táo Lớn" vô cùng nhỏ, tựa hồ chỉ mình cô nghe thấy.

Ma Kết cho cô uống thuốc, nhìn lại thấy cô đang mê man nói gì không rõ, anh liền cúi nhẹ người, chỉ nghe được cô nói từ "Táo". Em thích ăn táo sao, Kim Ngưu? Sau đó, anh liền nhẹ nhàng bế Kim Ngưu, đặt sang ghế phụ lái, còn mình thì trở gót bước về chiếc xe của mình, ghim chìa khóa, đóng cửa, nhắn một cái tin cho Thiên Bình. Trở lại xe cô, anh ngồi vào ghế lái, dịu dàng nhìn cô, rồi mới quay đầu xe, đưa Kim Ngưu về nhà.

Về đến rồi, anh vẫn chưa thấy yên lòng, liền trực tiếp bế Kim Ngưu vào nhà, làm Bạch Dương đang lo lắng cho cô ngạc nhiên. Ma Kết chỉ hỏi phòng cô ở đâu, Bạch Dương nhanh nhảu chạy đi phía trước. Ma Kết nhẹ nhàng bế cô vào đắp chăn cho cô, còn ở hẳn năm phút. Đến khi nhận ra mình hôm nay có biểu hiện hơi kì lạ, anh mới rời đi.

Nào ngờ, vừa bước khỏi bậc thang cuối cùng, anh đã bắt gặp Xử Nữ, Cự Giải, Song Ngư đang nhìn anh đầy ngạc nhiên. Ma Kết đành cười trừ:

_Kim Ngưu say rồi, anh đưa cô ấy về.

Song Ngư còn đang định hỏi :"Anh làm gì ở trong ấy tận năm phút?" đã bị Xử Nữ ra hiệu nên thôi. Cự Giải lúc này mới nói:

_A, cảm ơn anh Ma Kết.

Ma Kết chỉ bảo :"Không có gì" rồi đi thẳng ra cửa. Còn mọi người, nhìn nhau khẽ thở dài. Ai mà không biết Kim Ngưu chắc chắn bị đau đầu nên mới như vậy. Ghé qua nhìn Kim Ngưu, thấy Kim Ngưu đã được chăm sóc kĩ càng, bốn người cũng yên tâm mà ra về.

***

Hôm nay, như đã hẹn với Thiên Bình, Cự Giải đến nhà Ma Kết. Vừa giơ ngón tay thon thả ấn chuông, Cự Giải suýt giật mình khi cánh cửa bật mở. Mà người mở cửa miệng cười gian ác, tay còn lại đang giữ chặt lấy đầu của người khác, mặc cho người đó đang la oai oái. Sư Tử nhìn Cự Giải, nở nụ cười tươi tắn:

_Cự Giải,vào đi. Anh Thiên Bình mong cậu mãi đấy!

Cự Giải ngượng đỏ cả mặt. Nhìn xuống, cô mới thấy Nhân Mã đang bị Sư Tử dùng lực giữ lại, cô mới lên tiếng hỏi:

_Hai người đang làm gì thế?

Sư Tử liền buông tay, đưa tay lên gãi đầu. Nhân Mã kế bên mới cười hề hề, nói:

_ Chị Giải, không có gì. Bọn em đang giỡn đấy mà.

_Phải, phải. Cự Giải, mau vào nào. Hôm nay, cậu có thể vui lòng nấu ăn cho cả nhà được không?_Sư Tử nhường đường cho Cự Giải bước vào, vừa mở miệng hỏi.

Cự Giải bất chợt dừng bước, quay lại nhìn Sư Tử, hơi khó xử:

_Sư Tử, chuyện này không phải không được. Nhưng mà, tớ còn phải về nấu ăn cho mấy người kia nữa. Chỉ sợ không kịp thời gian nấu cho ngon.

_Vậy thì mời bọn họ đến đây ăn luôn đi._ Ma Kết chẳng biết từ khi nào đã đứng ngay bậc cầu thang, tay cầm tách cà phê còn nóng, nói._ Hôm nay vừa hay là Chủ nhật, anh đang nghĩ đến việc mở tiệc nướng.

_Hay lắm, anh Ma Kết. Nhưng tiệc nướng chẳng phải ăn vào lúc chiều tối mới cảm nhận hết hương vị sao?_ Nhân Mã nói tiếp_ Anh xem, bây giờ chỉ mới gần trưa.

_Vậy thì bây giờ chuẩn bị, hẹn bọn họ vào buổi chiều. Cự Giải, vậy sẽ được chứ?_ Ma Kết quay sang nhìn Cự Giải, nhẹ nhàng hỏi.

_ Hôm nay là chủ nhật, mọi người chắc sẽ không ai bận đâu. Em sẽ gọi điện nói với bọn họ, thay anh mời họ. Vậy, em thay mặt họ cảm ơn anh trước._ Cự Giải dịu dàng đáp lại.

Ma Kết chỉ "Ừm" một tiếng, nói "Không có gì" rồi đi lại ghế sofa, ngồi xuống, giở tờ báo thường ngày ra đọc, như một thói quen.

Cự Giải lấy điện thoại ra, vừa định gọi cho Xử Nữ, đã thấy Thiên Bình đi xuống. Cô tạm dừng lại, nhìn anh, mỉm cười tươi tắn, rồi nói:

_Anh Thiên Bình, hôm nay em theo hẹn đến đây nấu ăn cho anh. Cơ mà anh Ma Kết vừa nãy có ý tổ chức tiệc nướng cho mọi người. Vậy em hoãn hẹn lại với anh nhé!

Thiên Bình ngớ người giây lát, nhìn cô chăm chú. Lát sau, lại nghe tiếng Sư Tử cười cười:

_ Anh Thiên Bình, chúng ta là anh em. Có phúc phải cùng hưởng chứ.

_Vậy cũng được. Ăn tiệc nướng cũng vui mà._ Anh hướng Cự Giải mà nói, xong lại quay sang Sư Tử_ Lẽ nào anh có vợ cũng phải chia sẻ với chú?

_Hờ hờ, cái đó thì không cần. _Sư Tử cười hề hề, cho qua.

_Xem như em còn chút liêm sỉ._ Ma Kết bên cạnh bồi thêm một câu._ Được rồi, Thiên Bình, bình thường em cũng nấu ăn cho nhà này. Hôm nay trổ tài, giúp Cự Giải chuẩn bị đi.

_ Phải, phải. Chị Cự Giải, đây, em gửi chị anh đầu bếp xuất sắc nhất của nhà này. Nào, nào, anh Thiên Bình, anh lại đây, đứng sát lại nào. Tiên đồng với ngọc nữ quả là hợp đôi a!_ Lời trêu chọc "vô tình" ấy của Nhân Mã đã làm cho Cự Giải và Thiên Bình gương mặt đã chín đỏ.

Mọi người ở đó cười một tràng hả hê. Xong rồi, Cự Giải lấy điện thoại ra để gọi cho Xử Nữ. Nhân Mã đã vội nói:

_ Chị Cự Giải, để em gọi cho chị hai.

Cự Giải có hơi ngạc nhiên, Nhân Mã hiểu ý, liền nói tiếp:

_ Chị hai sức khỏe không hoàn thiện nên dễ sinh mệt mỏi. Chủ nhật chỉ muốn ở nhà thôi. Để em gọi cho chị hai, chị hai sẽ dễ dàng mè nheo đòi em đến rước hơn. Với chị, chị ấy không làm vậy đâu!

Cự Giải nghe xong, gật đầu, rồi quay bước ra vườn gọi điện thoại. Nhân Mã cũng cầm điện thoại lên, vào bếp, ngồi xuống, ấn gọi số điện thoại quen thuộc. Những lời vừa nãy, Ma Kết thu vào không sót một chữ. Kim Ngưu, sao tôi lại muốn được như Nhân Mã thế kia? Được thấy em cười, được thấy em khóc, được dỗ dành em, được bảo vệ em. Kim Ngưu, tôi bị làm sao vậy?

Sư Tử và Thiên Bình cũng chia nhau mà gọi cho Thiên Yết với Bảo Bình. Thật ra chỉ là họ nạnh nhau về tiền điện thoại mà thôi!!!

***

_ Nhân Mã, chị không muốn đi._ Triệu Kim Ngưu nằm dài trên giường, nói vào chiếc điện thoại yên vị bên tai.

_ Chị hai, chị đi đi mà. Mọi người ai cũng đi hết. Em đến đón chị._ Nhân Mã nhẹ nhàng nói.

_ Tiểu Mã, Tiểu Song cũng đi mà! Như vậy con bé sẽ không vui đâu.

_ Chị hai, mọi người đều đến. Nó sẽ không để ý đâu._ Nhân Mã cố gắng thuyết phục chị mình.

_ Cơ mà chị mệt lắm, hôm nay chị..._Kim Ngưu lăn lại trên giường, thở hắt ra, còn định nói tiếp, Nhân Mã đã tiếp lời thay cô:

_Chị không muốn ra ngoài. Chị à, đã nói em sẽ đón chị rồi mà.

_ Em vẫn là nên đi đón Tiểu Bạch với Tiểu Song hơn.

_ Chị, chị Xử có thể đón họ mà.

_ Vậy thì tùy vào thời tiết đi. Trời mát chị sẽ đi._ Kim Ngưu nói.

_ Chị, 5h em đón chị, em không đùa đâu._ Nhân Mã bỗng chốc nghiêm túc nói._ Chị, chị Cự Giải với anh Thiên Bình dùng tâm sức mà chuẩn bị, chị đừng phụ họ mà.

_Được, tùy em đi._Kim Ngưu mệt mỏi, trả lời qua loa.

_Được, chị chuẩn bị đi. Em đến đón chị ngay.

***

_Bạch Dương, từ từ thôi chứ. Cậu đến nhà anh Ma Kết có cần phấn khích như vậy không?_ Song Tử đi phía sau Bạch Dương, chậm rãi hỏi.

_ Song Song à, nhà của anh Ma Kết thật sự gợi nhớ cho tớ nhà của chị Kim Ngưu. Xét về kiến trúc, cách bài trí, thật sự rất giống._ Bạch Dương nhìn xung quanh, nói.

_ Được rồi, chúng ta mau vào nào._ Song Ngư thấy Song Tử thoáng nhíu mày, liền nhanh nhẹn kéo tay cả hai đi tiếp.

_ Đi nào, mấy đứa. Mọi người chắc đang đợi chúng ta. _ Xử Nữ sau khi cất xe, bước lại gần nói.

_ Tiệc nướng vào buổi tối, sao chúng ta đến vào giữa trưa thế này?_ Bạch Dương ngây thơ hỏi.

_ Này, Tiểu Bạch, đừng bảo với tớ cậu định để chị Cự Giải chuẩn bị cho tất cả mười mấy người ăn đấy._ Song Tử nhìn Bạch Dương, ra vẻ.

_ Phải ha, tớ quên mất. Nhưng tớ cũng đâu biết làm gì đâu._ Bạch Dương sau khi ngộ ra liền cúi đầu. Mấy việc bếp núc này, chị Kim Ngưu còn không biết, nói chi đến cô.

_ Không sao, em vẫn có thể làm mấy việc vặt. Nói cho em biết, chị cũng không biết._ Xử Nữ cúi người, nói nhỏ.

Bạch Dương phì cười, nhìn hai người còn lại, chỉ thấy họ nhún vai đồng tình. Rồi, cả bốn người họ nhanh nhẹn đi vào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro