Chương VII: Vì các cậu, vì chúng ta (10)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đó là lá của cây ngân hạnh. Khang không nhớ đã đặt nó ở đây từ lúc nào. Cậu cũng chẳng muốn tốn công suy nghĩ, cậu đặt chiếc lá xuống bàn rồi trở về giường. Đầu óc cậu trống rỗng và vẫn tỉnh táo trong hơn một tiếng nằm yên sau đó.

Cuối cùng, cậu chọn ra khỏi giường, vệ sinh cá nhân rồi đi chạy bộ. Ở thành phố sẽ luôn có những người tập thể dục buổi sáng. Họ hình thành một cộng đồng lành mạnh và mang lại cảm giác an tâm cho nhau. Và không gian sống ở thành phố cũng thật hạn hẹp, Khang chẳng ngờ rằng cậu lại bắt gặp Hoàng đang tập thể dục trong khu công viên ở gần nhà mình. Cậu ta tham gia tập dưỡng sinh với các ông bà, cô chú, vẻ mặt Hoàng thư thái khác hẳn với những lúc ở cửa hàng và trên trường lớp.

Khang không định ra chào hỏi nên cậu chạy rẽ sang hướng khác, dù sao công viên cũng không nhỏ. Nhưng bất ngờ hơn, Khang lại thấy Tường và Tiên đang chạy tới từ phía trước. Cậu chưa sẵn sàng tâm lý để giao tiếp với họ, và nhỡ đâu có ai trong lớp nhìn thấy thì cuộc sống của cậu lại thêm phần phiền phức.

Với ý nghĩ đó, Khang quay đầu ngay để rẽ vào một lối đi nhỏ bên sườn của công viên. Chẳng ngờ, cậu lại gặp bà Quỳnh, Diên và Miên đang đi bộ cùng nhau. Lần này thì Khang không kịp chuyển hướng. Diên đã nhìn thấy cậu. Nó nhảy cẫng lên chỉ tay về phía Khang làm bà Quỳnh cũng chú ý. Bà lão liền vui mừng vẫy tay chào. Khang chỉ còn biết miễn cưỡng chạy ra chỗ họ. Dù sao đây vẫn là lựa chọn tốt hơn so với việc gặp Tường, Tiên và Hoàng.

"Chào bà, ba bà cháu đi tập thể dục sớm thế ạ?" - Khang hỏi thăm.

"Ừ. Hôm nay là ngày tập thể dục của cửa hàng." - Bà Quỳnh trả lời.

Mỗi tuần một lần, tất cả nhân viên của Bông Thủy Tiên Nhỏ sẽ chọn một buổi sáng để dậy sớm đi tập thể dục rèn luyện sức khỏe. Hoạt động này đã trở thành một nét "truyền thống" đặc trưng ở cửa hàng. Vì Khang có vẻ không thích và cũng mới tới làm việc nên bà Quỳnh chưa đề nghị Khang tham gia. Tuần này, Hoàng đã đề xuất địa điểm là tại công viên gần nhà Khang. Vì vậy, sáng nay mọi người đều có mặt tại đây.

"Cháu thường dậy sớm đi tập như vậy à?" - Bà Quỳnh.

"Dạ không, sáng nay cháu gặp một giấc mơ không tốt nên không ngủ lại được ạ." - Khang trả lời.

Khang không cảm thấy quá ngần ngại, cậu khá thoải mái khi nói chuyện với bà Quỳnh. Hai bà cháu vừa trò chuyện linh tinh vừa tập vài động tác tại chỗ cho tới khi trời hửng sáng. Khang chào bà lão để về trước và cũng để tránh gặp mặt những người khác.

Sau khi tắm gội, Khang đạp xe tới trường. Sáng nay, cậu có tiết học, chiều thì được nghỉ. Khang bước vào lớp với tinh thần dễ chịu hơn mọi ngày, hôm nay cậu không bị ai trêu. Cậu đến sớm và tự tin chọn chỗ ngồi ở chiếc bàn cuối lớp. Đặt chiếc cặp lên mặt bàn làm gối, Khang đánh một giấc để bù lại thời gian phải dậy sớm.

Khi mở mắt ra, Khang đã thấy Hoàng ngồi bên cạnh, cậu ta nhe nhởn cười. Lúc này, cả lớp đã đến gần đủ trừ Tường, lát sau cô bạn mới vào. Tường lóng ngóng một lúc, chỉ còn lại chỗ ngồi kế bên Khang còn trống, Tường đành chọn chỗ đó. Ánh mắt cả lớp dõi theo Tường cho đến khi cô bạn ngồi xuống vị trí đã được sắp đặt sẵn. Chẳng ai bảo ai, những tiếng cười cứ ri rỉ từ trong đám đông. Các bạn trong lớp đều tránh chỗ Khang để cho ba người bọn họ ngồi cùng với nhau. Quả là một tập thể đoàn kết. Khang chỉ biết thở dài đón nhận sự sắp đặt tinh nghịch này. Cậu bất lực, úp mặt xuống chiếc cặp để tiếp tục nằm ngủ cho đến khi giảng viên bắt đầu giờ dạy.

Tiết học buổi sáng kết thúc vào lúc mười giờ hơn. Sau đó, Khang thảo luận qua với Hoàng về tiết mục của lớp mà cậu dự kiến sẽ đăng ký tham gia giao lưu văn hóa. Hoàng nhất trí ngay mà chẳng cần suy nghĩ nhiều. Thay mặt ban cán sự, Khang phổ biến chương trình của Hội sinh viên và phương án đã dự kiến trước lớp. Đại đa số các thành viên đều đồng ý, rất nhiều người hào hứng muốn tham gia.

Để triển khai thực hiện, Tường được giao nhiệm vụ phân chia các nhóm, cùng họ lên kịch bản và lựa chọn người diễn. Hoàng sẽ phụ trách việc nêu ý tưởng về bài hát, các hiệu ứng trong vở kịch, chuẩn bị đạo cụ và những kỹ thuật cần tham khảo. Chỉ còn ba tuần nữa là đến buổi giao lưu nên mọi thứ phải được chuẩn bị gấp rút. Về nhân vật chính, Khang, Tường và Hoàng bắt buộc phải tham gia, họ là niềm vui cho những người ủng hộ kế hoạch này.

Hoàng được giao đóng chàng Orpheus vì cậu ta có giọng hát ổn nhất. Khang và Tường đóng vai thần Hades và vợ là Persephone; còn nàng Eurydice, thần rượu nho Dionysu, chú chó ba đầu, người lái đò địa ngục, con rắn, các vị thần Olympus và các nhân vật khác sẽ do những bạn còn lại đảm nhiệm. Do cần không gian thoáng và có thể giữ bí mật với lớp khác, Khang đã xin phép bà Quỳnh, nhân lúc tập thể dục buổi sáng, cho các bạn được đến cửa hàng diễn tập.

"Tôi không đồng ý!"

Tường phản đối ngay khi Khang đưa ra ý kiến sẽ chuẩn bị vở kịch tại cửa hàng hoa.

"Tại sao chứ?" - Khang đáp lại.

"Tôi không thích ồn ào và cửa hàng cũng vậy!" - Tường.

"Nhưng tôi đã xin phép và được bà Quỳnh đồng ý rồi." - Khang.

Khi biết bà Quỳnh đã đồng ý thì Tường không phản đối nữa, mặc dù cô bạn vẫn không vừa ý.

Đã có địa điểm tập, Hoàng và các nhóm bắt đầu thảo luận về các phân cảnh, những đạo cụ cần chuẩn bị. Họ chia nhau mua đồ và hẹn chiều hôm sau sẽ tập hợp tại Bông Thủy Tiên Nhỏ. Khang vui mừng vì đa số mọi người đều đã có kinh nghiệm từ việc tham gia các hoạt động ngoại khóa khi còn là học sinh phổ thông và họ đều đồng thuận với ý tưởng của cậu.

Kết thúc cuộc họp, Tường và Hoàng ra về trước. Khang có chuyện khác muốn nói với các bạn nên ở lại một lúc. Tiếng bàn tán vẫn sôi nổi sau đó. Xong xuôi, Khang mới đạp xe đến cửa hàng, dùng bữa trưa và chuẩn bị vào ca làm buổi chiều.

"Sao bà lại đồng ý cho mọi người đến cửa hàng tập kịch ạ?" - Tường thắc mắc khi đang dùng bữa trưa.

"Các cháu có thêm bạn bè đến chơi thì cũng tốt chứ sao?" - Bà Quỳnh cười.

"Cửa hàng được mở ra đâu phải để vui chơi ạ?" - Tường.

"Biết đâu chúng ta sẽ có thêm khách hàng." - Khang góp ý.

Bà Quỳnh cũng gật đầu tán thành.

"Phiền hà. Chúng tôi thì cần chắc?" - Tường gắt gỏng.

"Cậu không cần đâu có nghĩa là cửa hàng không cần. Kinh doanh thì phải có nhiều khách chứ?" - Khang phản bác.

"Cậu thì biết cái gì? Cậu đã làm ở đây được bao lâu rồi?" - Tường.

"Cũng không phải chuyện phiền hà lắm. Có thêm người đến thì cũng cơ thêm cơ hội, Tường ạ." - Bà Quỳnh cười.

"Đâu phải người nào đến đây cũng là chuyện tốt đâu bà ơi." - Tường kiên quyết.

"Tường, tớ thấy đây cũng không phải chuyện gì phiền hà lắm. Chúng ta thử thay đổi một chút xem sao." - Tiên.

Ngay cả Tiên cũng đã lên tiếng ủng hộ Khang. Tường chỉ còn biết thở dài, lặng lẽ ăn tiếp.

Buổi chiều, tâm trạng Khang vui vẻ hơn hẳn. Cậu làm việc chẳng màng đến thời gian. Khi đã giao hết mấy bó hoa, dọn dẹp cửa hàng và tưới nước cho những hạt giống mới gieo, thì cũng đã đến thời gian chuẩn bị bữa tối. Bà Quỳnh đã mời Khang ở lại và nghe tiếp bản thảo truyện.

Hôm nay, bà Quỳnh cũng bảo cả Hoàng đến. Khoảng 6 giờ 30 phút, mọi người đã dọn đồ ăn lên phần sân trên mái của cửa hàng hoa. Dưới tán cây ngân hạnh và ánh đèn vàng ấm áp, Khang vừa thưởng thức đồ ăn vừa được nghe tiếp bản thảo truyện thông qua giọng đọc trầm, chậm của bà Quỳnh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro