Chương 4 - Ngược sát

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 4 – Ngược sát

Một tháng sau ngày Tần Thiên sát hài tử trong rừng, hắn lại được đưa đến một khu rừng ở gần tổng đàn. Tần Thiên nhìn thấy trận thế này, liền biết hôm nay lại là một lần thí luyện.

Thí luyện lần này so với lần trước không khác nhau mấy, chỉ khác là phạm vi rộng hơn, trải rộng cả khu rừng. Mỗi một hài tử đem theo bên mình một lượng lương thực, nước uống cùng một cây chủy thủ được phân phát ngay từ đầu, nhiệm vụ là ở trong rừng sống sót năm ngày. Mỗi một hài tử đem theo một ngày lương thực, có nghĩa bọn hắn phải cướp lấy lương thực từ bốn người khác, sau đó an toàn che giấu chính mình, liền được xem là thông quan. Nơi bắt đầu của mỗi một người đều khác nhau, không ai biết ai. Phạm vi hoạt động là từ tổng đàn bìa rừng cho đến bên bờ sông. Nếu như bọn hắn bước ra khỏi khu rừng trước giờ quy định, lập tức giết chết. Khu rừng này không có hổ, nhưng có chó sói cùng với heo rừng. Nhóm hài tử có thể lựa chọn sát hại dã thú để tồn tại, chuyện này không phải phạm quy.

Nghe phổ biến xong luật lệ là tồn tại trong rừng năm ngày, Tần Thiên biết, hắn muốn ở trong này chơi trò chơi sinh tồn. Chỉ là trước khi bước vào rừng, Trần lại đem đến cho hắn một mặt dây chuyền, nói là do giáo chủ ban tặng, sau đó đeo lên cổ của hắn. Tần Thiên nhìn mặt ngọc bội trước cổ, trong lòng có chút nao nao. Giáo chủ phụ thân nhất định không phải ai cũng ban tặng đồ. Phụ thân ban tặng đồ cho hắn, hẳn là có thâm ý gì đi? Có lẽ người kia kỳ vọng vào hắn.

Đem theo tâm tư, Tần Thiên bước vào trong rừng. Trong hành lý có thức ăn, nước uống, nhưng không có bản đồ. Hắn cùng với hài tử khác phải tự mình mò mẫm. Tần Thiên không biết hài tử khác như thế nào, căn cứ vào chính mình được huấn luyện một tháng vừa qua, hắn thà tin tưởng hài tử khác lần này đều là đối thủ cực nguy hiểm, cần đối đãi cẩn trọng.

Chỉ là Tần Thiên không nghĩ tới, hắn cho dù đối đãi cẩn trọng, kết quả không phải là thứ hắn có thể thừa nhận được.

Hắn bị ngược sát.

Là bị hai nhuyễn muội tử ước chừng 6 tuổi, đồng loạt vây sát.

Hắn đang im lặng tiềm nhập bụi rậm, nghỉ ngơi một thoáng. Nơi này hắn tự cho rằng là an toàn, hắn làm ra vài cái báo động đơn giản, sau đó nhìn xung quanh một lượt, cuối cùng mới nằm xuống nghỉ ngơi. Hắn không nghĩ tới, hành tung của hắn từ trước đó đã bị người theo dõi.

Này phải trách hắn, quá dựa vào tinh thần lực, lúc này tinh thần lực đã bị giới hạn, khả năng cảm nhận nguy hiểm cùng cảnh giác của hắn rơi xuống. Cũng có thể tại vì hắn không xem trọng bối cảnh này, chỉ coi như nó là một trò chơi, an an lành lành đánh đánh giết giết, âm mưu quỷ kế đều không quan tâm. Cho nên hắn bị theo dõi.

Hai người kia dường như cũng trải qua huấn luyện, chờ hắn tiến nhập ngủ sâu, liền xông đến. Cảnh báo của hắn vang lên, hắn tỉnh lại, đối với hai người kia cầm chủy thủ đánh một hồi, nhưng hắn căn bản là hậu phát, nên không thể chế nhân, kết quả bị bên kia có chuẩn bị trói lại, sau đó liền bị một dao, một dao lại một dao xuyên qua người. Hai người kia không cho hắn một dao thống khoái, mà là từ trên người của hắn cắt xuống huyết nhục, sau đó trên ngực hắn hoa thượng vài đường dao, cuối cùng mới một dao đâm chết hắn.

Hắn trong suốt khoảng thời gian đó đều bị trói chặt, thụ qua cực độ đau đớn cùng tâm lý sợ hãi.

Hắn thật sự sợ hãi tử vong.

Nếu không sợ hãi tử vong, hắn đã không mặc kệ thân thể đau nhức đến cỡ nào cũng phải tu luyện, phải tiến về phía trước để giành lấy chính mình một con đường sống. Hắn sợ hãi chính mình bị người trong tay tùy ý nắn bóp, sợ hãi mình mất tự do, cho nên chỉ cần không tử vong, hắn đều nguyện ý đi làm.

Hắn chết rồi, tầm nhìn của hắn lúc này liền trở thành bên thứ ba, từ trên không trung lơ lửng nhìn xuống, nhìn thấy phía dưới hai muội tử đem thi thể của hắn chôn lấp, sau đó lấy đi ngọc bội trên cổ của hắn.

Hắn còn muốn theo dõi, liền bị cưỡng chế thoát ra khỏi bối cảnh, trở về không gian của Infinity. Hắn đã chết, xem như hắn chơi thua.

Hắn ra khỏi bối cảnh, trong lòng sợ hãi lúc này mới hồi lại đây, sau đó là tức giận, cương quyết không vào bối cảnh, bỏ đi đến một chỗ trống ngồi xuống ngẩn người.

Ngẩn người một lúc, hắn lại suy nghĩ đến bối cảnh vừa qua.

Ngọc bội là phụ thân hắn cho hắn, hai người kia lại cướp đi, cùng với lương thực của hắn, đây là ý gì? Bọn họ biết được giá trị của ngọc bội? Hay có người nói cho bọn họ biết?

Hắn chợt nhớ, dường như chỉ có mình hắn có ngọc bội, như vậy nếu như có người nói rằng chiếm được ngọc bội thì sẽ được lợi thế, này đại diện cho biến hắn thành một mục tiêu sống.

Thí luyện này, nếu như chỉ đơn giản là trò chơi sinh tồn, hắn có thể chật vật sống qua, tuy rằng ban đêm ngủ không yên ổn, nhưng hắn đã từng thức đêm ngủ ngày, ngủ chỉ có vài giờ, trôi qua mười ngày mai phục, cũng không có vấn đề. Hắn tin rằng ở bối cảnh này hắn có thể chống qua. Những kẻ kia đều là hài tử, sức chịu đựng quá lắm cũng chỉ so với hài tử bình thường cường ngạnh một ít. Xem như bọn họ so bằng hắn, nhưng hắn cũng không phải là quả hồng mềm.

Đột nhiên hắn giật mình.

Hắn chợt nhận ra, lần này bị giết, là hắn quá xem nhẹ đối thủ.

Chỉ nghĩ đối thủ là hài tử, tự nhiên xem thường bọn họ. Bọn họ cũng xuất thân trong giáo, đều là trải qua sinh tử thí luyện, hai tay đều dính máu tươi, có kẻ nào là bình thường? Hắn ngay từ đầu cho rằng đóng vai hài tử bốn tuổi liền có thể đem một ít kỹ năng che giấu đi, làm ra vẻ hài tử bình thường, nhưng hắn đã quên, ở nơi này không có khái niệm hài tử bình thường. Hắn muốn xoát phụ thân tồn tại cảm, làm ra vẻ cố gắng cùng tiến bộ trong khi thí luyện, nhưng ở khoảng thời gian khác, hắn không ra mặt, nguyên chủ cố gắng cũng chỉ là một hài tử bốn tuổi, về thân thể có thể tốt, nhưng về mặt tâm lý có chút không bằng hắn một người trưởng thành, lại thêm kiến thức cũng không nhiều bằng hắn, có rất nhiều thứ nguyên chủ không biết. Đến lượt hắn, vì nguyên chủ không biết cho nên ra vẻ không biết. Tai họa lần này, có khi nào là vì hắn ở nhiệm vụ biểu hiện ra thật tốt, cho nên giáo chủ mới đem hắn ném vào nhiệm vụ với cấp độ khó khăn hơn rất nhiều này? Hắn không tin một hài tử bốn tuổi như nguyên chủ có thể tại nhiệm vụ này sống sót.

Đã là đối thủ, liền muốn tiêu diệt. Mặc kệ lớn bé già trẻ, mặc kệ nam phụ lão ấu, bọn họ đều là đối thủ, đều không thể khinh thường. Hắn đã từng thất bại qua một lần, cũng đã học qua một bài học, vì sao ở bối cảnh này hắn lại có thể khinh thường? Vì tự cho mình rất cao sao? Không tự biết bản thân bị giới hạn đến mức nào? Vì sự kiêu ngạo tận trong xương, khiến hắn thật sự chết đi.

Hắn ý thức được, hiện tại công lực của hắn so với đồng lứa cũng không cao, kiến thức của hắn đối với thế giới này cũng không có bao nhiêu. So sánh đi xuống, hắn rất có thể bị lừa, sau đó bị hại chết. Tại nơi này, hắn nghĩ mình kiến thức cao, cho rằng hài tử khác không bằng mình, không nhận ra được địa vị của chính mình, kết quả chính là một đường chết.

Đều là do kiêu ngạo thành tính. Hắn đã từng trải qua một vài sự kiện, có cảm giác sống sót sau tai nạn, liền nghĩ mình rất lợi hại? Ngu ngốc.

Nghĩ lại ngọc bội kia, hắn liền nghi ngờ phụ thân của mình. Cẩn thận nhớ lại những giai đoạn ở bên cạnh phụ thân, hắn liền có kết luận. Phụ thân của hắn thực chất vẫn muốn giáo dưỡng hắn. Hài tử bốn tuổi đã bắt tu luyện nội lực, tập thể lực, bắt học chữ, còn chỉ dạy cách giết người thật nhanh gọn. Đây hoàn toàn là vì hắn tốt, vì hắn có thể sinh tồn mà dạy cho hắn. Còn vì sao không dạy hắn cách ẩn thân trong rừng, cách đặt cảnh báo, này hẳn là thử thách hắn đi? Là vì nhiệm vụ trước hắn biểu hiện ra hiểu chuyện nên người kia mới không dạy hắn? Người kia vậy mà kỳ vọng vào hắn rất nhiều đâu. Thử sinh tồn trong phòng kín, trong rừng sát nhân, đến trong rừng sinh tồn, mỗi một cấp độ đều tăng lên một bậc, vừa đủ đem tinh thần cùng thể chất của nguyên chủ thí luyện, sau đó thích ứng, lại nâng thêm một bước. Chỉ là cách người kia giáo dưỡng hắn, thật sự chính là đem toàn bộ tiềm năng của hắn bằng cách nhanh nhất móc ra. Ngọc bội kia, có khi nào người kia cố tình cho hắn để khiến kẻ khác nhằm vào hắn, thử thân thủ cùng phản ứng của hắn?

Người kia cũng là đặt cược vào hắn đâu. Ném hắn sinh tử huấn luyện, nếu hắn chết đi rồi, người kia hẳn chỉ tiếc hận một lúc, suy nghĩ đến hắn một thời gian, sau đó liền đào tạo kẻ khác. Cuộc sống vẫn cứ trôi qua, hắn chỉ là một tiểu nhi tử, một cái "mầm" mà thôi. Nhưng trước khi hắn chết, hắn vẫn là nhi tử trong mắt người kia, vẫn đáng giá được đào tạo, vẫn hơn những hài tử khác. Hắn chung quy trước mặt người kia, biểu hiện so với đồng lứa đều thật tốt. Hắn còn đeo danh nghĩa thiếu chủ, người kia tổng hội muốn nhìn hắn nhiều hơn so với những hài tử khác.

Giáo chủ một giáo, với cách huấn luyện như vậy, hắn thật dễ dàng đoán ra nơi này hẳn là ma giáo trong truyền thuyết. Ma giáo giáo chủ, chủ trì một đại phái, người kia cũng không rảnh rỗi đến nhìn hắn. Nhưng sự thật là người kia vài lần đến xem hắn, giáo hắn, để mặc hắn đánh vài quyền thử thử nội lực, sau đó liền rời đi. Lạnh lùng không nói, chỉ xuất hiện rồi đi, nhưng sự xuất hiện đó nói rõ ràng, người kia vẫn chú ý hắn. Thậm chí chú ý đến mức thông qua nhiệm vụ mà hắn hoàn thành, biết được giới hạn của hắn ở đâu, mà một lần nữa đẩy hắn vượt qua giới hạn.

Nhiệm vụ "cùng phụ thân hòa hảo" thật sự rất kỳ quái. Nếu như không phải hắn hiện tại, mà là hắn khi còn ấu niên, hắn nhất định chán ghét người kia. Đánh hắn, mắng hắn, bỏ lơ hắn, một cái tiểu hài tử làm sao chịu nổi? Giả sử như nguyên chủ chịu được, vẫn đối với người kia ôm phụ thân nhu mộ chi tình, nhưng lực lượng thượng không đạt được, một ngày nào đó cũng sẽ bị đào thải. Hắn không biết bối cảnh nguyên bản như thế nào, nhưng đã là BE, vậy nhất định là nguyên chủ chán ghét phụ thân sau đó bị bỏ qua, hoặc là nguyên chủ lực lượng không tốt bị bỏ qua, nguyên chủ tính cách không phù hợp liền bị bỏ qua, hoặc có thể nguyên chủ gặp vấn đề nửa đường bị giết, tất cả đều là kết cục BE.

Hắn phải tại bối cảnh sống đi xuống, muốn tại bối cảnh hảo hảo biểu hiện, tăng lên lực lượng, hướng về phụ thân lộ ra tình cảm của chính mình, vừa ngoan ngoãn vừa ngoan độc, có như vậy mới có thể lọt vào mắt người kia. Người kia thấy hắn có năng lực, một lần lại một lần thử thách hắn, nếu hắn vẫn có thể ứng đối đi xuống, hắn mới có khả năng níu kéo lực chú ý của người kia, dần dà trở thành một sự tồn tại đặc biệt.

Ở bối cảnh này, hắn có thể nương theo danh nghĩa thiếu chủ mà thả tay tàn sát, hắn thật sự rất chờ mong. Nhưng trước mắt, hắn vẫn phải hảo hảo chuẩn bị cho chính mình. Bị giết sau đó bị ném văng ra ngoài bối cảnh thật sự rất mất mặt, hắn vẫn chưa sẵn sàng khởi động lại. Lại có, cho dù là bối cảnh, cảm giác bị giết vẫn rất thật. Hắn vẫn chưa hoàn toàn từ trong bóng ma thoát ra.

Có chút tò mò về nguyên chủ sau đó, hắn liền đi hỏi Infinity, kẻ đem bối cảnh thiết lập ra sau đó đem hắn ném tới trò chơi kỳ quái này. Hắn nghe được, sau khi nguyên chủ chết, vị phụ thân kia đối với nguyên chủ tiếc hận, hai muội tử kia tuy tư chất tốt nhưng không được trọng dụng, sau này lên làm ám vệ, đi bảo hộ người khác. Nguyên chủ được táng ở sau núi, cách vài năm, nguyên chủ phụ thân sẽ đến nhìn một lần. Ma giáo giáo chủ đời tiếp theo là một cô nhi, từ trong cô nhi nhóm tuyển chọn đi ra, là người sống sót sau cùng.

Hắn liền nhận ra, phụ thân kia cũng thật để ý nguyên chủ, tuy rằng cách để ý của hắn nếu không nhìn thật kỹ liền vô pháp phát hiện ra được. Nói cũng đúng, nguyên chủ là nhi tử của hắn. Cho dù là ma giáo giáo chủ giết người không chớp mắt, khả tự nhiên có một cái thân sinh nhi tử, không thể để lộ quá nhiều biểu tình, lại phải đem nhi tử nuôi dạy thành một cái đỉnh thiên lập địa tân nhiệm giáo chủ, giống hắn như vậy võ công cái thế, làm việc không cố kỵ, thiên hạ nghe tên liền sợ hãi, trong giáo trên dưới tôn sùng, xử lý giáo vụ thông thuận, thật sự cũng rất mệt. Hắn lại không dám đem nguyên chủ nuôi thả giống nhóm cô nhi, lại không thể để nguyên chủ thị sủng mà kiêu, chỉ có thể từng bước giáo dưỡng, lại dùng trừng phạt làm đại giới, đem nguyên chủ hướng vào con đường tân nhiệm giáo chủ.

Hắn nghĩ đến phương pháp lựa chọn ma giáo giáo chủ ở nơi kia hẳn là cường giả vi tôn. Nếu như ma giáo giáo chủ khởi điểm là từ cô nhi nhóm trèo lên, lọt vào mắt xanh của tiền nhiệm giáo chủ, như vậy vị phụ thân kia liền biết cô nhi nhóm là một cái địa phương người ăn người, không cẩn thận liền chết. Mà người kia lúc này có một cái thân nhi tử, muốn nhi tử sống sót, lại không muốn nhi tử sau này không thể phục chúng, liền chọn cách tự mình giáo nhi tử, còn đem hắn đi thí luyện. Chỉ là cách này cũng là đặt cược thật lớn. Nguyên chủ nếu như nhược một chút liền có thể tử vong. Vị phụ thân kia tự tin nguyên chủ, hay có lẽ là hắn, sẽ còn sống. Hắn tự tin cho dù là hài tử cũng sẽ không nhìn lầm.

Nhưng hắn ngu ngốc liền chết rồi.

Người kia nghĩ đến hắn, hẳn cũng chỉ là "có hứng thú", sau đó tiếc hận mà thôi, đi? Có lẽ người kia sẽ còn nhớ hắn đã từng có một cái nhi tử, không hơn.

Hắn không hiểu sao lại nghĩ đến mỹ nam nhân kia. Người nam nhân kia băng lãnh, lạnh lùng, lời nói đều là ra lệnh ngữ khí, đối với hắn kỳ vọng cao nhưng không lộ ra, lại dùng phương pháp trừng phạt để dạy dỗ hắn. Hắn chợt phát hiện người kia dường như không có thê thiếp, không có mỹ nữ làm bạn, độc thân một mình trong giáo. Người như vậy có một cái nhi tử bước vào đời của mình, ban đầu còn không chấp nhận, còn định ném giết nhi tử, nhưng một khi đã mềm lòng rồi, một khi chú ý lực đã hình thành rồi, thời gian lâu dài xuống dưới nhất định sinh tình cảm. Nhiệm vụ của hắn, xét đứng ra thật có ý tứ.

Chỉ là, thuyết phục một kẻ lãnh huyết lại không hiểu rõ tình cảm của chính mình, đối với hắn chấp nhận cùng tán thành sao? Thật sự rất thử thách.

Xem ra, hắn cũng phải dụng công không ít đâu.

Lần này thất bại, hắn tỉ mỉ phân tích một lúc liền đã nhận ra vài điều.

Thứ nhất, bối cảnh bản là một một thế giới tồn tại thật sự, là thế giới song song, không phải thế giới của hắn. Người ở nơi này là thật sự, không phải giả tạo, cho nên cảm tình của bọn họ là thật sự, mọi hành động của hắn đều sẽ ảnh hưởng đến bọn họ, cũng ảnh hưởng đến kết cục của hắn là HE hay BE. Dưới cái nhìn của hắn, hay của Infinity, bối cảnh bản là một trò chơi, trò chơi này cực kỳ đặc biệt. Mà Infinity, người này xem tất cả các thế giới đều là trò chơi. Tất cả các thế giới, nếu có xuất hiện trong đời hắn, đều là để cho hắn chơi, để cho hắn huấn luyện, để cho hắn vùng vẫy giãy giụa.

Thứ hai, hắn là linh hồn ngoại lai, đến nơi này phụ thân vào nguyên chủ, linh hồn nguyên chủ liền bị áp chế, ngủ đông trong thân thể. Ký ức của hắn và nguyên chủ là dùng chung, kỹ năng thì không.

Thứ ba, hắn sẽ không thể chết, nhưng sẽ sống không bằng chết, như thất bại, phải lặp lại từ đầu. Hắn có quyền lựa chọn bỏ cuộc, không tiếp tục tham gia chơi trò chơi, cũng sẽ không nhận được phúc lợi. Nếu chọn lặp lại từ đầu, toàn bộ hình phạt nguyên chủ thụ qua từ giây phút khởi động trò chơi, cho đến thời điểm hắn lựa chọn đi vào, hắn phải thụ qua, trước khi tiến nhập thế giới. Đây là trao đổi đồng giá, ngăn cản hắn không chuyên tâm chơi thua nhiều lần, ngăn cản hắn về hậu kỳ không cẩn thận, lại chơi thua.

Thứ tư, tại một thời điểm nào đó hắn không rõ, nguyên chủ vì lý do gì đó hắn không rõ, đã chết. Kết thúc BE. Có thể tại một thời điểm nào đó hắn không rõ, nguyên chủ vì lý do gì đó hắn không rõ, bị phụ thân chán ghét, quyết định bỏ rơi. Kết thúc cũng BE. Hắn không biết thời điểm nào đó là cái gì, không biết vì sao bọn họ lại có kết cục BE, hắn phải đi thăm dò. Trong lúc thăm dò, hắn phải đi lấy lòng người kia, bởi vì sự kiện chỉ là thứ phát sinh sau một đống lý do dài ngày tích lũy. Hắn nếu như can thiệp từng chút, sự kiện kia hội không xảy ra.

Hắn làm tốt, thông quan, liền có phúc lợi. Có thời gian dài đằng đẵng cho hắn tìm hiểu thế giới, để cho hắn khai phá ra tiềm lực của chính mình, thu thập tất cả những gì ích lợi cho tướng lai của hắn, để cho hắn tiếp tục tu luyện. Làm không tốt, lực lượng hắn muốn không có, sau này đối mặt với cường địch, hắn rất nhanh bị giết, và lần này sẽ là chết thật.

Với tình huống này, với tính cách của hắn, rõ ràng hắn sẽ lựa chọn tiến về phía trước.

Hắn không ngại đau, nếu điều đó cho phép hắn có được lực lượng, có được tự do. Hắn chỉ sợ chính mình bị chèn ép cho tới chết. Hắn chỉ sợ mình vĩnh viễn sẽ bị người khác chà đạp, vĩnh viễn không thể quyết định vận mệnh của chính mình.

Cho nên sau vài ngày nghỉ ngơi, điều chỉnh lại tâm tình, hắn quyết định khởi động lại.

Lần trước là hắn kiêu ngạo sơ sẩy, lần này, hắn sẽ tận hết sức lực.

-----------------oOo-----------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro