Chap 67: Mặn nồng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Anh và cô đi về Lâm Thị, một giọng trầm ôn hòa phát ra:" Bảo Lam cháu về thật rồi", cô nhận ra giọng nói này, của Lâm Chương Đình mà.

Anh kéo kéo tay cô:" Em ko định chào bố sao?", cô cười quay lại:" Bác Đình".

Người đàn ông hơi thấp, có gupngw mặt phúc hậu cười đi đến ôm lấy cô vào lòng:" Bác cứ nghĩ cháu sẽ giận bác mà ko bao giờ về Lâm Gia nữa"

Cô nói:" Cháu xin lỗi, cháu xin lỗi bác vì đã hiểu nhầm bác trong suốt thời gian qua".

Anh nói đế vào:" Bố đừng gọ là cháu, gọi là con dâu", cô khẽ bặm môi quay sang nhìn anh.

- Rồi con dâu vào nhà ngồi con ruột vào bếp nấu ăn.

Ông nói lam Trấn Khang mất cả hứng trêu đùa vội chạy theo hai người.

*******

Lâm Trấn Khang bước ra khỏi phòng tắm trên người khoác một chiếc áo tắm trắm:" Em vào tắm đi", cô gật đầu vội cầm lấy một chiếc túi rồi chạy vào. Anh gọi:" Nè ko lấy quần áo à?"

- Ko.

Cô trả lời rồi đóng sầm cửa lại, anh cười ko biết cô định làm trò gì đây. Một lát sau thấy lâu quá anh gọi:" Bảo Lam em xong chưa?"

- Ra liền đây.

Cửa mở, cô thò mặt ra nhìn anh ngượng ngịu:" Anh hứa ko được trêu em đấy", anh gật đầu giữ chặt ánh mặt vào camhs cửa chuẩn bị mở.

Cô bước ra, trên người cô khoác một chiếc váy ren xuyên thấu, cặp ngực nở nang và bờ mông cong như khiêu khích anh làm anh khó chịu.

( Media)

Cô bước từng bước chậm rãi đêna cạnh anh:" Sao? có đẹp ko?", anh lườm cô một cái kéo cô vào lòng:" Chẳng lẽ lại ko đẹp sao? Mà em mặc vậy là muốn anh rồi phải ko?"

Cô nhăn mặt quay lại phía anh:" Là muốn anh thuộc về em", Lâm Trấn Khang cười cúi mặt xuống khe rãnh ngực của cô hít lấy một hời:" Em ko sợ em đang bị thương hả?", câu hỏi khá là lo lắng.

Cô nhìn thấy anh ngẩng đầu lên thù cười cúi đầu xuống bàn tay mơn nhẹ gò má anh:" Nhưng em lại sợ ko thể thỏa mãn anh hơn".

Đôi môi bạc monhr giật giật nhẹ:" hôm nay anh cho em tự làm nhé", cô cười thích thú:" Anh hứa là ko được dành thế chủ động".

Anh gật đầu vòng tay ra sau lưng cô:" Ít ra cũng để anh lo phần nhỏ", khóa váy nhanh chóng được kéo xuống bàn tay lạnh giá chạm vào vùng lưng trắng nõn của cô làm cô một đợt run nhè nhẹ

    Hơi thở đều đều của anh phả vào tai cô:" Em còn ko mau bắt đầu", cô quay mặt đối thẳng đôi mắt với khuôn mặt điển trai của anh.

    Đôi môi anh đào cúi xuống hôn lấy môi anh, đôi tay nhỏ nhắn cởi từng khuy áo. Lâm Trấn Khang ko ngại ngần kéo luôn chiếc váy ngủ ren đen xuống cô đúng là sai lầm khi dám quyến rũ anh.

    Mạch Bảo Lam kéo khoad quần của anh làm cự long to lớn hiện ra đầy tự tin như nói rằng tôi sẽ chịn phục cơ thể em.

    Vuốt ve cậu nhỏ nóng nảy của anh cô cảm nhận thấy tay anh cũng lần mò đến hoa huyệt bắt đầu xoa vòng rồi nhấn thả.

      Cảm giác này cô nhớ mãi ko quên nhưng chưa bao giờ chuẩn bị sẵn sàng được tinh thần khi đến lúc ba nhón tay tiến vào càn quấy phần thịt non mềm.

    "A....ưm a... nhẹ thôi...ân sướng lắm"
   
    Anh nghe tiếng rên yêu kiều của cô lại cằng nông nổi tiến luôn thêm một ngón vào. Bên trong cô co bóp chặt chẽ lấy các ngón tay anh làm các khớp khó có thể cử động được.

   Thật ấm, thật thoái mái.

    Kìm nén cơn ham muốn chủ động làm anh rịn mồ hôi cô thấy rõ, bản thân cô cũng ko chịu nổi sự kích thích từ bàn tay thô ráp của anh nữa.

     " Anh chưa muốn em tiến vào vội"

   Anh liếm lấy một bên ngực cô bên kia xoa nắn:" Em cũng nên chăm sóc cho phía dưới của anh", cô lơ nhơ chưa biết làm gì thì anh nói threm hai từ:" Bằng miệng"

   Cô gãi gãi đầu, dù gì cũng ko phải lầm đầu làm tình nên ko phảo ngại nữa, nào cố lên bảo Lam.

    Nhìn thấy cận cảnh côn thịt to lớn của anh cô cũng phải thấy lạ sao coa thể đưa vào vừa mật đạo của cô nhỉ?

   Nó thật thô, thật to và làm cô hào hừng nhưng cũng sợ sệt e ngại.

    Lươic liến liến lấy quy đầu hồng nhạt cô sau một lát cũng ko còn ngại gì nữa mở to khoang miệng đưa cả cự long đi vào.

    Khoái cảm này thoải mái quá, Lâm Trấn Khang đưa tay vuốt ve đầu cô:" nữa đi, em làm tốt lắm".

    
    Cô gần như hết cạn sinh lực khi ngồi thẳng dậy, chủ biết dựa đầu vào lồng ngực rắn chắc của anh mà lấu hơi:" Hay để phần cuối anh làm cho"

- Ko đã làm là phải làm cho tới.

    Nhấc hông lên cô đưa hoa huyệt ướt đẫm lên trên đầu tiểu huynh đệ của anh rồi ngồi xuống.

   " A", Mạch Bảo Lam rên lên sau đó lại tiếp tục nhấp hông thật mạnh.

    Tự mình điều khiển đúng là tốt hơn.

     " Bảo Lam... em tuyệt quá", anh chiếm đoạt lấy đôi môi cô ngón tay vòng xuống xoa nắn mông cô. Từng nhịp nhấp hòa đều theo tiếng thở, tiếng rên dâm mỹ, tiếng nhóp nhepz ái muội.

    Hông cô mất kiểm soát tuân theo lệnh dục vọng mà cứ mhaaps liên hồi ko nghỉ.

- A... ân sướng quá... Khang sướng... aaa.

     Anh đè cô xuống thô bạo đâm vào sâu bên trong thục mạnh bạo. Lầm mày ăn sachh cô mới được sẽ khiến cô ko thể bước xuống giường.

    Thoải mái, cả hai chỉ muốn hòa mình vào nhau thật lâu tạo nên khoái cảm tột cùng đỉnh điểm.

      Tốc độ ngày một gia tăng. Bầu ngưck cô bị anh ngấu nghiến, ngon quá mà cô chỉ được là của riêng anh là của riêng anh là bảo bối của anh.

    Dòng tinh dịnh hòa quyện với mật dịnh tràn ra từ nơi tưởng tryngwf io có kẽ hở.

    " Ưm... ra cùng nhau rồi" cô nói. Anh gục đầu xuống ngực cô:" Nằm ngủ vâyh nhé.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro