CHỒNG CÂM (15)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mã Gia Kỳ đã ở bên cạnh Đinh Trình Hâm mấy ngày nay khi cậu nhập viện. Đinh Trình Hâm thường xuyên có thể nhìn thấy Mã Gia Kỳ ngồi bên giường với máy tính trong tay, rất chăm chú làm việc, lâu lâu lại xoay qua hỏi cậu có cần gì không.

Đinh  Trình Hâm khá bất ngờ trước sự hành động chu đáo như vậy. Cậu vốn sợ Mã Gia Kỳ sẽ giận vì đã che giấu sự thật rằng cậu có thể nói chuyện, nhưng Mã Gia Kỳ lại không hề nói gì.

Trong phòng bệnh không còn chỗ trống, may mắn là giường tương đối rộng, Đinh Trình Hâm không nỡ để Mã Gia Kỳ làm việc quá sức rồi ngủ trên ghế sô pha, nên chủ động mời Mã Gia Kỳ lên giường ngủ chung.

Có lẽ ngoại trừ việc ngủ với mẹ khi còn nhỏ, Đinh Trình Hâm chưa bao giờ ngủ chung giường với bất kỳ ai khác.

Vì thế khi nhìn thấy Mã Gia Kỳ sửng sốt một chút rồi gật đầu, Đinh Trình Hâm khẩn trương nép sang một bên, không biết nên nói cái gì.

Sau khi tắt đèn, phòng bệnh chìm vào bóng tối, Đinh Trình Hâm nghe thấy nhịp tim của Mã Gia Kỳ, cố gắng bình tĩnh lại và ngủ thiếp đi.

Nhưng chỉ cần nghĩ đến Mã Gia Kỳ nằm sau lưng mình, Đinh Trình Hâm liền không thể bình tĩnh được.

Tuy nhiên, ngay lúc Đinh Trình Hâm đang suy nghĩ lung tung, tay Mã Gia Kỳ lặng lẽ chạm vào thắt lưng cậu, Đinh Trình Hâm gần như dùng hết sức lực để giữ chặt chăn.

"A Trình?"

Tiếng gọi này khiến Đinh Trình Hâm đỏ mặt. Mã Gia Kỳ khẽ mím môi, trầm giọng nói một tiếng trong bóng tối.

“Em có thể nói chuyện được phải không?”

Nghe được lời nói của Mã Gia Kỳ, Đinh Trình Hâm đột nhiên do dự một chút, sau đó mới trả lời:
"Em... không cố ý lừa dối anh."

Có lẽ sợ Mã Gia Kỳ hiểu lầm, Đinh Trình Hâm lập tức nói thêm:

“Bình thường không có ai nói chuyện với em…em…em cũng không thực sự muốn nói, họ đều nghĩ em câm nên không ai nhắm vào em….em thực sự không cố ý. .."

Đinh Trình Hâm còn chưa nói xong, Mã Gia Kỳ đột nhiên ôm lấy cậu.

Ôm nhau từ phía sau, vị trí của trái tim chồng lên nhau một cách hoàn hảo.

Đinh Trình Hâm sững sờ, trong cổ họng có rất nhiều lời muốn nói, nhưng Mã Gia Kỳ vừa ôm cậu, Đinh Trình Hâm lại không nói được lời nào.

Ngón tay của Mã Gia Kỳ đi xuống cổ tay của Đinh Trình Hâm, cuối cùng chạm tới khe hở giữa các ngón tay của cậu, xuyên qua rồi siết chặt tay cậu. Đầu ngón tay của Đinh Trình Hâm có chút lạnh lẽo, Mã Gia Kỳ đột nhiên nhớ lại nhiều lần ôm nhau trước đó, nhiệt độ trên người Đinh Trình Hâm rất thấp.

Sau đó Mã Gia Kỳ ôm Đinh Trình Hâm chặt hơn, gần như ôm lấy toàn bộ cơ thể cậu trong vòng tay. Đinh Trình Hâm có thân hình tương đối nhỏ nên việc ôm cậu vào lòng đặc biệt dễ dàng.

Đinh Trình Hâm rất thích kiểu ôm này.

Vì cảm thấy rất an toàn nên dù thế nào đi nữa cậu cũng không thể từ chối được.

Ôm được một lúc, Đinh Trình Hâm nghe thấy Mã Gia Kỳ nói vào tai mình:

"Anh tin em."

Anh nói một cách chắc chắn.

Đinh Trình Hâm cuối cùng cũng an tâm nhắm mắt lại, cảm nhận được hơi ấm của người phía sau rồi chìm vào giấc ngủ yên bình.

Đêm tuy dài nhưng cậu không còn sợ hãi nữa.

*

Sau khi Đinh Trình Hâm xuất viện và trở về Mã gia, Mã Gia Kỳ không ngừng lao tới công ty.

Sau sự kiện tòa nhà, việc xây dựng hiện đã được khởi động lại, Mã Gia Kỳ thở phào nhẹ nhõm và chỉ hy vọng rằng sẽ không có chuyện gì xảy ra nữa.

Chú thứ hai của anh, Mã Phi Nhân cuối cùng cũng khỏi bệnh. Hôm nay là lần đầu tiên ông ấy đến công ty trong khoảng thời gian vắng bóng trước đó. Ngay khi Mã Gia Kỳ rời khỏi văn phòng, anh đã nhìn thấy Mã Phi Nhân bước ra khỏi thang máy với vẻ mặt vui vẻ.

"Chú hai." Mã Gia Kỳ hét lên, anh luôn tôn trọng Mã Phi Nhân, khi anh bị cha mình trừng phạt khi còn nhỏ, gần như những lời tốt đẹp của chú thứ hai Mã Phi Nhân đã cứu anh.

Mã Phi Nhân nổi tiếng là người tính tình tốt và có danh tiếng xuất sắc trong công ty. Ông ấy cũng là một “người tốt” trong giới. Ông ấy rất nổi tiếng và hào phóng. Ông ấy đã đầu tư rất nhiều tâm sức vào công việc từ thiện. Ông ấy đã có một đứa con trai khi còn khá trẻ, là anh họ của Mã Gia Kỳ. Anh ấy là một cậu bé có đạo đức và học lực xuất sắc. Thật không may, anh ấy đã chết trong một vụ tai nạn xe hơi khi mới mười bảy tuổi. Đây cũng là nỗi đau của Mã Phi Nhân. Kể từ đó, ông coi Mã Gia Kỳ như con ruột của mình.

Trong tình hình bất ổn ngày nay, Mã Phi Nhân và Mã Gia Kỳ thuộc cùng một phe, Mã Phi Nhân đã nỗ lực rất nhiều trong việc điều hành công ty và nhờ có ông ấy mà Mã Gia Kỳ mới có thể đảm bảo được vị trí của mình.

Mã phi Nhâm mỉm cười với Mã Gia Kỳ, sau đó vỗ vai Mã Gia Kỳ và nói một cách ấm áp: "Chú nghe nói rằng cháu có rất nhiều việc phải làm trong khoảng thời gian này, cháu vẫn ổn chứ?"

Ông ấy ăn nói không trịch thượng cũng không kiêu ngạo và có khí chất tao nhã khiến mọi người dễ dàng cảm thấy gần gũi với ông ấy.

"Cháu vẫn ổn." Mã Gia Kỳ mỉm cười.

Sau khi trò chuyện với Mã Phi Nhân vài câu, trợ lý của Mã Phi Nhân thì thầm với ông ấy rằng cần xử lý một số tài liệu, Mã Gia Kỳ nhìn thấy điều này không nói gì thêm nên mỉm cười chào tạm biệt.

Sau khi vào thang máy, thư ký quan sát vẻ mặt của Mã Gia Kỳ một lúc rồi đột nhiên nói:

“Sếp, tôi nghe người trong công ty con nói rằng nhị tiên sinh hiện đang thực hiện một dự án mới và cần xin vốn từ công ty, số tiền khá lớn."

Mã Gia Kỳ nghe vậy không hề thay đổi sắc mặt mà chỉ nhẹ nhàng trả lời: "Tôi biết."

Thư ký im lặng khi nghe điều này. Cô biết rằng sếp của cô luôn rất chu đáo.

Mã Gia Kỳ có rất nhiều gián điệp. Anh đã nghe nói về những điều này cách đây nửa tháng và biết khá nhiều.

Mã Gia Kỳ vẫn tin tưởng Mã Phi Nhân vào lúc này, nhưng chú thứ ba của anh là Mã Phi Vũ. Ang nghe nói rằng hắn ngày càng trở nên vô luật pháp, vì vậy anh phải đi qua xem Mã Phi Vũ đang làm gì.

*

Có một nhà hàng ở trung tâm thành phố tên là Vân Tuyền, cũng là một trong những tài sản của gia đình họ Mã. Nó được Mã Phi Vũ quản lý.

Mã Gia Kỳ gần đây cũng vừa nghe nói sổ sách của nhà hàng Vân Tuyền luôn không đúng, nếu không kiểm tra sẽ không biết có bao nhiêu bản vá. Cấp dưới của anh nói rằng Mã Phi Vũ đang chơi nhiều chiêu trò riêng tư và không ngừng gạt bỏ mọi chuyện, nếu anh không quan tâm, sẽ có chuyện xảy ra.

Nếu Mã Phi Vũ xảy ra chuyện gì, Mã Gia Kỳ cũng sẽ không quan tâm, tốt nhất là để hắn chịu thiệt một chút, nhưng nếu tài sản bị ảnh hưởng thì anh cũng không thể ngồi yên.

Mã Gia Kỳ đặc biệt lái một chiếc xe đến nhà hàng Vân Tuyền. Người phục vụ ở cửa cao ráo và đẹp trai, có khuôn mặt trẻ trung. Chắc chắn là được Mã Phi Vũ chọn.

Bởi vì là người mới đến, căn bản không biết Mã Gia Kỳ nên vẫn nói “Kính chào quý khách” với giọng ngọt ngào như thể là một vị khách bình thường. Mã Gia Kỳ vừa bước vào, anh nhìn thấy một người đàn ông ở tầng dưới khi anh ta nhìn thấy Mã Gia Kỳ thì vội vàng chạy lên lầu, trợ lý thấy thế thì vội vàng đuổi theo.

Đây là một người mách nước, Mã Phi Vũ đã bảo anh ta hãy báo cáo khi nhìn thấy Mã Gia Kỳ đến.

Mã Gia Kỳ chế nhạo, càng tin chắc rằng trên đó có ma, nên anh tăng tốc độ và dẫn vài người đến phòng trên tầng ba dựa trên tình hình mà kẻ tai mắt báo cáo.

Tầng một và tầng hai là khu ăn uống, tầng ba là khu vui chơi giải trí, tầng bốn và tầng năm là khu vực nghỉ ngơi. Sự phân công lao động rõ ràng nhưng việc quản lý rất hỗn loạn.

Vừa đến tầng ba, người phục vụ ở cửa đã chặn anh lại, hỏi giấy tờ tùy thân của VIP. Người trợ lý nói với họ rằng họ đến từ trụ sở chính để kiểm tra nên họ vội vàng tránh đường.

Căn phòng ở cuối, Mã Gia Kỳ mới đi được nửa đường thì nhìn thấy một bóng người quen thuộc ở góc hành lang. Anh nhìn quanh, mãi đến khi người đàn ông quay lại mới nhận ra đó là Đinh Trình Tú.

Điều khiến Mã Gia Kỳ càng cau mày hơn là đằng sau anh ta là Đinh Trình Yến, trông trình trạng có vẻ không ổn. Đinh Trình Yến cũng là thiếu gia nhà họ Đinh, người được cho là sẽ cưới anh.

Đinh Trình Tú vừa nhìn thấy Mã Gia Kỳ, anh ta đã bình tĩnh chỉnh lại quần áo, sau đó nhỏ giọng nói: "Mã tiên sinh đang có tâm trạng tốt à, sao hôm nay lại có hứng thú đến đây?"

Mã Gia Kỳ liếc nhìn anh ta và chế nhạo: "Anh không phải đến đây để vui vẻ sao? Gì đây? Anh mang theo nam đồng hành của mình à?" Nói xong, Mã Gia Kỳ liếc nhìn Đinh Trình Yến một cái, anh nhận ra Đinh Trình Yến có chút giống Đinh Trình Hâm.

Nhưng có một điều, đường nét của đôi mắt và hình dáng khuôn mặt tuy giống nhau, nhưng khí chất lại hoàn toàn khác nhau. Đinh Trình Hâm trông đẹp hơn và dè dặt hơn, còn Đinh Trình Yến thoạt nhìn có thể biết mắc bệnh thiếu gia, nhưng bây giờ trông cậu ta rất xấu hổ.

Mã Gia Kỳ lười nói chuyện với họ nữa, đi thẳng vào trong không thấy Đinh Trình Tú quay lại nhìn mình hồi lâu mới kéo Đinh Trình Yến đi.

Khi đến chiếc phòng trong cùng, Mã Gia Kỳ ra lệnh cho người phục vụ mở cửa. Người phục vụ chưa bao giờ nhìn thấy cảnh tượng như vậy nên lập tức mở cửa vì sợ làm mất lòng ông chủ.

Vừa mở cửa, người đầu tiên Mã Gia Kỳ nhìn thấy là Mã Phi Vũ, người đang ngồi ở giữa, cầm một điếu thuốc xì gà miệng nhả khói, khung cảnh bên trong đầy khói, đèn đủ màu sắc và những chiếc bàn bày đầy đủ các món đồ. Trong phòng không chỉ có Mã Phi Vũ mà còn có một số gương mặt xa lạ với Mã Gia Kỳ, cũng như những người đẹp ăn mặc hở hang mà họ đang ôm ở bên trái và bên phải, chai rượu nằm ngổn ngang trên mặt đất, đầy mùi khó chịu.

Mã Gia Kỳ nhìn toàn bộ sắc mặt âm trầm, anh vốn tưởng rằng Mã Phi Vũ chỉ là có chút vượt quá giới hạn, không ngờ lại tới mức này.

Những người bên trong lúc đầu rất bối rối, Mã Phi Vũ phải mất một lúc lâu mới tỉnh lại từ ảo giác. Khi nhìn thấy Mã Gia Kỳ xông vào như một vị vua địa ngục sống, hắn lập tức sợ hãi.

“Chú đang đùa giỡn với mạng sống của mình à?” Mã Gia Kỳ đá đổ chiếc bàn, tiếng ly rơi xuống đất vỡ tan vô cùng ồn ào.

Không ai dám nói, Mã Phi Vũ dù bình thường có kiêu ngạo đến đâu cũng bị ánh mắt uy hiếp của Mã Gia Kỳ làm cho sợ hãi.

Đúng lúc này, điện thoại di động trong túi Mã Gia Kỳ vang lên.

Mã Gia Kỳ lấy nó ra và nhìn thấy chữ "A Trình" trên tên người gọi, Mã Gia Kỳ do dự hai giây, cuối cùng bước ra ngoài nghe cuộc gọi.

Mã Gia Kỳ dựa vào cửa, nghe Đinh Trình Hâm ở đầu bên kia điện thoại phàn nàn với Mã Gia Kỳ đang gặp chút trục trặc, nói rằng con mèo của anh chạy vào giường và tè lên giường cậu.

Khuôn mặt vốn mất bình tĩnh của Mã Gia Kỳ đột nhiên lộ ra nụ cười tan như băng sau khi nghe được lời nói của Đinh Trình Hâm.

Đinh Trình Hâm ở bên đó đang lẩm bẩm phải làm sao, nhưng Mã Gia Kỳ lại trầm giọng dỗ dành nói:

"Không sao đâu, chỉ cần bảo người giúp việc thay ga giường và dọn dẹp là được."

“Còn tối nay…”

Mã Gia Kỳ cười lạnh.

“Ngủ với anh” Mã Gia Kỳ nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro