MANG THAI (20)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Có chút lúng túng.

Cơ thể và hơi thở nóng như lửa của Mã Gia Kỳ nặng nề đến đáng sợ, mọi âm thanh đều truyền rõ ràng vào tai Đinh Trình Hâm.

Vì thế toàn thân bị nồng độ Pheromone chết người làm cho trở nên yếu ớt, bất giác siết tay lại, ôm Mã Gia Kỳ chặt hơn, giống như một con mồi còn sót lại trên bờ, cố gắng tìm cách thoát thân.

Đinh Trình Hâm cố gắng động não xem có cách nào xoa dịu cơ thể nóng như lửa của Mã Gia Kỳ.

Vốn dĩ lúc đầu Đinh Trình Hâm muốn Mã Gia Kỳ quan hệ với cậu, đây là phương pháp xoa dịu phổ biến và hiệu quả nhất giữa AO. Đinh Trình Hâm quay đầu lại, đang định nói cho Mã Gia Kỳ biết, nhưng đột nhiên nhớ ra mình còn có một đứa bé trong bụng nên từ bỏ ý định đó.

Đinh Trình Hâm chưa từng mang thai, cũng chưa từng biết mình có thể quan hệ khi mang thai hay không. Mặc dù quyết định cuối cùng về việc đứa trẻ có thể ở lại hay không vẫn chưa được đưa ra nhưng Đinh Trình Hâm vẫn hết sức cẩn thận.

Nhưng cho dù Đinh Trình Hâm có ôm chặt đến bao nhiêu thì Mã Gia Kỳ vẫn bị dày vò bởi làn sóng của thời kỳ nhạy cảm. Anh ôm lấy Đinh Trình Hâm theo bản năng, nhưng một cái ôm thôi vẫn chưa đủ. Mã Gia Kỳ khao khát được tiếp xúc thân mật hơn.

Mã Gia Kỳ vô thức nắm lấy gáy Đinh Trình Hâm, đôi môi của anh di chuyển từ vành tai mềm mại rồi từ từ đến môi của Đinh Trình Hâm, nụ hôn ướt át gần như bao phủ toàn bộ khuôn mặt của Đinh Trình Hâm. Cậu bị nụ hôn của Mã Gia Kỳ kích động đến mức tiến về phía trước. Trong giây lát, sự tỉnh táo của cậu dường như biến mất. Mãi cho đến khi tay Mã Gia Kỳ thò vào áo cậu, Đinh Trình Hâm mới bất ngờ tỉnh lại và nắm lấy tay Mã Gia Kỳ.

Động thái này khiến Mã Gia Kỳ tỉnh táo ở một mức độ nhất định, anh nhìn vào ánh mắt chống cự rõ ràng của Đinh Trình Hâm và vô thức thì thầm:

"Xin lỗi."

Nói xong, Mã Gia Kỳ rút tay lại, cảm thấy có lỗi.

Đinh Trình Hâm thấy vậy cũng đoán được mình nhất định đã suy nghĩ quá nhiều, vội vàng nắm lấy tay Mã Gia Kỳ đặt vào tim mình, để anh cảm nhận được trái tim đang rung động dưới làn da mỏng manh của mình, khi Mã Gia Kỳ nhìn sang, cậu có chút cảm thấy lúng túng khi giải thích:

“Tôi không ghét anh, thật sự không ghét anh.”

“Chỉ là bây giờ tôi đang mang thai còn chưa đầy ba tháng, tôi sợ......"

Sự tạm dừng ở cuối câu khiến Mã Gia Kỳ có đủ thời gian để phản ứng, Mã Gia Kỳ, người một giây trước trông giống như một bé cún đang có lỗi, lần này đã bị lời nói của Đinh Trình Hâm dỗ dành, anh lao tới và ấn Đinh Trình Hâm lên gối, rồi lại đặt một nụ hôn xuống môi của cậu.

Đinh Trình Hâm bị Mã Gia Kỳ hôn suýt nghẹt thở, nhìn chằm chằm trần nhà trắng xóa trước mắt, trong đầu nghĩ, quả thực thời kỳ nhạy cảm của Alpha cũng khủng khiếp như thời kỳ phát tình của Omega.

Mã Gia Kỳ là người mà Đinh Trình Hâm từng gặp có tính cách và hành vi khác biệt nhất trong thời kỳ nhạy cảm. Là một Alpha to lớn, Mã Gia Kỳ thường lầm lì, lạnh lùng và lịch sự, thận trọng và không bao giờ vượt qua ranh giới. Nhưng bây giờ Mã Gia Kỳ đã hoàn toàn vượt qua ranh giới, nó bộc lộ mặt hoàn toàn khác trong tính cách của anh, Mã Gia Kỳ sẽ bị ảnh hưởng bởi một trong những hành động của chính mình.

Vì không thể quan hệ nên các phương pháp khác không phải là không thể.

Sau khi hôn nhau triền miên ba phút, Mã Gia Kỳ kéo gáy Đinh Trình Hâm, dùng răng hổ hơi nhọn cắn vào tuyến thể yếu ớt, tiêm Pheromone hòa vào máu, lúc này Đinh Trình Hâm không khỏi cau mày.

Vết cắn này thật sự rất đau, chưa bao giờ đánh dấu tạm thời mà lại đau như vậy, lúc này cậu đã ôm chặt vai Mã Gia Kỳ, nâng cái cổ thon dài lên chờ Mã Gia Kỳ kết thúc đánh dấu.

Khi đánh dấu kết thúc, Mã Gia Kỳ mới nhả miệng ra, cẩn thận nhẹ nhàng hôn lên tuyến thể của anh.

Trong mắt Đinh Trình Hâm ngập tràn nước mắt vì đau đớn, nhưng cậu không muốn bị Mã Gia Kỳ nhìn thấy nên đành vùi mình trong vòng tay của người đàn ông, lau nước mắt trên người Mã Gia Kỳ.

Có lẽ là do cuộc sống thường ngày của Mã Gia Kỳ quá nhàm chán và cô đơn, nhưng với sự đồng hành của Đinh Trình Hâm thời kỳ nhạy cảm, anh đã phát huy sự đeo bám của mình đến cùng cực.

Hiện tại khắp nhà như ngâm trong rượu absinthe, Pheromone màu cam ngọt ngào của Đinh Trình Hâm đã bị Pheromone của Mã Gia Kỳ bao phủ hoàn toàn, thậm chí cậu còn không ngửi được mùi Pheromone của chính mình, cậu chỉ gửi được mùi rượu absinthe tràn gập.

•°•°•°•°•°

Buổi sáng của ngày hôm sau, ngoài cửa sổ trời đổ mưa to, Mã Gia Kỳ vừa mở mắt đã thấy kính cửa sổ đầy vết nước, quần áo vứt bừa bãi trên ghế, hai tay ôm lấy  Đinh Trình Hâm đang ngủ say.

Trước kia Mã Gia Kỳ dựa vào thuốc ức chế để vượt qua thời kỳ nhạy cảm, nhưng thuốc rất độc, mỗi khi thời kỳ nhạy cảm kết thúc, Mã Gia Kỳ luôn cảm thấy rất mệt mỏi trong một hai ngày, nhưng lần này thì khác, anh ngạc nhiên khi cơ thể của mình rất khỏe mạnh.

Khi ánh mắt rơi vào bọng mắt mệt mỏi dưới mắt Đinh Trình Hâm, trong lòng Mã Gia Kỳ khẽ run lên.

Tuy rằng Mã Gia Kỳ mất ý thức trong thời kỳ nhạy cảm, nhưng lúc này ký ức đang dần dần quay trở lại trong đầu anh cực kỳ rõ ràng.

Không nhịn được vén chăn lên nhìn, Mã Gia Kỳ cụp mi xuống ho nhẹ một tiếng để che giấu sự xấu hổ của mình.

Có lẽ cơn ho của Mã Gia Kỳ đã làm phiền Đinh Trình Hâm, cậu nhóc trong tay anh khịt mũi bất mãn, sau đó đặt hai chân lên đùi Mã Gia Kỳ, như thế anh đang bế một đứa trẻ .

Vốn định đứng dậy đi tắm, nhưng thấy tình cảnh không thể đi được nữa, Mã Gia Kỳ miễn cưỡng thay đổi tư thế nằm xuống, sau đó đắp chăn lại cho Đinh Trình Hâm, khi anh vô tình chạm vào cánh tay mềm mại trắng nõn của cậu, trong lòng anh cảm thấy ngứa ngáy vô cớ.

Khi Mã Gia Kỳ nhấc điện thoại lên, WeChat cơ bản không có tin nhắn gì nhiều, chỉ có tin nhắn công việc của quản lý Lý Hồng gửi cho anh.

Vì đoán trước thời kỳ nhạy cảm đang đến gần nên Mã Gia Kỳ xin nghỉ phép về nhà, nhưng Mã Gia Kỳ không ngờ rằng Đinh Trình Hâm lại chuyển vào lúc này.

Thuốc ức chế chuẩn bị trên bàn đầu giường đều không có tác dụng, tất cả đều nhờ Đinh Trình Hâm mà Mã Gia Kỳ có thể thoải mái trải qua ngày hôm qua.

Mã Gia Kỳ vội vàng trả lời tin nhắn của Lý Hồng, đối phương dường như đang ngồi chờ tin nhắn của anh, lập tức hỏi anh ngày mai có thể quay lại làm việc không, Mã Gia Kỳ nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại một lúc lâu, sau đó liếc nhìn Đinh Trình Hâm đang ngủ ngon lành trong vòng tay mình, cuối cùng mím môi gõ gõ:

【Tôi muốn nghỉ ngơi thêm hai ngày nữa, tôi vẫn cảm thấy hơi khó chịu. 】

Lý Hồng trả lời lại【Được】, Mã Gia Kỳ tắt điện thoại và đặt nó xuống, anh đặt bàn tay của mình lên lưng Đinh Trình Hâm rồi xoa xoa làn da ấm áp và mềm mại của cậu.

Nếu Mã Gia Kỳ chạm vào Đinh Trình Hâm trong khi không tỉnh táo thì không có gì để nói nhưng hiện tại anh lại chạm vào cậu khi bản thân đang hoàn toàn tỉnh táo.

Việc này khiến Mã Gia Kỳ nhất thời bối rối, hơi thở cũng mất nhịp.

Anh rất thích.

Ngay lúc Mã Gia Kỳ đang cẩn thận nhìn khuôn mặt đang say ngủ của Đinh Trình Hâm, sau đó Mã Gia Kỳ lại thay đổi tư thế vì nghĩ rằng cậu sắp tỉnh lại, anh lập tức rút tay lại nhanh như kẻ trộm, nhưng Đinh Trình Hâm vẫn chưa tỉnh lại.

Lông mi khẽ run lên theo hơi thở của Đinh Trình Hâm trông càng đẹp hơn khi nhìn từ bên cạnh. Mã Gia Kỳ nhìn chằm chằm vào khuôn mặt xinh đẹp của cậu một lúc lâu, và đưa ra kết luận sau khi nhìn.

Không ai trong số những người Mã Gia Kỳ từng gặp trước đây có vẻ đẹp như Đinh Trình Hâm.

Mã Gia Kỳ cảm giác được Đinh Trình Hâm sắp tỉnh lại, bàn tay đang ôm anh đã rời buông ra, quay lưng về phía anh.

Sau khi Đinh Trình Hâm buông Mã Gia Kỳ ra, anh cũng định đứng dậy và mặc quần áo trước, nhưng khi vừa vén chăn lên và ngồi dậy, Đinh Trình Hâm lại quay lại, tìm kiếm tay Mã Gia Kỳ trong chăn, cuối cùng nắm lấy lòng bàn tay anh áp vào mặt mình.

Khuôn mặt Đinh Trình Hâm nhỏ nhắn, phần lớn đã bị lòng bàn tay rộng của Mã Gia Kỳ che đi. Anh cảm nhận được hơi thở ấm áp và đều đặn của Đinh Trình Hâm.

Lúc này, Đinh Trình Hâm đang ngủ bỗng nhiên lẩm bẩm:

"Anh ơi, nhẹ thôi..."

Chỉ một câu nói đã khiến Mã Gia Kỳ tê dại từ đầu ngón tay đến tận tim, hồi lâu không thể lấy lại tinh thần.

-------❥-------
Chỉ số rung động của
Mã Gia Kỳ: 90%

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro