MANG THAI (31)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngay khi Đinh Trình Hâm mở mí mắt nặng trĩu, cậu cảm thấy mệt mỏi và cơn đau nhấn chìm toàn bộ dây thần kinh của cậu, sau khi thuốc mê dần hết tác dụng, mọi giác quan của cậu đều trở lại trạng thái ban đầu, cảm giác như bị chìm trong nước, hơi thở có chút khó khăn, quầng sáng trước mắt mờ mịt, toàn thân không còn chút sức lực.

Điều duy nhất Đinh Trình Hâm thực sự cảm nhận được là có một bàn tay đang nắm lấy tay mình.

Đinh Trình Hâm không còn sức ngồi dậy, chỉ có thể cử động ngón tay để xác định xem ai đang nắm tay mình. Khi chạm vào vết chai ở tay người kia, cậu lập tức cảm thấy nhẹ nhõm.

Là Mã Gia Kỳ, không thể sai được.

Cảm giác an toàn này kéo dài chưa đầy một phút, Đinh Trình Hâm lập tức nhớ lại cảnh tượng trước khi hôn mê, khuôn mặt của Giản Nguyên dường như vẫn còn xuất hiện trong đầu, cậu lập tức hoảng sợ, vô thức sờ lên bụng mình, nhưng... cậu phát hiện ra chiếc bụng vốn lẽ ra phải tròn trịa  giờ đã phẳng lì.

Đinh Trình Hâm ngây người.

Đinh Trình Hâm không biết chuyện gì đã xảy ra trong lúc hôn mê, nhưng bây giờ cậu phát hiện ra rằng con mình đã không còn nữa... Trong khoảnh khắc này, Đinh Trình Hâm dường như không còn nghe thấy gì nữa, có chút tê dại, tai cậu như ù đi, cảm giác choáng váng bên tai đã đưa cậu trở lại hiện thực, cậu phải đối mặt với sự thật tàn khốc này.

Con của cậu thậm chí còn chưa đủ tháng.

Nước mắt chỉ trong vài giây đã rơi xuống, Đinh Trình Hâm thậm chí còn không nhận ra mình đang khóc. Một giọng lo lắng truyền đến từ bên trái: “A Trình, em bị sao vậy? Có đau không? Bây giờ anh sẽ đi gọi bác sĩ.”

Cảm nhận được động tĩnh của Đinh Trình Hâm, Mã Gia Kỳ đột nhiên đứng dậy, thậm chí còn vội vàng đá vào ghế, nhìn thấy hốc mắt Đinh Trình Hâm ươn ướt, vô cùng lo lắng, cho đến khi đối phương nắm lấy tay anh hỏi:

“Đứa bé đâu?”

Mã Gia Kỳ thở phào nhẹ nhõm, nhanh chóng nắm tay Đinh Trình Hâm nói: “Đứa bé rất khỏe mạnh, nhưng vì là sinh non nên vẫn đang nằm trong lồng ấp. Y tá nói sẽ phải theo dõi hai tuần mới có thể được đưa ra ngoài.”

Vừa nghe nói con mình không có sao, Đinh Trình Hâm lập tức ngừng khóc, không chắc chắn hỏi lại: “Thật sự không sao chứ? Đừng lừa em.”

Trong giọng nói của Đinh Trình Hâm có chút nghẹn ngào, giọng nói run rẩy. Cậu lần đầu tiên sinh con, gặp phải chuyện như vậy thật khó khăn. Có ai có thể bình tĩnh lại vào lúc này, Đinh Trình Hâm chỉ có thể ôm Mã Gia Kỳ và khóc một cách cay đắng để giải tỏa trái tim quá sợ hãi của mình.

“Anh không có lừa em.” Mã Gia Kỳ thấy Đinh Trình Hâm sợ hãi như vậy, lập tức cúi xuống ôm cậu, một tay vỗ đầu Đinh Trình Hâm dỗ dành, không quên hôn lên trán cậu, nhỏ giọng nói:

“Em thật tuyệt vời, Đinh Trình Hâm, em thật sự rất tuyệt vời.”

Khi nói, giọng của Mã Gia Kỳ dần dần nghẹn ngào vì nức nở. Trong cơn hoảng loạn và căng thẳng suốt đêm, anh gần như không có thời gian để thư giãn, anh sợ Đinh Trình Hâm sẽ xảy ra chuyện gì đó. May mắn thay, cuối cùng ông trời cũng đã giúp đỡ anh, Đinh Trình Hâm đã thành công vượt qua thời khắc quan trọng và an toàn bước ra khỏi phòng phẫu thuật.

Đối mặt với tiếng khóc của Mã Gia Kỳ, Đinh Trình Hâm nhất thời bối rối không biết phải an ủi Mã Gia Kỳ như thế nào, chỉ có thể lúng túng hôn lên má cậu, vỗ nhẹ đầu cậu như Mã Gia Kỳ thường an ủi cậu, nhỏ giọng nói:

“Sao anh lại khóc?”

Mã Gia Kỳ im lặng một lúc mới có thể bình tĩnh lại cảm xúc của mình khi buông Đinh Trình Hâm ra, đôi mắt đỏ ngầu vẫn còn rất rõ ràng, chưa kể còn có quần thâm dưới mắt, khiến anh trông rất hốc hác, chỉ sau một đêm mà anh dường như đã già đi năm tuổi.

Đinh Trình Hâm còn chưa kịp nghĩ ra chủ đề gì tiếp theo để đánh lạc hướng Mã Gia Kỳ, cậu nhìn thấy Mã Giai Kỳ đột nhiên quỳ xuống trước mặt mình, cầm chặt một chiếc hộp vuông nhung đen đựng chiếc nhẫn bên trong.

Đinh Trình Hâm không bao giờ ngờ rằng cảnh tượng này lại đến vào thời điểm như vậy.

Khoảnh khắc chiếc hộp được mở ra, Đinh Trình Hâm cứng người trên giường, sự kinh ngạc trong mắt cậu thoáng chốc lấn át sự mệt mỏi. Nhìn thấy Mã Gia Kỳ đang nhìn thật sâu vào mình, Đinh Trình Hâm gần như không thể kiềm chế được nữa mà quay đầu che đậy sự hớ hên của mình, Mã Gia Kỳ gọi đã gọi “A Trình” để cậu quay lại.

“A Trình.”

“Thật ra hôm qua anh đã định cầu hôn em, nhưng không ngờ lại có chuyện như thế này. May mắn là em đã ra khỏi phòng sinh an toàn, con của chúng ta cũng rất khỏe mạnh. Anh luôn cảm thấy mình rất xui xẻo, chưa bao giờ có điều gì thực sự hạnh phúc cả, nhưng từ khi gặp em, dường như cuộc đời anh đã có một bước ngoặt mới”

“Anh đã suy nghĩ từ lâu rồi, bây giờ nếu không có em thì anh sẽ ra sao? Có lẽ anh vẫn còn lo lắng cho cuộc sống, vẫn đắm chìm trong nỗi buồn của quá khứ và không thể thoát ra được, hay một mình đối mặt với màn đêm và gánh chịu áp lực của cuộc sống,làm việc một mình,trở thành một người tầm thường và nhàm chán.”

“Nhưng anh rất may mắn, anh gặp được em khi còn khá trẻ. Từ nay về sau, anh không còn cô đơn nữa. Anh cũng có kỳ vọng, có người mình muốn bảo vệ, có sự ấm áp và hạnh phúc khi được yêu thương.”

“Có lẽ bây giờ không phải là thời điểm thích hợp để cầu hôn, khung cảnh không được chuẩn bị kỹ càng, những lời cầu hôn dài dòng anh cũng không thể nhớ. Nhưng đêm qua khi anh đang đợi ở cửa phòng sinh, anh chỉ muốn nói với em ngay khi em tỉnh dậy rằng anh muốn cưới em, anh muốn sống bên em mãi mãi,anh không thể sống thiếu em.”

“Anh không thể đợi được nữa, Đinh Trình Hâm, em cưới anh nhé, được không?”

Trong suốt cuộc tỏ tình kéo dài như vậy, Mã Gia Kỳ đã dừng lại nhiều lần. Anh cẩn thận cân nhắc lời nói của mình và cố gắng hết sức để bày tỏ sự khẩn trương trong nội tâm, chỉ nói ra tình yêu của anh dành cho Đinh Trình Hâm không tả hết.

Đinh Trình Hâm không hề có sự do dự, như thể cậu đã chờ đợi câu này từ anh vậy : “Em đồng ý.”

“Em đồng ý, Mã Gia Kỳ.”

Tiếng “Em đồng ý” này không phải là sự mù quáng trong tình yêu mà là một câu trả lời sau khi cân nhắc kỹ lưỡng trong việc hòa hợp ngày đêm.

Nhẫn lạnh, ngón tay ấm, tim nóng.

Nụ hôn nhẹ nhàng lên trán khiến khoảnh khắc càng lúc càng dài hơn. Đinh Trình Hâm nhẹ nhàng nhắm mắt lại, tận hưởng sự vững chắc và ổn định của cái ôm im lặng cùng người yêu.

Từ đó trở đi, Mã Gia Kỳ không còn cô đơn nữa.

Mã Gia Kỳ ở cùng Đinh Trình Hâm trong bệnh viện hai ngày mà không được nghỉ ngơi nhiều, Triệu Âm không thể chịu đựng được nữa nên vào sáng sớm ngày thứ ba, bà đã ép Mã Gia Kỳ quay lại tắm rửa và nghỉ ngơi, bảo Mã Gia Kỳ quay lại vào buổi tối.

“Mẹ sẽ chăm sóc A Trình ở đây, đừng lo lắng. Nếu được thì buổi tối hãy quay lại, mẹ sẽ nói với Trình Trình.”

Triệu Âm nói như vậy, Mã Gia Kỳ không có lý do cự tuyệt, gãi đầu cười đáp ứng: “Được, vậy buổi tối con sẽ trở lại.”

Mã Gia Kỳ nói sẽ về nhà nghỉ ngơi, nhưng anh đã tỉnh dậy sau khi tắm hơn ba giờ. Anh đang nghĩ về Đinh Trình Hâm, giây đầu tiên anh mở mắt ra, anh ngơ ngác nhìn lên trần nhà và nghĩ rằng tối nay anh sẽ làm món gì đó rồi mang vào cho Đinh Trình Hâm.

Sau khi thay quần áo và đi xuống lầu, Mã Gia Kỳ đi siêu thị mua đồ ăn. Bởi vì Đinh Trình Hâm mới sinh con và phải ăn gì đó thanh đạm nên Mã Gia Kỳ chỉ nấu súp gà và một ít cháo rau thịt nạc, Mặc dù có thể đoán trước được vẻ mặt bĩu môi và phàn nàn của người đối phương, nhưng hiện tại thân thể của Đinh Trình Hâm vẫn phải là ưu tiên hàng đầu.

Trước khi đến bệnh viện, Mã Gia Kỳ bấm số điện thoại của Lý Hồng.

Đoạn video Mã Gia Kỳ bế Đinh Trình Hâm đến bệnh viện cách đây vài ngày đã gây xôn xao mạng xã hội. Công ty đã cố gắng hết sức để ngăn chặn các tìm kiếm thịnh hành nhưng không thể xử lý được vì có quá nhiều tài khoản share đoạn video đó.

Trước đó, Mã Gia Kỳ đã thảo luận việc công khai với Lý Hồng, nhưng bên kia luôn từ chối, nói rằng chưa phải lúc.

Chuyện này hết lần này đến lần khác bị trì hoãn, nhưng hiện tại Mã Gia Kỳ không thể chờ đợi được nữa. Anh không muốn nghe theo Lý Hồng và lừa dối người hâm mộ rằng anh vẫn còn độc thân, và anh không muốn có lỗi với Đinh Trình Hâm, bây giờ tin tức đã lan truyền, anh phải lợi dụng cơn sốt này để công khai.

Sau bao nhiêu năm kể từ khi ra mắt, Mã Gia Kỳ từ đầu đến cuối đều tập trung vào các tác phẩm của mình, và đúng như anh mong đợi các tác phẩm của anh đều rất nổi. Anh ấy không dựa vào việc xào CP để duy trì sự nổi tiếng của mình, và đời sống tình cảm của anh luôn rất trong sáng.

Dù biết hậu quả của việc tiết lộ này chắc chắn sẽ mất người hâm mộ nhưng Mã Gia Kỳ không thể làm gì khác. Tất cả những gì anh có thể làm là đối mặt với công chúng một cách trung thực nhất có thể.

Mã Gia Kỳ không muốn trốn tránh nữa, anh muốn công khai đi cùng Đinh Trình Hâm, điền tên cậu vào cột chồng/chồng.

Đây không chỉ là cái gọi là địa vị, mà còn là sự tôn trọng cơ bản nhất mà anh ấy dành cho Đinh Trình Hâm.

-------❥-------

Tiến độ hôn nhân của
Kỳ Hâm: 99%

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro