Chương 91: Đột Nhiên Xuất Hiện Đả Kích

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hoàng Bắc Hạ hơi sững sờ, nàng quả thực không biết giữa Hoàng Liên Nhu và Lưu thị còn có chuyện như vậy.

Nhìn dáng vẻ Hoàng Liên Nhu phẫn hận như vậy, hẳn là cũng không đến mức giả dối.

    "Ừ, thủ đoạn của Lưu thị xác thực rất đáng hận."Hoàng Bắc Hạ nhẹ gật đầu.

     Hoàng Liên Nhu thấy Hoàng Bắc Hạ có chút động lòng, trong lòng mới an tâm mấy phần, bất quá những lời nàng vừa mới nói chính là nói thật, nàng quả thực rất hận Lưu thị.

    "Tam muội muội vẫn là đứng lên mà nói đi."Hoàng Bắc Hạ ra hiệu cho Hoàng Liên Nhu đứng dậy, lại nói: "Nhưng là, Liễu di nương hình như cũng không thích ta a."

Hoàng Liên Nhu nghe xong, cũng không khỏi đầu gối bủn rủn, vội vàng đứng lên nói: "Đại tỷ tỷ không nên hiểu lầm, di nương đối với đại tỷ tỷ cũng không có ý gì khác, bà bất quá cũng là trúng bẫy của Lưu thị thôi, đợi Nhu Nhi trở về nhất định sẽ cùng di nương nói rõ, tuyệt đối sẽ không động đến đại tỷ tỷ."

     Hoàng Bắc Hạ nhẹ gật đầu, nhưng không chỉ ra. Nếu Liễu di nương là người hiền lành, sao có thể để Lưu thị dễ gạt như vậy?

    "Ta biết rồi, chuyện ngươi nói, ta sẽ suy nghĩ thật kỹ, Tam muội muội vẫn là đi về trước đi."

Hoàng Bắc Hạ từ đầu đến cuối chỉ mập mờ chứ không có ý đáp lại Hoàng Liên Nhu, mà Hoàng Liên Nhu cơ hồ chỉ muốn nhanh chóng đem nội tình nói cho Hoàng Bắc Hạ, vạn nhất nếu Hoàng Bắc Hạ quay lưng không nhận người vậy thì nàng sẽ gặp phiền phức lớn.

     Thế là Hoàng Liên Nhu cắn răng, cũng không có ý muốn đi: "Đại tỷ tỷ đây là ý gì?"

     Trên mặt Hoàng Bắc Hạ có chút không thích "Hẳn là Tam muội muội cảm thấy chuyện mình nói chỉ là việc nhỏ? Nếu ta tùy tiện xử lý như vậy, Tam muội muội còn dám tin tưởng ta sao?" Âm thanh của Hoàng Bắc Hạ có chút lạnh.

     Hoàng Liên Nhu tự nhiên cũng nghe được ý không thích của Hoàng Bắc Hạ.

     Vừa định lui ra, sau đó trong đầu đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, thế là lại nói: "Đại tỷ tỷ, Nhu Nhi còn có một chuyện khác muốn nói cho đại tỷ tỷ, là liên quan tới chuyện mẫu thân của đại tỷ tỷ."

Nguyên bản Hoàng Bắc Hạ có chút không kiên nhẫn, nhưng nghe đến Hoàng Liên Nhu nói là  chuyện của mẫu thân nàng, trong lòng đột nhiên nhảy lên, quay người có chút thâm trầm nhìn Hoàng Liên Nhu, sắc mặt cũng kéo xuống mấy phần.

     Hoàng Liên Nhu bị biểu lộ của Hoàng Bắc Hạ doạ, nhưng vẫn lập tức liễm quyết tâm nói: "Nhu Nhi hoài nghi năm đó Tô phu nhân chết cũng không đơn giản, rất có thể liên quan đến Nhị phu nhân!"

    "Ngươi có ý gì!"Hoàng Liên Nhu vừa nói, thân ảnh của Hoàng Bắc Hạ trong nháy mắt liền vọt tới trước mặt Hoàng Liên Nhu, ánh mắt có chút làm người ta rất sợ hãi.

    "Đại, đại tỷ tỷ."Hoàng Liên Nhu bị động tác của Hoàng Bắc Hạ doạ đến mức liên tiếp lui về phía sau mấy bước, bộ dạng này của Hoàng Bắc Hạ quá dọa người, nàng thậm chí còn không nhìn thấy chuyển động của Hoàng Bắc Hạ.

  "Ngươi có chứng cớ gì?"Hoàng Bắc Hạ dây dưa không bỏ, biểu lộ trên mặt càng thêm rét lạnh.

    "Đại tỷ tỷ, ta chỉ là ngẫu nhiên nghe Lưu thị nói ra."Hoàng Liên Nhu nuốt một ngụm nước bọt, kiên trì nói: "Có một lần, trong lúc vô tình muội nghe thấy Lưu thị và Hoàng Liên Sở đang nói chuyện, chính là đang nói về Tô phu nhân. Cụ thể nói cái gì, Nhu Nhi không nghe rõ, chỉ là đại khái nghe được vài câu, nói Tô phu nhân là đáng đời, để cho bà sống lâu như vậy đã là nhân từ lắm rồi!"

    "Nhu Nhi lúc ấy nghe vài câu, bởi vì sợ, cho nên liền mau chóng rời đi."Hoàng Liên Nhu nơm nớp lo sợ nói, lại thận trọng nhìn Hoàng Bắc Hạ.

"Ngươi xác định lời ngươi nói đều là sự thật?" âm thanh của Hoàng Bắc Hạ vô cùng rét lạnh.

    "Nhu Nhi nguyện ý thề với trời, nếu như lời nói vừa nãy của Nhu Nhi có nửa phần giả dối, thì sẽ bị Thiên Lôi đánh chết!"Hoàng Liên Nhu vội vàng dựng thẳng ngón tay lên, thề với trời.

    "Tốt, ta đã biết, ngươi về trước đi, chờ tin tức của ta."Hoàng Bắc Hạ xoay người, đưa lưng về phía Hoàng Liên Nhu.

Hoàng Liên Nhu trong lúc nhất thời không thấy rõ biểu lộ của Hoàng Bắc Hạ, nhưng cũng biết nếu tiếp tục ở lại thì sẽ chọc giận Hoàng Bắc Hạ, thế nên không tiếp tục ở lại nữa mà vội vàng ra khỏi viện tử.

     Hoàng Bắc Hạ có chút mất hồn mất vía ngồi xuống, trong đầu vẫn nghĩ đến câu nói của Ngao Minh Dạ đêm hôm ấy nói với nàng "Chẳng lẽ ngươi không muốn biết cha mẹ ngươi vì sao mà chết?"

     Tăng thêm chuyện Hoàng Liên Nhu vừa nói, chẳng lẽ cha mẹ của nàng chết thật sự có ẩn tình khác?

Rất hiển nhiên, chuyện mà Hoàng Liên Nhu nói với Hoàng Bắc Hạ vừa nãy quả thực là một đả kích rất lớn, nàng vẫn cho rằng phụ thân của nàng chết tại sa trường, mẫu thân của nàng là bởi vì quá mức tưởng niệm phụ thân cho nên dẫn đến buồn bực mà chết.

Hiện tại xem ra, cha mẹ của nàng chết xác thực rất kỳ quặc.

     Nhớ phụ thân nàng, chinh chiến sa trường nhiều năm, kinh nghiệm phong phú, lại trong một lần người dân bạo loạn, tay không tấc sắt bị loạn dân gây thương tích chí tử. Lúc ấy nàng cho rằng phụ thân nàng thiện tâm, nhất thời chủ quan, bây giờ nghĩ lại, chuyện này, có bí ẩn khác!

Hoàng Bắc Hạ đột nhiên liền ngẩng đầu, trong mắt lãnh quang bắn ra bốn phía. Trời vẫn đang cực nóng, vậy mà cũng nhiễm lên từng tia từng tia hàn ý, hai tay nắm chặt nắm đấm, chuyện này! Nàng nhất định phải truy xét đến ngọn nguồn! Nàng tuyệt không thể tha thứ cho chuyện cha mẹ nàng uổng mạng! Nếu thật là vậy, nàng nhất định sẽ tự tay giải quyết, vì phụ mẫu của nàng mà báo thù rửa hận!

     Nhược Thư và Xảo Họa vừa tiến đến, liền thấy được biểu lộ này của Hoàng Bắc Hạ.

     Hai người cũng không khỏi chấn kinh "Tiểu thư sao vậy?"

Hai người thả đồ vật trong tay ra, cùng nhau đi đến trước mặt Hoàng Bắc Hạ.

     Hoàng Bắc Hạ thấy là Nhược Thư và Xảo Họa đi đến, khí tức trên thân mới hòa hoãn mấy phần "Ta không sao."Chỉ là thanh âm vẫn có chút lạnh lùng.

    —— Trong Nhạc Vũ các 

     Hoàng Liên Nhu ở trong viện.

    "Nghe nói con đi tìm Hoàng Bắc Hạ kia?"Liễu di nương nghe Ngô ma ma nói, nghe xong liền lập tức tới chỗ Hoàng Liên Nhu.

Hoàng Liên Nhu lúc này bởi vì thái độ không rõ ràng của Hoàng Bắc Hạ mà có chút bực bội, thấy Liễu di nương vừa lên đến đã truy vấn, nghĩ đến bà thế mà giấu diếm mình ngốc ngốc đi tin tưởng Nhị phu nhân, tức giận trong lòng làm sao cũng không nhịn được, thế là lớn tiếng nói với Liễu di nương một câu: "Đúng, nếu con không đi tìm nàng, đến lúc đó sợ là chúng ta chết thế nào cũng không biết!"

     Liễu di nương bị Hoàng Liên Nhu nói như vậy cũng giật mình, trong ấn tượng của bà, nữ nhi này luôn luôn nhu thuận, đây là lần đầu tiên nói chuyện với bà lớn tiếng như vậy.

     Cũng cảm thấy có chút khó chịu: "Con lớn tiếng với di nương cái gì? Cái gì mà chết như thế nào cũng không biết, con sao lại nói như vậy."

Hoàng Liên Nhu thấy lúc này, Liễu di nương còn không tự biết, trong lòng có chút tức giận, nhưng cũng không thể làm gì: "Di nương nói một chút xem, đã giấu diếm con làm những gì?"

    "Ta, ta có thể làm cái gì chứ?"Liễu di nương có chút chột dạ, đáp.

    "Người còn có thể làm gì? Người không phải là giúp Hoàng Bắc Hạ chuẩn bị đồ dùng trong lễ cập kê sao!"

    "Con, làm sao con biết."Liễu di nương hơi kinh ngạc mở to miệng, chuyện này bà rõ ràng đã làm rất bí mật!

Hoàng Liên Nhu chán nản, quả nhiên, nhìn Liễu di nương thế này, nhất định là lại cho rằng kế hoạch của mình là trời đất không biết.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro