Chương 5: Người không thể chạm tới , không biết sống chết

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Điện hạ , chúng ta vào thành thôi , bệ hạ đã tự tay ấn định hôn sự này , không được xảy ra sai sót" .Phong đại nhân kéo Lương Cẩn Thần
, suýt chút nữa bật khóc .

Bệ hạ không phải minh quân , hắn ta là bạo chúa .

Hắn ta là một bạo chúa , hắn ta có thể chém đầu bất cứ ai nếu tâm trạng hắn ta không tốt.
Ngươi đang trêu chọc phu nhân của hắn ta
Đừng tìm đường chết nữa được không?

Lương Cẩn Thần ném Phong đại nhân lên xe ngựa  không nói một lời.
Phong đại nhân lau mồ hôi , lau vài sợi tóc trên trán .
Sau đó học căng thẳng suốt dọc đường  đến nỗi Phong đại nhân không dám  rời mắt khỏi xe ngựa của Thanh Hoa.
Đoàn xe hùng hổ tiến vào kinh thành
Khi đi qua đường Thiên niên con đường chính trong nội thành, Thanh Hoa  mở rèm xe nhìn ra ngoài.

Đường Thiên niên vẫn náo nhiệt như 3 năm trước, nhưng vì đoàn người đón dâu đi qua nên con đường đã được thông báo trước  nên đường thông thoáng , chỉ để lại lối đi ở hai bên cho người đi bộ đi qua  , cấm xe và ngựa đi lại .
Không ít người ngẩng đầu nhìn xe ngựa , xem náo nhiệt  nói về công chúa Thanh Hoa.
Đúng lúc này chuyện ngoài ý muốn đã xảy ra , hàng chục sát thủ đột nhiên từ trong đám người nhảy ra , lao về phía xe ngựa và đội quân dẫn đầu .
Trong khoảnh khắc hỗn loạn xảy ra .
Trong lúc vội vàng , Lương Cẩn Thần  đang chiến đấu với sát thủ , Phong đại nhân vội vàng chỉ đạo đội ngựa đi vòng qua ngã ba gần nhất trên đường ,chạy một mạch cho đến khi rẽ vào con hẻm , họ mới thở phào nhẹ nhõm.
Ông ta nhanh chóng xuống ngựa và chạy đến xe ngựa của Thanh Huy để xin lỗi :" Thần đã làm nương nương sợ hãi , xin hãy tha thứ cho thần , con hẻm này là nơi ở của Tề Quốc công phủ , thần sẽ đi thỉnh  Tề Quốc công  cử người đến giúp đỡ  để nương nương bình an vô sự vào cung" .
Thanh Hoa mở rèm xe và bước ra ngoài.
Hai chân Phong đại nhân mềm nhũn đầy sợ hãi quỳ phịch xuống đất.
Đúng lúc này một chiếc xe ngựa từ phía bên kia chạy lại, phía sau xe là một tên ăn xin bẩn thỉu,  tên ăn xin này có lẽ đã bị xe ngựa kéo lê trên đường , bị thương rất nặng , mặt đất hắn đi qua đều dính máu .
Thanh Hoa đứng trên xe ngựa nhìn rõ cảnh tượng đối diện.
Xe ngựa dừng lại , hai cô gái  bước xuống.

Đáng tiếc , trước khi bàn tay đầy máu của  tên ăn xin chạm vào váy cô gái thì người hầu bên vạnh đã đạp vào tay của hắn
Và chửi bới :" Đồ khốn ngu xuẩn , thất tiểu thư của quốc công phủ mà ngươi cũng dám vô lễ , nếu ngươi không buông tay đừng trách ta độc ác "
Cô gái áo hồng cau mày thật chặt ,  như sợ bị chạm vào , di chuyển về phía sau người hầu .
" Lan nhi , chúng ta nhanh chóng vào nhà đi "
Thất tiểu thư của quốc công phủ .
Hoá ra cô gái mặc áo hồng chính là Tề Minh Nguyệt.
Khi Minh Nguyệt được tìm thấy , cô được phủ quốc công gọi đến sau hai ngày thành thân, và cô chỉ gặp cô ấy trong thoáng chốc , cô chỉ mơ hồ nhớ rằng cô ấy là người mảnh khảnh yếu đuối .
Sau khi chết , cô không  bao giờ được nhìn thấy nữa .
Trong số những người sống trong phủ quốc công , Tề Minh Nguyệt là người sống khổ cực nhất , Lương Cẩn Thần gọi cô ấy là cô gái tốt bụng nhất trên đời .
Nhìn nước da hồng hào của cô ấy bây giờ , cô đoán trái tim đó khá tốt.
Thanh Hoa vỗ tay
Người  đối diện cuối cùng cũng bị cô thu hút sự chú ý .
Ánh mắt Tề Minh Nguyệt cũng rơi vào trên mặt Thanh Hoa .
Sau đó đồng tử co lại , kêu lên "A " một tiếng ,  không tự chủ lùi lại vài bước , ngã xuống đất , không thể tin được nhìn Thanh Hoa .
Thanh Hoa xuống xe và đi về phía Tề Minh Nguyệt.
Xung quanh đột nhiên trở nên yên tĩnh  đến đáng sợ trong giây lát .
Khi đến gần hơn thậm chí cô còn nghe được tiếng nhịp tim của Tề Minh Nguyệt .
Nó rất quen thuộc và nghe rất hay.
Thanh Hoa đến gần Tề Minh Nguyệt  giẫm lên những ngón tay mảnh khảnh của cô ta trên mặt đất và hỏi :"
Phong đại nhân đây là loại người ngu xuẩn  nào dám công khai  công kích ta "
," Hành động ngu xuẩn "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro