Chương 5: Kẻ Thích Đùa (Part 2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày hôm đó cô phải bỏ hết hai tiết Hóa mà mình yêu thích. Thay vì ngồi học như mọi người, cô lại phải ngồi ở phòng Đoàn nghe thầy Huy Sơn "giảng đạo", nhưng cũng là vì lần đầu, với lại sự "năn nỉ nhiệt liệt" nên thầy tha cho lần này, không thôi là "die" rồi, số em nó còn may!

Nghe thầy "giảng đạo" xong, Thảo bơ phờ bước ra khỏi phòng Đoàn

"Thoát chết trong gang tất!"

Thảo lảo đảo xuống căn tin ăn miếng bánh uống miếng nước, sẵn mua kẹo cho nhỏ Giang như đã hứa, với lại cần phải rửa mặt cho tỉnh ra, đau đầu thật. Nhưng mà...bạn có biết Thảo đã nhìn thấy cái gì khi đi vào nhà vệ sinh không.

- Đó chẳng phải là tên Tuấn sao? Còn nhỏ kia là Kim Cương lớp mình mà! Hai đứa nó làm gì mà ôm ôm ấp ấp ghê vậy trời! Đang quen nhau hả? Mà không ôm thì sợ người ta không biết mình quen hả trời!? Nhưng nghe đồn tên này đang quen con Thảo Trân mà, đừng nói là "ẻm" Tuấn bắt cá nhiều tay nhé! (Hai trở lên là số nhiều). Thôi kệ, chuyện của người ta. Thấy gớm!

Nhưng cái điều thấy gớm đâu chỉ dừng lại ở đó, đi xa hơn là dù không tiếp cận trong phạm vi gần, nhưng từ chỗ cô đứng có thể thấy rõ được cảnh hai người đó hôn nhau.

- Trời đất, hai đứa nó làm gì vậy trời!?

Cái hôn thắm thiết của Anh Tuấn và Kim Cương làm mắt Thảo quay cuồng cuồng cả lên. Nụ hôn ngày càng sâu hơn khi Anh Tuấn nâng cằm Kim Cương lên và liên tục tấn công nhỏ bằng mấy cái sờ soạn khắp người nhỏ.

- C..ái gì...đây...hôn nhau..... cứ như...là.....ăn.....nhau vậy....trời!!! Rồi thêm.....cái....thằng biến...thái.....!!!

Thảo tức tốc chạy khỏi nhà vệ sinh không một chút do dự, chứng kiến cái cảnh hai người họ hôn nhau giống như cô phải chứng kiến một cái gì đó rất rất rất kinh khủng khiếp. Với Thảo thì trước giờ mấy chuyện như vậy rất nhạy cảm với cô, da gà da vịt gì nó nổi rần rần lên hết người cô rồi. Người ta hôn chứ cô có hôn đâu mà mặt cô cũng đỏ như gấc chín vậy nè!

- Thằng biến thái, trăng hoa....biến thái biến thái!!!

Cô lẩm bẩm lẩm bẩm đến khi vào lớp. Đưa kẹo cho nhỏ Giang xong Thảo ngồi im như pho tượng, không có gì đâu, chỉ là để định thần lại sau những gì mình đã thấy

"PEEEGGG"

Tiếng kẻng vào lớp vang lên, ngồi gần tên Tuấn mà Thảo cứ thấy gai gai mình làm sao ấy. Cô liếc lên nhìn nhỏ Kim Cương, rồi quay sang nhìn hắn, lại nhớ đến cái cảnh hai đứa hôn nhau trong nhà vệ sinh làm cô muốn mửa ra giữa giờ học.

- Làm gì mà nhìn tôi hoài vậy bà, để ý tôi hả?

- Không...không... có gì!

- À, tôi đố bà nha, mấy đứa ngu thường hay nói cái gì? – Hắn cười gian manh.

- Nói cái gì?

Thảo vừa dứt câu, hắn đã cười phá lên:

- Ha ha ha ha!!! Thì mấy đứa ngu thường nói cái câu mà bà vừa nói đó! Ha ha!!!

Ngẫm nghĩ hồi lâu, Thảo biết mình đã dính bẫy của tên Tuấn. Không phản ứng, cô tiếp tục ghi bài tích cực. Thấy lạ hắn ngạc nhiên nhìn cô:

- Sao bữa nay hiền vậy, sáng bị thầy Sơn "tụng" giờ tu luôn ùi hả?

-.....

- Sao tôi hỏi mà bà không trả lời, khi dễ tôi đó hả?

Vẫn im lặng, tên Tuấn thấy chán nản nên không hỏi nữa. Mọi người thấy lạ là hôm nay nhóc nhà ta hiền ư? Thì cũng do hắn mà ra đó, thì cái vụ hắn với nhỏ Kim Cương hôn nhau đó, ám ảnh rồi. Tối nay về ngủ coi chừng nhóc nằm mơ đó! Cứ tưởng Thảo im lặng là Tuấn sẽ bỏ qua, hắn nào tốt như vậy. Hắn cũng cậm cụi ghi lắm, nhưng không phải là ghi bài, mà ghi giấy tào lao. Bạn biết cái trò dán giấy vào lưng chứ, tên Tuấn đang làm trò đó đấy. Đồ chữ cho thật đậm vào:

"Tôi đang điên giai đoạn mãn tính, cấm đứa nào lại gần và nói chuyện. Ngu dại mà đưa mặt vào tôi cắn cho mặt mang sẹo mai mốt khỏi lấy vợ/chồng. Kí tên: Thảo điên dại (điên quá hóa dại).

Nhân cơ hội thầy gọi lên bảng làm bài tập, hắn không thương tiếc mà "vố" thẳng vào lưng Thảo một cái đau điếng - sẵn tiện trả thù:

- Thầy gọi lên bảng kìa, bài 5 câu d ấy!

Thảo gật gù ờ ờ mấy cái rồi "khăn gối lên kinh ứng thí" ngay, bỏ quên cái đánh của hắn. Phi vụ trót lọt, miếng giấy có gắn sẵn keo hai mặt đang nằm yên vị trên lưng của Thảo. Chưa đầy 2 giây khi cô lên bảng, cả lớp bắt đầu cười rần rần lên khi nhìn miếng giấy sau lưng cô, tâm hồn còn đang ở "9 tầng mây – Ngô Trác Lâm" nên Thảo không để ý tới tiếng cười của cả lớp. Nào có phải cả lớp cười đâu, cả thầy Chính – giáo viên dạy môn Toán, cũng cười sùi bọt mép trên kia kìa. Làm xong câu d cô lững thững bước về, cứ như người nổi tiếng ấy, Thảo bước đến đâu là mọi con mắt đều nhìn cô đến đó.

- Tụi này nó chơi ác ghê, nó dán giấy lên lưng mầy nè Thảo!

Nhỏ Giang tháo tờ giấy xuống đưa cho Thảo, cô cũng chỉ ừ ừ mấy cái rồi vò tờ giấy nhét vô học bàn. Thảo tiếp tục ghi bài....cứ như người mất hồn!

Xem ra lần này tỉ số có vẻ nghiêng về Anh Tuấn ấy nhỉ. Chứng kiến cái cảnh hôn của Anh Tuấn và Kim Cương làm nhóc nhà mình sốc nặng nề, hồn vía lên mây hết rồi, điều đó đồng nghĩa với việc nhóc đã vô tình tạo lợi thế cho Anh Tuấn phản công và giành tỉ số thắng tuyệt đối.

Trò vui đâu chỉ dừng lại ở đó, vẫn còn nhiều màn kịch hay nằm phía sau những cái cười nhoẻn, những cái nhếch môi và những câu nói sắc lạnh của tên con trai mang vẻ đẹp hắc ám của ác quỷ nhưng lại được bọc lớp vỏ của một thiên thần trong sáng. Chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo đây?

Đón xem chương 6 của: Học Đường Vui Vẻ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro