Chương 149.1: Bà ăn muối còn nhiều hơn tôi ăn cơm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 149.1 Bà ăn muối so với tôi ăn cơm còn nhiều hơn, đường đi qua cầu cũng xa hơn tôi

Mặc dù giọng nói của Lương Vận Bội coi như bình thản hòa khí, thế nhưng vẻ quái gở này thì xuất phát từ trong xương cũng không thể thay đổi.

Trong lòng Tô Yểu nghĩ, lúc này mới phù hợp với phong cách của Lương Vận Bội, bây giờ vẫn tính là uyển chuyển không ít, nhớ năm đó lúc lần đầu tiên Lương Vận Bội đến gặp cô, đầu tiên là dùng ánh mắt khinh miệt quan sát toàn thể cô vài lần, nhíu nhíu mi: "Tô Yểu?"

Sau đó quét một vòng thương hiệu quần áo trang sức mà cô mặc trên người, tỏ ra cao cao tại thượng cười nhạt nói: "Xem ra con tôi đối với cô không sai, cung cấp cho cô ăn ngon mặc đẹp, khó trách cô quấn lấy nó không tha."

Tô Yểu lúc đó, quả thực chỉ là một nhân viên ở một công ty không có danh không có tiếng, sau khi ba mẹ ly dị, Tô Hoài Sinh cho mấy triệu tiền dưỡng phí, ngoại trừ đồ dùng và tiền chữa bệnh cho nhà họ Tiêu, cô chẳng bao giờ động tới, mỹ phẩm, quần áo và đồ dùng hàng ngày đều tự mua, tất cả đều là tiền cô kiếm được lúc làm thêm khi còn học đại học.

Lần kia cắn răng mua một bộ trang phục, cũng là bởi vì liên quan đến công việc, chủ yếu phải có mấy bộ quần áo thay đổi để đi đi lại lại, tiêu tốn của cô hai tháng tiền lương.

Lương Vận Bội nói như vậy khiến cô không vui, càng là không vui, cô càng cười đến vui vẻ, cũng không giải thích, chỉ nói: "Làm sao, chẳng lẽ là vì vậy mà Tần phu nhân cảm thấy địa vị của mình trong lòng con trai bị hạ một bậc, nên đến tức giận với tôi?"

Vì vậy, Tô Yểu lưu cho Lương Vận Bội ấn tượng liền là thủ đoạn giảo hoạt, da mặt dày, mặc dù cuối cùng Tô Yểu cường điệu qua cô và Tần Hoành chưa bao giờ có cái gì, cũng sẽ không xảy ra cái gì, nhưng Lương Vận Bội đối với lần này cũng chỉ là cười nhạt, nghĩ thầm cô cứ làm đi rồi hay nói, thật vất vả trèo lên trên một người có tiền, còn biết ngoan ngoãn an phận sao?

Sau đó khi Lương Vận Bội áp tải Tần Hoành về nước, quả thực cũng không còn phát hiện con trai bà có bất kỳ lui tới qua lại trăng tơ nhện với Tô Yểu nữa, cũng không để dấu chân ngựa nào, nhưng không nghĩ tới Tô Yểu lại là chị em cùng cha khác mẹ với Tô Khê.

"Tần phu nhân, lời này của dì hỏi lầm người, tôi chưa bao giờ chủ động liên lạc với con trai dì."

Lương Vận Bội từ trong ký ức rút tâm tư về, thấy Tô Yểu cười nói, bà nâng cốc cà phê lên nhấp miệng, Tô Yểu một ngụm cũng chưa từng chạm qua.

Lương Vận Bội cười nhạt, "Cô không có chủ động liên lạc qua, nói rõ là con trai tôi vẫn còn vãng lai? Tô tiểu thư, hiện tại cô đã là phu nhân nhà họ Lục, không lâu nữa con trai tôi cũng trở thành anh rể của cô, dầu gì cô cũng là có thể gả tới Lục gia, tâm tư cũng sẽ không quá đơn giản, cô nên biết cái gì gọi là tránh nghi ngờ?"

Lương Vận Bội dừng một chút, để Tô Yểu có thể lĩnh hội, lại tiếp tục nói: "Trước mắt mà nói, quan hệ thông gia của Tần gia và Tô gia đã là chắc chắn rồi, tương lai ngẩng đầu tìm không thấy cúi đầu thấy, cho nên có một số việc lúc đầu tôi cần phải mở một con mắt nhắm một con mắt, thế nhưng cô nên biết tính cách của tôi, không nói ra, trong lòng luôn cảm thấy không thích đáng.

Lúc trước A Hoành và tiểu Khê còn ở chung rất tốt, sau lại Tô Khê từng oán giận nói qua với tôi, nói A Hoành càng ngày càng lãnh đạm với nó, tôi còn nghĩ thầm, chắc là giữa nam nữ ở chung lâu, khó tránh khỏi sẽ có thời kỳ mệt mỏi, đoạn thời gian này trôi qua thì tốt rồi. Thế nhưng sau đó tôi mới biết được cô đã về nước, một số chuyện cũng nên nói ra."

Tô Yểu mỉm cười, thấy bà ta vô cùng nực cười, chính mình lại không lời chống đỡ.

Thấy Tô Yểu im lặng, tinh thần Lương Vận bội càng phát ra hợp ý, từng chữ từng câu cắn từ rõ ràng, "Tô Yểu, thực ra loại con gái như cô, ở trong hoàn cảnh cuộc sống của chúng ta, ta thấy qua rất nhiều rồi. Gia đình không ngừng bất hạnh một mình cô chịu đựng, trong một đêm từ một tiểu công chúa được hàng vạn hàng nghìn sủng ái, biến thành giai cấp phải dựa vào hai tay của bản thân kiếm tiền mưu sinh, nếu là tôi tôi cũng không cam lòng.

Thông thường có biện pháp nào để trở lại được thế giới cũ? Đơn giản chính là lại tìm một người đàn ông có điều kiện tốt. Nói đến đây, tôi lại không khỏi không nhớ tới chuyện cô và ba mình trở mặt thành thù, cô hận ba cô, muốn trả thù. Cô dám nói, cô không cất giấu tâm tư muốn trả thù? Nhưng lời nói trước đây mà tôi nói với cô, để cho cô rời khỏi A Hoành, người trẻ tuổi nóng tính, tôi biết cô nhất định sẽ mang thù.

Chuyện tốt của Tần gia và Tô gia sắp tới, ngoại trừ tình cảm của A Hoành và tiểu Khê, lợi ích kinh tế của Tô gia và Tần gia cũng có dính dấp phức tạp, cô khiến ba cô trở thành tình trạng đâm lao phải theo lao, hai nhà đều không chiếm được chỗ tốt gì, cô còn quá trẻ, điểm ấy thật đúng là làm tôi nhìn với cặp mắt khác xưa."

Không hề nghi ngờ, Lương Vận Bội là cho rằng, Tô Yểu làm như vậy, ngoại trừ muốn lấy lại cổ phần công ty, còn là vì muốn phá hư chuyện tốt của Tần gia, dùng cái này trả thù.

Nhất định chính là tâm cơ kỹ nữ người gặp người hận.

"Cách nhìn của dì thật quanh co mà sâu sắc." Tô Yểu tức giận đến có điểm không biết nói cái gì cho phải.

Lương Vận Bội cho rằng đây là Tô Yểu thừa nhận, liền nói tiếp: "Việc này ở khách quan xem tới, là muốn trả thù, thế nhưng đổi một góc độ, cô đánh chủ ý tới trên người con trai tôi, tôi cũng không còn khả năng lại đứng ở lập trường khách quan đi tìm hiểu cách làm của cô nữa rồi."

Tô Yểu nghe đến đó, cắt ngang lời bà ta, nhịn không được cau mày nói: "Tần phu nhân, tôi vẫn luôn muốn thỉnh giáo dì, dì đến cùng là từ nơi nào nhìn ra, tôi đánh chủ ý lên người Tần Hoành? Tôi buộc anh ta nói yêu đương với tôi, hay là buộc anh ta kết hôn với tôi? Lại nói tiếp, dì đã sống đến đến cái tuổi này, dùng một câu tục ngữ tới nói, bà ăn muối so với tôi ăn cơm còn nhiều hơn, đường đi qua cầu cũng xa hơn tôi, lẽ nào còn không biết là muốn nói cũng phải tìm chứng cứ mang theo đạo lý rồi mới có thể nói sao?"

Lương Vận Bội nghe được câu kia 'bà sống đến cái tuổi này rồi', trong lòng vô cùng không thoải mái, đây là biến tướng nói bà ta già, Lương Vận Bội đen mặt, sau đó khinh thường cười lên.

Giọng nói cũng dần dần không có hòa khí, "Chứng cớ trực tiếp không có, nhưng chính cô không phải cũng đã thừa nhận còn có vãng lai với Tần hành? Lễ đính hôn tối hôm qua tôi tận mắt nhìn thấy cô từ phòng nghỉ đi ra, cô dám nói trước khi cô ra ngoài không cùng một chỗ với con trai tôi. "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ngon#tinh