Vượt rào đóoo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vượt rào

CHƯƠNG 07→09

Chương 07: Qủa táo màu hồng

Thời Khiêm nhướng mày, cả người hắn chặn kín cửa, đưa tay ra sau lưng khóa cửa phòng tắm.

Đèn trong phòng tắm mới được thay, sáng như ban ngày, Thời Miên sợ hãi lui vào một góc.

Lương Ngọc còn ở bên ngoài, làm sao hắn dám?

"Bảo Bảo, một lát nữa đừng kêu quá lớn."

Thời Khiêm vặn vòi hoa sen, nước xối xuống ầm ầm, căn phòng bốc hơi nóng.

"Anh điên thật rồi, " Thời Miên cúi đầu, vội vã đi đến cửa, vặn khóa.
Thời Khiên chặn ngang kéo cô qua, hai người va phải vòi hoa sen, quần áo rất nhanh bị ướt.

Sức lực của cô không có chút nào, Thời Khiêm nhìn cô giãy giụa, bình tĩnh rút thắt lưng ra, "Mẹ em ra ngoài rồi."

Vừa rồi ở dưới lầu ồn ào, Lương Ngọc thích xem náo nhiệt, liền cầm quạt đi ra ngoài.

"Anh cố ý." Thời Miên không khống chế được cảm xúc, dùng sức đấm vào ngực hắn.

Giờ phút này, mái tóc dài của Thời Miên ướt sũng dán lên gò má, quần áo cũng ướt đẫm, dán sát vào thân thể, bao bọc cơ thể non nớt của cô. Cơ thể cô hơi run, bộ ngực phập phồng.

Nó khiến người ta phải thèm muốn.

Đây là Lolita duy nhất của hắn, nàng tiên nhỏ  yêu quý của hắn.

Thời Khiêm chậm rãi ngồi xổm xuống, đầu ngón tay vén mái tóc ướt của cô lên, lộ ra khuôn mặt đáng thương, đôi môi đỏ mọng của cô khẽ mấp máy, hai mắt mềm mại thất thần nhìn hắn.

"Bảo bảo." Thời Khiêm thở dài một tiếng, nâng cằm cô hôn lên.
Thời Miên sững người một lúc, đẩy bả vai hắn, hai chân đá lung tung, Thời Khiêm vuốt ve gáy cô, nặng nề ngậm đầu lưỡi cô liếm mút.

"Ô ô..." Bàn tay tự do còn lại của Thời Miên đột nhiên bị hắn nắm lấy, kéo đến hạ bộ đang cứng lên.

Cách lớp quần cũng không giảm chút nào sự uy hiếp của nó, Thời Miên một tay cũng không bao hết được, Thời Khiêm dẫn dắt cô vuốt ve vài cái, giống như gãi không đúng chỗ ngứa, vô công vô ích, làm hắn càng cứng đến khó chịu.

Một lúc sau, Thời Miên bị chặn ngang bế lên, đặt lên bồn rửa mặt. Tác động của dòng nước và nụ hôn cướp đoạt của Thời Khiêm khiến não cô thiếu oxy, mất một lúc lâu mới phản ứng lại được.

Khi cô thực sự cảm nhận được mông mình lành lạnh, Thời Khiêm một tay đỡ eo cô, tay còn lại cởi chiếc quần lót màu hồng nhạt của Thời Miên, ​​buông thõng trên đầu gối.

Cảm nhận được ánh mắt xâm phạm của hắn, cô co rúm lại, cố gắng khép chân lại, lại tách ra một cách ngang ngược.

Thời Khiêm cúi đầu nhìn xuống nơi giữa hai chân cô, chỗ mềm mại mê người kia, là quả táo đỏ mà ngay cả trong mơ hắn cũng thèm khát muốn có được.
Ánh mắt hắn thâm trầm, cúi đầu ngậm lấy.

Trong hơi nước mông lung, Thời Miên mở to hai mắt, cổ họng phát ra tiếng kêu rên khẽ khàng.

Thế giới dường như đã biến mất.

Hắn mút hắn liếm một cách mạnh bạo, đầu lưỡi đưa vào, bắt chước động tác giao hợp, vội vàng đâm vào, thì ra đầu lưỡi cũng có thể cứng như vậy sao?

Thời Miên đá hắn, hắn liền đem đôi chân trắng như tuyết của cô
nhấc lên vai, giãy dụa của cô, chỉ khiến hành động liếm láp của hắn càng thêm đoạt hồn.

Thời Miên hét lên một tiếng, cánh tay theo bản năng chống ở phía sau, đụng phải mấy cái chai rửa mặt, lăn xuống bên chân Thời Khiêm.

Thật ướt át, chảy rất nhiều nước, vừa trơn vừa chặt, đầu lưỡi của hắn vô tình liếm âm vật mấy lần, lúc này cô sẽ run lên, bắp đùi căng ra, kẹp lấy đầu hắn, giống như không muốn cho hắn rời đi.

Giữa hai chân, có một cái đầu màu đen chôn ở dưới, có thứ gì đó chảy ra, Thời Miên không nhịn được kẹp đầu hắn, "Anh đừng như thế... đừng mà.... cứu tôi với... aa..."

Trong đầu đột nhiên hiện lên một tia sáng trắng, bụng dưới của Thời Miện co giật, vùng kín đột nhiên run lên, có thứ gì đó phun ra.

Thời Khiêm sửng sốt một chút, sau đó chậm rãi ngẩng đầu lên, đôi môi mỏng tựa hồ được bôi phấn hồng, đỏ bừng, khóe môi còn có chất lỏng trong suốt đang trượt xuống.

"Thích như vậy?" Thời Miên giống như hỏng rồi, Thời Khiêm cười nặng nề, một tay ôm cô xuống bồn rửa tay, đặt cô ở tư thế quay lưng lại.

Tách đôi chân run rẩy của cô ra, cánh mông trắng nõn đáng thương vểnh lên. Thời Khiêm một tay cởi khóa kéo, dương vật đỏ tím cứng rắn bật ra, va vào môi âm hộ mềm mại, dùng sức di chuyển, chậm rãi ma sát, cổ cô ngẩng lên lại hạ xuống.

Xương háng đập vào cánh mông, phát ra tiếng bạch bạch gợi tình.

Sau khi đưa đẩy được vài phút, dương vật của hắn không kìm chế được nữa, kê đầu khấc ngay mép lồn, đút vào một đoạn, gầm gừ một tiếng, hắn bắn ra, cổ đỏ lên một mảng.

Sau khi bình tĩnh lại một chút, Thời Khiêm rút ra, chất lỏng màu trắng đục cũng từ trong lối nhỏ chảy ra, dọc theo bắp đùi chậm rãi nhỏ xuống.

Hắn rốt cuộc đã vấy bẩn cô.

Dương vật lại có xu hướng ngẩng đầu, hắn vẫn chưa thỏa mãn, nhưng Miên Miên trông có vẻ mệt mỏi.

Thời Khiêm vội vàng tắm rửa cho cô, quấn khăn tắm cho cô rồi bế cô trở lại phòng ngủ.

Cô nghiêng đầu dựa vào vai hắn, đôi mắt vô hồn nhắm chặt.

Thời Khiêm tìm váy ngủ thay cho cô, lại mặc quần lót cho cô, không có người ngoài xâm phạm, đã khôi phục lại tình trạng se khít ban đầu, chỉ là màu đỏ không phai được, cho thấy cô vừa trải qua một trận va chạm kịch liệt.

Thời Khiêm khẽ mỉm cười.

Chương 8

Thời Khiêm không dỗ dành cô nữa, một tay xuyên qua nách ôm cô lên. Thân thể cô mềm nhũn, đầu nhu thuận tựa vào đầu vai Thời Khiêm, trong miệng kháng nghị, còn không ngừng lẩm bẩm cái gì đó.

Ly nước đè lên khóe môi cô, cổ tay hơi nâng lên. Cô vô ý thức ngậm miệng chén, hồi lâu không có động tĩnh, là bộ dáng không thể tự lo cho mình.

Đã thử vài lần, không có hiệu quả.

Thời Khiêm cau mày, nhấp một ngụm và ngậm trong miệng, sau đó cúi đầu đút cho cô.

Khoảnh khắc cạy môi và răng của cô ra, Thời Miên theo bản năng liền nuốt. Là nước đường ngọt, mặc dù có chút đắng, nhưng không ngăn được cô thèm ngọt.

Cô ngoan ngoãn nuốt xuống, khóe môi ẩm ướt, Thời Khiêm nở nụ cười. Hắn phát hiện ra, kỳ thật cô rất thích hôn môi.

Mỗi lần hôn cô, thân thể đầu tiên là cứng ngắc, sau đó liền mềm mại đến khó tin.

Em bé ngoan của hắn.

Đút cho cô được vài ngụm, trong lúc đó Thời Khiêm còn cố ý để cô tự tìm đến mình, Thời Miên bất mãn với sự keo kiệt của hắn, chủ động mút vài cái, đổi lấy nụ hôn ướt át giữa hai người.

Thời Khiêm cúi đầu ôn nhu nhìn, trong mắt hiện lên ý cười nhạt.

Khi vẫn còn một lượng nước cao bằng ngón tay, Thời Khiêm tách viên thuốc ra và đổ vào ly nước.

Lắc nhẹ chờ thuốc thấm đều, cánh tay của Thời Miên bất ngờ vòng qua ôm lấy cổ hắn, môi lướt qua yết hầu hắn.

Thời Khiêm toàn thân căng thẳng, dục vọng đột ngột ập đến, hắn siết chặt người trong lòng.

Sau khi bình tĩnh lại một lúc, Thời Khiêm tiếp tục ngậm thuốc đút vào trong miệng cô. Lần này là đắng thật, cô hẳn là cảm thấy bị lừa, lắc đầu không chịu phối hợp. Thời Khiêm nắm cằm cô, thái độ cứng rắn.

Lần này đánh thức cô dậy.

-----------------------------------------------------------------------------

CHƯƠNG 10→11

CHƯƠNG 10: Làm nô lệ của tôi

Buổi chiều hôm đó Thời Khiêm đi làm về sớm, ở góc phố gần chung cư chờ đèn giao thông, từ gương chiếu hậu liếc thấy một bóng dáng quen thuộc lang thang trước cửa đồn cảnh sát.

Mặc một chiếc váy dài đến đầu gối màu diêm mạch, thân ảnh mảnh mai đứng dưới tàng cây ngô đồng rộng lớn.

Thời Khiêm ngay lập tức quay hướng xe.

Đứng ở cửa đồn cảnh sát chính là Thời Miên, từ tiểu khu đi ra, cô đi tới nơi này, bất giác đứng dưới tàng cây nửa giờ. Bởi vì biết một khi đi vào sẽ xảy ra chuyện gì, cô so với trước kia thận trọng hơn bao giờ hết.

Bên tai truyền đến tiếng còi chói tai.

Thời Miên quay đầu lại, chiếc Mercedes màu đen quen thuộc từ từ hạ kính xuống, Thời Khiêm mặt không cảm xúc nhìn chằm chằm phía trước, để lại Thời Miên sườn mặt nghiêm nghị khác thường, "Lên xe."

Thời Miên run rẩy, cúi đầu mở cửa xe.

Thời Khiêm không hỏi cô ở chỗ này làm gì, chiếc xe chạy thẳng về phía trước, từ từ rời xa tiểu khu.

Cây ngô đồng rung rinh những đốm sáng vàng rực rỡ, Thời Miên trong xe không dám thở mạnh, căng thẳng nhìn dòng xe ngoài cửa sổ.

Xe càng đi càng xa, Thời Miên nhỏ giọng hỏi, "Chúng ta đi đâu vậy? ”
Thời Khiêm không nói gì, khóe môi mím chặt.

Điều hòa trong xe bật hết cỡ, Thời Miên ôm cánh tay, bầu không khí trầm mặc dị thường, khi xe đột ngột đi vào một đường hầm, cô mới ý thức được có gì đó không ổn, tay run run lấy điện thoại từ trong túi xách, vừa định bấm số điện thoại di động của Lương Ngọc, điện thoại đã bị cướp đi, cưỡng chế tắt máy.

"Anh..." Thời Miên giận mà không dám nói.

Hắn vẫn không nói gì, hai tay nắm chặt vô lăng.

Mặt trời dần dần lặn xuống, trên bầu trời thành phố có những vệt nắng đỏ cam, dòng người đang vội vã về nhà, chỉ có họ là hướng ra khỏi thành phố.

Cuối cùng, xe dừng lại dưới một hàng liễu rủ thấp dưới chân một ngọn núi ở ngoại thành, là một góc vắng người qua lại.

Thời Khiêm đột nhiên rút chìa khóa xe ra, khi hắn ném nó sang một bên, hắn rõ ràng đang cố gắng kiềm chế bản thân, "Bảo Bảo, tôi có phải đã nói qua muốn em nghe lời hay không. ”

Thời Miên cắn chặt môi, không dám trả lời.

Không gian bên trong xe nhỏ hẹp, Thời Khiêm xoay người nhìn chằm chằm cô, ánh mắt sâu thẳm.

Cô run rẩy giống như chú chim non, Thời Khiêm theo bản năng vươn tay ra.

Thời Miên lại bị dọa sợ, cố gắng lùi về phía sau: "Anh, em sai rồi."

Thời Khiêm cảm thấy bất lực, hắn kỳ thực không muốn làm gì cả.

Hắn đã hứa chỉ cần cô ngoan, hắn sẽ không chạm vào cô, thứ mà mấy năm nay hắn vẫn luôn khát cầu. Nhưng cô luôn không tin, còn cố gắng muốn đưa hắn vào đồn cảnh sát.

Cô không cảm nhận được hắn yêu cô sao? Hắn dốc lòng bảo hộ chỉ là một con sói mắt trắng?

Dừng lại vài giây, hắn bất đắc dĩ thở dài, "Em luôn khiến tôi không biết nên làm thế nào mới tốt."

Thời Khiêm đưa tay kéo thắt lưng ra, vài động tác liền trói cổ tay Thời Miên lại.

“Anh, em sai rồi, anh đừng làm như vậy.” Thời Miên sợ hãi hai chân đạp loạn, suýt chút nữa đá vào giữa hai chân hắn. Thời Khiêm nắm lấy chân cô, tức giận cười nói: "Bảo Bảo, đá hỏng rồi thì em dùng như thế nào?"

Làn váy Thời Miên đã sớm trượt lung tung đến bụng, để lộ ra quần lót cotton màu trắng, nhưng sau vài động tác, Thời Khiêm đã xé nó ra, vò nát rồi ném sang một bên.

Hắn đã cương lên, không thể nhịn được tách hai chân Thời Miên ra, dương vật thô to của hắn kê ngay mép lồn cô, trượt qua lại vài cái.

Chất lỏng chảy ra từ lỗ tiểu trên đầu khấc dính lên môi âm hộ, làm nó trở nên ướt át.

Thời Miên còn chưa ướt, Thời Khiêm thoáng dừng lại, đưa ngón tay đút vào âm đạo, lỗ nhỏ rất nhanh ngậm lấy, đầu ngón tay nhẹ nhàng móc, cô run lên như bị điện giật, hai chân càng kẹp chặt bàn tay.

Lại đút thêm một ngón tay vào, nhẹ nhàng ra vào, ngón trỏ không chút thương tiếc xoa vòng hai cánh môi kia, những vết chai mỏng trên ngón tay ác ý chạm qua âm vật. Thời Khiêm ngậm lấy bầu ngực trắng nõn mềm mại của cô trong miệng, ngấu nghiến từng ngụm lớn, lưỡi hắn đảo quanh núm vú khiêu khích.

Tiếng thở hổn hển cùng tiếng khóc của cô quyến rũ làm sao.

Trên dưới cùng kích thích, bàn tay hắn rất nhanh ướt đẫm, khi đầu ngón tay rút ra dính kèm theo một sợi chỉ bạc.

Thời Khiêm cười khẽ một tiếng, hắn yêu chết bộ dáng cô bị khuất phục. Hai mắt thất thần, đôi môi đỏ mọng thở hổn hển, đầu ngón tay cuộn lại, bộ dáng quyến rũ đến mê hồn.

Thời Khiêm nâng dương vật kê vào cửa lồn rồi từ từ đút vào, lỗ nhỏ bị nong ra thành hình tròn, lớp thịt mỏng manh cũng căng ra.

Hắn chậm lại, quan sát biểu tình của cô, chờ cô thích ứng nuốt được hai phần ba, mới nặng nề thúc mạnh một phát, Thời Khiêm có chút tiếc nuối vì không chạm được lớp màng kia, nhưng hắn rõ ràng biết mình là người đàn ông đầu tiên của cô.

Xương háng hai người dán chặt vào nhau không kẽ hở, hắn đâm lút cán, nhấp hông bắt đầu ra vào, bụng Thời Miên theo thân cặc ra vào tạo nên một vết lõm, thân thể rung động theo nhịp nắc của người đàn ông, chân phải gác trên đầu vai hắn lắc lư, bầu ngực cũng lắc lư theo.

Thời Miên cảm thấy nơi đó bị va chạm rất mạnh, nóng rát, xương háng hắn đụng vào xương mu của cô, hai túi trứng vỗ vào da thịt. Lúc đầu vừa tê vừa đau, sau khi quen dần, cô bắt đầu siết chặt lại.

“a… a… cứu với.” Cô muốn chết, móng tay cào vào lưng ghế tạo ra một vết xước.

Giữa chừng, Thời Khiêm đột nhiên ôm cô lên, cả người cô ngồi lên dương vật anh. Hai cánh tay vòng ra sau đầu, khóa chặt vào cơ thể theo tư thế này. Vừa ngẩng đầu lên là có thể ăn được bầu ngực của cô, sống mũi cao chọc vào bộ ngực mềm mại.

Thời Miên thống khổ nuốt thêm vào một đoạn, tư thế nữ trên đối với lần đầu trải qua chuyện tình dục mà nói quả thực giống như một sự tra tấn.

Thời Khiêm dương vật thô to, cô đau đớn hàm chứa nó, nhưng hắn lại cố tình đụng vào điểm G trong cô, Thời Miên thắt lưng mềm nhũn xuống, chất lỏng trơn ướt tràn ra chảy xuống nơi hai người giao hợp, cô gục đầu vào vai Thời Khiêm, cầu xin một cách đau khổ, " Xin anh... Nhẹ lại... "

Thời Khiêm thờ ơ, nâng eo cô lên xuống phập phồng, bàn tay thô bạo nhào nặn cặp mông của cô.

Sau hàng chục lần thúc cặc, Thời Miên rên lên một tiếng, ngửa đầu thở dốc, toàn thân lấm tấm mồ hôi, con cặc hắn giật giật, bắn ra từng luồng tinh dịch trong âm đạo cô, tinh dịch lẫn dâm khí theo đường đi chảy ra bên ngoài, nhỏ giọt xuống ghế ngồi.

Làn da cô trắng nõn, mịn màng như đóa hoa sen trắng lấm tấm ửng hồng.

"Tôi sẽ giết anh" Thời Miên bị khoái cảm chiếm giữ, thân thể của cô vô cùng hưởng thụ, rõ ràng bị đối xử thô bạo, còn đạt cực khoái, cô vô cùng xấu hổ.

Thời Khiêm hôn lên nước mắt mặn chát của cô, "Bảo Bảo, tất cả những gì của tôi đều là của em."

Bắp chân cô còn đặt ở đầu vai hắn, Thời Khiêm nghiêng đầu từ mắt cá chân chậm rãi hôn lên trên, đầu gối tròn trịa, bắp chân thịt, môi âm hộ bị dập tơi tả, hôn liếm từng chút một như an ủi.

Đúng lúc này, điện thoại đột nhiên vang lên, Thời Khiêm từ giữa hai chân cô ngẩng đầu lên, cô bỗng dưng căng thẳng, liếc mắt nhìn, là Lương Ngọc, dưới ánh mắt không thể tin được của Thời Miên, ​​hắn ấn nhận.

" Miên Miên còn chưa về, anh có thấy con bé không?"

" Con bé đang ở cùng anh"

Trong hoàn cảnh đầy kích thích này, hắn lại cương lên dù mới vừa xuất tinh xong. Ôm Thời Miên quỳ gối ở ghế sau, hắn một tay xoa ngực, từ phía sau thúc vào.

"Vậy khi nào hai người trở về." Lương Ngọc lại hỏi.

Thời Miên lo lắng cắn môi, đầu yếu ớt tựa vào lưng ghế, điện thoại ở bên cạnh, màn hình phát ra ánh sáng yếu ớt, gương mặt cô tĩnh mịch.

Bởi vì khẩn trương, cô càng kẹp chặt hơn, Thời Khiêm kêu lên một tiếng đau đớn, dùng sức đâm vào vài cái, "Bảo Bảo, đừng kẹp chặt quá." Đồng thời, đưa tay cắt đứt điện thoại.

Hắn rốt cuộc không thể kìm nén được nữa, thọc vào rút ra vừa nhanh vừa mạnh, tiếng bành bạch do hai bộ phận sinh dục va chạm với nhau rộn rã khắp trong không khí.

Cuối cùng, hắn ghì chặt cổ tay Thời Miên, bắn vào trong cô từ chính diện, thân hình cường tráng của hắn đổ ập lên người Thời Miên, đè lên bộ ngực cô, thở hổn hển bên tai cô, " Bảo Bảo, làm nô lệ của tôi đi".

-----------------------------------------------------------------------------

CHƯƠNG 14: Cầu hoan

"Sắp khai giảng rồi, em không lo lắng sao? " Thời Khiêm tâm tình vui vẻ cười.

"Tôi muốn dừng lại."

"Không có khả năng." Thời Khiêm kéo khóa cặp sách một cái, kéo ghế ngồi xuống, hai người đối mặt nhìn nhau,

"Em biết bây giờ tôi không thể sống thiếu em mà, đổi lại chuyện khác tôi có thể cân nhắc."

" Đừng làm chuyện đó với tôi nữa"

Thời Khiêm nhướng mày, phát ra tiếng cười buồn bực, cười nhạo sự ngây thơ của cô.

"Điều này càng không có khả năng."

Vậy còn cái gì để nói nữa, Thời Miên chán ghét thái độ trịch thượng trêu chọc người khác của hắn, giọng điệu cực kỳ khó chịu nói: "Vậy anh cút đi."

Khóa cửa phòng ngủ của cô giờ đây hoàn toàn là một vật trang trí, Thời Khiêm muốn vào thì vào, hoàn toàn không quan tâm ý nguyện của cô.

"Bảo bảo, đã một tháng rồi." Thời Khiêm cúi người, vén tóc trên vai cô, từng nụ hôn rơi xuống người cô.

Hắn một tháng không chạm vào cô, ham muốn như nước lũ mở cửa, khó có thể khắc chế.

Ý tứ cầu hoan rất rõ ràng, thân thể Thời Miên cứng đờ, cô nghiêng người tránh nụ hôn của hắn, vội vàng muốn rời đi.

Thời Khiêm ôm lấy eo cô, Thời Miên ngã vào lồng ngực rộng lớn của hắn, thời gian và địa điểm không thể tốt hơn, cô biết mình trốn không thoát, khi nụ hôn của Thời Khiêm tiến tới, cô nửa chống cự, nửa buông xuôi chịu đựng.

Bàn tay cách lớp quần áo nhào nặn bầu ngực nhỏ của cô, ngón cái vê vê đầu vú, đỉnh hồng nho nhỏ rất nhanh đứng thẳng. Tay kia trực tiếp kéo quần lót của cô, hắn quá nóng vội, đầu óc choáng váng, mới ngắn ngủi trong chớp mắt, dương vật đã không chút do dự tiến vào lối vào yếu ớt.

Thời Miên kinh hãi, "Đừng mà, đau. "

Thời Khiêm nghe được thanh âm của cô, đầu óc dần dần thanh tỉnh, đầu ngón tay dò xét đến mép lồn, không có dấu vết tình động. Thời Khiêm căng mặt, kéo chân cô ra, vùi đầu dùng miệng liếm cho cô.

Cô sợ nhất là điều này, khi đôi môi nóng bỏng ẩm ướt của hắn bú cho cô, cô không nhịn được cong người lên, lại bị hắn đè chặt lại. Lưỡi mô phỏng động tác giao hợp, trêu chọc, liếm láp.

Mang theo chút ác ý, hắn dùng đầu lưỡi liếm liếm hột le ẩn dưới lớp thịt mềm mại, sau đó cố ý dùng răng cạ nhẹ, cô quả nhiên không chịu được nữa, thành âm đạo bỗng thít lại, dòng chất lỏng trong suốt phun ra.

"A...nhẹ... nhẹ... ." Cô toàn thân run rẩy, cơ đùi căng chặt, răng cắn mu bàn tay, ý đồ dùng đau đớn chống lại khoái cảm cùng kích thích vô tận.

Bàn tay vốn đẩy đầu hắn lại biến thành ghì chặt lấy đầu.

Cô nàng miệng cứng, rõ ràng sảng khoái không chịu nổi.

Thời Khiêm hừ một tiếng, hơi thở phả vào miệng âm hộ, có chút nóng bỏng.

Những tiếng bú, hút, liếm phát ra thành tiếng vang vọng trong căn phòng, làm cô mặt đỏ tai hồng, đầu không ngừng lắc trái lắc phải trên gối, bộ dáng sung sướng không chịu nổi.

Chỉ một lúc sau, Thời Miên phun tiếp một dòng dâm khí, tưới ướt cằm cùng môi hắn.

Hai mắt Thời Khiêm đột nhiên tối sầm lại, hắn ngẩng đầu lên tùy tiện lau nước đọng ở cằm trên ga giường, kéo eo cô xuống một chút, cúi đầu hôn cô, trong khoang miệng tràn ngập hương vị của cô, Thời Miên ghét bỏ không thôi.

Thời Khiêm kéo cô ngồi dậy còn mình thì nằm xuống, ở tư thế nữ trên liền thúc cặc đâm vào, vị trí này đâm vào rất sâu, còn có thể đâm đến nơi sâu nhất.

"Anh..." Thời Miên như người không xương, vô lực trong vòng tay hắn, đã lâu không quan hệ, tốn rất nhiều sức lực mới có thể nuốt trọn bộ phận sinh dục dữ tợn của hắn.

Hắn không cho cô cơ hội nói chuyện, môi hôn lung tung lên mặt, môi, xương quai xanh, bộ ngực rung rung của cô. Lúc đâm vào, bàn tay cố ý ấn mông cô, làm cho hai người kết hợp càng sâu.

Có vài lần, Thời Khiêm va vào miệng tử cung. Thời Miên cảm thấy vừa tê vừa đau, đập bừa bãi vào bộ ngực rắn chắc của hắn.

Hắn giảm tốc độ, lại lao vào lần nữa, cố ý hành hạ cô.

Quả nhiên, Thời Miên chịu không nổi nữa, nhỏ giọng cầu xin: "Anh...xin anh... đừng mà... ưm..."

Thời Khiêm cắn răng, "Lúc này cầu xin cũng vô dụng. " Một tháng không làm, hắn nhất định không thể tha cho cô.

Sau đó Thời Miên biết cầu xin tha cũng vô dụng, liền cắn mu bàn tay không chịu phát ra tiếng.

Không có tiếng rên rỉ của cô, Thời Khiêm cau mày, dứt khoát đặt cô xuống giường, gập hai chân trước ngực cô thúc cặc vào.

Thời Khiêm rất thích tư thế này, có thể dễ dàng dùng sức, cũng có thể nhìn thấy rõ ràng âm đạo đỏ tươi, cái lỗ nong ra thành hình chữ O thật lớn, dâm khí chảy ra không ngừng.

Khoái cảm dâng lên dọc sống lưng lan ra khắp tứ chi, hắn linh cảm lần đầu tiên sẽ không kéo dài được bao lâu, nghiến răng rút ra, nhắm mắt xuất tinh ngay cửa âm đạo của Thời Miên, lượng tinh dịch rất nhiều, màu trắng sữa, nhỏ giọt xuống tấm trải giường.

Thời Miên há miệng, như cá thiếu nước, từng ngụm từng ngụm hít thở.

Lần thứ hai, hắn dịu dàng hơn rất nhiều, kéo dài lại quấn quýt, thậm chí có lúc cố ý chậm lại, quan sát biểu cảm quyến rũ của cô, cô giống như bị treo lơ lửng không xuống được, hắn luôn dừng lại vào thời điểm cô sắp cao trào, Thời Miên bị tra tấn, khóc một cách vô vọng.

"Yếu đuối." Thời Khiêm thở hổn hển một hơi, nhét một cái gối xuống người cô, hông lại tiếp tục nắc những cú thật mạnh vào trong người cô, từng dòng dâm khía tràn ra bắn tung tóe bởi những cú dập của hắn.

Thời khắc cô lên đỉnh, ngón chân cô duối thẳng, mười ngón tay dùng sức kéo ga giường, khóe mắt cũng đỏ bùng, khuôn mặt bị dục vọng chiếm giữ tràn đầy mê mang, lồn cô co thắt dữ dội, gắt gao siết lấy con cặc không muốn cho nó rời đi.

Hắn chịu không nổi nữa, buộc phải xuất tinh vào bên trong, may mắn lần thứ ba xuất tinh hắn bắn ra không được bao nhiêu, ngón tay móc vài cái, toàn bộ tinh dịch đều chảy ra ngoài.

Làm tổng cộng ba lần, cô đã vô cùng mệt mỏi, liền ôm gối muốn ngủ.

"Ôm em đi tắm nhé? Khắp người đều có mùi của tôi." Thời Khiêm thấp giọng dỗ dành cô.

Dù hắn có nói gì, Thời Miện vẫn lắc đầu, cô rất mệt, chỉ muốn ngủ.

Thời Giản không nhịn được cười, cũng không ép buộc cô nữa, lấy khăn giấy ra lau qua người trước, sau đó trần truồng đi vào phòng tắm tắm rửa.

Lúc quay trở lại, hắn mặc chiếc quần đùi mới, phần thân dưới của hắn căng phồng lên.

Trong phòng đều là hương vị dâm mỹ, quần áo của hai người vương vãi dưới chân giường, ga trải giường lộn xộn, người tình nhỏ bé của hắn đang ngủ ngon lành trên giường, trên người đắp một chiếc chăn mỏng.

Thời Khiêm lấy một chiếc khăn thấm nước nóng, lau người cho Thời Miên, lại lấy ga giường mới ra thay, Thời Miên mặc cho hắn giày vò, nằm im không nhúc nhích.

Dọn dẹp xong cũng đã gần năm giờ chiều, mặt trời vừa lúc dịu xuống, Thời Khiêm ném ga giường vào máy giặt, đầu ngón tay chạm vào dịch thể của hai người, đột nhiên nở nụ cười.

Nhìn chăm chú vào tấm ga trải giường không ngừng chuyển động, Thời Khiêm nhàn nhã châm một điếu thuốc, chậm rãi hút.

Làn khói xanh xám dần tan dưới ánh mặt trời, đường nét khuôn mặt anh tuấn sắc bén của hắn cũng nhu hòa bởi khoái cảm ân ái.

Đã đến lúc phải mua bao cao su rồi, trước tiên mua dành đủ cho một tháng đã, hắn thầm nghĩ.

-------------------------------------------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#talk