Chap 2: Kookie.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trở lại với HoSeok, sau khi phá đám thằng bạn thân thì anh vô cùng phấn khích nhảy nhót lon ton (Hệt như tính lố của ổng!). Sau một hồi vật vã với gối mền vì đang phấn khích với trò đùa, cuối cùng anh cũng đã lấy lại được sự bình tĩnh và đi tắm. Từ lúc tắm đến lúc ngủ thì trong đầu anh chỉ toàn là Kookie và những câu hỏi về nhân vật Kook cứ nối tiếp nhau xuất hiện.

" HoSeok ahhh. Sao mày cứ nghĩ về những lời nói của JiMinie quài vậy? Sao lại bồn chồn quá vậy? Cảm giác gì vậy??" HoSeok vừa nói vừa vỗ nhẹ tay vào ngực. (Ahihi, thì cảm giác thấy thích một người thôi mà. Làm gì mà căng thẳng vậy?)

*Sáng chủ nhật*

"Con cưng à, HoSeok à! Dậy đi, JiMin đến rũ con đi học nhảy kìa, dậy nhanh đi con!" Giọng của mẹ Jung gọi

"JiMin tới hả mẹ? Tới lâu chưa? Sao mẹ không gọi con? Chết con rồi! Mẹ ủi giúp con bộ đồ đi, con đi vệ sinh cá nhân, nhanh nha mẹ!" HoSeok nói với giọng bối rối, huýnh hoán khiến cho cậu đứng phía sau không nhịn được mà cười phá lên lộ rõ hai má phúng phính cùng đôi mắt ti hí không thấy mặt trời làm chết người của cậu. (Tém lại xíu anh ơi. -.-)

"Dạ bác cứ đi công việc đi, để cháu giúp HoSeok hyung cho ạ!" JiMin nói với mẹ Jung.

"Vậy Cảm ơn cháu nha JiMin, bác ra ngoài có chút việc!" Mẹ Jung nói xong thì đi xuống nhà và ra ngoài.

JiMin: "Hyung ahh~ anh mặc đồ nào lấy ra em ủi giúp cho!"

"Vậy em giúp hyung nha!" HoSeok đi đến tủ lấy bộ quần áo đưa cho cậu xong thì vào toilet vệ sinh cá nhân.

Đến 8 giờ mà HoSeok vẫn chưa xong, thế nên cậu đến gõ cửa toilet, nói "Hyung à, trễ lắm rồi đấy. Hyung xong chưa vậy?" Cậu nói với chất giọng nhẽo nhẹo đứng ngay cửa toilet.

HoSeok: "Nae nae~~ hyung ra ngay đây!"

HoSeok hớt hảy chạy ra vấp phải cánh cửa và tình hình là anh nằm gọn trên người cậu JiMin nhỏ bé, môi anh chạm vào má Mochi của cậu y như rằng là anh đang thơm cậu.

"Aaaaaa....hyung à! Chết em rồi! Hyung nặng quá, chết em rồi!" Cậu la hét với vẻ mặt đau đớn. (Tội thằng nhỏ! Bình thường nằm trên bây giờ phải...)

"H..hy..hy..hyung xin lỗi em! Em có sao không JiMin, em có bị gì không?" HoSeok hỏi với vẻ mặt lo sợ và có chút ngượng.

"Hyung leo xuống đi, đau quá. Cái mông của tôi ơiii!" Cậu tiếp tục la hét

HoSeok giật mình leo xuống rồi đỡ cậu lên và dìu cậu lại giường ngồi "Em có sao không? Hyung xin lỗi..hyung vụng về quá!"

JiMin: "Em không sao!"

HoSeok: "Em chắc chứ?"

JiMin: " Em đã bảo là không sao rồi. Mình đi thôi muộn lắm rồi!"

Nói rồi hai người đi đến lớp học nhảy, học xong thì cũng đã đến giờ ăn trưa. Thế nên hai người cùng nhau đi ăn, thấy vẫn còn sớm nên rủ nhau đi xem phim 4D, rồi sau đó đi dạo vòng quanh thành phố. Đến lúc về thì đã gần 8 giờ tối, cả hai người đã mệt đừ nhưng ăn uống tắm rửa xong là HoSeok đóp ngay phone và nhắn tin cho cậu mà chẳng biết tại vì sao.

"Em tắm chưa? Cơm chưa? Lúc chiều đi chơi có vui không?" HoSeok liên tục gửi tin nhắn cho cậu khi cậu còn chưa kịp trả lời.

/ Dạ em ăn rồi. Mới tắm xong. Còn hyung?/

"Hyung cũng vậy?"

Hai người nhắn tin thâu đêm nói đủ thứ chuyện đến khi ngủ quên khi nào không hay.

*Sáng thứ 2*

Do NamJoon phải đưa Jin đến trường (trường đại học của Jin kế trường NamJoon). Còn TaeHyung thì bận công việc nên HoSeok dùng xe đạp qua rủ JiMin đi học. Đến cổng trường thì cậu bỗng phóng xuống xe với sự ngỡ ngàng của anh và chạy đến nhảy lên mình người con trai răng thỏ đứng cạnh TaeHyung.

"JEON...JUNG...KOOK!!!! Em về lúc nào vậy?"

Thì ra cậu bé đẹp trai có răng thỏ này là Jeon JungKook.

"Em về hôm thứ 7, TaeHyung hyung đón em. Hôm qua hyung ấy còn dẫn em đi mua đồng phục, đi chơi vui ghê ạ. Seoul đẹp thật, lâu ngày trở lại khác lúc trước quá!" JungKook cười rạng rỡ nói.

"Sao lại không rủ hyung đi cùng?" JiMin xụ mặt nói, quay qua lớn giọng TaeHyung " Sao mày không cho tao biết là Kook về hả?"

"Tao muốn cho mày bất ngờ thôi!" TaeHyung cũng gồng gân nói lại chứ không thua.

JungKook thấy nhiệt độ hơi nóng nên chen vào "Thôi mình đi ăn sáng đi, em đói quá! À...mà người chở JiMin hyung là ai vậy?"

"U...quên mất. HoSeok hyung!" Cậu gọi anh đang thẫn thờ đứng nhìn ba người lại giới thiệu "Đây là HoSeok hyung. Bạn thân của TaeHyung, NamJoon hyung và hyung!"

"Chào! Em là Kook phải không? Hyung là Jung HoSeok!" HoSeok nhìn JungKook cười thân mật với hai lúm đồng tiền cực sâu của anh.

"Dạ chào hyung! Em là Jeon JungKook, cứ gọi em là Kookie. Mong hyung giúp đỡ!" JungKook lễ phép giới thiệu.

Tiếng chuông vào giờ học vang lên, mỗi người đi vào lớp của mình và bắt đầu chuẩn bị sinh hoạt đầu tuần, trong lúc xuống sân cậu cứ loay hoay tìm JungKook mà không gặp, đến khi đã ổn định chỗ ngồi thì cậu mới thấy JungKook và rồi cứ dán mắt vào cậu ấy mà đâu hay đâu biết rằng HoSeok thì đang dán mắt vào cậu, còn nét mặt thì buồn thiu. Đến giờ tan học thì cậu rủ JungKook đi chơi nhưng vì có công việc nhà nên JungKook đi không được, TaeHyung đã đưa cậu ấy về, còn cậu thì về với anh như lúc sáng. Trên đường đi cậu cứ líu lo nói về JungKook cho anh nghe.

Nào là...JungKook rất đáng yêu.

Nào là...JungKook rất giỏi.

HoSeok thì buồn rười rượi, hôm đó tâm trạng cũng không tốt cứ hay cáu gắt với người làm, hành động mà anh chưa từng làm trước đây. Tối đến, như thường lệ, anh nhắn tin với cậu nhưng hôm nay thì cậu trả lời chậm hơn.

"Em thích JungKook lắm à?"

/Nae! Kookie đáng yêu lắm ấy!/

"Em với Kook có quan hệ gì?"

/Em, TaeHyung và JungKook chơi thân lắm nhưng do Kook phải sang LonDon học nhảy nên giờ mới về!/

"Uhmm..hyung hỏi thật. Em yêu JungKook đúng không?"

/Nae~~ thân lắm em mới nói đấy! *mắc cở*/

"Thế em yêu JungKook bao lâu rồi?"

/Dạ ba năm hai tháng mười ngày! :">/

"À...ra là vậy!"

/Lúc Kook còn ở London, em nhớ Kook lắm. Trước lúc Kook đi, em đã định thổ lộ tình cảm của em dành cho Kook...nhưng em sợ.../

"Sợ?"

/Sợ Kook lỡ không yêu em rồi xa lánh em, lúc đó ngay cả làm bạn với Kook cũng không được!/

"Hyung khuyên em nên thổ lộ tình cảm của mình đi, nếu không sẽ lỡ mất JungKook một lần nữa đấy!" Nhập những dòng chữ này bỗng dưng anh thấy nhói ở tim, cảm giác khó tả ấy anh cũng chẳng biết là gì.

/Nhưng mà..../

"Không nhưng nhị gì cả, không nói sẽ muộn đấy!"

/Vậy em sẽ hẹn Kook ra!/

"Uhmm...xong nhớ cho hyung biết!"

/Em giấu một món quà ba năm nay định tặng Kook nhưng không đủ can đảm. Hôm nay em sẽ dùng đến nó!/

"Uhm. Ngay đi!" Gửi xong dòng tin nhắn này, HoSeok quẵng di động qua một bên và úp mặt vào gối.

Còn bên kia, khi nhận được tin nhắn của anh thì cậu liền quay sang nhắn tin hẹn Kook ra.

Đến chỗ hẹn.

"Kookie à, hyung có chuyện muốn nói..!"

=================================

End Chap.

Mọi người nhớ ủng hộ mình nhé! :3

Cảm ơn! :3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro