Chap 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thư viện- ngày đầu tiên đi học mà Her đã lao ngay vào thư viện, tuy nhiên điều đó ko khiến nhìu người ngạc nhiên, họ đã gặp chuyện này trong 6 năm qua bởi vì cô là Hermione Granger. Nhưng cô ko ngờ rằng ngoài cô cũng còn có một người khác đang ở đây. Người đó đang nhìn cô bằng đôi mắt xám đặc trưng của dòng họ mình. Đúng, đó chính là Draco Malfoy. Cậu đang ngắm Her, ngắm bằng ánh mắt thích thú như thế như thể cậu chưa bao giờ thấy cô đọc sách vậy.

"Cậu đang làm cái quái j' ở đây thế Malfoy??????" Her ngạc nhiên khi phát hiện ra Draco

"Đọc sách! Chẳng lẽ chỉ có mình cậu là được vào đây thôi àh?" Cậu trả lời như thể biết chắc Her sẽ đến vậy.

"Tôi ko có ý thế. Nhưng tôi thấy lạ vì đây có lẽ là lần đầu tiên cậu đi mà ko có Goyle hay Parkinson hay một đám con gái nhà Sly kè kè bên cạnh"

"Huh......Có ai lại để ý đến con của một Tử thần thực tử hết thời cơ chứ" Giọng nói cậu chứa đựng đầy sự cay đắng.

"Sao lại nói như thế! Nếu cậu muốn thì mọi người vẫn sẽ ở bện cậu mà!"

"Làm được dễ như nói thì tôi đã làm rồi!" Draco cười khẩy. "Tôi đi đây, trả lại thư viện cho cậu đấy!"

Her nhìn theo cái dáng gầy gầy đó mãi cho đến khi cậu khuất sau hành lang. Lòng cô rối bời. Lần đầu tiên cô nhận thấy sự cô độc trong lời nói của Malfoy. Cô chưa bao giờ thấy Malfoy như vậy. Vẫn lạnh lùng như xưa nhưng trong ánh mắt cậu ta hằn lên nỗi buồn.
........
"Cậu đến cạnh tôi làm j' hả Granger? Tôi ko muốn nhìn thấy cậu , Potter hay Weasley....tất cả. Tôi ko còn là tôi nữa rồi.... Ko còn là Malfoy của ngày nào nữa rồi ..Tất cả đều xa lánh tôi.......Tôi căm ghét chính mình...." Draco ngồi trên chạc ba của một cái cây bên bờ hồ và tự nói với mình. Cậu đã vô tình phát hiện ra chỗ này và năm thứ 5. Một nơi tuyệt vời để trốn mọi người những khi cậu muốn nghỉ ngơi, một nơi tuyện vời để có thể ngắm được toàn cảnh cái hồ khổng lồ của trường Hogwarts. Không gian xung quanh cậu vắng lặng, yên tĩnh cho đến khi nó bị xao động bởi một cô gái với chồng sách cao ngất trên tay. "Đến đây làm j'? Thế mà cứ tưởng một mình mình biết chỗ này thôi cơ chứ. Làm sao mà xuống đây hả trời???" Đang suy nghĩ để tìm cách chuồn khỏi chỗ đó mà ko bị phát hiện thì bỗng:

"Áh!" Her khẽ la lên khiến Draco giật mình nhìn xuống còn Her thì lại nhìn lên. ( thế mới chết chứ)

"Cậu làm cái gì ở trên đó vây???" Lần thứ hai trong vòng 1 tiếng đồng hồ Her trợn tròn mắt nhìn Draco.

"Ngắm cảnh!" Cậu lạnh lùng đáp rồi tuột xuống và bỏ đi. Her nhìn theo cậu ta cho đến khi phát hiện mình đang giữ một vật của Draco. Chính là thứ đã rớt xuống đầu cô lúc nãy: một quả cầu thủy tinh nhỏ.

"Đợi đã, Malfoy!" Her vội vàng đứng dậy đuổi theo Draco. "Này, bộ cậu ko nghe tôi gọi àh???" Her thở hổn hển. Bây giờ cô đã đi song song với Draco mặc dù phải sải bước thật dài.

"Có chuyện gì?" Draco hỏi mà ko nhìn cô một cái.

"Cậu định cho tôi cái này luôn àh?" Her chìa ra quả cầu thủy tinh đang nằm trong lòng bàn tay mình.

"Nó ko phải là của tôi!" Draco nói sau khi nhìn quả cầu rồi bỏ đi.

" Rõ ràng nó là của cậu mà. Tại sao vậy Malfoy? Cậu ghét tôi đến thế kia àh?" Her buồn bã nhìn Draco đi dọc trên hành lang.
................................
"Quả cầu chết tiệt, sao lại lựa đúng lúc đó mà rớt xuống cơ chứ?" Draco đang trên đường tới lớp độc dược. Đó là quả cầu may mắn mà ba đã tặng cậu vào sinh nhật thứ 13. Từ đó cậu luôn mang nó bên mình như bùa hộ mệnh. "Lỡ nói như thế rồi, giờ làm sao lấy lại đươc đây?" Mãi suy nghĩ cách lấy lại quả cầu, Draco đã bị trễ giờ vào lớp nên phải vắt chân lên cổ mà chạy.

"Xin lỗi giáo sư, con tới trễ!" Lần đầu tiên Draco lễ phép đến như thế với một giáo sư không phải là thầy Snape, đến nỗi chính cậu cũng ngạc nhiên.

"Không sao, giờ học cũng chưa bắt đầu mà. Trò tìm chỗ ngồi đi!" Gs Slughorn tươi cười.

"Nhưng ko còn chỗ ngồi nữa thưa thầy!"

"Ai bảo ko?" Thầy Slug chỉ về phía cuối lớp "Bên cạnh Granger kìa!" Tim Draco thót lên khi nghe cái tên đó. Cậu quay ngoắt lại để thấy Her đang trợn mắt nhìn từ thầy Slug đến Draco. Không còn cách nào khác, Draco đành đến chỗ Her trước cái nhìn đầy sát khí từ Harry và Ron ( ai bỉu ko chịu ngồi cùng Her).

"Xin lỗi, tôi có thể ngồi đây ko?" Cậu nói với Her. Cô ko trả lời, chỉ xích vào sát trong tường để một chỗ trống cho Draco đặt cặp lên bàn.

"Được rồi, chúng ta bắt đầu bài học thôi!" Gs Slug nói sau khi đã ổn định lớp học. "Hôm nay ta sẽ dạy các trò cách bào chế thuốc giải Tình dược. Ai có thể nói cho tôi biết về thành phần và công dụng của loại thuốc này nào?"

Và như thường lệ, cánh tay của Her luôn luôn giơ lên đầu tiên.

"Tốt lắm, trả lời đi Granger!"

"Thưa thầy, thuốc gồm rất nhiều thành phần nhưng quan trọng nhất là hoa anh túc, vỏ quả vả gai, dịch đậu ma, bột hoa đinh lan, thân cây bạch từ...và một số thứ khác. Công dụng của thuốc giải tình dược tât nhiên là làm mất tác dụng của tình dược tùy theo liều lượng ạ."

"Chính xác, 20 điểm cho Gry!" Thầy Slug mỉm cười hiền từ. "Còn ai có thể cho thầy biết về cách điều chế thuốc nhanh nhất?"

Thật ngạc nhiên là Her ko trả lời được câu hỏi này. Cô đang nhăn trán nhíu mày để lục lọi lại trí não mình để tìm câu trả lời cho câu hỏi của thầy Slug

"Sao, ko ai trả lời được àh?" Thầy nhìn quanh lớp "Ah! Tốt lắm, Malfoy!" Thầy chợt reo lên làm cả lớp kinh ngạc quay lại nhìn Draco đang giơ cánh tay của mình lên.

"Thưa thầy! Chúng ta có thể cho dịch đậu mà , vở quả vả gai, sỏi dê vào đun trong nửa tiếng. Sau đó cho lá và rễ cây bì vào. Chờ 15 phút sau cho tiếp vài giọt nước ép cây bụi đường. Cuối cùng thêm một ít bột ngọc trai và đun tất cả thêm nửa tiếng nữa." Draco đọc như thể trước mặt cậu là quyến sách vậy.( đoạn này mình tự nghĩ ra)

"Đúng, hoàn toàn chính xác! 20 điểm cho Sly!"

"Cậu đọc nó ở đâu vậy?" Her thì thầm hỏi Draco khi thầy Slug đang viết công thức chế tạo thuốc lên bảng.Lần đầu tiên trong cuộc đời làm phù thủy của Her có một câu hỏi mà cô không trả lời được, mà người trả lời được lại là kẻ mà cô ghét nhất trong trười nữa chứ

"Một quyển sách trong thư viện!"

"Quyển nào??"

"Không nhớ!" Draco tặng Her một nụ cười nửa miệng (đã đăng kí bản quyền bởi Draco Malfoy)
.................................

Her xem từng quyển sách trong thư viện để tìm thứ mình cần nhưng chẳng có quyển nào đáp ứng được yêu cầu của cô. Vừa định bỏ cuộc thì cô nghe một giọng nói vang lên sau lưng mình:

"Không có trong đó đâu!"

"Thì có dính dáng gì đến cậu không hả?" Her quay lại đốp chat ngay lập tức khi nghe giọng Draco.

"Tôi biết cậu ko chấp nhận được việc tôi trả lời được mà cậu thì ko. Vì thế cậu vào thư viện tìm sách!" Draco nhìn Her đang lúng túng tìm cách đáp trả.

"Thì sao nào?" Her cáu vì Draco đã đâm trúng tim đen cô rồi. Đúng là cô không thể chịu đựoc khi mình thua Draco, dù chỉ là một câu.

"Đây này, về đọc đi rồi tự tìm hiểu lấy. Nhớ trả lại tôi!" Cậu ấn vào tay Hermione một quyển sách rồi quay lưng đi thẳng.
..............................................

Her vừa đi xuống ĐSĐ vừa suy nghĩ về hành động của Draco, lần đầu tiên Draco nói chuyện với cô một cách hiền hòa như thế, lại còn cho cô mượn sách nữa chứ, kì lạ. Vừa đi vừa tha thẩn, cô đến ĐSĐ lúc nào không hay. ĐSĐ đã đầy nhóc người, Her bước vào dãy bàn nhà Gry, ngồi xuống bên cạnh Harry, cô không để ý rằng có một ánh mắt đang dõi theo từng hành động của mình.

"Cậu tính định cư luôn ở thư viện àh?" Ron hỏi trong lúc miệng đầy thức ăn. Her chỉ cười giàn hòa. Cô ăn thật nhanh bữa tối của mình rồi vác sách vở về KTX. Cô muốn đọc quyển sách của Draco ngay lập tức.

Phòng sinh hoạt chung trống trơn. Her đặt cặp lên một cái bàn gần lò sưởi và lôi cuốn sách Draco đưa cho mình ra. Đó là một cuốn sách bọc da màu đen, ko có tựa, chỉ có gia huy hình chữ M in ở gáy, những trang giấy vàng ố chứng tỏ quyển sách này có đã khá lâu. Một quyển sách về độc dược. Có thể nói những quyển sách trong thư viện đều đã qua tay Her nhưng với những món thuốc trong quyển sách này thì cô chỉ biết được một hai thứ, còn lại đa ssố là chưa thấy bao giờ. Her càng đọc càng bị cuốn hút vào nó. Quyển sách đó chứa đựng những điều chưa biết đối với một người đã biết quá nhiều như Her nên càng làm cô thêm tò mò.

Trong vòng hai ngày, Her đã kịp đọc hết quyển sách đó nên cô tìm Draco để trả lại. Và đúng như dự đóan, cô tìm được cậu ta trong thư viện, chỗ những kệ sách độc dược học.

"Trả lại cậu này. Cảm ơn đã cho tôi mượn!" Cô đặt cuốn sách xuống trước mặt Draco.

"Tôi tưởng cậu chôm luôn rồi chứ!" Daco lạnh lùng nói.

"Tôi không phải hạng người như thế!" Her nghiến răng "À, còn nữa! Tôi nghĩ đây là lần cuối cùng chúng ta nói chuyện trong hòa bình như thế này nên cũng chẳng cần phải loan ra cho người khác biết đâu."

"Tôi cũng hi vọng thế!"
..................................
Sau bữa trưa ở ĐSĐ, Her cùng Harry và Ron đi dạo dưới ánh nắng mùa thu ấm áp trong sân trường. Và ngay lúc đó, bộ ba nhìn thấy một cảnh tượng mà họ chưa thấy bao giờ: Draco Malfoy đang bị ba thằng con trai nhà Ravenclaw đánh mà không hề chống cự chứ đừng nói đánh lại. Nhìn thấy việc đó lẽ ra Her phải hả hê như Harry và Ron chứ, nhưng tại sao cô lại thấy nhói trong lòng một tí. Rồi trước sự ngỡ ngàng của Harry và Ron, Her chạy đến chỗ Draco và la lên :

"Ba đánh một, gây mất đoàn kết, trừ nhà Ravenclaw 15 điểm!"

"Hermione Granger, cậu làm cái trò gì vậy?" Một trong ba thằng con trai đó ngạc nhiên và dừng lại khiến hai đứa kia cũng dừng theo.

"Hừ, đi thôi!" Thằng đó nói rồi kéo hai đứa kia đi khỏi chỗ đó.

"Cậu có làm sao không Draco?" Her ân cần hỏi "Tại sao cậu không đánh lại, cậu thừa sức làm việc đó mà?"

Draco trợn mắt nhìn Her, cậu quệt vệt máu trên miệng mình rồi nói "Không cần cậu quan tâm, tôi có làm sao thì mặc tôi!" rồi bỏ đi. Her đứng nhìn theo, khẽ nhíu mày cho cái sự lạnh lùng của Draco, có bao giờ cậu ta chịu bị ức hiếp như vậy đâu nhưng rồi giọng nói của Ron kéo cô về lại với thực tại:

"Sao cậu lại chạy ra, đang hay mà!"

"Cậu thật vô tâm,cho dù cậu ghét cậu ta đến đâu thì thấy ngừơi khác bị đánh cũng phải ngăn lại chứ!" Her trừng mắt nhìn Ron rồi chạy về phía Draco vừa biến mất.

"Cái quái gì đang xảy ra vậy?" Ron ngạc nhiên nhưng Harry chỉ nhún vai theo kiểu tớ-không-bít
----------------------------------------
Mong mọi người ủng hộ .

post nốt chap II
( countinue)
"Cậu làm sao vậy Malfoy? Đây không phải là Malfoy mà tôi biết. Cậu không còn là Draco Malfoy của ngày trước nữa." Her lẩm bẩm. Cô đang đứng nhìn Draco ở một góc khuất khi cậu ngồi một mình dưới cái gốc cây bên bờ hồ lần trước. Cô cứ đứng như thế cho đến khi có tiếng nói vang lên sau lưng:

"Cậu đứng đây làm gì thế Hermione?" Her giật mình quay lại khi nghe giọng của Cho.

"Kh....không có gì! Tớ đi trước đây!" Her lắp bắp rồi chạy biến trước khi Cho kịp nói gì thêm.
........................................
"Cái quái gì thế này? Sao tự dưng mình lại quan tâm đến thằng đó như vậy. Trước đây mình coi nó là kẻ thù cơ mà. Nhưng sao khi thấy nó bị đánh mình lại cảm thấy khó chịu nhỉ?" Cả đêm Her trằn trọc không tài nào ngủ được vì cứ bị cái ý nghĩ đó ám ảnh, nó bám lấy cả giấc mơ của cô.

Trong giấc mơ Her thấy mình đang đứng cùng với Draco, hai người nói chuyện rất vui vẻ, rồi cô bước tới gần và ôm lấy Draco và......

"Áhhhhhhhhhhhhh!!!!!!!!!!!" một tiếng hét thất thanh vang lên trong phòng ngủ nữ sinh tại tháp Gry. Her bật dậy vì giấc mộng kinh hoàng ấy, mồ hôi nhễ nhại.

"Sao thế Hermione?" Lavender chạy lại hỏi Her giọng lo lắng

"Không sao, tớ gặp ác mộng thôi,các cậu bị đánh thưc àh?"

"Ừ, cậu ngủ tiếp đi nhé!"

"Ám ảnh tới nỗi chui vào giấc mơ của mình, thật đáng ghét,mà sao mình mơ kì lạ thế chứ?" Her chui vào chăn lầm bầm rồi chìm dần vào giấc ngủ.
...................................
"Tại sao cậu lại thấy cảnh tượng đó chứ Hermione?Tôi đâu cần có thêm bất kì sự thương hại nào nữa chứ? Tôi không cần cậu phải lo lắng." Một mái tóc bạch kim gục xuống bên chiếc ghế bành trong phòng sinh họat chung nhà Sly.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dramione