Chap 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Những ngày tiếp sau đó, bọn chúng vẫn đều đều đến lớp- thư viện- đến lớp- thư viện và dần cảm thấy các môn học ngày càng nặng nề. Lịch sử pháp thuật thì ngày càng khó nuốt với những cái tên và con số lằng nhằng khó nhớ kiểu như : cuộc tấn công làng Pheer năm 1246 với cuộc nổi dậy ở thị trấn Fear năm 1426 (éc). Môn Biến hình thì GS McGonagall bắt tụi nó học những thứ khó kinh khủng như biến bất cứ thứ gì thành một con chuột. Ở môn Bùa chú chúng phải xoay xở làm sao tạo ra rượu từ cây đũa phép và rót đầy vào cái bình trước mặt, tất nhiên là dùng thần chú không lời. Và tóm lại là tất tần tật những gì khó nhất bọn chúng đã được học và chưa từng học đều có trong năm thứ 7 này.

Tất cả mọi ngày Her đều cảm thấy mệt mỏi, trừ hôm nay vì hôm nay là sinh nhật cô. Lại trúng vào chủ nhật nữa, nên có thể nói Her quả là rất may mắn. Cô dậy hơi trễ, lại còn ngồi gỡ quà nên kết quả là Her phải chạy vội vã xuống ĐSĐ để không bỏ lỡ bữa sáng của mình.

"Chúc mừng sinh nhật!" Harry và Ron nói khi vừa nhìn thấy Her.

"Cảm ơn, quà của các cậu đẹp lắm, nhưng hơi nhỏ!" Her giả vờ giận.

"Này, đừng dựa vào hình thức mà đánh giá nhé. Tớ và Ron đã phải thức mấy đêm đấy!" Harry nhăn mặt.

"Biết rồi, các cậu dùng bùa tỏa sáng vĩnh viễn chứ gì?" Her cười toe toét.

Vừa lúc đó, một con cú màu xám thả xuống cho Her một lá thư chỉ có vỏn vẹn hai dòng:

"Ngay khi nhân được thư thì ra bờ hồ gặp tôi
D.M"

"Ăn nói kiểu này thì chỉ có Malfoy thôi! Gọi mình ra bờ hồ làm gì nhỉ?" Her nghĩ.

"Tớ lên thư viện đây!" Ron đứng lên nói làm Her giật mình đánh rơi cái bánh vừa đưa lên miệng (khổ, lên tới miệng rồi mà còn ăn ko được ^^).

"Cái gì? Thư viện? Cậu lên thư viện á?"

"Her, nó có hẹn với ai đó mà!" Harry trả lời ranh mãnh, ngay sau đó Ron biến mất.

Her lấy một cái khăn ăn và gói vào đó vài cái bánh gatô. Cô hỏi Harry:

"Harry, sáng nay cậu có làm gì không?

"Có, tập Quidditch!"

"Vậy tớ đi trước nhé, chúc cậu may mắn!"

"Uhm, chúc cậu vui vẻ nhé, sinh nhật mà!" Harry mỉm cười.

Her chạy thật nhanh ra bờ hồ vì không muốn Draco đợi lâu. Từ xa cô đã thấy một mái tóc bạch kim lấp lánh trong nắng.

"Gọi tôi ra đây làm gì? Này ăn bánh đi!"

"Cảm ơn! Cậu ngồi xuống đi, tôi có chuyện muốn nói."

"Chúc mừng sinh nhật!" Draco nói và đưa cho Her một hộp quà thắt nơ màu xanh lơ khi cô ngồi xuống bên cạnh cậu

"Tặng tôi á?" Her vô cùng ngạc nhiên khi nhận cái hộp từ tay Draco.

"Không tặng cậu chẳng lẽ tặng tôi à?" Draco hỏi lại.

"Sao cậu biết hôm nay là sinh nhật tôi?" Her vẫn chưa hết ngạc nhiên.

"Hôm trước tôi nghe Potter và Weasley nói chuyện với nhau. Tôi nghĩ chúng ta đã là bạn thì cũng nên chuẩn bị cho cậu một món quà.!"

"Cảm ơn Dra...Malfoy! Tôi mở luôn nhé!" Her xúc động nói.

"Tùy cậu thôi!"

Her hồi hộp tháo nơ và mở quà ra. Bên trong là một cái hộp gỗ chạm khắc tinh xảo.Cô nhẹ nhàng nhấc cái hộp ra và mớ nắp. Một tiếng nhạc thánh thót nhưng êm dịu khẽ vang lên. Các họa tiết bên trong hộp đều được làm bằng bạc và rất đẹp. (ớ, sao thấy cái hộp nì wen wen ^^).

"Cái hộp này đã được phù phép để luôn cất lên tiếng nhạc mỗi khi cậu mở nắp lên." Draco nói trong lúc miệng đầy bánh.

"Cám ơn, tôi rất thích." Her nói, cô đang nhìn chằm chằm vào cái hộp còn tai thì đang lắng nghe từng giai điệu vang lên.

"Này Granger, tôi có việc muốn nhờ cậu!" Draco ngập ngừng.

"Cậu cứ nói!" Mắt Her vẫn không rời khỏi cái hộp nhạc.

"Thôi, cậu sẽ còn được ngắm nó dài dài mà. Giờ nghe tôi nói đây nè!" Draco đưa tay đóng cái nắp hộp lại "Tôi muốn cậu kèm thêm cho tôi một môn học! Có được không?"

"Huh? Công tử Malfoy thông minh xuất chúng (mặc dù vẫn thua tôi) mà cũng phải nhờ tôi dạy thêm à?" Her nói nửa ngạc nhiên nửa châm chọc.

"Đừng có đùa! Tôi nói nghiêm túc đấy, không dạy thì thôi!"

"Đươc rồi, làm gì nóng thế. Cậu muốn học môn nào?"

"Lịch sử pháp thuật! Tôi chẳng thể nào nuốt nổi nó.

"Ok! Nhưng cậu phải làm một việc này thì tôi mới giúp cậu!" Her cười (đểu).

"Việc gì?" Draco nheo mắt nghi ngờ.

"Hãy cố gắng hòa đồng với mọi người hơn. Đừng nghĩ rằng cậu là con 1 Tử thần thực tử, cứ chủ động bắt chuyện với mọi người là được."

"Tôi sẽ cố gắng!" Draco nói sau một phút suy nghĩ. "Chiều thứ 5 học nhé!"

"Không được, tôi cấn giờ Muggle học rồi!"

"Sáng thứ 3!"

"Tôi học lớp cổ ngữ Rulne!"

"Thứ 4!"

"Sáng thứ 4 chúng ta học bùa chú mà!"

"Sao hôm nào cũng không được thế? Vậy thì bữa nào mới học được đây?" Draco gắt.

"Đừng nóng, để tôi xem thử đã!" Her xoa dịu

"uhm...Chiều thứ 2, học hai tiết Biến xong nhé!"

"Ok!" Draco gật đầu, vẻ mặt hớn hở.

4 giờ chiều thứ hai, Her và Draco ngồi đối diện nhau ở một cái bàn tại một góc khuất trong thư viện. Her đang giúp Draco lập một bảng tóm tắt các sự kiện lịch sử

"Năm 132, yêu tinh nổi dậy ở miền Bắc nước Anh...Năm 245, một cuộc thảm sát ở làng Raul...Năm 375, một vụ ám sát gây chấn động toàn nước Anh đến giờ chưa tìm ra hung thủ...Năm 392, sáng chế ra cách sử dụng cây Da và cây anh túc..."Her vừa lẩm bẩm vừa viết ra giấy còn Draco thì ngồi chống cắm nhìn cô thích thú.

Đột nhiên Her dừng bút ngước lên và bắt gặp ánh mắt Draco đang nhìn mình

"Chuyện gì thế?" Her hơi giật mình.

"Không, tôi đang suy nghĩ..." Draco bối rối.

"Chuyện gì? Nói đi, tôi có thể giúp không?"

"Uhm...Tôi đang nghĩ không biết mình có thể gọi cậu là Hermione giống như Potter và Weasley không?" Draco vôi nói thêm khi thấy Her nhìn mình ngạc nhiên "Không, cậu không nhất thiết phải đồng ý đâu, ý tôi là....." Giọng Draco thấp dần rồi đến đó chìm nghỉm.

"Tất nhiên, nếu cậu muốn. Chúng ta là bạn mà!" Her mỉm cười, trông thật đáng yêu "Và tôi sẽ gọi cậu là Draco nhé!"

"Thật không?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dramione