Chap 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

3 ngày, chỉ 3 ngày nữa thôi là đến cái sự kiện được mong ngóng nhất hiện nay- Vũ hội Giáng Sinh. Tất cả những gì bon con gái quan tâm lúc này là bọn chúng sẽ mặc cái gì, để tóc kiểu gì, trang điểm ra sao, sẽ khiêu vũ với ai trong đêm Vũ hôi, tất nhiên Her cũng không nằm ngoài số đó, dù sao cô cũng là con gái mà.

Một buổi chiều đông lạnh, gió thổi mạnh khiến chúng phải kéo cao khăn quàng cổ và quấn quấn chặt người hơn trong chiếc áo ấm, Her, Harry, Ron, Ginny, Cho và Draco đang ngồi cùng với nhau dưới cái gốc cây của Draco (theo nguyên văn lời cậu ta nói khi cả lũ kéo nhau ra đó chơi), Her cùng với Ginny và Cho đang bàn tính về buổi Vũ hội còn bọn con trai thì lại đang nói về Quidditch.

"Cậu sẽ đi cùng với Draco hả Her?" Cho hỏi, câu hỏi làm Her giật bắn mình.

"Cái gì? Sao cậu hỏi thế?" Her hốt hoảng hỏi lại.

"Thì dạo này thấy cậu và cậu ta thân thiết hơn bình thường."

"Không có chuyện đó đâu! Tớ sẽ đi một mình!"

"Các chị sẽ mặc gì thế?" Ginny chen ngang và Her thầm cảm ơn cô bé vì đã giúp Her thoát khỏi thế bí.

"Bí mật! Tới ngày đó sẽ biết!" Cho tinh nghịch đáp.

"Sao không nói ngay bây giờ nhỉ?" Ginny xị mặt.

"Phải giữ bí mật tới phút cuối chứ!" Her đáp, tay vo tuyết thành những viên nhỏ còn mắt thì nhìn về phía những chàng trai của chúng ta, và bất chơt...

"Áh! Ai ném tôi thế?" Draco bực mình quay lại với mái tóc đầy tuyết.

"Là tôi đấy!" Her lè lưỡi ra trêu Draco.

"Cậu dám à?" Draco ném lại một bụm tuyết trúng ngay người Her.

"Dám ném chị Her à?" Ginny ném Draco nhưng lại trúng Ron.

"Sao em lại ném anh? Anh đâu có liên quan!" Ron la lên và trả đũa lại Ginny.

Thế là sau một hồi cự cãi, cả bọn quay ra chơi ném tuyết với nhau mặc cho cái lạnh cắt da thịt đang thấm sâu vào người chúng khi trời ngả về tối.
...........................................
"Hermione, cậu có thấy dạo này mọi người cứ hay nhìn chằm chằm vào tôi khi tôi đi cùng các cậu không?" Draco hỏi Her khi hai đứa đang ở trong thư viện. Dạo này càng ngày càng có nhiều lời xì xầm bàn tán về việc Draco kết thân với bộ ba nổi tiếng trong khi cha cậu ta là Tử thần thực tử.

"Mặc kệ họ đi!" Her nhăn nhó đáp, cô đang phải kiễng chân hết cỡ nhưng vẫn không thể lấy được quyển sách bùa chú cao cấp trên cao.

"Để đấy tôi lấy cho!" Draco nói và đưa tay lên lấy quyển sách giúp Her. Bất chợt, tay họ chạm vào nhau, Her giật mình, như có một luồng điện chạy qua người cô khi chạm vào bàn tay lạnh ngắt ấy. Bốn mắt nhìn nhau, một thoáng bổi rối hiện ra trên khuôn mặt đang hồng lên của Her và một chút xao xuyến xuất hiện trong đôi mắt màu xám lạnh lẽo kia. Và họ rút tay lại gần như cùng một lúc, quyển sách nặng trịch rơi xuống sàn gây ra một tiếng ồn khó chịu.

"Sao cậu không cầm luôn, còn thả xuống làm gì?" Her cuối xuống nhặt quyển sách để che đi cái cảm giác kì lạ đang xuất hiện trong cô.

"Ai bảo cậu không chịu cầm lấy? Sách của cậu mà!" Draco chống chế, cậu cũng đang cố giấu đi vẻ ấm áp hiện dần ra trong đôi mắt mình.

"Mà này Draco, cậu có còn thích chơi Quidditch không?" Her đánh trống lảng khi cô đứng lên cùng với quyển sách trong tay.

"Cậu hỏi làm gì?" Gương mặt Draco thoáng chút ngạc nhiên rồi trở về vẻ lạnh lùng ban đầu khi vừa nghe nhắc đến từ Quidditch.

"Tôi chỉ hỏi cậu có còn thích không thôi mà!"

"Có hay không thì có ích gì?" Draco buồn bã nói.

"Cậu có hiểu nãy giờ tôi nói gì không hả? Tôi hỏi cậu có thích hay không thôi mà nói vòng vo mãi thế?"

"Có! Thì sao?" Draco nhướn chân mày lên nhìn Her.

"Tôi có việc đi trước!" Her chỉ nói có thế rồi ấn quyển sách vào người Draco và chạy biến khỏi thư viện trước khi Draco kịp phản ứng gì.

"Có chuyện gì mà phải vội vậy nhỉ?" Draco ngơ ngác nhìn theo cái bóng bé nhỏ đáng yêu của Her.

Her đang sải bước thật nhanh đến văn phòng của vị Gs Độc dược đáng kính, trong đầu cô đang có một kế hoạch mà nếu nó thành công thì sẽ mang lại niềm vui cho một con người đang ở bên bờ tuyệt vọng.

Her gõ cửa. Tiếng thầy Slug vọng ra:

"Mời vào!"

Her nhẹ nhàng mở cửa bước vào trong. Căn phòng hình tròn, đa số vật dụng đều là màu xanh bạc, màu của Sly khiến Her có một cảm giác thân quen đến kì lạ.

"Chào thầy ạ!"

"A, Granger, trò có việc gì mà tìm ta vào giờ này?" Thầy Slug niềm nở .

"Dạ thưa thầy, con có một đề nghị nhưng không biết có được không ạ?"

"Cứ nói đi!" Thầy Slug tỏ vẻ thích thú trước câu nói của Her.

"Thưa thầy, con muốn đề cử Draco Malfoy cho vị trí tầm thủ đội Quidditch của Sly ạ!" Her hít một hơi dài rồi nói, từ từ từng chữ một.

"Chà chà, ta có nghe nhầm không đây?" Mắt thầy Slug chợt sáng lên trước lời đề nghị có thể nói là kì quặc của Her. "Tại sao trò lại đề cử cho Sly, nếu có Draco thì Sly có thể sẽ chiến thắng Gry đấy nhỉ?"

"Uhm... Thưa thầy...Con chỉ muốn giúp một người thôi ạ!" Her lúng túng một lúc rồi nói tiếp "Hy vọng thầy sẽ giúp con!"

"Được rồi, ta sẽ nói với đội trưởng. Hình như cậu ta từng chơi Quidditch thì phải?"

"Vâng ạ, một tầm thủ giỏi đấy thưa thầy!"

"Được rồi, trò còn gì muốn nói nữa không?"

"Dạ không, con xin phép!"

"Tạm biệt, chúc buổi tối vui vẻ!"

Her mở cửa bước ra, cô thở phào một cái. Chính Her cũng bất ngờ vì hành động vừa rồi của mình, nhưng cô không hề hối tiếc vì đã thực hiện nó "Hy vọng sẽ thành công!

"Her, chị xong chưa?" Giọng Ginny hối thúc.

"Sắp xong rồi, chờ chị một tí!" Her đang phải vật lộn với đôi giày cao gót màu bạc, cả đời cô có mấy lần mang giày cao gót đâu vì thế di chuyển trên đôi giày cao mười phân thì quả là một chuyện khó khăn.

"Chúng ta đi thôi, không mọi người lại chờ lâu." Ginny nói khi vừa thấy Her bước ra một cách cẩn thận trên đôi giày màu bạc mới của cô.

"Chào mọi người!" Ginny và Her cùng nói khi gặp Harry, Ron và Cho trước cửa ĐSĐ.

"Các cô nàng của chúng ta hôm nay xinh nhỉ!" Harry nói, nhìn Ginny không chớp mắt khiến cô bé đỏ ửng mặt lên.

Tối hôm nay Harry và Ron đều mặc lễ phục màu xanh ve chai, Ginny xinh xắn trong bộ đầm màu xanh da trời, còn Cho thì dịu dàng với chiếc váy màu trắng đính cườm.

"Chúng ta vào trong thôi!" Ron nói.

"Khoan đã, còn Draco!" Her vội lên tiếng.

"Cậu ta sẽ đến thôi mà, lo gì!"

"Nhưng...."

"Thôi, đi nào!" Cho nắm cánh tay Her kéo vào trong.

ĐSĐ hôm nay được trang hoàng lộng lẫy chưa từng thấy. Những cây thông cao bốn thước đặt rải rác khắp nơi. Những khối băng vĩnh cửu được ốp vào các bức tường khiến ĐSĐ trở nên lung linh hơn dưới ánh sáng của hàng nghìn ngọn nến. Trần nhà được phù phép trở thành một bầu trời đêm đầy sao. Các dãy bàn của các nhà đã biến mất, thay vào đó là hàng trăm cái bàn hình tròn trải khăn trắng đủ cho sáu người ngồi với những cái ghế bọc nhung màu kem.

Bọn chúng chọn một cái bàn ở gần sàn trung tâm, nơi mà lát nữa sẽ là chỗ cho mọi người khiêu vũ cùng với bạn nhảy của mình. Draco vẫn chưa đến! Her cứ nhìn ra cửa ngóng Draco mà không thèm tham gia bàn luận với lũ bạn về đêm vũ hội này. Lâu quá! Tại sao vẫn chưa thấy Draco đâu?

"Chẳng biết có chuyện gì xảy ra không? Sao cậu ta lâu đến vậy nhỉ?" Her nghĩ, cô cứ đăm đăm nhìn ra cửa để tìm Draco trong cái biển người đầy màu sắc nhưng vẫn không thấy. Her làm một động tác như muốn đứng dậy đi tìm Draco mà lại không muốn mọi người biết nên lại ngồi yên. Nhưng thật may, Draco kia rồi! Mắt Her sáng lên khi thấy cái dáng gầy gầy quen thuộc xuất hiện trước cửa ĐSĐ.

"Draco...." Her thì thầm.

"Draco, lại đây!" Harry hét toáng khiến mọi người ở xung quanh đều quay qua nhìn nó "Xin lỗi, tôi hơi to tiếng!" Harry quay qua quay lại cười với mọi người làm cho các cô gái gần đó nhìn nó không chớp mắt.

Draco tiến đến nhập bọn bới chúng và ngồi xuống cái ghế trống cạnh Ron, đối diện Her. Cô nhìn Draco không giấu nổi vẻ ngạc nhiên giống như bao đứa con gái khác trong ĐS. Bởi vì lúc này Draco trông giống một hoàng tử hơn bao giờ hết. Bộ lễ phục màu đen tuyền cùng với mái tóc vàng kim được chải gọn gàng càng làm toát lên vẻ sang trọng vốn có của Draco.

"Các trò, đêm nay chúng ta sẽ có một buổi tiệc mừng Giáng sinh và buổi tiệc này sẽ được tổ chức hằng năm vào đêm Noel." GS McGonagall dừng lại một chút và nhìn quanh lũ học trò đang hào hứng vỗ tay.

"Tiếc quá, sang năm mình không được dự nữa!" Ron vừa vỗ tay vừa nói.

"Thì anh ở lại thêm một năm nữa đi!" Ginny nói.

"Cái con bé này....!"

"Nào, bây giờ các trò hãy thưởng thức bữa tiệc tuyệt vời của chúng ta đi!" GS tươi cười và sau hai cái vỗ tay của bà trên bàn lập tức xuất hiện món khai vị là những đĩa salad Nga.

Her đã đói cồn cào vì phải chờ lâu nên chăm chú tấn công cái đĩa thức ăn trước mặt mình ngay khi nó vừa hiện ra đến nỗi không chú ý có một người đang nhìn mình.

"Cậu đói đến mức ấy à?"

"Thì mặc kệ tôi!" Her trừng mắt nhìn Draco "Do chờ cậu đấy!"

"Sao lại do tôi? Lúc tôi đến là chưa bắt đầu ăn mà!"

"Nhưng vì cậu chưa đến nên..."

"Nên chị lo lắng đến mức đói bụng!" Ginny chen vào kết thúc dùm Her.

"Làm gì có!" Hai người đồng thanh cãi lại.

"Đừng có bắt chước tôi!" Lại đồng thanh.

"Thôi....Hai người đừng có cãi nhau nữa, ăn đi!" Cho lên tiếng ngăn chặn cuộc đấu võ mồm này.

"Hứ, đồ nhiều chuyện!" Her lầm bầm rồi quay lại với đĩa thức ăn của mình.

Bất giác, Her ngước lên nhìn Draco, ánh mắt ấm áp. Bất giác, Her có cảm giác Draco thân thiết với cô giống như Harry và Ron vây. Bỗng nhiên, Draco nhìn lên và bắt gặp ánh mắt Her. Cậu mỉm cười với cô khiến Her giật mình đánh rơi cái nĩa. Her lúng túng cuối xuống nhặt nó lên. Qua những cái chân ghế, Her thấy nhiều người lén nhìn về phía cái bàn của chúng và xì xầm điều gì đó. Cũng phải thôi, bộ ba huyền thoại đã tiêu diệt chúa tể hắc ám, hai cô nàng xinh đẹp nhất của hai đội Quidditch và một chàng công tử hào hoa, tất cả đều ngồi cùng với nhau ở cái bàn này thì sao không gây chú ý được.

Tiếng nhạc bắt đầu nổi lên, du dương trầm bổng, nhiều người sau khi giải quyết xong món khai vị đã kéo nhau ra khiêu vũ. Không tránh được cái quy luật đó –thấy người ta nhảy mình cũng muốn nhảy- Harry và Ron đã mời hai cô nàng xinh đẹp của mình ra sàn trung tâm sau khi tất cả để lại cho Her một nụ cười hạnh phúc. Nhìn bọn nó mà Her thầm ghen tị.

Xem người ta nhảy mãi cũng chán, Her quay lại định nói chuyện với Draco nhưng lại chẳng thấy thằng này đâu cả "Sao chẳng ai quan tâm đến tôi thế này?" Her bực tức đứng dậy đi về phía cửa.

Đêm nay Her mặc chiếc váy màu hồng mà mẹ gửi cho tuần trước. Chiếc váy dài chấm gót, màu hồng nhạt của những cánh tigôn ôm sát người càng làm Her thêm quyến rũ cùng với mái tóc nâu bới cao. Cô quả là trung tâm sự chú ý của các chàng trai, ngay khi Her vừa đứng lên thì một anh chàng tóc vàng tới mời cô:

"Cậu có thể khiêu vũ với tôi không?"

"Xin lỗi, nhưng...có người đã mời tôi rồi!" Her nói đại vì không biết phải từ chối như thế nào, vì người cô mong sẽ được khiêu vũ cùng chẳng thấy đâu hết.

"Ai thế? Ai mà lại bỏ một tiểu thư xinh đẹp ở đây một mình vậy?" Anh ta nheo mắt nghi ngờ.

"Là tôi!" Đang bối rối thì một giọng nói lạnh lùng quen thuộc vang lên sau lưng cô. Her thầm mừng rỡ, nét vui tươi hiện rõ trên khuôn mặt thanh tú của cô.

"Draco, cậu...." Her chưa kịp nói hết câu thì đã bị Draco kéo về phía cậu. ư

"Sao, có ý kiến gì không?" Draco hất hàm hỏi anh chàng đó.

"Không, chúc các cậu vui vẻ!" Anh chàng vội vàng bỏ đi.(chắc do anh Draco của em oai wá).

"Cậu đi đâu nãy giờ?" Her ngước lên nhìn Draco.

"Tiểu thư Hermione Granger, có vui lòng nhảy với tôi một điệu không?" Draco bất ngờ cuối cuối người và chìa một tay ra trước mặt Her, không quên khuyến mãi thêm nụ cười nửa miệng độc quyền không sang nhượng.

Bất ngờ, ngạc nhiên, vui sướng, hạnh phúc. Còn từ ngữ nào có thể diễn tả hết cảm giác của Her lúc này, khi cô vừa nhận được lời mời khiêu vũ từ một người có thể gọi là coolboy của trường. Nhưng rồi sau một vài giây sững sốt, Her nhẹ nhàng đặt tay mình vào bàn tay ấy.

"Vâng, rất sẵn lòng!" Her nhoẻn cười.

Cảm nhận đầu tiên của Her là bàn tay Draco không còn lạnh lẽo như khi cô chạm vào cách đây mấy ngày mà ấm áp vô cùng. Draco nhẹ nhàng nắm tay Her đi về phía sàn trung tâm trước con mắt ngạc nhiên của tất cả mọi người.

Tim Her đập mạnh vào ***g ngực khi Draco đặt một tay lên eo cô và tay còn lại thì nắm chặt bàn tay đang chảy mồ hôi của cô. Her hít một hơi thật sâu rồi đặt tay còn lại của mình lên vai Draco. Họ khiêu vũ trong tiếng nhạc chầm chậm phát ra từ chỗ bạn nhạc Quái Tỉ Muội và trong ánh mắt ngưỡng mộ của mọi người. Quả là một cặp trời sinh! Trai tài gái sắc!

"Draco..." Her nói nhỏ.

"Gì?"

"Tôi nghĩ là có nhiều người đang nhìn chúng ta đấy!"

"Tại sao?"

"Vì tôi quá xinh đẹp!" Her ngước đôi mắt tinh nghịch nhìn Draco.

"Hở, tôi có nghe nhầm không?" Draco nhướn mày "Do tôi đẹp trai quá đấy thôi!"

"Tự kiêu quá rồi đấy!" Her bật cười.

"Nhưng thật sự thì đêm nay cậu rất đẹp!" Draco đột nhiên cuối xuống thì thầm vào tai Her khiến má cô nóng bừng lên. Cái cảm giác sung sướng như vừa tìm lại được thứ mà mình đánh mất trỗi dậy trong cô. Draco nói cô xinh đẹp trong khi xung quanh cậu ta là biết bao cô gái hoàn mĩ ư? Cô đang khiêu vũ với Draco- chàng hoàng tử trong mắt các cô gái đêm nay ư? Thật là tuyệt vời!

Her ngước lên nhìn Draco. Chưa bao giờ cô gần cậu ta như lúc này. Chưa bao giơ cô thấy Draco cao lớn như lúc này (mặc dù Her mang một đôi giày cao hơn mười phân nhưng cũng chỉ đứng tới mang tai Draco). Và cũng chưa bao giờ cô thấy một Draco hiền lành và đáng yêu như lúc này.

"Về chỗ nhé! Tôi đói bụng rồi!" Draco kéo tay Her đi khi điệu nhạc vừa kết thúc. Her chỉ biết cuối mặt ngượng ngùng đi theo cậu ta .

"Hai anh chị đẹp đôi thật đấy!" Ginny cười ( đểu). Câu nói của Ginny càng làm Her thêm ngượng.

"Làm gì có chuyện đó!" Her ngồi xuống bên cạnh Cho "Draco nhỉ?" Cô nhìn Draco tìm sự trợ giúp nhưng cậu chỉ nhún vai rồi bắt đầu ăn bò bít tết.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dramione