Chương 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Sáng hôm sau, thấy Severus khó hiểu nhìn mình, Leiris mới nhớ tới hắn vẫn chưa giải thích gì về chuyện ngày hôm qua. Leiris có chút ngượng ngùng, chẳng lẽ hắn phải nói cho Severus biết, bản thân ngày hôm qua vì lo lắng mà một lần nữa làm kẻ theo dõi cuồng? Vì chuyện lúc trước, Severus đã không thiếu hoài nghi hắn có cái gì biến thái ham mê, nếu lần này Severus biết được... Merlin tại thượng, hắn còn không muốn bị nọc độc phun chết hoặc xấu hổ đến chết.

"Không có gì, ngày hôm qua ta chỉ là cảm thấy không khỏe mà thôi." Vì hình tượng, có chết cũng không thể nói ra.

"..."

"Thật sự, khụ khụ... Ngươi xem, ta hôm nay còn không có khỏe đâu." Nói xong còn ho hai tiếng để chứng minh.

"..."

"Severus, ngươi phải tin tưởng ta!"

"..."

"QAQ Severus~ ..."

Đón lấy ánh mắt khinh bỉ từ phía Severus, Leiris biết hắn đã tạm thời quá quan, thanh danh của hắn xem như được bảo vệ.

"Severus, ngươi hôm qua không phải nói muốn pha chế thuốc đa dịch sao? Thí nghiệm của cha nuôi đã hoàn thành, không bằng nhân dịp này hỏi thử cha nuôi xem xem." Vẫn là tìm đề tài nói sang chuyện khác có vẻ hảo, Severus mặc dù không hỏi nhưng chắc chắn đã biết hắn có chuyện giấu diếm.

"Không cần hỏi, hôm nay cả hai ngươi đều không có thời gian làm những việc khác." Bỗng nhiên tiếng của Derrick vang lên.

"Derrick?" Leiris ngạc nhiên hỏi.

"Hôm nay ta có việc đi Hẻm Xéo, tiện thể dẫn các ngươi đi tham quan một chút thế giới phù thủy."

Derrick vừa nói xong liền thấy hai đứa nhỏ trước mặt hai mắt sáng rỡ nhìm chằm chằm bản thân. "Khụ... Các ngươi đi chuẩn bị một chút, nửa tiếng sau xuất phát." Sau đó không đợi Leiris cùng Severus phản ứng, vội vã đi mất.

_______________________ ~oOo~ _______________________

"Severus, ngươi nói cha nuôi bận việc gì đâu? Không biết có thể ghé qua tiệm sách hay không? Ta vẫn luôn muốn xem thử tiệm sách ở thế giới phù thủy trông như thế nào a." Nói tới đây, Leiris liền không nhịn được hưng phấn. Phải biết từ trước đến nay, số sách liên quan đến phù thủy trong thư phòng toàn là do Derrick đem về, hắn chỉ có thể mua được sách của người bình thường, mặc dù những quyển sách đó đều rất thú vị nhưng không thể giúp gì cho việc học của hắn.

"Tiệm dược liệu." Severus suy nghĩ một chút rồi đáp.

"Nga, ngươi chắc đó là nơi cha nuôi muốn đi mà không phải bản thân ngươi muốn đi?" Leiris có chút hoài nghi. Cho đến khi nhìn thấy Severus quay đầu sang một bên, vành tai khả nghi ửng đỏ mới bừng tỉnh đại ngộ.

"Phốc! Severus, ta nói thôi, ngươi làm sao từ nãy đến giờ đều như vậy bình tĩnh, hóa ra là..."

"Ngươi câm miệng cho ta!!"

"...Đã biết, chúng ta nhanh chóng chuẩn bị rồi xuất phát, nếu không cha nuôi sẽ tức giận." Leiris cố gắng nén cười, giả bộ nghiêm trang, dẫn đầu đi trước.

Ba mươi phút sau, Severus và Leiris đúng giờ xuất hiện tại cửa ra vào, Derrick đã đứng sẵn ở đó."Các ngươi tốt nhất không nên để lạc mất" hơi đe dọa một chút, Derrick liền dẫn hai đứa nhỏ bước đi.

Dọc theo đường đi, cả ba ăn ý không nói bất cứ điều gì, cho dù Leiris cùng Severus đều vô cùng tò mò. Đi ngang qua khu đô thị phồn hoa, Derrick dừng chân trước một quán rượu cũ kỷ, điều kì lạ là người đi đường dường như không hề hay hay biết đến sự tồn tại của quán. Đến lúc này, Derrick mới mở miệng giới thiệu:

"Không cần nhìn, muggle là không thấy được nơi này. Đây là quán Cái Vạc Lủng, các ngươi sau này sẽ thường xuyên đến đây" dừng một chút "tốt lắm, tiến vào đi thôi".

Bước vào cửa, Leiris âm thầm đánh giá xung quanh, bên trong quán được trang hoàng theo phong cách thời trung cổ, đồ vật ở đây đều hơi cũ còn có chút dơ bẩn, người ngồi trong quán đều ăn mặc hết sức kì lạ. Chưa kịp suy nghĩ nhiều, Leiris liền đuổi theo Derrick đi qua quầy rượu, hướng về phía cửa sau. Bấy giờ, Leiris mới chú ý tới, trong quầy rượu có một người đàn ông hết sức lôi thôi, bẩn thỉu đang ngồi lau chiếc ly trong tay. Leiris đoán đây có thể là ông chủ của quán rượu này.

Phía sau quán là một sân nhỏ, có tường bao bọc. Ở đó không có gì cả, ngoại trừ một cái thùng rác và mấy đám cỏ dại. Derrick bước thẳng đến bức tường tận cùng bên trong:

"Chú ý, nhớ kỹ trình tự thao tác của ta: ba dọc, hai ngang..." Vừa nói Derrick vừa gõ vào tường. Tiếp đó, bức tường như có sinh mệnh bắt đầu co rụt lại tạo nên một lỗ hổng. Cái lỗ càng ngày càng lớn, cho đến khi tạo thành một cánh cổng lớn mới dừng lại. Derrick quay đầu nhìn Severus và Leiris:

"Chào mừng đến với Hẻm Xéo."

Nói xong, không đợi cả hai hồi thần liền tự mình đi trước. Leiris chỉ có thể thở dài, lôi kéo Severus đuổi kịp.

"Derrick, bây giờ chúng ta định đi đâu?"

"Đi trước Gringotts đổi tiền, sau đó ghé qua tiệm thuốc, bổ sung dược liệu" Derrick cũng không quay đầu, hồi đáp.

"Tiệm thuốc?" Severus đột nhiên xen ngang hỏi.

"Ân, Apothecary – chuyên buôn bán dược liệu cùng ma dược" Derrick liếc mắt Severus một cái rồi trả lời.

Lúc này, Severus cũng không giữ được bình tĩnh, hai mắt tỏa sáng, khóe miệng hơi cong, không giấu được vui vẻ. Leiris thấy vậy, chỉ có thể bất đắc dĩ mỉm cười, nội tâm âm thầm chờ mong [ nói không chừng còn có thể ghé ngang qua tiệm sách ].

[ Bất quá, nếu chỉ muốn bổ sung dược liệu, cha nuôi bình thường đều là đặt hàng qua cứu mèo, hôm nay thế nào lại...? ] Leiris suy nghĩ một hồi liền bỏ qua, dù sao cha nuôi cũng sẽ không hại hắn.       

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro