Chương 41

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ôm sách tìm một địa phương yên tĩnh, Hermione cảm thấy thật may mắn lúc trước cô không có vào Gryffindor. Không thì chỉ bằng năng lực làm ầm ĩ của họ cô sẽ không tìm được nơi có thể yên tĩnh đọc sách, tổn thất biết bao nhiêu cơ hội đọc sách a!

Bởi vì bút tích thần kì lần trước của Hermione (Editor: chương trước lôi Har ra khỏi chăn ấy), mấy ngày nay Harry nhìn thấy cô đều đi đường vòng. Thật sự tránh không khỏi cũng đều lôi kéo Sara theo, dù sao cũng không cho Hermione có cơ hội ở một mình với cậu. May mà không đến vài ngày mọi người đã tập hợp đông đủ, thậm chí Draco còn đến cùng với cha mẹ. Bởi vì ở trong thư Harry có mời vợ chồng Malfoy đến trang viên Potter nghỉ mát, cho nên cả gia đình họ sẽ ở lại trang viên Potter một đoạn thời gian.

"Hoan nghênh mọi người đến, chị họ, anh rể."

Harry hôn má Narcissa một chút, sau đó ôm Draco.

"Whoa~ thật đẹp! Harry, tớ thật vui khi cậu mời tớ đến trang viên Potter."

Khi nhóm Draco bước vào cổng của trang viên Potter thì thấy được các tinh linh hoa đang nhảy múa trong vườn. Bọn chúng hoạt bát và tràn đầy sức sống, không giống với những tinh linh được biến ra bằng phép thuật.

"Như vậy thì còn chần chờ gì nữa, mọi người đều đang đợi cậu ở bên trong hoa viên đấy!"

Harry chỉ cho Draco một hướng, liền nhìn thấy cậu ta sung sướng chạy đến hoa viên. Thời điểm không có người ngoài quý tộc cũng sẽ thả lỏng bản thân mình một chút. Đối với cảnh này ngay cả vợ chồng Malfoy cũng không nói gì thêm, chỉ mỉm cười nhìn con trai độc nhất cũng bạn bè tụ thành bầy.

"Cậu có chuyện gì muốn nói với vợ chồng anh à?"

Lucius không hổ là Malfoy, sức quan sát quả nhiên không giống người bình thường. Tiểu Long còn nhỏ, nhãn lực muốn đến mức này còn phải rèn luyện thêm.

"Đúng vậy, chị và anh rể đi theo em."

Harry mang theo hai người đi đến thư phòng nơi bình thường gia chủ xử lý công vụ. Nói là thư phòng, kỳ thật bên trong không có mấy quyển sách. Nếu có cũng chỉ là một ít quyển sách phổ thông bình thường, tinh phẩm thật sự thì ở bên trong một thư phòng khác của gia chủ.

******

"Anh rể, anh đã nói chuyện trường sinh linh giá với chị họ chưa?"

Sau khi mời hai người ngồi xuống, Harry để Mạt Mạt rót hồng trà cho họ, Sara thì tựa vào bên cạnh cửa sổ nhìn mấy phù thủy nhỏ đang chơi đùa bên ngoài.

"Rồi, anh từng đề cập với cô ấy."

Lucius cũng biết Harry nhắc lại việc này là vì sao, bất quá thấy cậu cẩn thận như vậy hắn biết việc này khẳng định có liên quan đến trường sinh linh giá. Nói thật, hắn cũng không muốn nghe chuyện như vậy, bởi vì chuyện kia nhắc nhở hắn đã từng phạm phải sai lầm đến mức không thể tha thứ. Thiếu chút nữa chôn vùi toàn bộ gia tộc Malfoy, cho nên Lucius thật hận không thể trở lại vài chục năm trước, tránh xa Chúa tể hắc ám.

"Vậy là tốt rồi. Chị họ, em có chuyện cần chị giúp."

Harry nhìn về phía Narcissa, phát hiện cô đang mỉm cười nhìn mình. Cậu đánh giá quần áo bản thân một chút, lựa tới chọn lui chỉ có bộ này là tốt nhất, cho nên cũng không có vấn đề a!

"Chị họ đang nhìn gì vậy?"

"Harry, chị thấy được Slytherin trên người em."

Narcissa đi qua một lần nữa ôm lấy Harry, trừ Tiểu Long và Sirius thì đây chính là thân nhân có huyết thống gần với cô nhất.

"Khụ khụ"

Sara đứng cạnh cửa sổ đột nhiên ho khan, lời Narcissa nói rất dễ khiến người ta liên tưởng đến chuyện nào đó.

"Kỳ thật tính cách của em vốn thiên hướng Slytherin, hẳn là phải vào xà viện. Kết quả huyết thống quyết định em không thể đi học viện khác, chỉ có thể ở lại Gryffindor."

Harry hiểu ý Narcissa. Hiện tại người có liên quan đến gia tộc Black chỉ còn lại cậu, Draco, Narcissa và Sirius. Vốn có cả Regulus, đáng tiếc chú ấy đã chết dưới tay Voldemort.

"Kỳ thật Gryffindor cũng rất tốt, nếu như không có người ở sau lưng cố ý giở trò quỷ."

Sara thật công bằng vì học viện của bạn tốt nói đỡ một câu, ngàn năm trước Gryffindor không phải như thế. Tiểu sư tử ngàn năm trước tuy hoạt bát, thế nhưng lễ nghi cũng không thua kém tiểu xà Slytherin. Mỗi khi có nguy hiểm tiểu sư tử đều đứng che chở ở phía trước tiểu xà, mà tiểu xà thì ở phía sau bày mưu tính kế. Hợp tác giữa học sinh hai viện là tốt nhất, cho dù là vài đại quý tộc cũng đều thừa nhận.

"Nói đến nói đi vẫn là ánh mắt của các phù thủy rất hạn hẹp, thật sự cần để mọi người thấy được hiện tại Muggle đáng sợ cỡ nào."

Harry lại không tự giác vì tương lai của Thế giới phép thuật mà lo lắng.

"Muggle mà đáng sợ? Merlin a! Harry, cậu có nhầm hay không đấy?"

Lucius bị sặc một ngụm nước trà kêu lớn, quý tộc bạch kim luôn luôn xem thường Muggle và phù thủy xuất thân Muggle.

"Chị họ, em không có nói sai. Chị xem thứ này đi, tin tưởng sau khi chị xem xong sẽ biết Muggle đáng sợ cỡ nào. Còn có phát minh của bọn họ, dù bọn họ không có phép thuật thì bọn họ có thể phát minh ra vật thay thế còn tiện lợi hơn cả phép thuật."

Harry đưa một quyển sách giới thiệu về thế giới Muggle cho Narcissa. Trên sách có giải thích chi tiết về Chiến tranh thế giới lần thứ 2 và lịch sử phát triển các loại vũ khí sau này, trang nói về bom nguyên tử Harry còn đặc biệt dùng thẻ đánh dấu sách làm trọng điểm chú ý. Tin chắc sau khi xem xong quyển sách này vợ chồng Malfoy sẽ không bao giờ cho rằng Muggle là nhỏ yếu. Ngay cả trẻ con cũng có thể cầm súng giết người, nếu súng đạn được phổ biến rộng rãi trong Thế giới Muggle, cho dù có phép thuật thì phù thủy cũng chỉ có thể bại lui.

"Anh chị sẽ đọc hết quyển sách này, chờ anh chị xem xong lại nói cho em cảm nhận của anh chị."

Vợ chồng Malfoy hiển nhiên không có tâm tình tiếp tục bàn bạc với Harry. Hai người được Harry đưa đến căn phòng đã an bài cho họ, sau đó Harry quay trở về thư phòng.

******

"Không phải định bàn chuyện cúp vàng sao? Như thế nào lại nói đến chuyện của Muggle."

Sara nghĩ không ra, chờ lâu như vậy sau không có hành động gì thế? Hơn nữa quan trọng hơn là một ngày trước Harry còn thật sốt ruột, vậy mà hiện tại lại không gấp gáp chút nào.

"Ta vốn muốn bàn chuyện Muggle với bọn họ, hiện tại cơ hội đưa đến cửa tự nhiên ta sẽ không bỏ qua. Cúp vàng ở trong kho tạm thời rất an toàn, cho nên không vội."

Harry cười cười giải thích, kỳ thật trong lòng cậu vẫn gấp gáp. Chỉ là muốn thay đổi ấn tượng của các quý tộc với Muggle, làm chong chóng đo hướng gió của nhóm quý tộc, thái độ của nhà Malfoy rất quan trọng.

"Thì ra ngươi còn đánh chủ ý này."

Sara hiểu được hành động của Harry. Đích thực hiện tại lời nói của Malfoy vẫn rất có trọng lượng trong giới quý tộc. Cho nên chỉ cần nhà Malfoy đổi hướng, mọi người sẽ bắt đầu coi trọng chuyện này. Hơn nữa tài phú của Thế giới phép thuật trừ một phần bị Bộ Phép thuật nắm giữ, thì bộ phận còn lại đều nằm trong tay các quý tộc.

"Đúng vậy, có giống Slytherin không a?"

Harry cười hì hì hỏi, dáng vẻ kiêu ngạo khiến trong mắt Sara chợt lóe một chút nhưng rất nhanh liền biến mất.

"Giống, rất giống."

Quả thật rất giống a. Harry, ngươi đem bản thân bán cho ta sao?

Cả người Harry phát lạnh, làm cậu cảm thấy rất kỳ quái. Đang là mùa hè mà, sao trời lạnh vậy? Nhưng rất nhanh cậu liền bị sự vụ gia tộc Potter chôn vùi, tự nhiên không biết có con rắn già đang đánh chủ ý lên người cậu.

Về phần con rắn già từ lúc nào đã bắt đầu nghĩ cách, tạm thời không thể nói.

******

Tháo kính mắt xuống, xoa xoa mũi. Cả ngày đọc văn kiện, Harry cảm thấy mắt cậu sắp mờ luôn rồi, nhà lớn nghiệp lớn cũng khiến người phát sầu a. Cho dù có Sara thường xuyên giúp đỡ nhưng vẫn có chút chuyện cần cậu đích thân xử lý. Đây đều không phải là chuyện mà người hỗ trợ có thể giải quyết, ai bảo Harry là gia chủ chứ! Lại không có thân nhân trực hệ có thể hỗ trợ, hiện tại người có huyết thống gần gũi với cậu nhất chính là cha đỡ đầu và một nhà Malfoy. À đúng rồi, còn phải tính cả một nhà Dudley nữa.

Nghĩ đến cậu rời nhà dì đã một năm, một năm không có gặp bọn họ, Harry không biết có phải cả nhà Dudley đang chúc mừng cậu không bao giờ trở về hay không. Chung quy trong nhà thiếu một người họ chán ghét kiêm nguyên nhân gây nguy hiểm tính mạng, cả nhà dì khẳng định sẽ thật vui vẻ đi!

"Đang nghĩ gì đó?"

Sara bưng một ly sữa đặt lên bàn, chỉ thấy Harry ngửi được mùi liền cau mày.

"Nghĩ về dì của ta, Penny."

Dù Harry không thích sữa, nhưng bởi vì do Sara mang đến nên vẫn uống, chỉ là uống xong cậu lại uống thêm một ly nước trắng để tẩy đi mùi hương trong miệng.

"Bọn họ? Sao lại nhớ tới bọn họ, không phải bọn họ đối xử với ngươi không tốt sao?"

Lần đầu tiên Sara nghe kể về bọn họ, thiếu chút nữa đã đến Thế giới Muggle dùng bùa đoạt mạng giết họ. Dám để cho Harry sinh hoạt tệ như vậy còn ăn không đủ no!

"Đừng như vậy, Sara. Kỳ thật bọn họ đối xử với ta vẫn còn tốt."

Harry trấn an vỗ vỗ tay Sara. Tuy rằng dì là chị ruột của mẹ cậu, nhưng dì và người nhà dì không có nghĩa vụ nuôi dưỡng cậu. Hơn nữa bọn họ còn căm ghét phù thủy nhất, bởi vì các phù thủy đã cướp đi sinh mệnh người em gái yêu quý nhất của dì. Tuy rằng dì chưa từng nói qua, thế nhưng lần gặp mặt cuối cùng ở kiếp trước Harry thấy được hoài niệm của dì đối với mẹ cậu.

"Không cho một đứa trẻ mới mấy tuổi ăn cơm, còn bắt đứa nhỏ làm việc quần quật mà gọi là 'vẫn còn tốt'? Harry, ta thật sự rất nghi ngờ giới hạn 'vẫn còn tốt' của ngươi là ở chỗ nào?"

Sara nhíu mày, nếu không phải Harry đã quen thuộc với nhan sắc của hắn không chừng đã bị mê hoặc.

"Muốn ta chết lại không giết ta."

Harry kiên định nói.

"Đối gia đình dì, chỗ duy nhất ta có ý kiến chính là dì mắng cha mẹ ta, đây là chỗ ta không thể tha thứ nhất."

Harry nghĩ đến những lời đó thì cực kỳ khổ sở. Tuy rằng cha mẹ không phải là người hoàn mỹ thậm chí còn có rất nhiều khuyết điểm, nhưng trong lòng Harry bọn họ là cha mẹ tốt nhất, bọn họ đã trao cho cậu quyền được sống.

"Trước khi đến Thế giới phép thuật ta thật sự cho rằng bọn họ mất trong một tai nạn xe cộ, còn tưởng rằng bọn họ không phải người tốt cho nên dì mới đối xử với ta như vậy. Nhưng sau khi biết chân tướng ta liền có chút ghét dì, thế nhưng ta chưa từng nghĩ tới có một ngày ta sẽ dùng đũa phép chỉ vào bọn họ."

"Harry, thật khó cho ngươi không biến thành vặn vẹo."

Sara cảm thấy thật sự may mắn. Mặc dù Harry và Voldemort có vận mệnh tương tự, nhưng hai người lại lựa chọn hai con đường khác nhau. Một hướng tới ánh sáng, một cam chịu bóng tối. Bản chất hai người bất đồng, cho nên Harry và Voldemort vĩnh viễn không giống nhau.

"Không phải, kỳ thật ta cũng từng nghĩ đến. Gia đình dì Penny đối xử với ta như thế, chờ ta lớn lên sẽ trả thù bọn họ như thế nào. Nhưng sau khi đến Hogwarts ta cảm thấy ta và bọn họ không cùng một loại người, cho nên không cần so đo với bọn họ."

Nhún vai, Harry thừa nhận trong lòng mình kỳ thật cũng có hắc ám.

"Cho nên mới nói ngươi và Voldemort khác nhau."

Ít nhất Voldemort sẽ không buông bỏ hận thù, mà Harry thì lại không rối rắm với quá khứ.

"Cảm ơn ngươi nha."

Harry ôm lấy Sara cọ cọ, lớn như vậy cậu cũng chỉ từ trên người Sara mới hưởng thụ được sủng ái.

"Harry ngốc."

Sara vuốt ve mái tóc mềm mại của Harry, vì tao ngộ trước kia của Harry mà khổ sở.

Hai người ở trong này thân thiết hòa hợp, trong đại sảnh nhóm Hermione lại đùa giỡn hăng hái.

"Không chơi không chơi nữa, mệt quá."

Pansy ngã lên người Hermione, cười đến hít thở không thông. Mọi người nghe được cũng thu tay lại, tuy rằng bọn họ cũng mệt chết nhưng chơi rất vui vẻ. Mái tóc của Draco bây giờ cũng rối tung, không vuốt xuống nhìn càng thêm đáng yêu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro