Chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tom biết tất cả các lối đi bí mật trong và ngoài trường. Phòng yêu cầu thật tuyệt vời và nó giúp ích cho anh rất nhiều. Bây giờ đó là nơi yêu thích của anh.

Anh đã tìm thấy căn phòng này vào năm thứ ba khi đang trở về từ văn phòng của Dippet trong giờ ăn trưa. Anh chỉ cảm thấy đói và không nhận ra mình đã đi qua cùng một hành lang ba lần. Vẫn còn thời gian để gặp Dippet, vì vậy anh đã đi tới đi lui trong khi cố gắng hoàn thiện phép thuật bay của mình.

Đó là cách anh tìm thấy căn phòng khó nắm bắt này. Anh yêu nó.

Anh đã phát minh ra một câu thần chú có thể cho anh biết vị trí của bất cứ thứ gì liên quan đến rắn trong lâu đài.

Câu thần chú này rất hữu ích. Nó chỉ vào ngục tối Slytherin và chỉ xuống dưới. Điều đó đủ dễ để giải quyết. Bên dưới lâu đài chỉ có hệ thống thoát nước, đá và đá tảng. Hệ thống thoát nước liên quan đến phòng tắm và phòng vệ sinh.

Đó cũng là nơi mà ít ai muốn đến nhất.

Sau đó, anh sử dụng nó ở mọi tầng có phòng vệ sinh. Và anh đã trúng giải độc đắc ở tầng hai.

Mọi thứ đều rất kinh tởm vì anh phải đi về phía nhà vệ sinh để không ai có thể vào được. Chưa kể anh luôn đeo bùa đầu bong bóng và đảm bảo yêu cầu các yêu tinh giặt sạch áo choàng của anh. Anh không hiểu tại sao tổ tiên của anh lại nghĩ rằng việc giấu lối vào phòng bí mật trong nhà vệ sinh nữ là một ý tưởng hay. Anh ngày càng không ấn tượng với người đàn ông đó. Có thể nói rằng điều đó thật khéo léo nhưng cũng bẩn thỉu và mất vệ sinh.

Ngoại trừ phép thuật và khả năng nói chuyện với rắn, Salazar thực sự là một kẻ thất bại.

_________________________________________

Shesh Naga là của anh. Sinh vật quý giá của Salazar là một con basilisk mà ông tự lai tạo. Anh tự khen mình là đúng. Anh thường đúng. Nhưng thật tuyệt khi thỉnh thoảng thấy bằng chứng.

Người đàn ông đó quá thích rắn. Ông ấy bị ám ảnh bởi chúng. Ông ấy muốn trở thành một con rắn hay gì? Thật là một mục tiêu sống kinh khủng...

Rõ ràng Salazar thậm chí còn không đặt tên cho con rắn. Con rắn rất tức giận. Shesha Naga rất tốt bụng. Hoạt động yêu thích của nó là ngủ trưa và thỏ là bữa ăn yêu thích của nó. Anh đã triệu hồi mười con cho con rắn lớn. Shesha đã có khoảng thời gian vui vẻ khi đuổi theo chúng khắp phòng và ăn chúng.

Cậu ấy rất hài lòng với Tom vì điều đó.

Tom cũng đã dọn sạch căn phòng. Nơi này hôi thối.

Shesha Naga cũng đã nói với anh rằng cậu được Salazar gọi là "vua của loài rắn" hoặc "bạn của tôi". Basilisk nghe có vẻ mỉa mai khi cậu ấy nói điều đó. Tom đã đặt tên cho cậu ấy ngay lúc đó. Anh đã đặt cho cậu cái tên hay nhất. Không gì ngoài những điều tốt nhất dành cho bạn bè của anh. Thật trớ trêu khi anh đặt cho con đại bàng của mình cái tên, Garuda. Cả hai con vật cưng của anh đều được đặt tên theo những sinh vật được tôn kính. Tất nhiên tên của chúng phải là tốt nhất. Chúng là bạn của Tom Riddle. Chúng sẽ có những cái tên hay nhất. Chúng được đặt tên theo những sinh vật thiêng liêng, không phải tâm linh, được chính các vị thần ban phước.

Anh phải giới thiệu Garuda và Shesha với nhau. Thì sao chứ nếu họ là kẻ thù tự nhiên. Họ là của anh và họ sẽ là bạn.

Tom cũng đã lịch sự yêu cầu Shesha cho anh lớp da lột. Đó là thứ đầu tiên anh nhìn thấy khi bước vào phòng. Anh biết nó vô giá như thế nào. Nọc độc của Basilisk cực kỳ hiếm và lớp da của nó thì...

Anh chắc chắn rằng chỉ có một số ít người đủ may mắn để chứng kiến ​​cảnh tượng đó.

Shesha Naga đã sẵn sàng đồng ý vì nó vô dụng với cậu ấy. Nhưng nó rất hữu ích với Tom. Anh có thể bán nó và kiếm được một ít tiền. Quỹ thì tốt và các giáo viên của anh rất dễ tính nhưng sẽ tuyệt hơn nếu có một ít thu nhập. Và Shesha là của anh. Sau cùng thì anh là Người thừa kế của Slytherin. Da Basilisk sẽ đáng giá một lượng lớn galleon. Chết tiệt, nếu anh thành thật thì nó vô giá.

Anh cần phải đến Gringotts và mở một tài khoản.

Sau đó, anh sẽ được trả bằng galleon. Nghĩa là một ngôi nhà tốt khi anh học xong Hogwarts, đồ ăn ngon, quần áo đẹp và các đồ tạo tác ma thuật tốt. Nhiều nguyên liệu pha chế thuốc để anh có thể tạo ra Felix Felicis (Phúc Lạc Dược: giúp người uống nó được may mắn) trong những thời điểm hiếm hoi. Anh biết rằng việc sử dụng kéo dài sẽ khiến một người trở nên lười biếng, độc hại và kiêu ngạo.

Anh có thể đi khắp thế giới, anh biết mình muốn làm gì sau khi ra trường. Anh muốn dạy môn Phòng chống nghệ thuật hắc ám và anh muốn trở thành một Unspeakable (Những người làm trong Sở Bí Mật của Bộ Pháp Thuật). Anh muốn làm việc tại Khoa Bí ẩn.

Anh sẽ có mọi thứ cần thiết để tạo ra Hòn đá phù thủy. Sau Nicolas Flamel, anh sẽ là người làm điều đó. Anh sẽ làm điều đó.

Công trình Giả kim thuật của anh đã được các giáo viên khen ngợi. Họ chưa từng có một học sinh nào như anh ở Hogwarts. Anh là học sinh thông minh nhất mà Hogwarts từng thấy và anh biết mình sẽ mãi như vậy.

Anh sẽ tạo ra viên đá theo cách mà anh cũng có được tuổi trẻ. Đúng vậy, Elixir of life (Thuốc tròng sinh: là một loại thuốc kéo dài tuổi thọ của người uống, khiến họ trở nên bất tử miễn là họ uống thuốc thường xuyên) rất tuyệt nhưng anh cũng muốn có tuổi trẻ.

Thử nghiệm trên sừng kỳ lân và máu ma cà rồng sẽ làm được điều đó. Anh sẽ phải làm cẩn thận vì kỳ lân là những sinh vật thuần khiết trong khi ma cà rồng thì không. Anh sẽ phải trộn nó với nước mắt phượng hoàng và một ít nọc độc của basilisk có thể không quá tệ. Anh sẽ phải thử nghiệm rất nhiều.

Sau đó, thuốc sẽ phải được ban phước bằng phép thuật. Samhain (lễ Halloween), Yule (Giáng Sinh) hoặc Walpurgis Night (Đêm của Phù Thủy) có thể phù hợp cho việc đó. Có quá nhiều thứ để làm.

Nhưng đó chỉ là mục tiêu sau khi anh hoàn thành bảy năm học tập.

Shesha Naga đã liếm má anh khi anh kể cho cậu ấy nghe về kế hoạch của mình.

________________________________________

Anh cũng luyện tập Nghệ thuật Hắc ám mặc dù anh tránh xa những thứ đáng sợ và đáng ngờ. Anh không muốn làm tổn thương bản thân hoặc làm tổn thương linh hồn mình. Trong hành trình tìm kiếm sự bất tử, anh đã tìm thấy Trường sinh linh giá và đã đặt cuốn sách trở lại giá sách. Không đời nào anh lại đi sâu vào một số nghi lễ đáng ngờ và ghê tởm. Anh chẳng quan tâm đến việc giết chóc nhưng anh không thấy lý do gì để làm vậy.

Chưa kể đến việc linh hồn của anh sẽ bị cắt xẻo. Không đời nào anh làm thế. Chẳng trách chỉ có một người thử trò vớ vẩn đó. Chắc là bị loạn trí. Với cái tên hoành tráng như Herpo the Foul (là một phù thủy hắc ám được sinh ra ở Hy Lạp cổ đại. Thành tựu của ông trong nghệ thuật hắc ám có tác động rất lớn đến các thế hệ sau này. Quan trọng nhất, Herpo the Foul là phù thủy đầu tiên tạo ra một Trường sinh linh giá). Thật kỳ lạ.

Phép thuật Hắc Ám rất tuyệt nhưng người ta phải cẩn thận khi thực hiện. Anh biết rằng đôi mắt của anh đôi khi có ánh đỏ. Màu mắt tự nhiên của anh là màu xám. Mặc dù chúng rất tối, nhưng chúng trông gần như đen.

Anh đã bắt đầu đeo bùa hộ mệnh vĩnh viễn trên chúng và chỉ để nó phai đi khi anh ngủ. Anh đã nghĩ rằng mình có thể ra ngoài khi anh bắt đầu làm việc tại DOM. Những Unspeakable ... không hoàn toàn bình thường.

Mắt anh thường chuyển sang màu đỏ khi tức giận.

Anh chắc chắn gia đình ngoại tuyệt vời của anh không có tiền. Lũ khốn nạn đó hẳn đã đánh bạc hết sạch. Chúng thối nát đến tận xương tủy. Và anh không cần tiền của cha mình.

Người đàn ông đã bỏ rơi anh.

Đúng vậy, nếu lý thuyết của anh là đúng, những gì đã xảy ra với ông thật khủng khiếp nhưng ông có thể cố gắng để thấy rằng Tom không được nuôi dưỡng trong cái địa ngục đó. Nhưng ông đã không làm vậy.

___________________________________________

Khi anh giới thiệu bạn bè của mình với nhau, họ đều cảnh giác. Nhưng anh đã bảo Shesha cư xử tốt nhất có thể. Nhiều tháng trôi qua, họ bắt đầu trở nên thân thiết.

Anh đang ngồi bên hồ Đen với thần chú tan ảo ảnh và bùa chú Not Me Not được ếm lên Shesha Naga. Thật may vì đây là cuối tuần ở Hogsmeade, nên anh hoàn toàn ở một mình. Nhưng anh luôn cảnh giác. Vì vậy, anh đã ếm thần chú và nằm trên bãi cỏ xanh tươi trong khi Garuda và Shesha đang chơi đùa dưới hồ.

Họ đang có một khoảng thời gian vui vẻ.

Nó làm anh nhớ lại lần anh đến Loch Ness vào kỳ nghỉ. Kelpie thực sự rất dễ thương. Cậu ấy và Garuda cũng rất hợp nhau.

Đôi khi anh nghĩ rằng những chú chim thích anh. Fawkes, chú phượng hoàng của Dumbledore thường cắn nhẹ vào tai anh một cách trìu mến và đôi khi dụi vào má anh trong lớp Biến hình.

Đôi khi cậu ấy chỉ ngồi trên vai anh. Tất cả bọn thuần huyết trong lớp trông như sắp ngất xỉu khi chuyện đó xảy ra lần đầu tiên.

Mọi chuyện bắt đầu vào năm thứ ba của anh và vẫn tiếp diễn.

Anh cũng đã nhìn thấy Garuda và Fawkes bay cùng nhau.

Đó thực sự là một cảnh tượng đẹp.

Anh thoát khỏi trạng thái mơ màng khi nhận thấy có chuyển động.

Cậu nhìn thấy Hagrid, người khổng lồ, đi vào khu rừng cấm với một... con vật trên tay.

Bây giờ, anh không có ý kiến gì với Gryffindor to lớn nhưng anh chắc chắn rằng tên ngốc đó sẽ bị đuổi học một ngày nào đó. Anh có thể thấy cậu bé gắn bó với tất cả các loài động vật nhưng cậu quá bất cẩn và liều lĩnh. Cậu đã nuôi những người sói con dưới gầm giường của mình.

Đúng là ngớ ngẩn.

Cậu ta nên vui mừng vì được học hành nhưng cậu lại đánh cược điều đó cho bất cứ việc gì mình đang làm.

Có lẽ anh có thể gửi một lá thư nặc danh cho Dumbledore. Ừm, điều đó có thể tốt. Bạn bè của anh thông minh và anh có thể nói chuyện với Shesha. Nhưng những sinh vật huyền bí cần được xử lý cẩn thận.

Nếu không thì ngôi trường sẽ gặp nguy hiểm và cậu không muốn ở trại trẻ mồ côi đó mãi mãi vì Hagrid. Cậu bé ngây thơ chắc chắn sẽ cho một sinh vật khác vào trường vì trái tim đầy sự đồng cảm của mình.

Hagrid nên học cách chăm sóc các sinh vật huyền bí để có thể trở thành chuyên gia. Nhưng cậu đã làm những điều ngớ ngẩn. Ừ, lá thư là một ý tưởng hay.

_________________________________________

Anh quyết định đến thăm "cha" của mình trong kỳ nghỉ Giáng sinh. Anh đã để xe buýt Hiệp sĩ (Knight Bus) đón ông ấy và anh có thể sử dụng phép thuật. Không phải là anh thực sự cần phải lo lắng về điều đó. Anh biết cách xóa dấu vết.

Anh biến hình thành một cô gái trẻ tóc vàng Muggle mà anh từng thấy ở Little Hangleton. Đúng vậy, phép thuật của anh thật phi thường, ngay cả ở độ tuổi của anh, anh vẫn có thể thực hiện được phép thuật cao cấp như vậy. Đây là lần thứ hai anh đến đây.

Anh đã nghe câu chuyện của dân làng và không thực sự ngạc nhiên về điều đó. Đó là chủ đề bàn tán yêu thích của người dân thị trấn ngay cả sau một thập kỷ rưỡi.

Tom Riddle đã bỏ trốn cùng con gái của kẻ lang thang. Đó là một vụ bê bối lớn, con trai của một người hầu chạy trốn như thế. Bảy tháng sau, cha anh loạng choạng trở về và lẩm bẩm về việc bị bỏ bùa mê.

Phần lớn mọi người đều tin như vậy. Anh không thể tìm thấy lý do để tức giận với dân làng. Đó là sự thật. Nhưng anh cần nghe những gì cha anh phải nói. Sự an nguy của cha anh phụ thuộc vào điều đó.

___________________________________________

Đầu tiên, anh đến túp lều của Gaunt. Nơi này tệ như trong ký ức. Thực tế, nó trông còn tệ hơn. Morfin loạng choạng đi đến mở cửa nhưng trước khi người bác khốn khổ của anh kịp làm gì, anh đã làm người đàn ông đó bất tỉnh mà không cần đũa phép. Sau đó, anh lấy đũa phép của ông ta ra vì anh sẽ không làm bất kỳ phép thuật gian xảo nào bằng đũa phép của mình trong ngôi nhà của cha anh.

Anh cũng sử dụng thuật đọc tâm trí với chú mình và nhìn thấy mọi thứ.

Nó...tệ lắm.

Ông ngoại và bác của anh thật kinh khủng. Họ đối xử với mẹ anh còn tệ hơn cả người hầu.

Bác của anh đã tấn công cha anh nhiều lần và lấy làm vui khi nói với Marvolo rằng mẹ anh thích Riddle.

Anh lại nhìn thấy những ký ức giống như anh đã thấy trong Chậu Tưởng Ký của Ogden. Anh cũng thấy Morfin khóc khi phát hiện ra cha mình đã chết trong túp lều.

Thật kỳ lạ, tên chó chết đó lại mong muốn mẹ anh chết đi nhưng lại đang thương tiếc tên khi đó. Thật bẩn thỉu.

Morfin vẫn ra ngoài đánh nhau như một tên côn đồ đang càu nhàu về cô em gái hư hỏng của mình đã bỏ trốn cùng với chiếc mặt dây chuyền của Slytherin. Rằng cô em gái của hắn đáng bị như vậy khi bị Riddle bỏ rơi. Riddle đã trở lại và bà không ở gần ông ấy.

Tom muốn giết người đàn ông đó vì đã nghĩ như vậy về mẹ anh.

Anh quên đi người đàn ông đó và đi đến dinh thự Riddle.

__________________________________________

Người mở cửa là một ông già, ông ta không muốn cho anh vào nhưng chỉ cần một câu thần chú là ông ta bất tỉnh ngay.

Chỉ có cha và ông bà anh ở trong phòng ăn.

Với một thần chú nhanh, anh biết rằng không có ai khác ở trong nhà vào lúc này. Anh nhanh chóng bảo vệ nơi này để không ai có thể vào trong khi anh đang thẩm vấn gia đình yêu quý của mình.

Anh biến trở lại thành chính mình và bước vào phòng ăn.

Cả ba người đều ngừng ăn ngay lập tức. Khi nhìn anh, mắt họ mở to và máu rút khỏi mặt họ.

Cha anh đứng dậy nhưng loạng choạng rồi ngất đi.

Tom nhìn ông bà mình và mỉm cười.

"Hử...thật là một sự chào đón nồng nhiệt."

Bà của anh ngập ngừng nói và anh có thể nghe thấy sự sợ hãi và kinh hoàng trong giọng nói của bà.

"Làm ơn..."

Tom quay lại nhìn họ với đôi mắt nai tơ.

"Ôi trời ơi. Bà nghĩ cháu sẽ làm gì thế?"

Ông nội anh nghe vậy liền nhắm mắt lại. Bố anh vẫn chưa tỉnh.

Tom không nói một lời nào bắn một câu thần chú vào ông bà mình khiến họ bị kẹt trên ghế. Mắt họ mở to kinh hãi khi nhận ra rằng họ không thể đứng dậy.

Anh đến bên cha mình và ngồi xuống một chân một cách duyên dáng. Anh gõ cây đũa phép khó chịu của chú mình vào ông và lẩm bẩm, Làm kiệt sức.

Cha anh từ từ mở mắt ra và anh có thể tự thừa nhận rằng vẻ đẹp của cha anh thật đáng kinh ngạc. Tất nhiên, anh thậm chí còn đẹp hơn cha mình.

Hmm...sẽ không quá khó để thuyết phục mọi người rằng anh có một ít máu ma cà rồng. Anh sẽ bất tử. Anh biết mình phải làm gì để đạt được mục tiêu đó. Anh sẽ đạt được nó.

Ngay lập tức ông bà của anh bắt đầu hét lên.

"Nó đã làm điều này...Tom..."

"Chúng ta bị kẹt rồi, con trai. Thằng nhóc đó đã làm gì đó với cây gậy của mình."

"Con đã nói với chúng ta rằng Merope đã nói dối. Nhưng con có một đứa con trai, Tom. Nó đang đứng trước mặt chúng ta."

Tom Riddle Sr nhìn Tom với vẻ sợ hãi. Đứa trẻ... đứa trẻ phù thủy... đứa con của anh.

Vậy là vợ anh đã không nói dối.

Anh đã rời xa cô sau nhiều tháng. Anh thậm chí không biết tại sao anh lại ở bên cô. Tất cả những gì anh biết là anh đã uống nước mà cô đã mời một ngày nọ. Sau đó, anh không thể chịu đựng được việc xa cô. Anh đã say mê cô. Anh đã hôn cô, rồi họ bỏ trốn khỏi làng. Họ kết hôn và ở bên nhau. Anh chỉ muốn nhìn cô. Ở bên cô. Chăm sóc cô. Không có gì quan trọng ngoại trừ cô.

Nhiều tháng sau, anh tỉnh dậy và có lúc anh không hiểu tại sao mình lại ở cùng con gái của Marvolo Gaunt.

Anh nhớ lại những tháng qua và một cơn rùng mình chạy dọc sống lưng. Anh không quan tâm đến Merope. Tại sao anh lại cưới cô ấy? Tại sao anh lại tin rằng cô ấy là người dành cho anh? Giống như anh bị ám ảnh bởi cô ấy. Chỉ có cô ấy là quan trọng.

Nhưng anh không quan tâm tới cô.

Anh cố gắng bỏ đi nhưng Merope bắt đầu khóc và nói với anh rằng cô đã có thai.

Anh không muốn tin cô nhưng họ đã làm chuyện đó. Đúng, anh đã từng gần gũi với cô. Anh chỉ từng ở bên cô. Anh còn là trai tân. Anh đã có bạn gái nhưng chưa từng làm gì với bất kỳ ai.

Nhưng làm sao anh có thể tin cô? Cô vừa thừa nhận rằng cô hy vọng anh sẽ ở lại vì đứa bé. Rằng cô đã chuốc thuốc mê anh bằng những lọ thuốc ma thuật tình yêu.

Anh muốn nôn.

Anh muốn tránh xa cô.

Anh đã bị Merope Gaunt cưỡng hiếp.

Anh không phải là người tốt bụng. Anh thô lỗ, hay mỉa mai nhưng anh không phải là quái vật.

Không, cô ấy hẳn đang nói dối. Có lẽ mọi thứ chỉ là ảo tưởng.

Anh không muốn nhìn thấy cô.

Anh chạy trốn khỏi cô.

Bố mẹ anh hỏi tại sao anh lại bỏ trốn. Anh chỉ nói với họ rằng anh đã bị bỏ bùa mê. Rằng Merope là một phù thủy nào đó và đã chuốc thuốc mê anh rồi nói rằng cô là mẹ của đứa con anh.

Anh không biết cô có nói dối hay không. Anh không muốn có bất kỳ mối quan hệ nào với cô.

Mẹ anh cố gắng đến gần anh và anh đã giật mình. Anh đá thẳng vào cha mình.

Trong nhiều tháng, anh vẫn tiếp tục la hét khi nhớ lại mọi chuyện đã xảy ra.

Anh không thể chịu đựng được việc có người khác ở gần mình.

Bố mẹ anh vẫn giữ khoảng cách. Người hầu được lệnh nghiêm ngặt tránh xa Tom Riddle.

Anh ở lì trong phòng và giật mình mỗi khi có người trong thị trấn cố gắng đến gần anh. Những người bạn gái trước của anh đã cố gắng đến gần anh...

Anh đã nôn khi nhìn thấy Amanda.

Anh đã ngất đi khi nhìn thấy người thứ hai.

Anh đã đẩy Cecilia lên một số tảng đá khi cô không nghe theo mong muốn của anh. Cô cố bám lấy anh và anh cảm thấy một cơn hoảng loạn ập đến. Anh muốn chạy trốn. Anh muốn tránh xa. Anh không muốn bất kỳ ai chạm vào mình.

Anh không muốn có ai ở gần mình. Anh chỉ muốn ở một mình.

Anh không hề tỏ ra hối hận về những gì đã xảy ra với cô. Cô đã bị gãy chân. Cô sẽ không bao giờ có thể đứng dậy được nữa.

Mọi người đều biết anh bị bệnh, nhưng cô gái đó vẫn cố gắng đến gần anh.

Ngay cả lúc này, vẫn không có ai đến gần anh.

"Bây giờ cha yêu dấu, đừng mơ mộng nữa. Cha thực sự không giúp ích gì cho trường hợp của mình khi lờ con đi."

Tom nhìn cậu bé đẹp trai đến mức tàn khốc với giọng nói du dương trước mặt và giật mình. Anh sắp chết. Anh biết điều đó. Anh đã bỏ đứa trẻ... đứa con của anh. Và giờ đứa trẻ sẽ trả thù.

Đứa trẻ trông giống anh. Thật dễ dàng để nhận ra họ là cha và con trai. Gia đình.

Cậu bé rất cao so với tuổi của mình. Cậu bé chắc phải mười lăm hoặc mười bốn tuổi. Mặc dù cậu bé thậm chí còn đẹp trai hơn so với tuổi của mình.

"Làm đi. Giết ta đi. Đó là lý do con ở đây. Đúng không?"

Giọng của Tom Riddle Sr. rất trống rỗng khi anh nói điều đó. Mẹ anh bắt đầu khóc và anh mỉm cười mệt mỏi với bà. Ít nhất thì bây giờ anh đã được tự do. Cha anh lắc đầu. Ông lo sợ cho con trai mình.

Tom nhìn cha mình một phút rồi bắt đầu vỗ tay. Ba con người không có phép thuật giật mình khi thấy anh đang làm gì.

Anh không dừng lại một lúc và khi anh dừng lại, cả ba đều biết rằng họ sẽ chết. Không có gì ngoài cơn thịnh nộ lạnh lùng trong đôi mắt đẹp đẽ đó. Người thân của họ. Con trai của Tom. Cháu trai của họ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro