Chương 6 : Tiểu Nhất

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Hôm nay Tiết Sơn Lam mặc kiện áo thun cũ, mang vài phần tinh nghịch khẽ nghịch sợi tóc mềm mượt dài qua vành tai lại có vẻ đáng yêu. Dáng người 1m7 khiến cậu không quá tự ti. Hôm qua cậu mới tìm được một vài công việc làm thêm. Việc thứ nhất là phát tờ rơi.

Cậu mặc một bộ trang phục hình con thỏ rất đáng yêu, chỉ có một lỗ thông nhỏ cho cậu thở và nhìn. Bọn trẻ trong công viên trông thật hạnh phúc, cậu tự mình ghen tị với chúng một phen. Kiếp trước cậu và em gái là trẻ mồ côi, nương tựa vào nhau, nên mới sủng em mình đến như vậy. Vì không muốn em chịu khổ cậu đã làm thêm ở  5 chỗ khác nhau trên cùng một ngày. Em cậu bị ức hiếp dù cậu bị suy yếu nhưng cũng tính kế một phen. Vì em cậu mà học đại học, vì em gái mà cậu vùi đầu vào học tập mà không có bạn bè.

Nhưng tình anh em của cậu khác với anh em Nhược Hạ Tâm. Hai anh em cậu là nương tựa vào nhau, cả hai cùng tình nguyện, không ràng buộc nhau. Còn 2 anh em nhà Nhược Hạ Tâm là sự lợi dụng một bên, còn bên kia là tình yêu tội lỗi, thật đáng thương.

Cảm giác được một bàn tay nhỏ đang áp vào bộ lông tơ của mình, bất giác quay đầu lại. Một tiểu thiên thần nhỏ mặc một chiếc áo thun xanh với chiếc áo jean đen, gương mặt tròn trịa, ánh mắt to tròn long lanh như vừa khóc.

- Cậu bé có chuyện gì?- Tiết Sơn Lam hơi mùi lòng dùng giọng ấm áp dỗ dành cậu bé.

Thấy cậu bé vẫn không trả lời, cậu mỉm cười tay cầm bong bóng, đưa cho cậu một cái bong bóng hình cừu vui vẻ, gương mặt cậu bé sáng hẳn lên 3 phần.

- Em lạc à?- Cái này ...

Cậu nhóc không nói chỉ ngoan ngoãn gật đầu.

Thấy tới giờ nghỉ, Tiết Sơn Lam dẫn cậu đến một chiếc ghế đá gần đó. Rồi mua 2 cây kem, một cái cho cậu, một cái cho cậu nhóc.

Thấy gương mặt bụ bẫm dính đầy kem, Tiết Sơn Lam mất vài phần hảo cảm với người nhà của cậu bé.

- Em tên gì?

- Dạ là Phong Sơn Nhất- tiếng nói trong trẻo vang lên, thật sự Tiết Sơn Lam chỉ muốn đem nó về nuôi.( A Lam thích những thứ dễ thương)

- Người nhà em đâu?- Cái tên người nhà vô trách nhiệm đó đâu đưa ra cho lão tử dạy dỗ, cậu thầm mắng trong lòng.

- Dạ lúc nãy anh ấy nhận điện thoại thì bị lạc.- mỏ cậu nhóc chu lên, thể hiện vẻ chua chát.

- Anh ta bị lạc ?- Tiết Sơn Lam ngờ ngạc nói với Tiểu Nhất.

- Dạ- Tiết Sơn Lam nhịn cười, thật sự khiến người ta khó an tĩnh được mà.

Sau đó là một khoảng yên lặng giữa 2 người. Hình bóng một lớn một nhỏ, tạo người khác cảm giác thật ấm áp. Không khí bên trong bộ quần áo giờ đã lên đến đỉnh điểm. Cậu bỏ chiếc mũ thỏ xuống, lộ ra gương mặt nhỏ nhắn đáng yêu nhưng không thiếu phần mị hoặc, yêu nghiệt. mồ hôi trên tóc thả ròng xuống lăn dài trên má qua cánh môi hồng, mộng ẩm. Do không đeo kính cậu đã thu hút một vài ánh mắt kinh diễm.

Lau mặt xong, vội vàng đeo kính lên, cậu biết tư dung của mình không nên để ra ngoài. Quay qua thấy gương mặt đỏ bừng đến vành tai của Tiểu Nhất, cậu khẽ nhấc cánh môi anh đào.

- Tỷ tỷ thật đẹp- Phong Sơn Nhất thật thà nói khiến cho hắc tuyến treo đầy trên mặt Tiết Sơn Lam.

- Anh tên là Tiết Sơn Lam, là nam là nam đó.- Tiết Sơn Lam cận lực giải thích.

- Vâng tỷ tỷ- Tiểu Nhất à đôi khi không nên thành thật quá a.

- A Nhất- một người đàn ông thân cao 1 m 9 thân hình cường tráng ẩn dật sau lớp áo vest , trên trán anh ta có vài dòng mồ hôi rơi xuống, bộ dáng chắc hẳn vội vã. Mái tóc hơi rũ xuống nhưng không làm mất đi vẻ lịch lãm, mà tăng thêm vẻ phong trần.Gương mặt điển trai là mẫu hình lí tưởng để mơ ước. Quanh người nam nhân có hàn khí rõ rệt, mang hơi thở của cường giả, 7 phần địch ý, 3 phần đề phòng- nực cười-Tiết Sơn Lam khẳng định đây chính là một anh công 100% tiêu chuẩn bá đạo tổng tài.- Nhưng nhìn người nam nhân này cậu không cấm nghĩ đến nam phụ. Cũng thân bá đạo tổng tài cùng âm lãnh tổng tài khí chất đa phần giống nhau nên đối với một đứa trên "thuyền" cường& cường thì không khỏi là hảo đẹp.

Nam nhân không để ý đến cậu, chỉ biết xem Tiểu Nhất có chuyện gì hay không. Sau khi kiểm tra mọi việc mới giáng xuống ánh mắt lãnh đạm, tia ghét bỏ hiện rõ trên từng ánh mắt bố thí cho cậu.

Cậu chỉ biết nhún nhún vai tiếp tục công việc, không để ý đến lời từ biệt của Tiểu Nhất, cậu quay mình đi khuất dần trong đám đông.

Vì cậu hiểu rõ ánh mắt của người nam nhân kia nói rằng đừng có quan hệ nào với Tiểu Nhất. Cậu dù thế nào cũng ghét ánh mắt cho là mình đang lợi dụng Tiểu Nhất để tiếp cận anh ta. Dù sao sau nãy cũng không gặp lại nữa, cần gì luyến tiếc." Nhưng tại sao mình toàn gặp nhiều người cuồng em thế nhỉ?- cậu than thở. ( À hình như cậu cũng thuộc dạng).

Người nam nhân kia chỉ liếc mắt nhìn cậu một lát trên môi hơi treo ý cười ôn nhu nhìn Tiểu Nhất. Coi như Tiết Sơn Lam đã cho người này một ấn tượng không tồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro