Gõ cửa kịp thời

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Sau khi hoàn tất các thủ tục cơ bản, Thanh Lam được giới thiệu về các quy định của công ty. Cô cảm thấy hơi kì quái, công việc của mình nên bắt đầu ở nhà hàng mới đúng chứ, lúc này mọi người được phân chia theo người hướng dẫn về bộ phận của mình.

Thanh Lam theo sau cô gái dẫn đường bước vào thang máy, cuối cùng cô ấy dừng lại ở tầng cao nhất của tòa nhà.

" Giới thiệu với cô Đỗ, đây là thư ký Tần, hôm nay cô ấy sẽ phụ trách hướng dẫn và bàn giao công việc lại với cô, chúc cô một ngày làm việc vui vẻ"

Khoan đã, đây là tình huống gì cơ chứ, rõ ràng cô trúng tuyển vào vị trí nhân viên ẩm thực, bỗng chốc lại trở thành thư ký, Thanh Lam vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Lý Doanh vừa tới cũng đồng cảm với tâm trạng hiện giờ của cô.

" Chào cô Đỗ, thật ra vị trí bên nhà hàng đã đủ người, xét thấy năng lực của cô nếu không được nhận vào rất đáng tiếc, vì thế cấp trên đã đưa ra đề nghị này"

Lý Doanh tự nhận mình đưa ra một lý do khá hợp lý, anh tin cô gái này sẽ không dễ dàng nhận ra.

Cảm giác tiếc nuối dâng lên, bây giờ cô rất cần công việc, huống hồ đây là môi trường đào tạo tốt, cô không muốn từ bỏ, phải nắm bắt cơ hội này. Thanh Lam gật đầu đồng ý.

Thư ký Tần xin nghỉ vì lý do xuất ngoại, chị ấy là một người chuyên nghiệp và thân thiện, trong vòng cả buổi sáng Thanh Lam cơ bản đã nắm được những công việc mình cần làm.

Bàn làm việc của cô được bố trí ngay cạnh phòng giám đốc, chị Tần còn tận tình truyền cho cô một vài kinh nghiệm nhỏ.

" Buổi chiều giám đốc sẽ ghé qua văn phòng, em đem tài liệu này xin chữ ký của anh ấy. Ngày mai đem tới chỗ trợ lý Lý giúp chị"

" Vâng ạ"

Vì chị Tần chỉ làm việc đến hết buổi sáng, nên sau khi dùng cơm trưa xong Thanh Lam nhanh chóng trở về vị trí.

Ba giờ chiều, Trình Hải vừa dự lễ kỉ niệm của công ty đối tác xong liền trở về văn phòng. Bước ra khỏi thang máy, anh thấy bóng dáng cô gái nhỏ đang chăm chú vào màn hình vi tính, khi anh tiến lại gần cô mới nhận ra, vội vàng đứng bật dậy chào anh.

" Chào giám đốc "

Thấy bộ dạng nghiêm túc trên mặt cô, bên môi anh hơi mỉm cười.

" Hôm nay đã nắm được những gì rồi "

" Cũng tương đối rồi ạ, chị Tần rất tận tình chỉ bảo, tôi sẽ cố gắng học hỏi thêm"

Đối diện với anh, Thanh Lam nhanh chóng trả lời, trong giọng nói mang chút khẩn trương.

" Tốt lắm, thông báo cho trưởng Bộ phận Lưu đến gặp tôi, sau đó mang những văn kiện hôm nay đưa vào phòng "

Dặn dò xong anh tiếp tục bước về phía trước.

Hoàn thành xong những công việc anh giao, thời gian còn lại cô soạn nội dung cho cuộc họp ngày mai và lên lịch hẹn cho giám đốc. Nhìn đồng hồ qua giờ tan tầm đã lâu, nhưng vẫn chưa thấy anh ra khỏi phòng.

Ngày đầu tiên đi làm không phải đã tăng ca đấy chứ, bụng cô vẫn chưa có gì, không ngừng kêu gào. Là nhân viên mới chưa có lệnh của giám đốc cô không dám về trước.

Trình Hải vừa kết thúc cuộc họp trực tuyến từ nước ngoài, anh xem thêm vài hợp đồng sắp được ký kết, công việc trong ngày anh phải xử lý xong hết mới yên tâm. Cơn đau dưới bụng lại truyền đến, anh đưa tay mở ngăn kéo nhưng lọ thuốc bên trong đã hết sạch.

" Chết tiệt "

Anh vứt lọ thuốc xuống bàn rồi đứng lên hướng về ghế sô pha trước mặt, nhưng chỉ được vài bước cơn đau đã khiến anh ngã quỵ.

Hơn chín giờ mà vẫn chưa có động tĩnh gì, Thanh Lam quyết định gõ cửa phòng giám đốc. Khi cánh cửa mở ra, cảnh tượng bên trong khiến cô giật mình, vội chạy tới lay người dưới sàn.

" Giám đốc anh không sao chứ, tỉnh lại đi giám đốc "

Cô ở bên không ngừng gọi, chỉ thấy anh ôm bụng, trên trán lấm tấm mồ hôi, hai mắt nhắm chặt.

Trời ơi, không lẽ số cô xui đến nỗi ngày đầu tiên đi làm đã xảy ra án mạng rồi ư. Thanh Lam vừa khóc thầm vừa kéo anh đứng dậy. Cô cao một mét sáu, mang giày cao gót mà chỉ tới vai anh, cố gắng hết sức cô cũng lôi kéo được anh ra thang máy.

Khi vừa xuống tầng, cô thấy hai nhân viên trực đêm đứng gần đấy vội kêu tới nhờ giúp đỡ đưa anh vào xe. Cũng may tài xế của anh đậu xe ngay trước cửa nên nhanh chóng đưa đến bệnh viện.

Lý Doanh nhận được điện thoại vội chạy tới, cửa phòng cấp cứu được mở ra, cả ba người đều đứng bật dậy.

" Là xuất huyết dạ dày, đã qua nguy hiểm nhưng vẫn phải nhập viện theo dõi vài ngày, người trẻ các cậu sao lại không biết giữ gìn sức khỏe đến vậy chứ"

Bác sĩ vừa nói vừa lắc đầu, hoàn tất các thủ tục đã hơn mười một giờ. Lý Doanh bỗng nhớ đến cô gái bên cạnh, chắc hẳn cô đã thấm mệt, anh bảo tài xế đưa cô về nhà.

Trên xe Thanh Lam tựa đầu vào cửa sổ, không ngờ cấp trên của mình là người cuồng công việc đến vậy. Bên tai cô còn vang lên giọng điệu lo lắng của Lý Doanh khi nãy, thì ra đây không phải lần đầu tiên anh nhập viện.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro