Chương 21: Ai là phản đồ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   Tiểu Hoa nhìn Chu Tước, nói: "Làm sao ngươi biết Tiểu Hoa đã chết?" Những lời này không thể nghi ngờ đã thừa nhận lời Chu Tước nói.

    Tiểu Diệp kinh hãi kêu lên một tiếng: "Thì ra Tiểu Hoa tỷ tỷ chính là Tử Vi lệnh chủ, ngươi, ngươi là Thiên Hỉ tỷ tỷ, ngươi giết Tiểu Hoa?"

    Thiên Hỉ (cũng chính là người giả mạo Tiểu Hoa) bỗng vung trường kiếm lên, nhào tới đâm xuyên qua ngực Tiểu Diệp, máu tươi theo mũi kiếm từng chút từng chút chảy xuống. Tiểu Mạc thở dài một tiếng, hắn tuy rằng nhìn rõ động tác của nàng, nhưng hoàn toàn không có năng lực ngăn cản.

    Cổ họng Tiểu Diệp tuôn ra máu tươi. Thiên Hỉ thản nhiên nói: "Nha đầu thối, nhiều lời như vậy, ngu xuẩn muốn chết. Ngươi đi theo nàng đi."

    Chu Tước (cũng chính là Hồng Loan) khe khẽ thở dài, Thiên Hỉ, ngươi, ta còn có Tiểu Hoa, Tiểu Diệp cùng nhau lớn lên, ngươi vì sao nhẫn tâm giết chết các nàng?"

    Thiên Hỉ lạnh lùng nói: "Cùng nhau lớn lên? Vậy thì để làm gì? Luận võ công, luận mưu trí, ta điểm nào kém ngươi cùng Tiểu  Hoa, vì sao Tiểu Hoa lại được chọn làm Tử Vi lệnh chủ, ta chỉ có thể xếp dưới hai người các ngươi?"

    Hồng Loan lại thở dài một tiếng: "Không sai, ngươi vừa đầu nhập Tỷ Muội Cung đã có thể làm được chức tuần sát, xem ra ngươi làm truyền lệnh sứ ở Tử Vi Cung ta thật sự là ủy khuất ngươi."

    Thiên Hỉ cười nói: "Ta có thể làm được chức tuần sát, là bởi vì ta lập được đại công." Đột nhiên im bặt, hừ lạnh một tiếng: "Nha đầu ngươi định dụ ta nói hết sao."

    Hồng Loan thở dài một tiếng, "Quả thật là ngươi. Là ngươi mật báo cho Tỷ Muội Cung, khiến Thập Nhị Cung ba lần hành động thất bại."

    Trên mặt Thiên Hỉ hiện lên một tia xấu hổ, lại lập tức khôi phục bình thường: "Không sai, là ta mật báo. Ngươi biết thì làm được gì?"

    Hồng Loan nhẹ nhàng nâng trường kiếm lên: "Bởi vì ngươi, hơn mười huynh đệ Thập Nhị Cung thương vong, ta phải thanh lý môn hộ, báo thù thay bọn họ."

    Thiên Hỉ hừ một tiếng, "Chỉ bằng ngươi." Giương lệnh bài trong tay lên, quát: "Giết bọn chúng cho ta."

    Hồng Loan múa trường kiếm, trong tầng tầng kiếm phong ra sức liều mạng chém giết. Thiên Hỉ khẽ nói: "Võ công của ngươi có mạnh hơn nữa, ta cũng không tin ngươi có thể trốn thoát."

    Hồng Loan vừa ngăn cản sự tấn công của sát thủ Tỷ Muội Cung, vừa nói: "Thiên Hỉ, ngươi nếu trong lòng có một tia hối hận, ta liền ở trước mặt Bích Lạc Thiên đại nhân cầu cho ngươi được toàn thây, không uổng tình nghĩa tỷ muội của chúng ta bao lâu nay."

    Thiên Hỉ hừ một tiếng: "Bích Lạc Thiên đại nhân. Ngươi không đề cập tới thì thôi, nếu ngươi đã nhắc đến, ngược lại đã nhắc nhở ta. Vung tay lên quát: "Đem tên phản đồ này cùng thất sát lệnh chủ kia đều giết cho ta, không lưu lại kẻ sống."

    Thiên Hỉ còn chưa dứt lời, chợt nghe chung quanh vang lên một loạt tiếng kêu thảm thiết, tiếp theo sau đó là những tiếng nổ không dứt bên tai. Sắc mặt Thiên Hỉ đại biến. Có ba bóng người từ xa đi tới, tốc độ cực nhanh, ở phương hướng ba người đi tới, thỉnh thoảng hiện lên từng trận huyết vụ, người chắn đường đều thiếu cánh tay thiếu cẳng chân bay ra ngoài. Trong nháy mắt, ba người đã tới trước mặt."

    Thiên Hỉ sắc mặt tái nhợt, mồ hôi lạnh liên tục chảy ra, muốn chạy, nhưng làm sao cũng không động đậy được. Nàng sợ hãi gọi: "Là Bích Lạc Thiên đại nhân?"

    Hồng Loan nhìn Thiên Hỉ, thu trường kiếm nói: "Ngươi cho rằng Thất Sát Cung dám vì một trăm vạn lượng mà tự ý tiếp nhận giao dịch này của Tỷ Muội Cung? Đây vốn là mệnh lệnh của Bích Lạc Thiên đại nhân."

    Từ năm ngoái Bích Lạc Thập Nhị Cung đã thi hành một số quy định mới, trong đó, nghiêm cấm các cung tự ý tiếp nhận giao dịch giết người, nếu không, luận xử như phản cung.

    Sắc mặt Thiên Hỉ lại biến, vừa rồi nàng còn cho rằng hết thảy mọi chuyện đều nằm trong lòng bàn tay mình. Đêm nay đối với chính mình, là một cơ hội tốt để lập được đại công. Bởi vì đã bắt được Thất Sát Lệnh Chủ, nắm được nhược điểm để sau này khống chế Thất Sát Cung. Lại diệt trừ được gian tế của Tỷ Muội Cung, thì ra Chu Tước chính là Hồng Loan giả trang. Không thể tưởng được tất cả những chuyện này chỉ là một ván cờ, mình tựa hồ chỗ nào cũng nắm thế chủ động, kỳ thật chẳng qua là đưa mình hoàn toàn bại lộ.

    Hồng Loan nhìn Thiên Hỉ nói: "Ngươi nếu bây giờ quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, có lẽ còn có thể toàn thây."

    Thiên Hỉ cắn răng, hét to một tiếng, sát thủ bốn phía của Tỷ Muội Cung lập tức thu kiếm lui về phía sau, tám người một tổ, giống như hoa tươi tụ đến phía sau Thiên Hỉ. Thiên Hỉ dùng ánh mắt đảo qua, chỉ còn lại đại khái 10 tổ.

   Đêm nay tập kích Hỉ Lai trấn chính là vì chiếm cứ một trận địa cho kế hoạch vây công Bão Long sơn trang sắp triển khai của Tỷ Muội Cung, cho nên một trăm ba mươi hảo thủ của Bắc Ngoại tứ cung Tỷ Muội Cung đồng loạt xuất động. Lúc trước, từng bỏ ra 100 vạn mua chuộc trước Thất Sát Cung để tiêu diệt Bích Lạc Thập Nhị Cung. Không nghĩ đến, Thất Sát cung lại là người của Phó gia, mà tổng quản Chu Tước của Bắc Ngoại tứ cung cũng là Hồng Loan của Tử Vi Cung Bích Lạc Thập Nhị Cung.

   Một trăm ba mươi  sát thủ tinh nhuệ này vốn cũng là chỗ dựa của Thiên Hỉ, không thể tưởng được, lại không chịu nổi một kích như vậy, hiện giờ còn chưa chính thức khai chiến, đã ít nhất hủy đi 50 người, chỉ còn lại khoảng 80 người.

    Thiên Hỉ kinh hoàng nhìn ba người trước mặt. Trong ba người này, trái phải là hai thiếu niên hắc y trẻ tuổi anh tuấn. Người ở giữa đeo mặt nạ vàng. Dưới lớp mặt nạ chỉ lộ ra bờ môi với đường viền hoàn mỹ, rõ ràng cũng rất tuấn tú.

    Phía sau ba người là mười lăm thiếu niên mặc một thân hắc y, khăn đen che mặt. Trên vạt áo mỗi hắc y nhân đều thêu một con quái ưng ba đầu. Đây chính là biểu tượng Thất Sát Cung của Bích Lạc Thập Nhị Cung.

    Thất Sát Cung mang chức trách hộ thủ cùng hành hình, vốn là dòng trực hệ của Bích Lạc Thiên đại nhân. Đã như vậy, lệnh chủ Thất Sát cung sao dám mạo hiểm phản cung chỉ vì thương vụ 100 vạn lượng của Tỷ Muội Cung chứ. Thiên Hỉ ở trong lòng tự mắng mình ngu ngốc, đúng là quá sơ suất.

    Hồng Loan và Tiểu Mạc vừa thấy người tới, đã cùng nhau quỳ xuống: "Thuộc hạ cung nghênh Bích Lạc Thiên đại nhân."

    Người trẻ tuổi ở giữa đeo mặt nạ này là chủ nhân của Bích Lạc Thập Nhị Cung – Bích Lạc Thiên, cũng chính là lão đại của Phó gia Ngũ Tiểu, Tiểu Khanh.

    Sắc mặt Thiên Hỉ trắng bệch, nhưng không lên tiếng.

    Bích Lạc Thiên ngọc thụ lâm phong, trong lúc giơ tay nhấc chân đều vô cùng uy nghiêm, mặt nạ hoàng kim trên mặt ở dưới ánh trăng chiếu ra ánh sáng lành lạnh, càng tăng thêm một cỗ túc sát, làm cho người khác không tự chủ được mà sinh lòng kính sợ.

    Tiểu Mạc bẩm báo: "Bích Lạc Thiên đại nhân, sát thủ Thiên Hỉ của Tử Vi Cung đầu nhập vào Tỷ Muội Cung, giết lệnh chủ Tiểu Hoa của Tử Vi Cung cùng sát thủ Tiểu Diệp, lại giả mạo Tiểu Hoa tiếp tục nằm vùng trong Thập Nhị Cung ta, bây giờ tất cả đã được thực."

    Bích Lạc Thiên ồ một tiếng, khóe miệng khẽ nhếch lên: "Rất tốt." Nhìn Tiểu Mạc, nói: "Ngươi vất vả rồi." Dứt lời, đưa tay điểm một cái trước ngực Tiểu Mạc, Tiểu Mạc thở dài một hơi, khom người nói: "Đa tạ Bích Lạc Thiên đại nhân."

    Thân hình Tiểu Mạc vừa chuyển, đã lui sang một bên, thân pháp nhẹ nhàng linh hoạt. Nguyên lai Tiểu Mạc không trúng tán công pháp gì hết, chỉ là bị phong đi nội lực thôi.

    Ba lần vây giết Nguyễn Linh Linh đều thất bại, khiến Tiểu Khanh tin tưởng trong Thập Nhị Cung tất có người tiết lộ mật hàm. Qua điều tra bí mật, kẻ bị nghi nhiều ngờ nhất chính là người của Tử Vi Cung.

    Bấy giờ Tử Vi lệnh lại chủ mất tích. Nghi ngờ lớn nhất thuộc về Hồng Loan, Thiên Hỉ và Tiểu Diệp. Đúng vào lúc này, Thất Sát cung nhận được đơn hàng ủy thác của người thần bí, muốn mua 98 mạng người ở Hỉ Lai Trấn. Đồ sát thường dân, hiện tại đã thành đại cấm kỵ của Bích Lạc Thập Nhị Cung. Nhưng lại có người ra giá 100 vạn lượng. Hơn nữa người tới vô cùng miệng lưỡi, ra sức xúi giục.

    Đáng tiếc, Lệnh Chủ Thất Sát Cung hiện giờ chính là Ngũ Tiểu Phó gia, Tiểu Mạc. Nếu Tiểu Khanh lão đại đã tiếp nhận vị trí Bích Lạc Thiên đại nhân, Tiểu Mạc, Tiểu Tỉnh, Tiểu Vạn cùng Tiểu Hòa đương nhiên cũng không thể nhàn rỗi, đều bị Tiểu Khanh an bài chức trách trong Thập Nhị Cung.

    Tiểu Mạc cảm thấy việc làm ăn này không đơn giản, người thần bí kia căn bản không có ý định làm thương vụ này, mà là thăm dò, thăm dò Thất Sát Cung có vì tiền mà âm thầm làm trái với mệnh lệnh của Bích Lạc Thiên đại nhân hay không.

    Sau khi Tiểu Khanh được báo, quyết định tương kế tựu kế. Để Tiểu Mạc giả vờ mưu đồ 100 vạn lượng mà tự ý tiếp nhận thương vụ, chấp hành nhiệm vụ này, mượn cơ hội điều tra rõ rốt cuộc kẻ có mưu đồ với Bích Lạc Thập Nhị Cung là ai, đồng thời cũng mượn cơ hội thăm dò trong Bích Lạc Thập Nhị Cung phải chăng có phản đồ hay không.

    Vì thế Tiểu Mạc giả vờ tiếp nhận ủy thác, nhưng yêu cầu đối phương đệ lộ thân phận. Đối phương dĩ nhiên là người của Tỷ Muội Cung, hơn nữa còn nói thẳng hy vọng Thất Sát Cung của Tiểu Mạc có thể đầu nhập vào Tỷ Muội Cung. Tiểu Mạc tỏ vẻ cần cân nhắc. Đối phương cũng không cưỡng cầu, nói rõ có thể chờ đợi.

    Tiểu Khanh không thể tưởng được Tỷ Muội Cung quả thật ở trong bóng tối đã bắt đầu rục rịch, hơn nữa tựa hồ vẫn đi theo lối cũ của Trảm Hoa Cung mười hai năm trước, chính là diệt trừ dị kỷ, thu mua các thế lực giang hồ.

    Tiểu Khanh quyết định để cho Tiểu Mạc lấy thân mạo hiểm, phong đi võ công của Tiểu Mạc, để hắn rơi vào tay Tỷ Muội Cung, rồi chờ xem dị biến. Tiểu Mạc đã mất hết nội lực, hoàn toàn không có năng lực tự bảo vệ mình, ở giữa những mỹ nữ sát thủ này thập phần nguy hiểm. Đương nhiên, Tiểu Khanh sẽ không thật sự để Tiểu Mạc có nguy hiểm đến tính mạng, hắn còn có dự phòng khác, chỉ là chưa dùng đến thôi. Chẳng qua, Tiểu Mạc cũng không biết những điều này.

    Tiểu Mạc làm bộ trúng tán công tán, vừa ra tay đã bị bắt. Cũng chính vì vậy, mới có thể khiến Chu Tước (cũng chính là Hồng Loan) buộc Tiểu Hoa (tức Thiên Hỉ) phải buông lỏng cảnh giác, lộ ra bộ mặt thật, cuối cùng phân rõ trắng đen.

    Hồng Loan tựa hồ thập phần sợ hãi Bích Lạc Thiên, đầu cũng không dám ngẩng lên, theo Tiểu Mạc dập đầu hành lễ, lui sang một bên.

    Ánh mắt Bích Lạc Thiên như nhìn về phía chân trời xa xăm, khẽ thở dài, nói một chữ: "Giết."

    Vừa dứt lời, mười lăm kiếm thủ hắc y phía sau Bích Lạc Thiên đã vọt tới. Thiên Hỉ cắn răng một cái, dẫn theo cung chúng Tỷ Muội Cung phía sau múa kiếm nghênh đón.

    Rất nhanh, trấn nhỏ yên tĩnh này đã biến thành trận đồ sát mưa máu gió tanh. Dưới bóng đêm tóc dài váy lụa cùng hắc y kiếm thủ quỷ mị đan xen, hàn mang lập loè, huyết vụ tung bay, cánh tay cẳng chân vương vãi trên đường, tiếng kêu thảm thiết của nữ tử không dứt bên tai.

    Tuy rằng sát thủ của Tỷ Muội Cung gấp năm sáu lần hắc y nhân, nhưng hắc y nhân lại dũng mãnh dị thường, bọn họ đều là sát thủ đã trải qua huấn luyện cùng giết chóc, thủ pháp lưu loát, tàn nhẫn, không tốn nhiều hơn nửa điểm khí lực, lại gắng đạt tới kiếm kiếm thấy huyết.

    Mùi máu tươi nồng đậm triệt để che giấu hương thơm nhàn nhạt trong không khí. Hồng Loan tuy rằng cũng là một sát thủ, nhưng cảnh tượng trước mắt vẫn làm cho nàng kinh hồn bạt vía, bất giác hai hàng nước mắt chảy dài.

    Bích Lạc Thiên chắp tay mà đứng, hơi ngẩng đầu, ánh trăng thanh minh, phồn tinh lấp lánh, nhìn tĩnh mịch như thế.

    Tiểu Mạc cắn cắn môi, rốt cục nhịn không được, khom người gọi: "Bích Lạc Thiên đại nhân."

    Bích Lạc Thiên không nói gì. Tiểu Mạc thầm thở dài một tiếng, không khuyên nhủ nữa.

    Trận giết chóc trong sân đã được định đoạt, hắc y kiếm thủ còn lại bảy tên, thải y sát thủ của Tỷ Muội Cung ngoại trừ Thiên Hỉ, còn có ba người khác vẫn đang khổ sở chống đỡ, nhưng toàn thân cũng đều là vết máu loang lổ, đã đến đường cùng.

    Bích Lạc Thiên khẽ gật đầu. Tiểu Mạc cao giọng quát: "Lui."

    Bảy hắc y sát thủ đáp lại, đối với Bích Lạc Thiên cùng Tiểu Mạc khom người hành lễ, lui ra phía sau. Có mấy người trên người vẫn đang nhỏ máu, nhưng không có một tiếng động nào.

    Thiên Hỉ toàn thân đầy máu, trên tóc cũng đầy máu và mồ hôi. Nàng run rẩy vì mất sức, càng nhiều hơn là sợ hãi khi đối mặt với tử vong.

    Ba nữ tử đứng cùng nàng cũng không khá hơn là mấy. Một người trong đó ôm quyền nói: "Bích Lạc Thiên đại nhân, có thể thỉnh đại nhân mở một mặt lưới hay không, phái Tuyết Sơn sẽ ghi khắc thịnh tình."

    Ba người này, chính là ba người mới vừa rồi đứng trên mái hiên, Tiểu Mạc đặc biệt lưu ý.

    Bích Lạc Thiên gật đầu lần nữa. Tiểu Mạc mỉm cười nói: "Tại Hạ là Tiểu Mạc, lệnh chủ Thất Sát Cung của Bích Lạc Thập Nhị Cung, xin hỏi ba vị chính là người của Phái Tuyết Sơn sao?"

    Ba người ôm quyền nói: "Không sai. Chúng ta chính là tam đại hộ vệ của Tuyết Sơn phái. Tả Tình Văn, Tả Tình Phi, Tả Tình Tuyết."

    Tiểu Mạc kỳ quái hỏi: "Phái Tuyết Sơn cũng thần phục Tỷ Muội Cung sao?"

    Tả Tình Văn: "Phái Tuyết Sơn chúng ta sẽ không thần phục bất luận kẻ nào."

    Tiểu Mạc thở dài: "Nếu không phải, vì sao tam đại hộ vệ lại đi cùng sát thủ của Tỷ Muội Cung."

    Tả Tình Văn: "Đây là việc tư của phái Tuyết Sơn chúng ta, không tiện trả lời."

    Tả Tình Phi ôm quyền nói: "Phó Lệnh chủ. Tuyết Sơn phái chúng ta cùng Bích Lạc Thập Nhị Cung luôn nước giếng không phạm nước sông, cũng không có thù cũ. Tỷ muội chúng ta lần này phụng mệnh cùng Tỷ Muội Cung hành động, cũng không biết sẽ cùng Thập Nhị Cung là địch, nếu Thập Nhị Cung chịu giơ cao đánh khẽ, ngày sau Tuyết Sơn phái tất trả sẽ trả cho Thập Nhị Cung một cái ân tình."

    Tiểu Mạc ngẩng đầu nhìn Bích Lạc Thiên. Bích Lạc Thiên khẽ gật đầu.

    Tiểu Mạc cười nói: "Đây chỉ là chuyện của Bích Lạc Thập Nhị Cung cùng Tỷ Muội Cung, nếu ba vị đã công khai thân phận, Thập Nhị Cung đương nhiên sẽ không gây khó dễ các vị. Ba vị mời."

    Ba nữ tử cùng ôm quyền nói: "Tạ Thất Sát lệnh chủ." Lại ôm quyền với Bích Lạc Thiên: "Tạ Bích Lạc Thiên đại nhân." Ba nàng xoay người rời đi.

    Ánh mắt Bích Lạc Thiên rơi vào trên người Thiên Hỉ, Thiên Hỉ rốt cuộc chân mềm nhũn, quỳ xuống.

    Bích Lạc Thiên thản nhiên nói: "Lấy mặt nạ dịch dung của ngươi xuống."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro