Part5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Y xem Ngô Thế Huân biểu diễn , cùng các tuyển thủ trước cũng không có gì khác biệt, hơn ở điểm, chính là thong dong tự tin hơn bọn họ một chút thôi. Nhưng Lộc Hàm nghe thấy người chung quanh không ngừng vì hắn mà tán thưởng, nói vậy ở trong mắt nhân sĩ chuyên nghiệp, màn biểu diễn của hắn rất xuất sắc đi.
“Quán quân lần này là của Ngô thiếu gia rồi.” Sau khi Ngô Thế Huân hoàn thành trận đấu , các tiểu thư phía sau liền hạ định luận.
Phải không? Lộc Hàm nghĩ thầm , cùng  Phác Xán Liệt kia , cũng không có gì bất đồng.
Ngô Thế Huân trên sân tháo mũ xuống, cưỡi ngựa chạy một vòng sân, đưa tới một dàn âm thanh hoan hô của các tiểu thư . Thời điểm đi qua trước mặt Lộc Hàm , hắn rõ ràng có ngừng một chút, liếc mắt nhìn đối phương một cái mới rời đi.
Một cử động kia của hắn, lại làm cho Lộc Hàm trở thành tiêu điểm , chẳng những tập thể khán giả nhìn qua, ngay cả các tuyển thủ khác cũng chú ý tới y.
Một cô gái ngồi trên khán đài đối diện y nhìn về phía Lộc Hàm, hai mắt lợi hại mà nheo lại .
Hỗn đản này lại “Hãm hại” mình ~~ Lộc Hàm cúi đầu , tránh né cái nhìn chăm chú nhiệt liệt của mọi người .
Sau đó tuyên bố thứ tự. Ngô Thế Huân không phụ lòng mong đợi của mọi người đoạt được quán quân, á quân không hề trì hoãn mà dừng ở trên người Phác Xán Liệt.
“Ai, Phác Xán Liệt vẫn là không thoát khỏi vận mệnh vạn năm lão Nhị a.” Một vị tiểu thư phía sau Lộc Hàm cười nói.
Lộc Hàm nhìn bọn họ trao giải không có hứng thú, vừa vặn lại có điểm mắc tiểu, y thừa dịp ánh mắt mọi người đều tập trung ở màn lĩnh thưởng trên đài, trộm cúi người chuồn mất .
Lúc nãy có người dẫn đường vào, còn không có cảm giác có cái gì đặc biệt , vừa đi ra bên ngoài mới phát hiện, câu lạc bộ cỡi ngựa này rất lớn. Tìm nửa ngày, hỏi vài đại nương quét tước vệ sinh , Lộc Hàm mới vất vả tìm được WC.
Giải quyết vấn đề xong, vừa ra khỏi cửa liền nhìn thấy cô gái một thân kỵ mã . Cô gái kia khoảng mười lăm tuổi , nhưng trưởng thành rất hảo, dáng người cân xứng, có trước có sau, khuôn mặt lại xinh đẹp . Lộc Hàm không khỏi nhìn vài lần, nhưng phát hiện đôi mắt đẹp của đối phương cũng đang trừng y, Lộc Hàm cho là mình có cái gì đó mạo phạm, vội vàng dời tầm mắt, lướt qua nàng.
“Anh gọi là Lộc Hàm đúng không?”
Âm thanh trong trẻo dễ nghe từ cái miệng nhỏ nhắn hồng nhuận của cô gái phát ra.
“Ách. . .” Lộc Hàm hoang mang dừng lại, Đại tiểu thư này cư nhiên biết tên của mình?
Ngô Khởi Đình hai tay vòng trước ngực, khinh thường mà liếc y.
“Tôi biết anh là bạn bè của Ngô Thế Huân .” Cô tiếp tục nói.
“Không phải, học chung lớp thôi.” Lộc Hàm vội vàng sửa lại, nghe khẩu khí của nàng, hình như là biết mình .
“Anh thật là người hiểu chuyện.” Giọng của đối phương không hảo nói: “ Bất quá đối với Ngô Thế Huân mà nói, anh là người đặc biệt đi?”
“Tôi không biết.” Lộc Hàm cảm thấy nói chuyện với nữ nhân này không được tự nhiên, không muốn tiếp tục cùng cô nói chuyện: “Xin hỏi cô tìm tôi có chuyện gì?”
“Này.” Ngô Khởi Đình đưa cho y một thiệp mời thiết kế tinh mỹ.
Lộc Hàm thoải mái tiếp nhận, nhìn cũng không nhìn liền chuẩn bị chạy lấy người.
“Từ từ.” Ngô Khởi Đình liền vội vàng giữ y lại.”Anh không mở ra xem sao?”
“Trở về xem không được sao?” Lộc Hàm bĩu môi trả lời.
“Phiền anh hiện tại liền xem đi.” Ngô Khởi Đình có chút tức giận nói.
“Nga. . .”  Lộc Hàm ngại phiền toái mở thiệp ra.
Đó là một thiệp mời đính hôn, diễn viên nam và diễn viên nữ là Ngô Thế Huân cùng Ngô Khởi Đình.
Thấy y thật sự nhìn, Ngô Khởi Đình thở một hơi, lập tức đắc ý nói: “Ngô Thế Huân tuần sau sẽ đính hôn với tôi , địa điểm là khách sạn quốc tế, đến lúc đó mời anh cần phải đúng giờ tham gia.”
Lộc Hàm nhíu nhíu mày, cũng không có lộ ra biểu tình bị đả kích như cô mong muốn , tiếp theo liền thần tình khó hiểu hỏi: “Ngô Thế Huân cùng cô đính hôn đâu có chuyện gì liên quan tới tôi?”
Ngô Khởi Đình cho rằng y là đang giả bộ, càng thêm đả kích y nói: “Quả thật không có liên quan gì tới anh, bất quá là cho anh cơ hội nhận rõ thân phận của mình thôi. Chờ khi chúng tôi đã kết hôn, Ngô Thế Huân cùng anh liền không có quan hệ.”
Lộc Hàm rốt cục hiểu ra một chút vấn đề , khẩu khí của cô Ngô Khởi Đình này rất chua chát, giống như đang muốn làm khó dễ mình, y không nhớ rõ mình khi nào thì đắc tội qua cô a.
Y còn đang đem Ngô Khởi Đình quan sát một chút , rõ ràng phát hiện, nguyên lai cô chính là người ngày đó cùng Ngô Thế Huân ở trong hoa viên hôn nhau! Khó trách mình vừa rồi cảm thấy cô quen mắt như vậy.
Ngô Thế Huân nếu cùng nữ nhân này lưỡng tình tương duyệt, lại chuẩn bị đính hôn , hiện tại tới đây châm chọc khiêu khích mình là có ý tứ gì? Lộc Hàm hoàn toàn không có hảo cảm với nàng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro