Chương 21-23

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 21: Hai bản sổ sách.

Edit: Ring.

"Mộ Yên, làm sao vậy?" Tương di nãy giờ vẫn luôn im lặng thấy được động tác của nàng thì không nhịn được mà hỏi.

Giang Mộ Yên vội vàng điều chỉnh tâm trí, lắc lắc đầu "Tương di, không có gì, chỉ là hôm nay nhìn đến Yên Ba đình này, đột nhiên trong lòng nổi lên cảm giác buồn bã cùng hoải niệm, chúng ta vào đi thôi!"

"Mộ Yên chắc là nhớ nhà đi!" Trong mắt nhị phu nhân chứa vẻ hiểu rõ nhìn nàng"Mộ Yên, đừng khó chịu, Dạ Tập nó còn trẻ, tâm tính chưa thành thục nên không thấy được điểm tốt của con. Về sau chờ đến khi nó biết Mộ Yên con là nữ tử trí tuệ, tài năng đến bực nào, tất nhiên cũng không sợ nó không ái mộ con nữa."

Hừ! Ai thèm người như hắn ái mộ? Trong lòng Giang Mộ Yên cười trào phúng một tiếng, trên mặt vẫn là vẻ buồn bực không vui lúc trước mà đẩy màn mỏng bước vào trong đình.

Quả nhiên, trên bàn ngọc thạch ngay giữa đình lúc này đã trải sẵn khăn trải bằng tơ lụa thượng hạng, ngay cả trên ghế ngọc cũng có sắn đệm mềm mại.

Trên bàn điểm tâm và trái cây đều đầy đủ, giấy cùng bút mực cũng không thiếu, mùi đàn hương tỏa ra từ lư hương bằng đồng đỏ thượng hạng thoang thoảng trong đình, vừa thơm lại có tác dụng an thần.

Nếu không phải bên cạnh xấp giấy Tuyên Thành còn có mấy quyển bìa xanh vừa nhìn đã biết là sổ sách gì đó, Giang Mộ Yên sẽ thật sự cho rằng nơi này là chỗ ngâm thơ vẽ tranh của nhóm nữ quyến bọn họ.

"Mộ Yên, con xem còn thiếu cái gì không? Nếu không, chúng ta ra ngoài lan can cho cá ăn, lát sau nếu con xem xong thì kêu lên, nếu không xong cũng đừng gấp, thân thể quan trọng hơn, lần sau đến lại xem tiếp, được chứ?"

Trong lời nói của nhị phu nhân có mấy phần nhân nhượng cùng lấy lòng, Giang Mộ Yên lúc này nếu còn chưa hiểu được tầm quan trọng của hai bản sổ sách kia thì cũng uổng phí nàng kiếp trước sống đến hai mươi tám tuổi.

Lại liếc nhìn hai bản sổ sách một chút, phát hiện cũng không quá dày, cho dù xem hết phỏng chừng cũng không đến hai tiếng.

Nhưng nghe giọng điệu của nhị phu nhân thì tựa hồ nàng có thể xem được nửa quyển cũng đã không tệ rồi, điều này khiến trong lòng Giang Mộ Yên cũng không rõ ràng, chẳng lẽ nhị phu nhân không muốn nàng dùng tốc độ nhanh mà xem xong? Hay là hai bản sổ sách này vô cùng thâm sâu khó hiểu cho nên mới nói vậy?

Giang Mộ Yên vô cùng tò mò, lại sợ bản thân lộ ra sơ hở lúc này nghe bọn họ muốn ra ngoài cho cá ăn chứ không phải ở bên cạnh chờ nàng xem xong thì trong lòng cao hứng không thôi.

Nàng nhanh chóng gật đầu "Tương di cùng bá nương đi đi thôi, nơi này cái gì cũng không thiếu. Mộ Yên sẽ bắt đầu xem."

"Được, được, Mộ Yên con từ từ xem, không vội, không vội! Chúng ta đi ra ngoài."

Nhị phu nhân tựa hồ có chút thụ sủng nhược kinh với mức độ phối hợp của nàng hôm nay, nhanh chóng cùng Tương di bước ra bên ngoài, tựa hồ sợ nếu chậm trễ chút nữa sẽ hại nàng không an tâm mà xem sổ sách.

Trong lòng Giang Mộ Yên không khỏi nghĩ thầm, không phải nữ nhân ở thời đại này đều không biết chữ chứ? Nếu không sao nhị phu nhân cùng Tương di lại như vậy?

Chậm rãi ngồi xuống, nàng cố ý chọn hướng đối mặt với hành lang bên ngoài, như vậy chỉ cần ngẩng đầu lên là có thể nhìn thấy nhất cử nhất động của nhị phu nhân cùng Tương di, sau đó cầm lấy quyển sổ, nhẹ nhàng mở ra.

Vốn nghĩ sẽ gặp cái gì phức tạp khó hiểu lắm, nhưng sau khi mở ra, Giang Mộ Yên phát hiện này căn bản chỉ là doanh thu, chi tiêu, mấy mục lợi nhuận cùng xuất ra bình thường.

Tất nhiên là chưa được tính toán hoàn chỉnh, nhưng người chép lại cũng rất dụng tâm cho nên chữ viết vô cùng tinh tế.

~

Chương 22: Kỹ thuật tính toán.

Edit: Ring.

Giang Mộ Yên lật từng tờ từng tờ, xem thật cẩn thận, đều nhớ một lần mỗi danh mục thu vào cùng chi ra.

Bất quá nàng chỉ nhớ ngân lượng cùng số lượng, mỗi tên hạng mục nàng đều vô cùng xa lạ, thậm chí nghe cũng chưa nghe qua.

Nếu nàng đoán không sai, mấy tên này hẳn là cách gọi của người ở thời đại này với mấy thứ gì đó.

Nhưng nàng nhìn từ đầu tới cuối cũng không thấy được thứ nào đặc trưng cho triều đại nàng biết hay tên gọi nào quen thuộc, ngẫu nhiên mới có tên một loại son phấn, bột nước gì đó xuất hiện.

Có điều son phấn bột nước tự cổ chí kim thời đại nào chả có, căn bản không có tính định hướng.

Cho nên nàng vẫn không suy ra được gì, lại tiếp tục lật xem, đến khi nàng đã xem kĩ hơn nửa bản sổ sách mà không có manh mối gì, cuối cùng không thể không kết luận: Hiển nhiên thời đại nàng trọng sinh đến này chưa từng được ghi lại trong lịch sử.

Đổi cách nói khác là một đầu kiến thức lịch sử cùng quốc học trong hoàn cảnh nàng trọng sinh đến đây hoàn toàn không có chỗ xài. Chuyên này khiến Giang Mộ Yên không khỏi cảm thấy uể oải.

Mày không tự chủ được mà nhíu lại, ngón tay cũng dừng thật lâu trên trang giấy, không lật tiếp nữa.

Mà Tương di cùng nhị phu nhân vẫn luôn ở bên ngoài cách đó không xa tuy không thấy được biểu cảm của Giang Mộ Yên nhưng đối với ngón tay không có một động tác nào của nàng, cũng không nhịn được cảm thấy khẩn trương lên.

"Hồng Diệp, tỷ xem có phải là sổ sách có vấn đề gì không, bộ dáng của Mộ Yên nhìn qua như là gặp phải cái gì khó khăn."

Vẻ mặt Lí Tương Vân (Tương di) có chút nghiêm trọng, quay đầu nghĩ nghĩ lại bổ sung một câu,"Nha đầu kia hôm nay hình như có chút khác biệt, tỷ nói có thể nào nó đã phát hiện chúng ta đang lợi dụng nó hay không?"

"Có thể, bất quá cũng không nhất định, muội cũng biết kỹ thuật tính toán này nọ chỉ có vương công quý tộc, đệ tử thư hương thế gia cùng môn sinh thiên tử mới có thể học, nhà thương nhân nếu vụng trộm đi học, bị người ta phát hiện là phải chịu cực hình. Nhưng thế nhân người nào mà không biết, kỹ thuật tính toán này đối với bọn công tử thế gia đó căn bản là vô dụng, cho người nhà thương nhân chúng là mới có chỗ dùng."

"Ai nói không phải đâu?" Lí Tương Vân nghe vậy cũng bất đắc dĩ thở dài một hơi.

"Cho nên trong toàn bộ tứ quốc, người học qua kỹ thuật tính toán vốn không nhiều lắm, người chân chính thông hiểu, có thể vận dụng lưu loát sợ lại càng ít. Giang Mộ Yên này, nếu không phải Giang đại nhân chỉ có một tiểu thư là nó, thêm nữa nha đầu kia từ nhỏ đã có tài danh, sớm bộc lộ khả năng, vậy Giang đại nhân sợ cũng sẽ không lén dạy cho nó."

"Hiện tại Giang đại nhân đã qua đời, chỉ còn nó một đứa mồ côi, không danh không phận ở lại Bùi gia đến nay cũng đã bốn năm, lão gia cũng không nói khi nào thì an bày cho nó cùng Dạ Tập thành thân, khó trách trong lòng nha đầu kia có hiềm nghi. Hai năm này, nó xem sổ sách cho chúng ta không ít, chúng ta lại không có chân chính làm cái gì cho nó, trong lòng nó lúc này nếu có oán giận gì đó cũng là bình thường."

Tần Hồng Diệp vừa nói vừa vẩy thức ăn cho cá vào trong hồ, Lí Tương Vân thấy bộ dáng không vội không cấp của nàng cũng kì quái mà nhìn lại.

~

Chương 23: Nỗi đau của Tương di.

Edit: Ring.

"Hồng Diệp, có phải tỷ đã có chủ ý gì không? Nếu tình hình cứ như vậy, sợ là nha đầu Mộ Yên kia sẽ không nghe chúng ta nữa, chẳng lẽ tỷ không sợ nó đem chuyên sổ sách nói cho lão gia sao?"

"Tương Vân, muội nha, bình thường là một nữ nhân khôn khéo bình tĩnh, tâm tư sâu xa, lúc này sao lại trở nên hồ đồ rồi? Tâm tư trong lòng nha đầu Mộ Yên kia, cho dù không nói, muội cùng ta, còn có hai kẻ bên Ba Tiêu viên kia chẳng lẽ không biết?

Nó trời sinh ngạo khí, tuy bề ngoài lãnh đạm nhưng tâm tư cũng rất đơn giản dễ đoán. Đừng nhìn ngoài mặt nó là bộ dáng khinh thường Dạ Tập, trong lòng lại vo cùng để ý. Nếu không, lấy thân phận tiểu thư thế gia cao quý của Mộ Yên, làm sao có thể cho phép người ta gọi thiếu phu nhân trong khi còn chưa vào cửa?"

"Nói cũng đúng, vậy ý của tỷ là......?"

Lí Tương Vân nói đến đây, trong lòng kỳ thực cũng biết bước kế tiếp nên làm thế nào, nhưng vừa nghĩ đến cá tính lão gia, nàng lại không khỏi ngẫm nghĩ lại!

"Ý của ta chính là, nha đầu Mộ Yên cũng đã mười bảy, từ mười ba tuổi vào Bùi gia đến giờ cũng bốn năm, Dạ Tập năm nay hai mươi, cũng là thời điểm để bọn nó thành thân."

Tần Hồng Diệp cũng không quanh co lòng vòng nữa, trực tiếp nói ra bước tiếp theo.

"Cho nên việc này thay vì đợi hai nữ nhân ở Ba Tiêu viên đi nói với lão gia, còn không bằng chúng ta mở miệng trước một bước, như vậy cho dù không lập tức thành công, nhưng hành động của chúng ta cũng đủ để nha đầu Mộ Yên kia hiểu được chúng ta muốn giúp nó. Như vậy trong lòng nó cũng sẽ không tiếp tục oán giận chúng ta nữa.

Mà nếu được lão gia đồng ý, chọn ngày để nó vào cửa, vậy lại càng tốt hơn. Về sau chân chính thành người một nhà, muội còn lo nó không chịu giúp nữa sao?

Hơn nữa quan trọng nhất là chờ nó vào cửa, vậy coi như là chủ mẫu Bùi gia đời tiếp theo, càng xem như tộc trưởng tức* Bùi gia. Còn chỗ của lão gia, mấy năm nay, từ sau khi Tử Yên phu nhân qua đời, lão gia vẫn chưa từng tái giá, cũng không cho muội một danh phận, thậm chí càng không thu muội vào phòng, ta cũng không tin muội không sốt ruột? Dạ Tập này cũng không phải một người dễ gần, nếu sau này nó lên làm chủ, chúng ta có thể yên sao?

(R: tộc trưởng tức: vợ người đứng đầu gia tộc).

Còn không bằng dỗ nha đầu Giang gia trước, một khi nó có địa vị, chỉ cần đến trước mặt lão gia nói một câu nên thu muội vào phòng, muội còn lo không thể vào được Bùi gia sao?

Không cần phải làm chính phu nhân, chỉ cần là một di nương thôi cũng dễ dàng làm việc. Về sau nếu nha đầu Giang gia có con nối dòng Bùi gia, còn không phải phải theo quy củ mà kính trà cho muội sao?

Hơn nữa nếu bụng của muội không chịu thua kém, không đến hai năm lại sinh cho Dạ Tập một đệ đệ hay muội muội, Tương Vân, muội ngẫm lại, đến lúc đó thân phận của muội còn xấu hổ như bây giờ sao?"

Lời của nhị phu nhân Tần Hồng Diệp, từng câu từng chữ đều chạm đến nỗi đau của Lí Tương Vân, cũng là chỗ sâu nhất.

Nàng vốn là nha hoàn hồi môn của nguyên phối phu nhân Lục Tử Yên của lão gia Bùi gia, năm đó Bùi Vũ Khâm cùng Lục Tử Yên kiêm điệp tình thâm, ân ái vô cùng, cho nên tuy nàng mạo mĩ phi thường, Lục Tử Yên cũng có ý để nàng làm thiếp, nhưng Bùi Vũ Khâm vẫn chưa từng đồng ý.

Việc này liền như vậy mà chìm xuồng, nhưng ngày vui của đội vợ chồng ân ái này cũng không được bao nhiêu năm, thân thể Lục Tử Yên sau khi sinh Bùi Dạ Tập thì liên tục suy yếu, không được ba năm đã hương tiêu ngọc vẫn.

Để lại một Bùi Vũ Khâm tuổi trẻ cùng một Bùi Dạ Tập còn nhỏ, lẽ ra lúc đó Bùi Vũ Khâm nên thu nàng vào phòng, thứ nhất là để chăm sóc thiếu gia tuổi còn nhỏ, thứ hai, từ trên xuống dưới cái nhà này cũng cần một nữ chủ nhân quản lí sắp xếp, đây là một chuyện vô cùng bình thường và hợp lí.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro