Chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cuộc sống của cả hai đã đi vào quỹ đạo bình thường sau một tháng.

Kurapika đã dần dần sửa đi vài tính nết khiến Gon rất ngượng, như là kêu cậu bằng ngài, mỗi lần nói chuyện với cậu hay đối diện với cậu đều sẽ quỳ xuống, hay tối ngủ không được lại chui vào cái ngõ ngách nào đó trong nhà rồi co tròn lại run cầm cập, nói mãi mới chịu đi ra.

Trong đó cậu cho là thành tựu nhất, chính là anh đã xưng hô với cậu đúng với tuổi tác của cả hai.

- Em có cần anh làm gì không?

Đấy, gọi em xưng anh rồi đó. Như vậy mới đúng vai vế chứ, cứ 'thưa ngài' với 'tôi' mãi chắc cậu tăng xông máu não mất.

Gon cũng đã có thể tiếp tục công việc trước kia của thân chủ, cũng may công ti thân chủ làm việc có chi nhánh khác ở đây.

Cuộc sống của hai người cứ thế trôi qua bình yên như vậy. Gon nghĩ như vậy cũng tốt, biết đâu Chrollo xuất hiện se chỉ nhân duyên của hai người, cậu với hắn sẽ không có mâu thuẫn gì đi, ngược lại có khi cậu sẽ có mối quan hệ tốt với hắn.

Gon tự tin vào khả năng tự vệ của bản thân mình, nhưng trong tiểu thế giới này cậu vốn là nhân vật quần chúng sau này bị nhân vật chính giết chết. Cho nên, vẫn là cứ đề phòng đi.

Như cậu đã nói ấy, công thụ về chung một nhà, Happy Ending, không bị đám nhện săn thịt, everyone hạnh phúc, tác phẩm kết thúc, bảo toàn tính mạng trở về nhà.

Gon: Nhớ Kurapika nhà mình quá đi. Không, nhớ đám bạn nhà mình lắm rồi.

________________________________________________________

Hôm nay vẫn là một ngày vô cùng tuyệt vời của Kurapika.

Sáng thức dậy có Gon bên cạnh, được Gon chỉ dạy nấu ăn, được ăn cơm ngon cùng Gon. Được chào em ấy khi em đi làm, cũng như khi em ấy về. Tối đến, cả hai sẽ đi dạo cùng nhau, thử những món bánh ngọt và ly cà phê sữa, nghe em kể những câu chuyện trên trời dưới đất, nhìn em ấy mỉm cười thật đẹp.

Một cuộc sống bình thường như bao con người khác, tự do làm điều mình muốn, và bên cạnh có ai đó để yêu thương.

Anh không còn gọi em là 'ngài' nữa, tuy rằng đối với anh như thế thật không phải, nhưng nếu em không thích, Kurapika nhất định sẽ không làm.

- Mới có quán đồ ăn vặt khai trương ngày đầu tiên ấy, mình đi ăn thử không anh??

- Ừm, em đi đâu thì anh đi đó.

- Ơ, dạ, vậy mình đi!!

Lúc nào cùng đi dạo, em đều thật dịu dàng nắm tay anh.

Mặc cho đường phố đông đúc nhộn nhịp, những ánh đèn lấp lánh rực rỡ như vì sao, vài bông tuyết lạnh lẽo bám trên vai mình, cũng như mấy tiếng hú hét của hội chị em ngưỡng mộ phía sau, ánh mắt của Kurapika lúc nào cũng hướng về thiếu niên màu hoa ngô bên cạnh ấy.

Tràn ngập trong màu trà dịu ngọt ấy luôn là nụ cười của em.

Đối với Kurapika, thế giới là Gon. Thế giới đẹp nhất, là khi có em bên cạnh, tất cả cái khác liền trở thành phù du.

Phủi đi lớp tuyết lạnh bám trên vai em, Kurapika hạnh phúc cảm nhận sự ấm áp của bàn tay giờ đây nhỏ nhắn trong lòng bàn tay của mình.

Muốn hôn em ấy quá, thật không được như thế mà.

_______________________________________________

Gon đương nhiên cảm nhận được ánh mắt của Kurapika từ khi bước ra khỏi nhà vẫn luôn nhìn mình.

Mấy tiếng hò hét của hội thiếu nữ thiếu luôn nghị lực đằng sau thật khiến Gon phiền não.

Không hổ là tiểu mỹ thụ, con cưng của tác giả, tuy rằng cậu vẫn biết nhan sắc Kurapika nhà cậu mang thiên hướng phi giới tính, và cậu nhìn mãi cũng quen rồi. Với cậu, dù anh mặc vest sang chảnh hay chân váy bồng bềnh, thậm chí chơi quả xệch xi quyến rũ, cậu vẫn thấy anh rất là đẹp đi.

Nhưng Kurapika bên cạnh cậu nó lạ lắm ;;v;;

Mái tóc vàng mềm mại như nắng ban mai ôm trọn gương mặt trái xoan hơi bầu bĩnh của anh, đôi mắt màu trà lấp lánh đẹp đẽ, mi mục thanh tú, chân mày lá liễu hài hoà. Làn da trắng hồng mềm mịn sờ vào là thích nhìn vô là khiến phái đẹp ghen anh ách, gò má hơi hồng hào, kèm theo nụ cười mỉm dịu dàng ngọt ngào.

Anh vận trên mình cái áo khoác dài mài xanh đậm, quần jean đen cùng đôi bata cũng màu xanh nốt. Anh vẫn mang mũ len cùng khăn quàng màu đỏ rượu. Trông anh bây giờ đẹp trai cũng hết nấc mà đẹp gái cũng muốn xỉu đi.

Cậu nhìn mà cũng đỏ mặt ngại ngùng hết sức, huống hồ đám thiếu nữ kia đi.

Khụ khụ, cậu cũng không thiếu nghị lực đến như vậy, tại anh ấy đẹp quá đi mà.

Bảo sao Chrollo nhìn thấy người đẹp là tim đập chân run rớt thần hồn, sẵn sàng bán trái tim mình với giá 10 jenny ngay lần đầu gặp mặt, khi Kurapika vì quá đói mà giựt mất ổ bánh mì của hắn.

Gon: Chậc, mất giá thế. Tôi là tôi cho miễn phí luôn. Khụ khụ, không phải tôi rớt tiết tháo đâu nhá 'v')

Đã thế ngày nào cũng ở cùng anh, từ khi Gon cật lực nắn cái tính bị huấn luyện của anh trở về bình thường, cậu lúc nào cũng kêu anh cứ thoải mái tâm sự cùng cậu, không cần giấu giếm gì cả. Anh đúng chuẩn nghe lời cậu, nói câu nào câu nấy đều dội đống thính vào mặt cậu.

'Anh muốn tối nay ăn gì??

Em nấu gì anh cũng ăn.'

'Anh thích trà sữa vị phô mai hay dâu??

Em thích vị gì??

Em thích trà sữa thái xanh hơn.

Vậy anh cũng thích trà sữa thái xanh.'

'Oa, cô ấy đẹp ghê ha??

Em đẹp hơn.'

Đấy, nói như thế với nụ cười siêu cấp ôn nhu thì bố con thằng cô nào không rớt tiết tháo cho được.

Gon: Khụ khụ, nhắc lại lần nữa, tui cũng không thiếu nghị lực đến như vậy ಠ⁠◡⁠ಠ

Gon khẽ thở dài, sau này liệu không bị Chrollo giết vì đụng vào ghệ ổng, mà bị ổng ghim vì ghen không ấy nhẩy.

Ôi tình yêu của nhân loại, công thụ yêu nhau làm ơn né xa tui ra.

__________________________________________________

Kurapika đẹp trai, cậu biết.

Anh cũng đẹp gái nữa, yeah.

Vì vậy cậu mới gặp vài tình huống trên trường khi cậu đăng kí học tại lớp.

- Ê, thằng ẻo lả tóc vàng hôm trước là người yêu mày hả??

Gon '...'

- Tao không ngờ mày là bê đê đó Gon, há há, còn kiếm được thằng người yêu cũng ẻo lả như nó, hai thằng ẻo lả yêu nhau, phát tởm.

Gon '....'

- Mấy thằng bê đê thật bệnh hoạn, này Gon, tránh xa tao ra không tao lây bệnh của mày mất, há há.

Gon '........'

Hôm đó, Gon cùng đám ngày xưa bắt nạt thân chủ lên phòng hiệu trưởng uống trà bàn chiện nhân sinh. Nguyên nhân là Gon đấm vỡ alo từng thằng một.

Gon: Mắng tau ẻo lả tau khum nói. Nhưng mắng anh tau cùng xúc phạm tình cảm của những người thuộc cộng đồng LGBT là tới công chiện với tau à ಠ⁠_⁠ಠ

Cơ mà đó chưa phải là chuyện duy nhất.

- Ê Gon, anh đẹp trai hay đi cùng ông là ai vậy?? Có người yêu chưa?? Gu bạn gái của anh ý là gì vậy?? Ông làm mai mối cho tui với anh ý đi.

Gon '...'

Bang chủ con nhện đếch thích điều này đâu tiểu cô nương '-')

Mỗi ngày ít nhất hơn 30 cô gái thiếu nghị lực hỏi cậu câu trên. Thậm chí lâu lâu cậu còn nghe từ mấy cô có máu S máu M tự biên tự diễn kịch bản chiếm hữu cuồng si, rồi tình yêu vặn vẹo 21+ gì đó. Thậm chí còn có cả group mang tên 'Cùng u mê anh đẹp trai tóc vàng nhà Gon' lập ra để cùng hú hét.

Nhìn thấy cái group đó là cậu muốn xỉu rồi, lâu lâu còn bị mấy cô chập mạch uýnh ghen nữa mới khổ.

Cuộc sống sinh hoạt rất bình thường, nhưng cuộc sống học đường lại said đéo.

Cho nên, Gon quyết định đăng ký học trực tuyến, rúc mịa nó ở nhà cho nó lành.

Và Kurapika cực kỳ thích vụ này. 24 giờ đều được ở cạnh Gon, thiếu nam lần đầu sa vào lưới tình chui vào một góc kín đáo mà hú hét trong lòng :>>>

Tuy nhiên, cuộc chiến tình trường thì đang trên đường đến tìm địa chỉ nhà Gon :))))



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro