Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: 蟹老板不吃道鱼饼

Nguồn: sweetonyyyyy.lofter.com

Edit: Ayujun

———

* Hiện đại

* Cẩu huyết

* OOC

* Đông kém Chún 8 tuổi

* TẤT CẢ CHỈ LÀ HƯ CẤU

———

[BẢN DỊCH ĐÃ CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ] [VUI LÒNG KHÔNG CHUYỂN VER, KHÔNG ĐEM RA KHỎI WATTPAD]

———

[Sau khi tan học em sẽ qua.]

Nhận được tin nhắn của Lý Đông Hách, Hoàng Nhân Tuấn liền cầm chìa khóa xe hướng về phía cửa. Thư ký Kim đang chuẩn bị lén lấy bánh ra ăn thấy vậy liền nhanh chóng đẩy ngăn kéo vào rồi làm bộ làm tịch gõ bàn phím.

"Sếp có việc gì vậy?"

Hoàng Nhân Tuấn quay đầu lại nhìn thư ký Kim rồi lắc lắc chìa khóa xe.

"5 rưỡi rồi, thư ký Kim cũng tan tầm đi."

"Hả?"

Đợi đến khi thư ký Kim hoàn hồn thì sếp lớn nhà cô đã sớm biến mất rồi. Thư ký Kim lấy bánh quy ra vừa gặm vừa nghĩ xem vì sao hôm nay sếp lại tan tầm đúng giờ đến thế . Chẳng lẽ thật sự yêu đương ư?

———

Lý Đông Hách thay đồ xong liền nhét đồng phục vào cặp. Sau khi chỉnh chỉnh đầu tóc trước gương thì mới vừa lòng ra khỏi WC. La Tại Dân ôm tay dựa tường nhìn bạn tốt đi ra rồi trợn trắng mắt.

"Lại đi gây tai họa cho người ta à."

"Biến biến biến."

Lý Đông Hách ném cặp cho Tại Dân.

"Sao cậu nói ghê vậy. Mình đang yêu đương đó."

"Ờ ờ cậu cứ tự huyễn hoặc đi. Đừng quên tối thứ 6 đấy."

"Biết rồi. Hôm nào mẹ mình chả nhắc."

———

Lúc này Lý Đông Hách có chút rối rắm, cậu không biết nên nấu món gì cho Nhân Tuấn. Lý Đông Hách nhấp miệng đứng trước khu hải sản nhìn mấy con cá bơi qua bơi lại rồi tự hỏi nhân sinh.

Ma lạt thang? Thịt kho tàu? Thịt luộc?

Không được. Toàn những món không bổ thêm được chút nào.

Lý Đông Hách thở dài. Bình thường nấu cho bản thân cậu đâu cần rối rắm lâu như vậy.

"Ngó sen hôm nay khá tốt."

Lý Đông Hách dựng tai lên nghe lén cặp đôi bên cạnh, hai mắt sáng lấp lánh. Cậu biết nên nấu gì cho Nhân Tuấn rồi.

———

"Tới rồi à."

Lý Đông Hách có chút sửng sốt, đây là lần đầu tiên cậu thấy Nhân Tuấn ăn mặc thoải mái như vậy.

"Em mua chút đồ."

"Vậy lại có lộc ăn rồi."

Hoàng Nhân Tuấn lấy đôi dép lê giống y hệt chỉ khác màu với mình ra khỏi tủ giày rồi đưa cho Đông Hách.

Lý Đông Hách có chút vui vẻ.

———

Hoàng Nhân Tuấn ngồi ở phòng khách xem phim, qua lớp kính, cậu có thể thấy Lý Đông Hách đưa lưng về phía mình. Hoàng Nhân Tuấn xoay người, ôm chân dựa lên đầu gối, sau đó quang minh chính đại nhìn Lý Đông Hách bận rộn trong bếp. Để rồi vừa vặn đụng phải tầm mắt của đối phương.

"Một lúc nữa có thể ăn rồi."

Hoàng Nhân Tuấn đứng lên vào phòng bếp. Cậu ngồi ở quầy bar ngoắc ngoắc ngón tay. Lý Đông Hách thấy vậy liền cầm chảo ngoan ngoãn đi tới.

"Để tôi nếm thử vị của em đã."

Hoàng Nhân Tuấn ôm lấy mặt Lý Đông Hách rồi hôn lên.

———

Thực đơn tình yêu của Lý Đông Hách:

Ngó sen chiên, ngó sen kho đường, cà ri cua.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro