28

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Thiếu gia đáng yêu thật đấy..

- Sao lại thế?

Hyungwon vẫn đang tựa cằm lên vai Wonho, mấp máy môi, nói khẽ. Nhưng cậu có thể cảm nhận mặt mình đang nóng bừng lên rồi.

- Chỉ là... tôi thích thấy thiếu gia như thế này hơn.

Đã đến nhà Hyungwon, Wonho nhẹ nhàng đặt Hyungwon xuống đất, đi cả quãng đường dài như vậy mà Wonho thậm chí còn không thấy mệt nữa.. Wonho cởi chiếc giày dưới chân mình ra, không nói gì, chỉ lặng lẽ cúi xuống đi vào chân Hyungwon, rồi đứng dậy, hơi đẩy Hyungwon về phía cửa nhà.

- Vào nhà đi, chồng thiếu gia đang đợi đấy. _Một nụ cười buồn thoáng hiện trên gương mặt Wonho.

- Wonho. _Hyungwon gật đầu, cũng nở một nụ cười đáp lại Wonho, nhưng trong lòng thì như lửa đốt. cậu tiếc vì phải chia tay với Wonho, chán nản vì lại phải gặp tên Jiyong nữa.

Quả đúng như dự đoán, Jiyong về tới nhà rất muộn, say rượu, vẫn như hôm qua, thậm chí hôm nay về trên tay hắn vẫn đang cầm một chai rượu. Hắn mò lên phòng ngủ, tức giận khi thấy Hyungwon không có trong đó. Hắn thấy phòng vệ sinh sáng đèn, liền đập cửa rầm rầm một cách khó chịu.

- Vợ ơi, anh về rồi này.. Mở cửa cho anh vào tắm chung với. Hyungwon!

Wonho nắm chặt tay lại một cách tức giận khi thấy Jiyong định xông vào phòng vệ sinh nơi Hyungwon đang tắm. Hắn còn cầm chai rượu, thi thoảng lại đưa lên miệng tu ừng ực, và men rượu càng làm hắn hăng máu hơn nữa. Hắn lại gào lên như một tên điên khi thấy cánh cửa nhà vệ sinh vẫn ở lì đó, không mở ra, cũng không có ai đáp lại hắn.

- Chae Hyungwon, tao cho mày ba giây để ra ngoài này. RA ĐÂY!

Hyungwon trong nhà vệ sinh, cứ mặc kệ cho hắn gào thét ngoài cửa một lúc, rồi mới thản nhiên bước ra. Jiyong vừa nhìn thấy cậu, cơn giận như lên đến đỉnh điểm, hắn cạn một hơi tu hết chai rượu, rồi cầm vỏ chai rượu, đập xuống nền nhà.

Máu sắp đổ tại căn nhà này...

.

.

.

Wonho đi vào bếp, sẵn tiện mở tủ lạnh, lấy một chai coca rồi mang lên phòng ngủ. Vừa lên cầu thang, anh vừa ngân nga một giai điệu mình tự nghĩ ra.

Còn ở nhà bên này, Hyungwon đứng nép người vào góc phòng, mùi rượu tỏa ra từ người Jiyong khiến cậu phải kín đáo bịt mũi lại. Hắn cứ thế dồn cậu gần tới giường, tay lăm le cầm vỏ rượu vỡ như chuẩn bị đập vào người cậu. Chân Hyungwon do không để ý, đã giẫm lên những mảnh thủy tinh của chai rượu.

- Tại sao khi tao gọi mày không trả lời tao?

Jiyong gầm lên như một tên điên, mặc kệ việc chân Hyungwon đang giẫm lên những mảnh vỡ thủy tinh sắc nhọn. Wonho mở cửa phòng mình, bước vào, đưa mắt tìm kiếm Hyungwon trong số các góc quay của căn phòng.

- Chết tiệt!

Vứt mạnh lon coca xuống nền nhà, Wonho tức giận chạy nhanh xuống tầng. Anh cảm thấy đầu óc mình như choáng váng, trong đầu anh bây giờ chỉ có mỗi hình ảnh của Chae Hyungwon, chỉ có hai chữ Chae Hyungwon... Người Wonho như sôi sùng sục khi nhìn thấy hình ảnh đó vậy. Chỉ một chút nữa thôi, cậu chủ nhỏ hãy cố gắng thêm một chút nữa thôi.

Bây giờ Wonho mới tới cửa nhà, trong khi hai người họ vẫn đang ở trên tầng 3. Anh dùng tay đập vỡ cửa kính, rồi thò tay vào vặn chốt trong. Wonho lao như tên bắn lên phòng ngủ của Hyungwon, không quan tâm bàn tay mình đau chảy đầy máu, nhưng nó là cửa gỗ và tất nhiên Jiyong đã khóa cửa phòng.

- Tao hỏi là sao mày không trả lời tao? _Jiyong lại gầm lên lần nữa, đẩy mạnh Hyungwon xuống giường. Hắn chợt quay đầu lại khi nghe tiếng đập cửa phía sau.

- Mở cửa ra! Kwon Jiyong, thằng chó, tao bảo mày mở cửa ra! _Wonho cũng gào lên, ra sức dùng thân mình lao vào cánh cửa gỗ.

Nhưng dường như Jiyong đã bị men say làm cho mờ mắt, hơn nữa hôm nay hắn còn uống rượu mạnh, làm tăng chất kích thích đang trong người hắn. Jiyong chỉ nhíu mày, rồi lại quay lại với Hyungwon. Hắn vứt mảnh vỡ còn lại trên tay xuống đất.

- Wonho! WONHO, CỨU TÔI! _Hyungwon hét lên, cậu biết ở ngoài cửa, không ai khác chính là Wonho, là Wonho tới cứu cậu khỏi tên điên này, hắn định sẽ làm gì cậu, cưỡng hiếp, hay thậm chí giết cậu?

Nghe giọng Hyungwon, Wonho như bừng tỉnh khỏi cơn mộng mị. Anh bắt đầu nhìn quanh quất dãy hành lang xem có thứ gì có thể sử dụng được không. Anh có thể dùng sức để phá cánh cửa này, nhưng nó sẽ rất mất thời gian, e là tới lúc anh phá xong cánh cửa gỗ thì bên trong Jiyong đã làm gì Hyungwon rồi...

Đánh mắt về phía cầu thang, Wonho chạy nhanh xuống nhà bếp. anh lục tìm tất cả các ngăn kéo, bới tung lên để tìm cho ra một cây kim nhỏ nhưng phải dài. Không có. Wonho tức giận đạp đổ cái ghế gần chân anh nhất, vô tình va phải cây quạt làm nó đập xuống đất. Một bộ phận của cây quạt rơi ra, Wonho nhìn kĩ trong đám đinh rơi lỉnh kỉnh, vui mừng nhặt lên thứ anh cần tìm. Trong phút chốc, Wonho thầm nghĩ tức giận cũng có cái lợi của nó.

Wonho quỳ xuống trước cửa phòng, đâm cái kim vào lỗ khóa. Những năm học hành và được huấn luyện kể cũng không thừa, Wonho hơi mỉm cười rồi bắt đầu đưa cây kim một cách khéo léo vào lỗ khóa.
Jiyong nhếch mép, tự cởi bỏ hết quần áo ngoài của mình ra. Hắn trườn lên giường, đưa bàn tay dơ bẩn chạm vào khuôn mặt trắng trẻo xinh đẹp của Hyungwon. Chân cậu vẫn đang không ngừng rỉ máu, vậy mà Hyungwon vẫn cố ngồi bật dậy để tránh khỏi hắn. Nhưng Jiyong đã nhanh chóng ghim chặt cậu xuống giường, rồi vuốt ve khuôn mặt xinh đẹp của Hyungwon.

- Hãy nhớ, Chae Hyungwon! Em là vợ của anh, hôm nay anh sẽ làm cho em biến thành người của anh hoàn toàn...

- Cút ra tên dơ bẩn! _Hyungwon cắn mạnh vào môi hắn khi Jiyong cúi xuống hôn lên đôi môi nhỏ xinh của cậu, còn khuyến mại thêm cho hắn một phát nước bọt nữa.

Ở ngoài, Wonho đã sắp mở được khóa cửa. Chỉ cần một tiếng "cạch" thôi...

- Em thật xinh đẹp Hyungwon à... Không khó hiểu khi Shin Wonho lại mê muội em đến vậy... Nhưng không sao, chỉ vài phút nữa thôi em sẽ là của anh rồi.

Jiyong thô bạo xé toạc hết quần áo của Hyungwon ra. Mùi rượu bốc lên từ người hắn vẫn vô cùng khó chịu.

"Cạch."

Wonho lao vào như tên bắn, đấm một phát vào sau lưng Jiyong để hắn ra khỏi người Hyungwon. Hắn thoạt đầu hơi giật mình, nhưng rồi đứng vững được dưới đất, men say làm hắn lảo đảo. Hắn đưa tay đấm vào giữa mặt Wonho, nhưng anh đã nhanh chóng tránh được, rồi thừa cơ khóa tay hắn lại, bẻ quặt ra sau lưng làm hắn kêu lên đau đớn.

Wonho thả tay hắn ra, đấm thêm vài phát vào mặt Jiyong, máu từ tay anh cũng dính đầy vào mặt Jiyong. Khóe miệng Jiyong cũng đã bị chảy máu. Hắn nhận ra trận đánh này mình không có lợi thế, hơn nữa hắn còn đang bán khỏa thân. Hắn chỉ chống cự lại một thời gian đầu, nhưng rồi cũng buông tay.

- Wonho...

Giọng nói yếu ớt của Hyungwon khẽ vang lên, như một vị thuốc kìm hãm con thú dữ trong người Wonho lại. Nếu Hyungwon lúc đó không gọi Wonho, chắc chắn anh ấy đã có thể đánh chết Jiyong ngay tại chỗ rồi... Hắn ngất xỉu ngay lập tức, đổ ập xuống nền đất. Đầu óc Wonho như mộng mị, anh ngừng tay, lao lên giường, ôm chầm lấy Hyungwon.

- Hyungwon.. Chae Hyungwon, em không sao chứ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro